Buổi tối khuya, Tuyết dẫn hai đứa nhóc trở về, mặt mày hớn hở vô cùng. tại sao nhỉ? cô nàng hoàn thành nhiêm vụ của nó giao ra, vậy nên giờ rất vui vẻ chạy về báo cáo. cùng thời điểm, cánh của mật thất cũng mở ra, ba người nhóm Mạc Dạ bò lê lếch tới gặp nó.
- mọi chuyện thuận lời chứ?
nó thấy ai cũng có mặt liền liền hỏi han.
- rất tốt đó. tớ đã hoàn thành rồi nhé.
Tuyết hưng phấn kể công
- còn mấy người?
nó quay về phía ba người Mạc Dạ đang nằm dưới dàn, dò hỏi. nó chẳng biết sao mà ba người thê thảm như vậy, rõ ràng là rất dễ vượt qua mà.
- đợi tôi hồi phục sức lực, tôi sẽ đập cậu 1 trận, Tà Hân à.
Mạc Dạ hổn hển thở, vô lực nói
- nếu cậu có khả năng đó
nó không quan tâm tới lời thách thức của Mạc Dạ, lơ là nói một câu. Tuyết thấy Mạc Dạ chật vật như thế, không khỏi rùng mình, thầm than thở.
- các cậu nghỉ ngơi đi cho khỏe. Ngày mai sẽ đổi lại Mạc Dạ sẽ đi làm nhiệm vụ, Tuyết sẽ ở nhà huấn luyện. tớ phải đi thu thập thông tin. chúc ngủ ngon.
nó nói xong, để 6 ng kia ngơ ngác ở lại trong phòng khách không khỏi ủ rủ vì mệt.
nó bước về phòng, trong lòng rất vui vẻ. nó hài lòng với tiến triển công việc của hai con bạn của nó vô cùng. nhưng nó cũng không thèm khen thưởng gì. lỡ mà khen hư, lại làm hỏng chuyện mất.
quay về phòng, nó bật vi tính lên tiếp tục công việc xâm nhập vào mạng máy chủ ở Nhật Bản. Gần đây, nó tạo ra được một cái phần mềm khá độc đáo. Có thể xâm nhập máy chủ của các thế lưc lớn một cách vô thanh vô tức không bị phát hiện. Nó hack địa chỉ ID của cậu nó ra, bắt đầu công việc xâm nhập. Nó làm như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ. với cái tính của ông cậu nó chắc chắn sẽ cẳng thèm nhả ra cho nó biết dù chỉ một chữ trong câu chuyện ngày đó.
thế thì, nó đành tự lực kiếm sống thôi..
Sau vài thủ tục nhỏ, nó cũng làm được
- được rồi..
nó reo lên khe khẽ. Nó tiếp tục xâm nhập vào sâu hơn, mã hóa các mật khẩu hóc búa, từ từ tìm kiếm.
- a...
một dòng chữ đập vào mắt nó, khiến nó không tự chủ mà la khẽ.
" hồ sơ mật_ 2004"
2004 là năm gia đình nó gặp tai ương, do một kẻ nào đó làm ra. kẻ nào đó mà ngay cả ông cậu của nó cũng phải kiêng kị ba phần. hồi hộp, sợ hãi, nó không biết trong tệp tin này có được thứ nó mong muốn hay không. một hồi lâu đã trôi qua rồi, nó vẫn chưa nhấp chuột vào, ngón trỏ cứ nhấp nháy trước con chuột trái, chần chờ không hạ xuống.
Nhắm mắt. hít thở thật sâu. cuối cùng, nó hạ quyết tâm nhấp vào.
từng sự kiện nổi bật của năm 2004 hiện ra trông mắt nó rõ mồn một, nhưng vẫn chưa thấy cái nào liên quan tới gia đình của nó. nhưng nó vẫn kiên nhẫn kéo xuống.
- đây rồi.
nó lại không kiềm chế được mà reo lên.
" vụ thảm sát gia đình tỷ phú họ Tà"
nó bất giác thấy khóe mắt cay cay, làn hơi nước dâng lên làm mờ mắt nó. từng giọt nước mắt rơi xuống, lòng nó nhói đâu. Nó đã dắp biết kẻ thù đã hại gia đình nó là ai. đòng nghĩa, nó biết được mục tiêu để nó trả thù. quệt đi những giọt nước mắt, nó lại tiếp tục mã hóa các mật mã để tiến vào.
" vụ thảm sát của gia đình tỷ phú họ Tà
- kẻ gây án: Võ Minh_ người đứng đầu tập đoàn TW hàng đầu thế giới. đồng thời là ông chủ của Hắc Phong_ một thế lức lớn trong thế giới ngầm chuyên làm chuyện phạm pháp.
-nguyên nhân: do viên ngọc Mắt Rồng vô giá và tình yêu mù quá cới Tà phu nhân.
- thời gian gây án: 2h sáng ngày 4 tháng 2 năm 2004
- diễn biến: 1h sáng Võ Minh cho người vây quanh khu nhà của Tỷ phú Tà Bội. sau đó uy hiếp họ giao viên ngọc và bắt buộc Tà phu nhân đi theo nhưng không thành vì hai vợ chồng dùng đọc tự sát. Sự việc không thành, Võ Minh cho người dùng 10kg C4 nổ căn nhà hủy diệt chứng cứ."
- có lẽ đây là thông tin do ông cậu của mình làm ra. chỉ có cao tầng mới được phép biết.
nó nghĩ như vậy cũng đúng vì trong các báo mà nó đọc về sự việc của gia đình nó, không có trang báo nào biết rõ tình hình vì sao, chỉ toàn những cái đoán mò vô căn cứ.
- hừ. Võ Minh ơi là Võ Minh. ông đã chuẩn bị chưa? không lâu nữa chính tôi sẽ cho gia đình, cơ nghiệp của ông tan nát như những gì ông đã làm với gia đình tôi.
nó thốt ra từng lời đầy hận ý, sát khí cứ dâng lên, điều nó muốn làm bây giờ là giết ông ta, xé xác ông ta đem nuôi ta cá mập. nhưng bây giờ nó chưa làm gì được cả. thực lực của nó chưa đủ. tử nhủ phải cố gắng hơn, nó tắt máy tính và đi ngủ.
- mọi chuyện thuận lời chứ?
nó thấy ai cũng có mặt liền liền hỏi han.
- rất tốt đó. tớ đã hoàn thành rồi nhé.
Tuyết hưng phấn kể công
- còn mấy người?
nó quay về phía ba người Mạc Dạ đang nằm dưới dàn, dò hỏi. nó chẳng biết sao mà ba người thê thảm như vậy, rõ ràng là rất dễ vượt qua mà.
- đợi tôi hồi phục sức lực, tôi sẽ đập cậu 1 trận, Tà Hân à.
Mạc Dạ hổn hển thở, vô lực nói
- nếu cậu có khả năng đó
nó không quan tâm tới lời thách thức của Mạc Dạ, lơ là nói một câu. Tuyết thấy Mạc Dạ chật vật như thế, không khỏi rùng mình, thầm than thở.
- các cậu nghỉ ngơi đi cho khỏe. Ngày mai sẽ đổi lại Mạc Dạ sẽ đi làm nhiệm vụ, Tuyết sẽ ở nhà huấn luyện. tớ phải đi thu thập thông tin. chúc ngủ ngon.
nó nói xong, để 6 ng kia ngơ ngác ở lại trong phòng khách không khỏi ủ rủ vì mệt.
nó bước về phòng, trong lòng rất vui vẻ. nó hài lòng với tiến triển công việc của hai con bạn của nó vô cùng. nhưng nó cũng không thèm khen thưởng gì. lỡ mà khen hư, lại làm hỏng chuyện mất.
quay về phòng, nó bật vi tính lên tiếp tục công việc xâm nhập vào mạng máy chủ ở Nhật Bản. Gần đây, nó tạo ra được một cái phần mềm khá độc đáo. Có thể xâm nhập máy chủ của các thế lưc lớn một cách vô thanh vô tức không bị phát hiện. Nó hack địa chỉ ID của cậu nó ra, bắt đầu công việc xâm nhập. Nó làm như vậy cũng chỉ là bất đắc dĩ. với cái tính của ông cậu nó chắc chắn sẽ cẳng thèm nhả ra cho nó biết dù chỉ một chữ trong câu chuyện ngày đó.
thế thì, nó đành tự lực kiếm sống thôi..
Sau vài thủ tục nhỏ, nó cũng làm được
- được rồi..
nó reo lên khe khẽ. Nó tiếp tục xâm nhập vào sâu hơn, mã hóa các mật khẩu hóc búa, từ từ tìm kiếm.
- a...
một dòng chữ đập vào mắt nó, khiến nó không tự chủ mà la khẽ.
" hồ sơ mật_ 2004"
2004 là năm gia đình nó gặp tai ương, do một kẻ nào đó làm ra. kẻ nào đó mà ngay cả ông cậu của nó cũng phải kiêng kị ba phần. hồi hộp, sợ hãi, nó không biết trong tệp tin này có được thứ nó mong muốn hay không. một hồi lâu đã trôi qua rồi, nó vẫn chưa nhấp chuột vào, ngón trỏ cứ nhấp nháy trước con chuột trái, chần chờ không hạ xuống.
Nhắm mắt. hít thở thật sâu. cuối cùng, nó hạ quyết tâm nhấp vào.
từng sự kiện nổi bật của năm 2004 hiện ra trông mắt nó rõ mồn một, nhưng vẫn chưa thấy cái nào liên quan tới gia đình của nó. nhưng nó vẫn kiên nhẫn kéo xuống.
- đây rồi.
nó lại không kiềm chế được mà reo lên.
" vụ thảm sát gia đình tỷ phú họ Tà"
nó bất giác thấy khóe mắt cay cay, làn hơi nước dâng lên làm mờ mắt nó. từng giọt nước mắt rơi xuống, lòng nó nhói đâu. Nó đã dắp biết kẻ thù đã hại gia đình nó là ai. đòng nghĩa, nó biết được mục tiêu để nó trả thù. quệt đi những giọt nước mắt, nó lại tiếp tục mã hóa các mật mã để tiến vào.
" vụ thảm sát của gia đình tỷ phú họ Tà
- kẻ gây án: Võ Minh_ người đứng đầu tập đoàn TW hàng đầu thế giới. đồng thời là ông chủ của Hắc Phong_ một thế lức lớn trong thế giới ngầm chuyên làm chuyện phạm pháp.
-nguyên nhân: do viên ngọc Mắt Rồng vô giá và tình yêu mù quá cới Tà phu nhân.
- thời gian gây án: 2h sáng ngày 4 tháng 2 năm 2004
- diễn biến: 1h sáng Võ Minh cho người vây quanh khu nhà của Tỷ phú Tà Bội. sau đó uy hiếp họ giao viên ngọc và bắt buộc Tà phu nhân đi theo nhưng không thành vì hai vợ chồng dùng đọc tự sát. Sự việc không thành, Võ Minh cho người dùng 10kg C4 nổ căn nhà hủy diệt chứng cứ."
- có lẽ đây là thông tin do ông cậu của mình làm ra. chỉ có cao tầng mới được phép biết.
nó nghĩ như vậy cũng đúng vì trong các báo mà nó đọc về sự việc của gia đình nó, không có trang báo nào biết rõ tình hình vì sao, chỉ toàn những cái đoán mò vô căn cứ.
- hừ. Võ Minh ơi là Võ Minh. ông đã chuẩn bị chưa? không lâu nữa chính tôi sẽ cho gia đình, cơ nghiệp của ông tan nát như những gì ông đã làm với gia đình tôi.
nó thốt ra từng lời đầy hận ý, sát khí cứ dâng lên, điều nó muốn làm bây giờ là giết ông ta, xé xác ông ta đem nuôi ta cá mập. nhưng bây giờ nó chưa làm gì được cả. thực lực của nó chưa đủ. tử nhủ phải cố gắng hơn, nó tắt máy tính và đi ngủ.
/36
|