CHƯƠNG 9
8 Thái tử gia 1
“Sao lại không cần, cần thiết.” Văn Tinh Lan bất chợt nhíu mày, nhìn chằm chằm Thư Sầm đôi mắt sáng rực “Một tháng lão già kia cho cô bao nhiêu? Tôi cho cô gấp đôi, gấp ba cũng được, ngủ một tối với tôi.”
“Văn Tinh Lan.”
Những lời này khiến Thư Sầm không biết nên đáp lời thế nào, may mà Văn Lệnh Thu xuất hiện khiến cô không cần thiết nói tiếp.
“Cút ra đi.”
Tươi cười của Văn Tinh Lan trở nên dữ tợn “Làm sao, sợ trên giường không mạnh bằng tôi, cho nên tình nhân chạy theo tôi ư?”
Thư ký Ngô nhìn vẻ mặt Văn Lệnh Thu, khẩn trương bắt đầu tiễn khách.
Lan rời đi, Thư Sầm quay đầu liếc Văn Lệnh Thu một cái theo bản năng, trên mặt anh ta vẫn không có biểu cảm gì, không nhìn ra vui buồn.
“Thư ký Ngô, ông đưa Thư Sầm về trường học đi.”
Thư Sầm cũng biết hôm nay mình nhìn cảnh không nên nhìn, vội vàng về phòng cho khách thay quần áo đi theo thư ký Ngô.
Con đường trở về trường học rất tắc, Thư Sầm đã không nhớ nổi ngã tư trước mắt đã đợi đèn đỏ hơn 10 phút. Cô còn chưa kịp thở dài, bạn cùng phòng gọi điện thoại tới.
Thư Sầm lập tức nghe máy “Alo, mình là Thư Sầm.”
“Thư Sầm ” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của bạn cùng phòng có mấy phần nóng lòng “Cậu ở đâu ”
“Bây giờ cậu nhanh đến trường học, làm sao vậy?”
“Cậu nhanh trở về đi ” Sau khi bạn cùng phòng nói xong thì đè thấp giọng “Cảnh sát tìm cậu có việc, không đúng, ai da, dù sao chính là… Đã xảy ra chuyện lớn ”
Cảnh sát?
Trong lòng Thư Sầm thấp thỏm, nghe bạn cùng phòng nói năng lộn xộn cũng không hỏi nhiều, vội vàng đáp được.
Thư Sầm xuống xe nói cảm ơn với thư ký Ngô xong, gần như là một đường chạy chậm tới phòng ngủ, ở phía xa đã thấy dưới tầng ký túc xá nữ có một đống người đang chen lách.
Cảnh sát đã giăng dây cảnh giới, bên ngoài dây cảnh giới ba tầng trong ba tầng ngoài đều là sinh viên xem náo nhiệt. Thư Sầm rất không dễ dàng lao lực chen lách trở về ký túc xá, còn chưa vào cửa đã bị một cảnh sát nữ ngăn cản.
“Là Thư Sầm sao?”
“Vâng.” Thư Sầm gật đầu “Xin hỏi tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Cô đừng khẩn trương, không phải chuyện của cô, chúng tôi chỉ muốn hỏi cô một chút chuyện về Trần Điềm Điềm.” Cảnh sát nữ mở giấy chứng nhận của mình ra, Thư Sầm thấy tên cô ấy là Dương Lâm “Cô ấy là bạn của cô đúng không?”
Trần Điềm Điềm ư?
Dự cảm không tốt tràn ngập trong trái tim Thư Sầm.
Vừa rồi khi cô đẩy đám người ra lên lầu, thì mơ hồ nghe thấy mấy chữ “nhảy lầu”. Lúc này nghe thấy tên Trần Điềm Điềm từ miệng Dương Lâm, Thư Sầm chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
/560
|