Chap 26: Cơn giận
"Boong!" thang máy vừa mở cửa thì Á Kỳ đã bước nhanh đi vào trong sảnh tiệc. Nhìn tới nhìn lui, đi qua mọi người tìm anh. Anh đang ở đâu vậy? Lòng nóng như lửa đốt...
- Em đi đâu từ nãy tới giờ ?
Giọng nói người đàn ông quen thuộc từ phía sau lưng truyền tới. Á Kỳ như bắt được vàng, mừng rỡ quay lại
- Dịch Tân
Bước thật nhanh đến trước mặt anh, nắm tay anh mà nói:
- Em tìm không được anh
- Trả lời anh, đã đi đâu nãy giờ?
Đã ở đâu nãy giờ sao? Cô không thể nói là đã ngủ gục trong phòng khách sạn nãy giờ được. Nói như vậy thì còn gì là thể diện....
- Em...em...à là lúc nãy trong đây ồn ào quá em đi ra ngoài dạo mát
- Vậy tại sao không nghe điện thoại?
- Là do dự tiệc nên em để chế độ im lặng
Lòng cầu trời khẩn phật, Dịch Tân anh làm ơn đừng hỏi thêm nữa có được không... em trả lời nữa sẽ lộ mất.
Nhạc chính trong buổi dạ vũ cũng vừa lúc nổi lên rồi. MC đều mời mọi người cùng ra sàn nhảy nên tất nhiên Á Kỳ bình an qua khỏi vòng tra khảo của anh. Mọi thứ trong buổi tiệc diễn ra như ý muốn ....
**************
Tối qua sinh nhật con gái Bộ trưởng lại tổ chức hoành tráng như vậy báo chí tất nhiên sẽ không bỏ qua. Nhưng trang nhất tờ báo sáng nay không phải là hình ảnh của buổi dạ vũ sang trọng mà lại là hình ảnh của Dịch thiếu phu nhân đêm qua và một dòng tựa lớn
DỊCH THIẾU PHU NHÂN CỦA TẬP ĐOÀN MINH PHÁP CÓ QUAN HỆ MỜ ÁM VỚI THIẾU GIA CỦA LA THỊ
Dòng chữ chiếm cả trang báo khiến người ta phải chú ý...
**************
Trong phòng tổng giám đốc
Dịch Tân cầm tờ báo Hàn Lỗi đưa cho, mặt tràn đầy giận dữ, mắt hằn lên cả tia máu, tay cầm tờ báo nắm chặc gần như muốn rách đi
Á Kỳ cô dám nói dối tôi, đây là đi dạo mát của cô đấy à. Tình tứ như vậy sao?
Tấm ảnh trên bài báo in to tướng hình Á Kỳ và La Chí Hạo bước ra từ phòng của khách sạn tối qua. Tay La Chí Hạo còn ôm eo của cô, còn cô thì dựa sát vào anh ta. Ảnh chụp rất sắc nét rõ cả mặt hai người họ như vậy thì chỉ có kẻ mù mới không nhìn ra là ai
Người phụ nữ suốt ngày tỏ ra trong sáng chỉ là cái vỏ bọc cho sự dối trá. Dịch Tân anh tự cảm thấy kinh bỉ bản thân mình ngu ngốc đi tin tưởng vào người như cô ta.
Hàn Lỗi ở một bên nhìn thấy toàn bộ biểu tình của anh, không biết nên làm sao cho phải. Mở miệng lên tiếng:
- Chuyện đã như vậy bây giờ làm sao đây ạ?
- Cậu hủy hết lịch làm việc sáng nay giúp tôi
Nói xong Dịch Tân đứng dậy lấy áo khoát bước ra khỏi phòng làm việc. Một đường lái xe chạy thẳng về nhà
Về đến nhà, dì Minh vừa mở cửa anh đã bước vào hỏi ngay vào mục đích:
- Á Kỳ cô ta đâu rồi?
- Thiếu phu nhân đang ở trên phòng sách
Nghe câu trả lời,Dịch Tân bước thẳng vào trong nhà hướng phòng sách đi tới mà mở ra
Á Kỳ đang đọc sách nghe tiếng cửa mở còn nhìn thấy là anh. Bật người đứng lên bước ngay lại gần anh
- Dịch Tân anh vừa đi làm chưa lâu sao đã về? Hay là anh cảm thấy không khoẻ ở đâu à?
Sờ trán anh thấy nhiệt độ vẫn bình thường mà
Dịch Tân dùng tay mình gạt tay cô ra khỏi trán mình, kinh tởm mà nói:
- Á Kỳ cô đừng có mà giả bộ thánh thiện, yêu thương diễn trước mặt tôi nữa. Cô xem tôi là một thằng đàn ông ngu ngốc để cô mặc sức mà chơi đùa phải không
Á Kỳ như chết đứng tại chỗ. Anh là đang nói cái gì thế, sao đột nhiên anh lại nổi giận như vậy
- Dịch Tân anh đang nói cái gì, em thật sự không hiểu
- Còn muốn tiếp tục đóng kịch nữa sao, vậy thì cô tự mà nhìn đi
Ném tờ báo vào người cô. Anh gồng từng cơn giận của mình, không anh thật sự muốn bóp nát cái khuôn mặt giả tạo này
Á Kỳ cầm tờ báo lên nhìn tựa đề to lớn nhìn vào tấm mình có mặt của cô nhìn cả vào những dòng báo họ bảo cô hẹn với La Chí Hạo ở vòng khách sạn, ở đó rất lâu và khi ra còn quyến luyến ôm nhau tình tứ.
Dịch Tân anh ấy hiểu lầm rồi. Nắm chặ lấy cánh tay anh, nước mắt không kiềm chế chảy ra
- Không, không phải như vậy. Dịch Tân anh phải tin em, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi. Chuyện chỉ là e....
- Cô im đi!
Lời chưa kịp nói hết bị anh chặn ngang. Anh lạnh lùng gạt bàn tay cô ra
- Cô bây giờ có nói trăm triệu câu thì tôi cũng không muốn nghe. Á Kỳ tôi nhìn lầm cô rồi...
/67
|