Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Thiên Thiên

Chương 14: Bố mẹ Nhạc Huy đến Sở Châu

/375


Rời khỏi khách sạn, Nhạc Huy một mình đi thẳng đến quán bar, bao một phòng hạng sang, gọi hai chai rượu XO mười chín nghìn tệ, chuẩn bị uống đến say.

Nhân viên quán bar nhìn thấy một khách hàng kì lạ và sang trọng đột nhiên tới như vậy, lập tức báo cáo với quản lý.

Quản lý quán bar là một người phụ nữ trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi nhưng vì giữ gìn nhan sắc rất tốt nên vừa xinh đẹp vừa trẻ trung, da dẻ không kém gì cô gái đôi mươi.

"Cậu bạn đẹp trai à, nhìn tướng mạo cậu khôi ngô như vậy, là cậu ấm của nhà nào thế?"

Không dễ gì mới có một cậu ấm vừa trẻ tuổi lại hào hoa như vậy, quản lý quán bar đương nhiên muốn kết giao một chút.

"Nhà họ Nhạc!"

Nhạc Huy khẽ cười một tiếng, nhìn quản lý kia đầy ẩn ý và hờ hững nói.

"Nhạc... nhà họ Nhạc?", quản lý quán bar nghe xong lập tức bị dọa sợ, nhưng sau khi phản ứng lại liền chế nhạo vỗ vào người Nhạc Huy: "Cậu bạn đẹp trai thật biết nói đùa, ở nước Hoa này chỉ có một nhà họ Nhạc. Nếu cậu thật sự là cậu ấm của nhà họ Nhạc, làm sao có thể đến thành phố Sở Châu nhỏ bé này của chúng tôi được chứ?"

Nhạc Huy nghe xong chỉ cười gượng, không nói nên lời.

Anh định đùa với quản lý này một chút, nhưng lời của cô ta lại khiến anh buồn phiền. Nhạc Huy là con trai trưởng của nhà họ Nhạc, vốn dĩ nên đang phát triển ở thủ đô, trở thành cậu ấm được người người ngưỡng mộ.

Nhưng anh lại vì người phụ nữ không yêu mình mà lãng phí hai năm ở Sở Châu này, chẳng đạt được kết quả gì.

Rõ ràng đã ly hôn rồi nhưng vẫn không buông bỏ được người phụ nữ ấy.

"Tôi thật là một kẻ ngốc..."

Nhạc Huy lẩm bẩm một câu.

"Cậu bạn đẹp trai, cậu nói gì thế? Có phải tâm trạng không tốt không?", quản lý quán bar là người từng trải, vừa nhìn liền biết Nhạc Huy đang thất tình, che miệng cười bảo phục vụ bưng lên một chai rượu vang:

"Không cần khách khí với chị, chai rượu vang này tặng cho cậu".

Nhạc Huy chỉ quét mắt nhìn sau đó lắc đầu cười, nói với người quản lý kia:

"Cảm ơn cô, quản lý, nhưng tôi không uống rượu giả, cô mang xuống đi".

"Đúng rồi, tiện đổi hai chai XO cho tôi, đổi sang loại thật".

Nhạc Huy đẩy nhẹ hai chai XO đến trước mặt quản lý, cười như không cười nhìn cô ta.

Quản lý kia lập tức nhướn mày, mỉm cười không tự nhiên:

"Cậu đẹp trai thật biết đùa, chỗ chúng tôi là quán bar cao cấp, lấy đâu ra những thứ như rượu giả chứ".

"Rượu này chúng tôi đều bán theo giá thị trường, nhiều nhất cũng chỉ kiếm được từ cậu vài trăm tệ mà thôi".

Nhạc Huy nghe xong thu lại nụ cười, hờ hững nói:

"Tâm trạng của tôi hôm nay không tốt, tôi nói lại lần cuối, đổi sang loại thật cho tôi".

"Nếu như cô chê kiếm được ít, vậy thì lấy loại XO đắt nhất ra cho tôi, tiền tôi trả được".

"Nếu như đắt nhất vẫn là rượu giả thì tôi sẽ phá nát quán bar này".

Giọng điệu của anh rất bĩnh tĩnh như thể đang nói chuyện phiếm với quản lý.

Nhưng người quản lý kia đã bị giọng điệu và khí chất của anh làm cho sững sờ, vốn đang muốn giải thích lại nuốt lại vào trong, ngoan ngoãn gật đầu:

"Vâng... vâng. Cậu thật là người hiểu biết, tôi sẽ lập tức... lập tức gọi người đổi cho cậu".

Có thể quản lý một nơi hỗn loạn như quán bar, người quản lý này đương nhiên cũng có chút kinh nghiệm. Cô ta có thể nhìn ra người thanh niên trước mắt không đơn giản, hơn nữa gia thế nhất định phi thường.

Anh vừa nhìn thoáng qua liền biết rượu hơn mười nghìn tệ là rượu giả, trừ khi thường xuyên uống, nếu không tuyệt đối không phân biệt được.

"Cậu ta không lẽ thật sự là cậu ấm của nhà họ Nhạc..."

Quản lý đột nhiên nảy ra suy nghĩ như vậy nhưng lập tức gạt bỏ. Nhà họ Nhạc là nhà giàu siêu cấp, một trong bốn gia tộc lớn của nước Hoa, cậu ấm nhà họ không thể nào đến một nơi nhỏ bé như Sở Châu này.

Cuối cùng, quản lý bưng lên cho Nhạc Huy chai XO đắt nhất trong quán, Nhạc Huy cũng thanh toán nốt số tiền rượu còn lại hơn ba mươi nghìn tệ.

"Cậu bạn đẹp trai, thật xin lỗi, tôi cũng không cố ý lừa cậu", quản lý vội vàng xin lỗi Nhạc Huy: "Nếu như cậu không chê, tôi có thể uống với cậu một ly, tôi cũng xem như người từng trải, phương diện tình cảm nói không chừng tôi có thể giúp cậu nghĩ thông suốt hơn".

Nhạc Huy gật đầu:

"Đúng lúc, một mình tôi cũng nhàm chán".

Nói xong anh chủ động rót cho quản lý kia một ly.

Quản lý này cảm thấy rất kích động, mặc dù cô ta thường xuyên tiếp xúc với những cậu ấm con nhà giàu nhưng những người đó không giống như người này, ra tay hào phóng như vậy. XO hơn ba mươi nghìn tệ này là lần đầu tiên cô ta được uống.

Cứ như thế, quản lý này uống cùng với Nhạc Huy một chai XO, sau đó lại gọi thêm một chai Vodka.

Sau khi uống xong hai chai rượu, Nhạc Huy vẫn bình thường, còn quản lý kia đã hơi choáng váng.

"Cậu em này, theo tôi đừng nghĩ đến người phụ nữ kia nữa, cô ta hoàn toàn không đáng để cậu yêu".

"Khi tôi còn trẻ, nếu gặp được người đàn ông tốt như cậu thì ít nhất ở cái tuổi này tôi không cần một mình bôn ba bên ngoài kiếm sống như thế này rồi”.

Lúc này quản lý quán bar giống như một người phụ nữ nhỏ dịu dàng dựa vào trong vòng tay của Nhạc Huy, nói lời say rượu.

Cô ta ghé vào bên tai của Nhạc Huy, phả ra hơi thở ấm áp, dịu dàng nói:

"Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, chúng ta đi khách sạn đi".

Nhạc Huy nghe xong mỉm cười hờ hững, mũi anh đảo quanh gương mặt của cô ta, ngửi thấy mùi nước hoa rẻ tiền.

"Cảm ơn cô đã uống rượu cùng tôi, nhưng tôi phải đi rồi".

"Lát nữa tôi sẽ bảo nhân viên đến chăm sóc cho cô, ngủ ngon".

Nói xong, Nhạc Huy khẽ đặt cô ta xuống sau đó rời đi không ngoảnh đầu lại.

Người quản lý nhìn theo bóng dáng của Nhạc Huy, trong lòng đột nhiên trống rỗng, khóe mắt trào ra hai hàng lệ.

"Người đàn ông tốt như vậy, giá mà tôi sinh ra sớm hơn hai mươi năm thì tốt biết mấy..."

...

Nhạc Huy vừa đi ra khỏi quán bar, đầu óc hơi choáng váng, đang chuẩn bị gọi xe thì điện thoại vang lên.

Anh lấy điện thoại ra nhìn, là bố anh gọi đến.

"Trời!"

Nhạc Huy giật mình, vội vàng đi cách xa ra khỏi quán bar sau đó mới nghe điện thoại.

"Alo, bố!", Nhạc Huy căng thẳng chào Nhạc Thiên Hùng.

"Nhóc con, sao lâu như vậy mới nghe điện thoại, con làm gì thế?", đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên, đầy khí chất và uy nghiêm.

"Con... con đang đi dạo, ồn quá không nghe được chuông reo", Nhạc Huy nói dối, nếu như anh nói vừa từ quán bar ra, Nhạc Thiên Hùng nhất định sẽ nói anh ở bên ngoài ăn chơi sa đọa.

"Gần đây con sao rồi? Ở rể có vui không?", Nhạc Thiên Hùng hừ một tiếng, trêu chọc Nhạc Huy.

Ông vẫn chưa biết Nhạc Huy đã bị đuổi ra ngoài, lúc đầu Nhạc Huy nói muốn đến ở rể nhà họ Liễu, khiến ông suýt nữa tức chết.

"Vẫn... vẫn vui vẻ, vẫn ổn...", Nhạc Huy tùy tiện đáp lại, anh không dám nói đã bị đuổi, càng không dám kể với Nhạc Thiên Hùng những gì anh đã phải chịu đựng hai năm qua ở nhà họ Liễu.

"Ổn cái con khỉ", Nhạc Thiên Hùng tức giận mắng anh: "Kỳ hạn hai năm sắp đến, bố đã cho người điều tra sự phát triển của nhà họ Liễu ở Sở Châu hai năm nay. Bố thấy bọn họ phát triển không tệ, bây giờ miễn cưỡng cũng xem như xứng với nhà họ Nhạc của chúng ta. Hai ngày nữa bố và mẹ con chuẩn bị đến Sở Châu thăm con, tiện thăm con dâu ở nhà họ Liễu".

"Con đi thông báo với người nhà họ Liễu đi".

Câu nói này khiến Nhạc Huy lập tức choáng váng, gần như tỉnh hẳn. Anh vừa mới ly hôn, Nhạc Thiên Hùng lại muốn đếm thăm anh, lần này thật quá đúng lúc.

"Bố à, bố.... để qua một thời gian nữa rồi bố mẹ hãy tới, gần đây con bận, chờ con làm xong vài việc rồi hai người tới được không", Nhạc Huy vội vàng trả lời.

"Con bận sao?", Nhạc Thiên Hùng khịt mũi, nói: "Con bận bằng bố à? Bố đã tạm dừng mọi việc để đến thăm con, thằng nhóc con lại còn dám nói con bận".

"Được rồi, cứ quyết định thế đi, tuần sau bố và mẹ sẽ tới. Hai ngày nay máy bay tư nhân đang bảo dưỡng, nếu không ngày mai chúng ta sẽ qua đó".

Nhạc Thiên Hùng dặn dò vài câu liền tắt máy.

Nhạc Huy sững sờ tại chỗ, vẻ mặt thất thần...

"Khốn kiếp, phải làm sao đây, không thể vì đối phó với bố mẹ mà tái hôn chứ..."

/375

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status