“Anh thấy sao rồi, uống một chút nước đi anh”.
Vũ Hoàng Long đón lấy ly nước, nhưng cùng lúc đó kéo cô lại ngồi vào lòng của anh.
Dung Âm giật mình, vội giữ tay anh lại sợ rằng ly nước sẽ vì hành động của anh mà đổ hết tập hồ sơ trên bàn.
“Này…”
“Âm Nhi! Anh mệt mỏi lắm,anh cảm thấy khó thở khi không được gặp em” Giọng điệu Vũ Hoàng Long bỗng trở nên nhỏ nhẹ, có phần làm nũng với cô.Cả gương mặt cũng không chịu nổi liền vội vàng chui vào cổ ngửi hương thơm từ cô.
Hành động của anh khiến cô nhột nhột liền bật cười khúc khích.
“Này…Anh đừng nghịch nữa, đang là giờ làm việc đấy…”
“Thì sao…?”
Vũ Hoàng Long đặt ly nước trên bàn,sau đó bàn tay anh di chuyển đến phía trước mở nhẹ hai cúc áo sơ mi trắng của cô, rồi nhanh chóng luồn tay vào tìm kiếm độ đầy đặn ấy, lập tức xoa nắn.
Anh thở một hơi đầy sảng khoái.
“Có vợ làm thư ký thích thật… Muốn no bụng lúc nào cũng được.”
Gương mặt Dung Âm bỗng chốc đỏ ửng, cô xấu hổ ngước mặt nhìn ra ngoài.Mặc dù đã đóng chặt cửa chính và cửa sổ, nhưng cô vẫn thấy được dòng người bên ngoài đang làm việc, có người thì đi qua đi lại.Cô còn nghĩ Hứa Nhã Tịnh có khi nào sẽ xông vào đây và thấy anh và cô đang làm chuyện xấu hổ này không.
“Bà xã… Mấy ngày qua có nhớ anh không? Còn xem phim của tên nam chính đó nữa chứ?”
Dung Âm cắn chặt môi, không muốn cho thấy dáng vẻ của cô.Nhưng Vũ Hoàng Long làm gì buông tha,anh lập tức xoay đầu cô lại, rướn người hôn chặt đôi môi của cô.Bàn tay điên cuồng bóp chặt ngực cô, nụ hồng bên trong cũng không chịu nổi kích thích cũng đã dựng đứng nở rộ trong lòng bàn tay của anh.
Dung Âm mang nét mặt đáng thương nhìn anh.
“Chủ tịch…đừng mà… đây còn giờ làm việc… Người khác sẽ nhìn thấy”.
Hai tiếng “Chủ Tịch “ của cô khiến Vũ Hoàng Long không được vui.Anh liền xoay người cô lại, bắt cô dạng hai chân ra ngồi đối diện với anh.
“Hức…Ai là chủ tịch của em,gọi anh là gì?”
Bàn tay thô bạo của anh liền trút bỏ chiếc áo sơ mi của cô quăng thẳng xuống đất.Cả chiếc áo ngực màu da người cũng được anh buông khỏi người cô.
“Anh là gì của em…” Anh ôm cô đứng lên,đè thẳng cô lên bàn.
Dung Âm sợ hãi, cô vẫn một tay níu lấy áo anh,tay còn lại thì che đi thân thể đang hiện ra trước mắt của người đã ông háo sắc này, buột miệng trả lời.
“Ông xã…Anh là ông xã của em”.
“Ngoan lắm… Cục cưng của anh”.
Anh cúi đầu xuống không kiềm hãm há miệng ngậm cắn nụ hồng trên ngực cô, đầu lưỡi không ngừng chăm ngồi chọc cô rên rỉ.
Hai chân vùng vẫy nhưng không ngờ vô tình chọc vào quái thú dũng mãnh đang phồng lên trong lớp quần của anh.Bàn tay cô lại không chịu nổi sự dẫn dắt của anh liền đưa lên cởi áo của anh ra.
“Ưhmmm…Long…Á…”
Cô không thể chịu nổi cái tên đàn ông này hôm nay lại học cách tra tấn cô bằng cách đổ ly nước khi nãy lên trên người của cô,sau đó liên tục đưa đầu lưỡi ra nuốt hết những giọt nước động lên trên ngực cô
Dung Âm khó chịu, cô ngước mắt nhìn ra cửa.
“Không được…Đừng ở đây, sẽ có người vào đó anh”
“Không ai có thể vào đây đâu mà…Anh muốn em hôm nay lại chủ động ngồi trên người anh giống như hôm trước vậy “.
Anh vừa nói vừa thẳng tay kéo chiếc chân váy đi cùng với quần lót của cô ra.
“A…” Dung Âm không nghĩ cũng có một ngày mình trần trụi ở trước mặt của anh mà còn ngay tại văn phòng làm việc của anh nữa chứ?
Điều này thật là xấu hổ.Nhìn vậy có khác nào giống như trong phim cô thư ký đi làm chỉ để quyến rũ sếp của mình, mà hoàn toàn không chú tâm vào công việc.
Dung Âm sợ hãi không chịu nổi cố gắng ngồi dậy, cô muốn lượm lại tất cả quần áo của mình mặc lại.Cô không muốn người bên ngoài xông vào đây, sẽ nói xì xầm bàn tán cô đến đây làm, là do ghen tuông chỉ vì sợ chồng mình nuôi nhân tình bên ngoài.
Những ngày qua khắp công ty đều tung tin đồn cô đến đây chỉ là để giám sát chồng của mình.Nói anh tạo ra một thư ký riêng như vậy, chỉ để thỏa mãn cô, chứ ngoài ra trong công ty, cô không hề làm bất kỳ công việc nào được giao.
Cô còn được nghe những bà lao công đồn đại, nói cô lấy được anh chắc chắn đang có một âm mưu.Họ thậm chí bôi nhọ cô suốt ngày ở trong phòng chủ tịch chỉ là chủ yếu lên giường với anh.Thật ra cô không ngại điều đó, bởi vì anh và cô bây giờ cũng là vợ chồng, lên giường với nhau trong giờ làm việc cũng chẳng có sao.Vì anh là sếp, mọi quyết định ở anh,cô cũng không thể cãi được.
Nhưng cô tức giận chính là họ đồn đại cô đã quyến rũ anh từ khi cô vừa mới vào đây làm, chính là trước khi lấy anh và khi đó anh còn là chồng của Cao Hà Nhi, mà đến bây giờ cuộc kết hôn giả vẫn chưa được công bố bên ngoài và họ đã cho rằng cô là người thứ ba xen vào gia đình của hai người.Bọn họ còn vu khống cô lúc nào cũng ở trong phòng chủ tịch ăn mặc hở hang, lại còn nghe thấy cô rên rỉ điên cuồng.Nhưng từ đó cho đến khi lấy anh, cô có khi nào làm chuyện này trong phòng làm việc của anh đâu, thậm chí trong lúc làm việc cô liên tục đứng xa anh cả hai trăm mét.
Dạo gần đây anh làm việc bên ngoài, nên đâu biết rằng mọi người ở sau lưng anh đã nói xấu cô rất nhiều.Cô cũng không biết họ lấy tin tức này đâu ra.
Vũ Hoàng Long cứ tưởng Dung Âm còn ngại liền kéo lại ôm lấy cô,anh khàn giọng nói.
“Vợ à! Em cứ làm mất thời gian là đêm nay,anh phạt em ở đây với anh cả đêm đấy”
Anh ngước mắt nhìn lên đồng hồ, nở một nụ cười gian xảo.
“Năm giờ chiều rồi…Mọi người sẽ không làm phiền chúng ta nữa đâu…”
Nghe anh nói vậy,Dung Âm hiểu mình sẽ không thể thoát anh vào ngày hôm nay đâu.Nhưng cô cũng muốn thử nói thêm xem anh có thay đổi không.
“Ông xã! Em chưa ăn tối”.
Vũ Hoàng Long chép miệng,bế thẳng cô lên đi vào bên trong phòng nghỉ vừa nói một câu mang đậm chất sự biến thái.
“Vậy thì chúng ta vừa làm vừa ăn cũng được mà…Anh đã chuẩn bị bữa tối cho em rồi!”
Lúc này Dung Âm nhìn sâu trong ánh mắt của anh, sự yêu thương của anh dành cho cô dường như đã không còn che giấu.Trong đầu cô bỗng nhớ đến cái kết quả sức khỏe của anh.
Ngày hôm đó cô mở ra xem, cô thật sự không thể tin nổi một người đàn ông khỏe mạnh như anh lại bị như vậy.
Tại sao chứ…? Có phải ông trời đang trừng phạt cả anh và cô không?
Người đáng lý không thể có con là cô mới đúng, chứ không phải là anh…? Một người luôn biết điều chế sức khỏe của mình như anh, lại bị như thế.
Khi đó cô vừa xem kết quả, nói anh chỉ có đến ba mươi phần trăm là khả năng có thể có con.Cô như chết lặng, hoàn toàn không hiểu nguyên nhân vì sao lại bị như thế.
Rồi mấy ngày nay, cô nhờ một người bạn của gia đình làm ở bệnh viện điều tra xem tại sao anh lại bị như thế.
Nhưng cho đến khi nhận kết quả, lại một lần nữa cô không thể nào tin nổi thì ra nguyên nhân đó chính là cô.
Vũ Hoàng Long bẩm sinh có nhu cầu rất cao trong chuyện đó.Nhưng cũng vì cô… Vì cô cấm anh đụng vào cô,cho nên anh đã làm lều kêu bác sĩ kê đơn để thuốc giảm tần xuất của những thứ trong cơ thể của anh có thể không bị trào ra ngoài khi đang quan hệ.
Cô không muốn mang thai,cho nên anh càng dùng nó càng nhiều.Khiến cho tỉ lệ có con của anh cũng kém dần đi.
Cô nghĩ anh chắc chắn cũng đã biết,cho nên dạo gần đây anh luôn lao đầu vào công việc mà không hề chạm vào cô…Cô biết anh đang lo lắng, đang sợ rằng cô sẽ biết và sẽ không muốn ở bên cạnh anh.
Tiếc là anh không thể nào hiểu được suy nghĩ của cô vào lúc này.
Vừa vào phòng nghỉ,Dung Âm đã chủ động trèo thẳng lên người của anh,bàn tay thuần thục cởi quần anh ra.
Nhìn anh với ánh mắt đa tình.
“Ông xã…! Anh thích em chủ động đúng không?”
Vũ Hoàng Long còn không hiểu chuyện gì thì đã thấy Dung Âm bạo dạn nắm con quái vật hùng dũng của anh liên tục vuốt lên vuốt xuống khiến nó càng trở nên to lớn dưới cánh tay của cô.
“Á…Bà xã…Anh chịu hết nổi rồi… Ngồi lên đi em…”
Bàn tay anh không ngừng xoa nắn ngực cô,tay khác thì lại di chuyển xuống tìm kiếm nơi tư mật,chạm vào dòng thủy triều quen thuộc, cả hai liền đồng thanh rên rỉ lớn.
Một giây sau,Dung Âm ngoan ngoãn nghe theo lời anh dạy bảo đã từ từ cho người anh em của anh xuyên vào bên trong.
“Ưhmm…” Cô di chuyển, nghĩ đến anh. Trái tim cô càng đau lòng hơn.
Cô nghĩ kỹ rồi.Bây giờ cô đã có gia đình, việc học cũng chẳng còn quan trọng nữa.Hôm nay cô phải bằng mọi cách lấy hết tất cả những tinh hoa của anh, cho dù chỉ một phần trăm nho nhỏ cô cũng phải sinh cho anh một đứa con.
Vũ Hoàng Long thở dốc,anh ôm lấy cô lật người lại.Lần này đến anh chủ động.Anh thẳng lưng đâm mạnh vào hạ thân cô,mỗi lúc tiến vào đều khiến cô cảm thấy như mình có thể thấy ma quỷ trước mặt.
“Âm Nhi…! Em thật gợi cảm…Anh phát điên vì em mất… Hét lớn lên… Lớn lên nữa đi…” Anh muốn nghe giọng điệu rên rỉ phóng túng của cô, muốn cô phải biết anh là người đàn ông có thể chi phối cô như thế nào.
Vũ Hoàng Long vừa vận động vừa hôn lên khắp da thịt của cô.Mỗi một lần anh đều trân trọng người con gái này vô cùng.
Cho đến khi anh nghĩ tưởng sẽ kết thúc nhanh chóng, thì anh lại được Dung Âm cổ vũ.
“Ưhmm…Long…Anh hãy tiếp tục, vào sâu hơn nữa đi…”
Vũ Hoàng Long giật mình.Từ trước đến giờ mỗi lần anh muốn vào sâu hơn thì luôn bị cô cự tuyệt, cô nói anh sẽ khiến cô mang thai.Nhưng hôm nay, cô lại…
Thấy anh cứ chừng chờ nhìn cô.Dung Âm tỏ vẻ giận dỗi không thèm nhìn anh, buột miệng nói
“Tôi biết rồi… Tôi hiểu anh mà! Nếu anh để lại thứ đó trong người tôi, thì một lát nữa làm sao anh có thể cho được Gia Mỹ của anh được… Được rồi! Bao nhiêu đủ rồi”.
Nói xong cô lại giả vờ uất ức, mím chặt môi.Nhìn vậy đương nhiên trái tim Vũ Hoàng Long liền trở nên đau đớn.Anh ôm lấy cô, một lần xác nhập tiến càng lúc càng sâu hơn.
“Á…”Dung Âm hét lên, phía dưới siết chặt anh.
Vũ Hoàng Long cười lớn.
“Hôm nay đã em muốn thì anh cũng chẳng nở làm trái ý, nhưng một hồi đừng la đau nha cục cưng…”
Được một lúc, cả hai gần như hét lên khi chạm vào giới hạn cuối cùng, phía dưới không ngừng chảy ra một dòng nước mà cả hai người mông muốn.
Vũ Hoàng Long cười thỏa mãn cúi đầu xuống hôn cô.
“Hôm nay em đáng yêu lắm… Vậy sau này chúng ta làm chuyện này ở đây đi…”
Dung Âm ngỡ ngàng, nhưng một lúc lại xụ mặt xuống.
“Nhưng sẽ có người lại đồn đại hai chúng ta”.
Vũ Hoàng Long nhíu mày.
“Ai đồn đại…”
“Em không biết …Anh đi hỏi người trong công ty đi” Dung Âm bực bội nghĩ đến bọn họ chắc chắn vài bữa sẽ bịa ra một đống chuyện xảy ra hôm nay nữa cho xem.
Nhìn bộ dạng của Dung Âm, Vũ Hoàng Long hoàn toàn nghi ngờ nhất định đang có chuyện gì xảy ra.Chẳng lẽ mấy ngày anh đi vắng trong công ty lại xảy ra chuyện gì sao?
Vũ Hoàng Long đón lấy ly nước, nhưng cùng lúc đó kéo cô lại ngồi vào lòng của anh.
Dung Âm giật mình, vội giữ tay anh lại sợ rằng ly nước sẽ vì hành động của anh mà đổ hết tập hồ sơ trên bàn.
“Này…”
“Âm Nhi! Anh mệt mỏi lắm,anh cảm thấy khó thở khi không được gặp em” Giọng điệu Vũ Hoàng Long bỗng trở nên nhỏ nhẹ, có phần làm nũng với cô.Cả gương mặt cũng không chịu nổi liền vội vàng chui vào cổ ngửi hương thơm từ cô.
Hành động của anh khiến cô nhột nhột liền bật cười khúc khích.
“Này…Anh đừng nghịch nữa, đang là giờ làm việc đấy…”
“Thì sao…?”
Vũ Hoàng Long đặt ly nước trên bàn,sau đó bàn tay anh di chuyển đến phía trước mở nhẹ hai cúc áo sơ mi trắng của cô, rồi nhanh chóng luồn tay vào tìm kiếm độ đầy đặn ấy, lập tức xoa nắn.
Anh thở một hơi đầy sảng khoái.
“Có vợ làm thư ký thích thật… Muốn no bụng lúc nào cũng được.”
Gương mặt Dung Âm bỗng chốc đỏ ửng, cô xấu hổ ngước mặt nhìn ra ngoài.Mặc dù đã đóng chặt cửa chính và cửa sổ, nhưng cô vẫn thấy được dòng người bên ngoài đang làm việc, có người thì đi qua đi lại.Cô còn nghĩ Hứa Nhã Tịnh có khi nào sẽ xông vào đây và thấy anh và cô đang làm chuyện xấu hổ này không.
“Bà xã… Mấy ngày qua có nhớ anh không? Còn xem phim của tên nam chính đó nữa chứ?”
Dung Âm cắn chặt môi, không muốn cho thấy dáng vẻ của cô.Nhưng Vũ Hoàng Long làm gì buông tha,anh lập tức xoay đầu cô lại, rướn người hôn chặt đôi môi của cô.Bàn tay điên cuồng bóp chặt ngực cô, nụ hồng bên trong cũng không chịu nổi kích thích cũng đã dựng đứng nở rộ trong lòng bàn tay của anh.
Dung Âm mang nét mặt đáng thương nhìn anh.
“Chủ tịch…đừng mà… đây còn giờ làm việc… Người khác sẽ nhìn thấy”.
Hai tiếng “Chủ Tịch “ của cô khiến Vũ Hoàng Long không được vui.Anh liền xoay người cô lại, bắt cô dạng hai chân ra ngồi đối diện với anh.
“Hức…Ai là chủ tịch của em,gọi anh là gì?”
Bàn tay thô bạo của anh liền trút bỏ chiếc áo sơ mi của cô quăng thẳng xuống đất.Cả chiếc áo ngực màu da người cũng được anh buông khỏi người cô.
“Anh là gì của em…” Anh ôm cô đứng lên,đè thẳng cô lên bàn.
Dung Âm sợ hãi, cô vẫn một tay níu lấy áo anh,tay còn lại thì che đi thân thể đang hiện ra trước mắt của người đã ông háo sắc này, buột miệng trả lời.
“Ông xã…Anh là ông xã của em”.
“Ngoan lắm… Cục cưng của anh”.
Anh cúi đầu xuống không kiềm hãm há miệng ngậm cắn nụ hồng trên ngực cô, đầu lưỡi không ngừng chăm ngồi chọc cô rên rỉ.
Hai chân vùng vẫy nhưng không ngờ vô tình chọc vào quái thú dũng mãnh đang phồng lên trong lớp quần của anh.Bàn tay cô lại không chịu nổi sự dẫn dắt của anh liền đưa lên cởi áo của anh ra.
“Ưhmmm…Long…Á…”
Cô không thể chịu nổi cái tên đàn ông này hôm nay lại học cách tra tấn cô bằng cách đổ ly nước khi nãy lên trên người của cô,sau đó liên tục đưa đầu lưỡi ra nuốt hết những giọt nước động lên trên ngực cô
Dung Âm khó chịu, cô ngước mắt nhìn ra cửa.
“Không được…Đừng ở đây, sẽ có người vào đó anh”
“Không ai có thể vào đây đâu mà…Anh muốn em hôm nay lại chủ động ngồi trên người anh giống như hôm trước vậy “.
Anh vừa nói vừa thẳng tay kéo chiếc chân váy đi cùng với quần lót của cô ra.
“A…” Dung Âm không nghĩ cũng có một ngày mình trần trụi ở trước mặt của anh mà còn ngay tại văn phòng làm việc của anh nữa chứ?
Điều này thật là xấu hổ.Nhìn vậy có khác nào giống như trong phim cô thư ký đi làm chỉ để quyến rũ sếp của mình, mà hoàn toàn không chú tâm vào công việc.
Dung Âm sợ hãi không chịu nổi cố gắng ngồi dậy, cô muốn lượm lại tất cả quần áo của mình mặc lại.Cô không muốn người bên ngoài xông vào đây, sẽ nói xì xầm bàn tán cô đến đây làm, là do ghen tuông chỉ vì sợ chồng mình nuôi nhân tình bên ngoài.
Những ngày qua khắp công ty đều tung tin đồn cô đến đây chỉ là để giám sát chồng của mình.Nói anh tạo ra một thư ký riêng như vậy, chỉ để thỏa mãn cô, chứ ngoài ra trong công ty, cô không hề làm bất kỳ công việc nào được giao.
Cô còn được nghe những bà lao công đồn đại, nói cô lấy được anh chắc chắn đang có một âm mưu.Họ thậm chí bôi nhọ cô suốt ngày ở trong phòng chủ tịch chỉ là chủ yếu lên giường với anh.Thật ra cô không ngại điều đó, bởi vì anh và cô bây giờ cũng là vợ chồng, lên giường với nhau trong giờ làm việc cũng chẳng có sao.Vì anh là sếp, mọi quyết định ở anh,cô cũng không thể cãi được.
Nhưng cô tức giận chính là họ đồn đại cô đã quyến rũ anh từ khi cô vừa mới vào đây làm, chính là trước khi lấy anh và khi đó anh còn là chồng của Cao Hà Nhi, mà đến bây giờ cuộc kết hôn giả vẫn chưa được công bố bên ngoài và họ đã cho rằng cô là người thứ ba xen vào gia đình của hai người.Bọn họ còn vu khống cô lúc nào cũng ở trong phòng chủ tịch ăn mặc hở hang, lại còn nghe thấy cô rên rỉ điên cuồng.Nhưng từ đó cho đến khi lấy anh, cô có khi nào làm chuyện này trong phòng làm việc của anh đâu, thậm chí trong lúc làm việc cô liên tục đứng xa anh cả hai trăm mét.
Dạo gần đây anh làm việc bên ngoài, nên đâu biết rằng mọi người ở sau lưng anh đã nói xấu cô rất nhiều.Cô cũng không biết họ lấy tin tức này đâu ra.
Vũ Hoàng Long cứ tưởng Dung Âm còn ngại liền kéo lại ôm lấy cô,anh khàn giọng nói.
“Vợ à! Em cứ làm mất thời gian là đêm nay,anh phạt em ở đây với anh cả đêm đấy”
Anh ngước mắt nhìn lên đồng hồ, nở một nụ cười gian xảo.
“Năm giờ chiều rồi…Mọi người sẽ không làm phiền chúng ta nữa đâu…”
Nghe anh nói vậy,Dung Âm hiểu mình sẽ không thể thoát anh vào ngày hôm nay đâu.Nhưng cô cũng muốn thử nói thêm xem anh có thay đổi không.
“Ông xã! Em chưa ăn tối”.
Vũ Hoàng Long chép miệng,bế thẳng cô lên đi vào bên trong phòng nghỉ vừa nói một câu mang đậm chất sự biến thái.
“Vậy thì chúng ta vừa làm vừa ăn cũng được mà…Anh đã chuẩn bị bữa tối cho em rồi!”
Lúc này Dung Âm nhìn sâu trong ánh mắt của anh, sự yêu thương của anh dành cho cô dường như đã không còn che giấu.Trong đầu cô bỗng nhớ đến cái kết quả sức khỏe của anh.
Ngày hôm đó cô mở ra xem, cô thật sự không thể tin nổi một người đàn ông khỏe mạnh như anh lại bị như vậy.
Tại sao chứ…? Có phải ông trời đang trừng phạt cả anh và cô không?
Người đáng lý không thể có con là cô mới đúng, chứ không phải là anh…? Một người luôn biết điều chế sức khỏe của mình như anh, lại bị như thế.
Khi đó cô vừa xem kết quả, nói anh chỉ có đến ba mươi phần trăm là khả năng có thể có con.Cô như chết lặng, hoàn toàn không hiểu nguyên nhân vì sao lại bị như thế.
Rồi mấy ngày nay, cô nhờ một người bạn của gia đình làm ở bệnh viện điều tra xem tại sao anh lại bị như thế.
Nhưng cho đến khi nhận kết quả, lại một lần nữa cô không thể nào tin nổi thì ra nguyên nhân đó chính là cô.
Vũ Hoàng Long bẩm sinh có nhu cầu rất cao trong chuyện đó.Nhưng cũng vì cô… Vì cô cấm anh đụng vào cô,cho nên anh đã làm lều kêu bác sĩ kê đơn để thuốc giảm tần xuất của những thứ trong cơ thể của anh có thể không bị trào ra ngoài khi đang quan hệ.
Cô không muốn mang thai,cho nên anh càng dùng nó càng nhiều.Khiến cho tỉ lệ có con của anh cũng kém dần đi.
Cô nghĩ anh chắc chắn cũng đã biết,cho nên dạo gần đây anh luôn lao đầu vào công việc mà không hề chạm vào cô…Cô biết anh đang lo lắng, đang sợ rằng cô sẽ biết và sẽ không muốn ở bên cạnh anh.
Tiếc là anh không thể nào hiểu được suy nghĩ của cô vào lúc này.
Vừa vào phòng nghỉ,Dung Âm đã chủ động trèo thẳng lên người của anh,bàn tay thuần thục cởi quần anh ra.
Nhìn anh với ánh mắt đa tình.
“Ông xã…! Anh thích em chủ động đúng không?”
Vũ Hoàng Long còn không hiểu chuyện gì thì đã thấy Dung Âm bạo dạn nắm con quái vật hùng dũng của anh liên tục vuốt lên vuốt xuống khiến nó càng trở nên to lớn dưới cánh tay của cô.
“Á…Bà xã…Anh chịu hết nổi rồi… Ngồi lên đi em…”
Bàn tay anh không ngừng xoa nắn ngực cô,tay khác thì lại di chuyển xuống tìm kiếm nơi tư mật,chạm vào dòng thủy triều quen thuộc, cả hai liền đồng thanh rên rỉ lớn.
Một giây sau,Dung Âm ngoan ngoãn nghe theo lời anh dạy bảo đã từ từ cho người anh em của anh xuyên vào bên trong.
“Ưhmm…” Cô di chuyển, nghĩ đến anh. Trái tim cô càng đau lòng hơn.
Cô nghĩ kỹ rồi.Bây giờ cô đã có gia đình, việc học cũng chẳng còn quan trọng nữa.Hôm nay cô phải bằng mọi cách lấy hết tất cả những tinh hoa của anh, cho dù chỉ một phần trăm nho nhỏ cô cũng phải sinh cho anh một đứa con.
Vũ Hoàng Long thở dốc,anh ôm lấy cô lật người lại.Lần này đến anh chủ động.Anh thẳng lưng đâm mạnh vào hạ thân cô,mỗi lúc tiến vào đều khiến cô cảm thấy như mình có thể thấy ma quỷ trước mặt.
“Âm Nhi…! Em thật gợi cảm…Anh phát điên vì em mất… Hét lớn lên… Lớn lên nữa đi…” Anh muốn nghe giọng điệu rên rỉ phóng túng của cô, muốn cô phải biết anh là người đàn ông có thể chi phối cô như thế nào.
Vũ Hoàng Long vừa vận động vừa hôn lên khắp da thịt của cô.Mỗi một lần anh đều trân trọng người con gái này vô cùng.
Cho đến khi anh nghĩ tưởng sẽ kết thúc nhanh chóng, thì anh lại được Dung Âm cổ vũ.
“Ưhmm…Long…Anh hãy tiếp tục, vào sâu hơn nữa đi…”
Vũ Hoàng Long giật mình.Từ trước đến giờ mỗi lần anh muốn vào sâu hơn thì luôn bị cô cự tuyệt, cô nói anh sẽ khiến cô mang thai.Nhưng hôm nay, cô lại…
Thấy anh cứ chừng chờ nhìn cô.Dung Âm tỏ vẻ giận dỗi không thèm nhìn anh, buột miệng nói
“Tôi biết rồi… Tôi hiểu anh mà! Nếu anh để lại thứ đó trong người tôi, thì một lát nữa làm sao anh có thể cho được Gia Mỹ của anh được… Được rồi! Bao nhiêu đủ rồi”.
Nói xong cô lại giả vờ uất ức, mím chặt môi.Nhìn vậy đương nhiên trái tim Vũ Hoàng Long liền trở nên đau đớn.Anh ôm lấy cô, một lần xác nhập tiến càng lúc càng sâu hơn.
“Á…”Dung Âm hét lên, phía dưới siết chặt anh.
Vũ Hoàng Long cười lớn.
“Hôm nay đã em muốn thì anh cũng chẳng nở làm trái ý, nhưng một hồi đừng la đau nha cục cưng…”
Được một lúc, cả hai gần như hét lên khi chạm vào giới hạn cuối cùng, phía dưới không ngừng chảy ra một dòng nước mà cả hai người mông muốn.
Vũ Hoàng Long cười thỏa mãn cúi đầu xuống hôn cô.
“Hôm nay em đáng yêu lắm… Vậy sau này chúng ta làm chuyện này ở đây đi…”
Dung Âm ngỡ ngàng, nhưng một lúc lại xụ mặt xuống.
“Nhưng sẽ có người lại đồn đại hai chúng ta”.
Vũ Hoàng Long nhíu mày.
“Ai đồn đại…”
“Em không biết …Anh đi hỏi người trong công ty đi” Dung Âm bực bội nghĩ đến bọn họ chắc chắn vài bữa sẽ bịa ra một đống chuyện xảy ra hôm nay nữa cho xem.
Nhìn bộ dạng của Dung Âm, Vũ Hoàng Long hoàn toàn nghi ngờ nhất định đang có chuyện gì xảy ra.Chẳng lẽ mấy ngày anh đi vắng trong công ty lại xảy ra chuyện gì sao?
/128
|