19.1: Đi cùng anh
“Còn chuyện gì nữa không?” Đoàn Hồng Huyên nhớ tới cảnh chia tay với Ngải Tử Lam lúc sáng, ánh mắt càng thêm băng lãnh, giọng trầm thấp hơi khàn lại.
“Đoàn thiếu gia, Ngải Thành Quốc muốn hẹn với cậu một cuộc gặp mặt.” Nói xong, trợ lý Lý trên mặt không ngừng lộ ra mấy phần khinh thường.
Nếu là ngày trước, dựa vào thành tựu và địa vị trong giới kinh doanh của Ngải Thành Quốc, Ngải Thành Quốc sẽ không cách nào dễ dàng tiếp xúc được với Đoàn Hồng Huyên, đối với thỉnh cầu hẹn gặp mặt như này của ông ta, trong công ty đều là một mực từ chối.
Nhưng, bây giờ thì khác, bây giờ ông ta đã là ba vợ của Đoàn Hồng Huyên, giá trị con người có thể coi là nước lên thuyền lên, nhìn vào điểm này, người công ty thế nào cũng không dám cũng không thể trực tiếp từ chối được, đều phải xin qua chỉ thị của tổng tài mới được.
Mà hôm đó ở Ngải gia, trợ lý Lý đã thấy rõ được bộ mặt của Ngải Thành Quốc, đương nhiên là coi thường rồi.
“Ông già này.” Đoàn Hồng Huyên giọng lạnh lùng mà chán ghét, rất không khách khí, “Tuần tới sắp xếp một khoảng thời gian.”
Ngải Thành Quốc tìm tới hắn có chuyện gì ngoài việc leo lên giới quyền quý, từ trên người hắn lấy được chút lợi ích mà thôi.
Đối với Ngải Thành Quốc người này, không đề cập đến vấn đề lớn về nhân phẩm tác phong, thân làm ba ruột của Ngải Tử Lam nhưng lại không có che chở bảo vệ cho Tử Lam, lại nghe theo kẻ bên gối, nhắm vào ức hiếp Tử Lam, Đoàn Hồng Huyên không còn nghi ngờ gì nữa vô cùng chán ghét và khinh thường. Nhưng vẫn cần thiết phải tìm một cơ hội tốt giáp mặt cảnh cáo ông ta, giám sát kỹ nhưng người xung quanh mình, không thể để ông ta nắm được bất cứ điểm yếu nào.
“Vậy……được.” Trợ lý Lý chỉ có thể bất lực nhún vai, rời khỏi văn phòng.
“Tích tắc.”
Bỗng nhiên nhận được yêu cầu một cuộc gọi video, Đoàn Hồng Huyên quay người nhìn nhìn màn hình hiển thị, bèn tiếp nhận.
Trên màn hình hiển thị lập tức xuất hiện khuôn mặt tuấn tiếu người bạn của mình Đàm Thiếu Hoa, đồng thời bên tai truyền tới âm thanh quen thuộc “Đoàn thiếu gia, sao giờ mới nhận a, có phải mệt vì tối qua không?”
“Im miệng, có thời gian rảnh, hãy quan tâm đến vấn đề rối loạn cương dương của bản thân đi.” Đoàn Hồng Huyên không chút lưu tình trực tiếp phản bác.
“Chậc chậc.” Đàm Thiếu Hoa bất đắc dĩ lắc lắc đầu, vẻ mặt thần bí mà phức tạp, giọng trầm xuống, cố ý thu hút người khác, “Lão Đoàn, tên tiểu tử vô thanh vô thức nhà cậu, động tác nhanh như vậy! Vợ của cậu chẳng phải là chính là người con gái mà hôm đó cậu ở nhà hàng của tôi đã ôm đi sao, nghe nói ngày hôm sau tình huống trong phòng nghỉ rất phức tạp a.”
Nhắc tới chuyện này, Đoàn Hồng Huyên trên mặt có chút không được tự nhiên, không ngừng nghĩ tới cảnh hôm đó cùng Ngải Tử Lam liều chết triền miên, thân thể giao lưu khắc sâu, không ngừng có chút dư vị, không có chút nào che giấu, hào phóng thừa nhận: “Không sai, chính là cô ấy.”
“Được a, tên tiểu tử nhà cậu.” Đàm Thiếu Hoa rất ít khi trông thấy biểu cảm đắc ý cùng thỏa mãn này trên mặt Đoàn Hồng Huyên, trong lòng đã có kết luận đại khái, “Bất kể nói như thế nào, con mắt của lão Đoàn cậu tôi tán thành, vẫn muốn chúc mừng cậu cuối cùng cũng đã chấm dứt cuộc sống độc thân, cam tâm tình nguyện bước vào tròng.”
“Bớt nói nhảm đi.” Đoàn Hồng Huyên trừng mắt liếc ông ta, không có cảm tình tốt đẹp gì, “Tìm tôi có việc gì nói thẳng ra đi.”
“Tối nay Đàm lão gia xuất viện, chúng tôi định tổ chức một bữa dạ tiệc chúc mừng, đã mời hơn phân nửa giới quý tộc thành phố s, cậu đưa vợ cậu cùng tới đi, để chúng tôi có thể gặp mặt làm quen.” Thấy Đoàn Hồng Huyên có chút không kiên nhẫn, Đàm Thiếu Hoa liền đi thẳng vào vấn đề.
“Thế nào?”
Ý nghĩa buổi dạ tiệc này rất lớn, không những Đoàn Hồng Huyên có thể mượn cơ hội này công khai giới thiệu vợ của mình Ngải Tử Lam, để cô chính thức lộ diện, càng quan trọng là, Ngải Tử Lam có thể làm quen kết giao với nhân si quyền quý khắp nơi, nâng cao năng lực của mình, sớm làm được việc mà cô muốn làm.
“Không thành vấn đề.” Đoàn Hồng Huyên im lặng một hồi, lên tiếng trả lời.
Chính sự nói xong, Đàm Thiếu Hoa lại bắt đầu không đứng đắn, không ngừng dò hỏi vợ Đoàn Hồng Huyên mị lực ở chỗ nào, mà có thể câu dẫn được hắn người đàn ông ngàn năm dđơn thân này, bị ánh mắt càng lúc càng lạnh lùng của Đoàn Hồng Huyên trực tiếp đóng cánh cửa thông tin.
Thời gian như bay, mới đó mà đã sắp chạng vạng, ánh hoàng hôn dịu nhẹ chiếu xuống mặt đất.
5 giờ chiều, Đoàn Hồng Huyên cúi xuống nhìn đồng hồ trên tay, lôi điện thoại ra bấm nút quay số nhanh 1.
“Alo, ai vậy?” Điện thoại bên kia truyền tới giọng dịu dàng điềm tĩnh của Ngải Tử Lam.
/503
|