Sủng Mị

Chương 1460: Vượt qua hết thảy lãng mạn

/1793


Ánh nắng sáng rỡ sau giờ ngọ rơi trên Thần Sơn chẳng khác gì tiên cảnh.

Thần Sơn vẫn bình tĩnh như ngày thường, đình đài lầu các cung điện tản ra ý vị thánh khiết cao quý.

Huyền Tiên Lâu, nơi này là địa phương mà các huyền sư cùng tiên sư của Thần Tông thường dùng tu luyện cùng luyện chế ngày thường, nơi này thường xuyên tràn ngập dược hương, ngay cả hương hoa lẫn dược viên vẫn thường tản ra hương thơm thấm tận lòng người.

Tại một cửa lớn hình quạt, cánh cửa nhẹ nhàng đẩy ra, một nữ tử dáng người lả lướt, gợi cảm mê người chậm rãi tiêu sái đi ra.

Ánh mặt trời rơi trên người nàng, nàng tựa hồ đã thật lâu không cảm thụ qua loại ấm áp này, trên mặt hiện lên dáng tươi cười mê người, vươn bờ lưng mỏi, có vẻ uể oải tao nhã, tạo thành một đạo phong cảnh xinh đẹp cho Huyền Tiên Lâu.

- Diệp huyền sư, ngài bế quan xong rồi sao?

Một nam đệ tử tuần tra của Thần Tông vừa nhìn thấy nữ tử kia, ánh mắt sáng rực lên, liền lên tiếng chào hỏi.

- Như thế nào còn xưng Diệp huyền sư, hẳn nên xưng là tiên sư mới phải!

Một đệ tử lớn tuổi khác trừng mắt nhìn người kia.

- Ah, đã thói quen, thật có lỗi!

Nam đệ tử kia xấu hổ nói.

- Diệp tiên sư chính là tiên sư trẻ tuổi nhất Thần Tông chúng ta ah, trẻ như ngài, mỹ mạo lẫn tài hoa xuất chúng, đệ tử trong Thần Tông cũng không có được mấy người đi!

Đệ tử lớn tuổi kia cười nói.

Diệp Khuynh Tư mỉm cười, dáng tươi cười bình tĩnh ôn hòa, cũng không nhìn ra được có bao nhiêu kiêu ngạo hay vui sướng.

Vị đệ tử trẻ tuổi nhìn thấy dáng tươi cười của Diệp Khuynh Tư, trong lòng tán thưởng không thôi, Diệp tiên sư thực lực cường đại, thân phận cao quý lại ôn nhã dễ thân ở trong Thần Tông thật sự quá ít, những nữ đệ tử khác trong Thần Tông có người nào mà không kiêu ngạo cao ngất, đừng nói là nở nụ cười với những đệ tử tuần tra như bọn họ, có thể nhìn thẳng xem họ đã là chuyện không dễ dàng.

Khó trách mấy năm gần đây Thần Tông có nhiều thành viên theo đuổi Diệp tiên sư, nữ tử thanh nhã tài hoa xuất chúng như vậy đi đâu mà tìm?

- Diệp tiên sư, có cần thông tri với Tiêu phán quan cùng lão tông chủ không?

Đệ tử lớn tuổi hỏi.

Cả Thần Tông có người nào không biết Diệp tiên sư là thần y cứu sống lão tông chủ, lão tông chủ cùng Tiêu phán quan đều chiếu cố nàng vô cùng, cho dù bản thân nàng không phải thành viên Thần Tông nhưng toàn bộ thành viên đều thật tôn kính nàng!

- Không cần, đã lâu không có hoạt động, ta tùy ý đi một chút!

Diệp Khuynh Tư cự tuyệt ý tốt của vị đệ tử kia.

Nàng nhẹ nhàng bước xuống bậc thang màu xanh, hô hấp không khí mới mẻ bên ngoài, cảm thấy cả người trở nên nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều.

Diệp Khuynh Tư đã bế quan tu luyện đoạn thời gian rất dài, lần này tu luyện không chỉ là tu dưỡng linh hồn bản thân nàng, càng quan hệ tới việc luyện chế tiên vật của nàng.

Liên tiếp thất bại cùng liên tục có tài nguyên sang quý bị báo hỏng, mang tới áp lực thật lớn cho lần bế quan đột phá này của Diệp Khuynh Tư.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn thành công.

Nàng luyện chế ra hai kiện tiên vật, dù tổng giá trị tài liệu cùng tài nguyên tiêu phí bị báo hỏng vượt qua giá trị của tiên vật này, nhưng chỉ cần có thể qua được cửa ải kia, liền chứng minh được nàng có thể thông qua việc không ngừng tích lũy kinh nghiệm làm cho việc luyện chế của nàng càng thêm thuần thục, không ngừng gia tăng xác suất thành công.

Diệp Khuynh Tư luyện chế kiện tiên vật đầu tiên là thảo hệ tiên vật.

Kiện tiên vật thú hệ thuộc tính nàng không chút do dự đem làm thực vật cường hóa Liệt Dương Đồng.

Vận khí của Diệp Khuynh Tư không tệ, phẩm chất thảo hệ tiên vật kỳ thật không cao lắm, nhưng đã để nàng thành công đem Liệt Dương Đồng cường hóa tới bất hủ cấp.

Liệt Dương Đồng là luyện lô của Diệp Khuynh Tư, Liệt Dương Đồng bất hủ cấp tuyệt đối có thể tăng lên tỉ lệ thành công khi luyện chế, hiện tại Diệp Khuynh Tư đã nắm chắc có thể dùng huyền vật để hoàn thành luyện chế tiên vật!

Kiện tiên vật thứ hai là Tiên Quỷ Thạch.

Khi Diệp Khuynh Tư lựa chọn luyện chế tiên vật, tài liệu thuộc tính là phong thuộc tính, băng, phó ám chúc tính của chủ yêu linh, mộc, phó thuộc tính Thạch Chủ Quỷ…

Những thuộc tính này trên căn bản là dựa theo thuộc tính nhóm hồn sủng của Sở Mộ luyện chế, tự nhiên là vì lòng nàng luôn tưởng niệm Sở Mộ, muốn luyện chế một kiện tiên vật để hồn sủng của hắn có thể bước vào bất hủ cấp.

Diệp Khuynh Tư thử luyện chế đủ loại thuộc tính, cuối cùng chỉ luyện chế thành công Tiên Quỷ Thạch, thành công này đối với Diệp Khuynh Tư mà nói đã đủ thỏa mãn, bởi vì chờ Sở Mộ tới nàng có thể đem Tiên Quỷ Thạch giao cho hắn, để cho hắn đem Quỷ Khung Quân Vương cường hóa.

- Khi huynh ấy được Tiên Quỷ Thạch, nhất định sẽ thật cao hứng!

Diệp Khuynh Tư đi trong hoa lâm, trong lòng âm thầm vui sướng.

Diệp Khuynh Tư biết tốc độ tu luyện của Sở Mộ thật nhanh, nhưng lo lắng từ chủ tể cấp đỉnh phong đến bất hủ cấp còn có một cửa ải khó thể vượt qua, hơn nữa Sở Mộ còn có thật nhiều hồn sủng cần cường hóa, mấy năm nay nàng không ở chung một chỗ với hắn, nhưng trong lòng vẫn luôn mong muốn có thể giúp đỡ được hắn.

- Thật không biết biểu tình của huynh ấy sẽ như thế nào…

Diệp Khuynh Tư vừa đi vừa nỉ non, trong đầu liền hiện ra khuôn mặt của Sở Mộ.

Người kia bình thường luôn sầm mặt, không có việc gì thì hay giả vờ ra vẻ lãnh khốc. Nhưng đôi khi nụ cười xấu xa của hắn đã biểu lộ rõ hắn so với người khác càng không đứng đắn.

Đi tới đi tới, Diệp Khuynh Tư đã đi vào tận sâu trong hoa lâm.

Bình thường mỗi khi luyện chế mệt mỏi, nàng đều đi tới nơi này, nơi này luôn làm cho nàng hồi ức lại cảnh tượng cùng Sở Mộ ở trong Hướng Vinh thành.

Khi đó đóa hoa bay bay, hương hoa khắp nơi, cũng là khi đó nàng không hề có chút chuẩn bị lại nhận được lời cầu hôn của Sở Mộ.

Thật nhiều lần Diệp Khuynh Tư vẫn luôn tự giận mình vì sao lại dễ kích động thật dễ dàng đi đáp ứng người kia. Nhưng mỗi lần nàng nhớ tới trong lòng lại thấy ngọt ngào, trên mặt không nhịn được hiện lên dáng tươi cười.

Hoa lâm mặc dù không đẹp như ở Hướng Vinh thành, nhưng lại có chút tương tự, mỗi khi đi tới đây nàng đều hồi ức lại.

- Diệp tiểu thư, ta đã biết nàng sẽ đi tới nơi này. Ta nghe nói hôm nay nàng chấm dứt bế quan, cho nên đặc biệt đến chúc mừng!

Một nam tử khí vũ hiên ngang đi tới chỗ Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư thoáng nhíu mày, nàng không thích có người đến quấy rầy mình trong những lúc này.

Nam tử kia chậm rãi đi tới, trong tay còn cầm một bó hoa đỏ bừng như nắng gắt.

- Nếu vậy Diệp tiểu thư hẳn đã đột phá cổ bình, bó hoa này không có ý tứ gì khác, chỉ chúc mừng Diệp tiểu thư trở thành tiên sư trẻ tuổi xinh đẹp nhất Thần Tông chúng ta!

Hàn Nhi Tinh thành khẩn nói.

Diệp Khuynh Tư đứng nơi đó, nhưng không nhận hoa của hắn, bình thản nói một câu:

- Cảm ơn!

Hàn Nhi Tinh là con trai trưởng của Hàn chưởng môn, kỳ thật Diệp Khuynh Tư không có nhiều hảo cảm với Hàn chưởng môn, vì người kia từng cấu kết với thủ tịch đệ tử Huyền Môn hãm hại nàng.

Nhưng bởi vì không có bằng chứng nên cuối cùng phải bỏ qua.

Bởi vì tức giận Hàn chưởng môn, Diệp Khuynh Tư càng không có hảo cảm với Hàn Nhi Tinh, hơn nữa người này không có việc gì hay đi tìm nàng, Diệp Khuynh Tư đã có chút ít chán ghét.

Hàn Nhi Tinh vẫn thật kiên nhẫn, vẫn cầm bó hoa đi theo bên cạnh Diệp Khuynh Tư, luôn tìm đủ loại đề tài bắt chuyện với nàng.

Trong dĩ vãng Hàn Nhi Tinh chẳng qua là có hảo cảm với Diệp Khuynh Tư mà thôi, hắn thích nữ tử tri tính, xinh đẹp lại thanh nhã như vậy. Nhưng sáng nay Hàn Nhi Tinh từ miệng một lão ân sư biết được Diệp Khuynh Tư đột phá, hơn nữa đã có được Liệt Dương Đồng bất hủ cấp, trở thành một bất hủ cấp cường giả đồng thời còn là một vị tiên sư chân chính!

Cho dù trong Thần Tông cao thủ như mây, nhưng một cường giả bất hủ cấp địa vị thật cao cả, lại càng không cần phải nói là một tiên sư có thể sáng tạo ra cường giả bất hủ cấp!

Hàn Nhi Tinh vừa biết được tin tức này liền phi thường hối hận, vì sao trước kia mình không để bụng nhiều hơn một ít, sớm đem nàng nắm giữ trong tay.

Có thể cưới một tiên sư làm vợ, hơn nữa cộng thêm thực lực của bản thân, tương lai còn sầu không thể nắm quyền to trong Thần Tông?

Cho nên Hàn Nhi Tinh quyết định bất kể như thế nào cũng phải lấy cho được vị nữ tiên sư trẻ tuổi kia.

- Ta nghĩ tự mình đi dạo một chút!

Diệp Khuynh Tư không cho người kia ở lại quá lâu bên cạnh mình, thật trực tiếp nói.

Hàn Nhi Tinh cũng biết đối phó nữ tử tâm tính cực kỳ hờ hững như vậy thì không thể nóng vội, thật biết điều rời đi.

Diệp Khuynh Tư thấy Hàn Nhi Tinh rời khỏi, trong lòng có chút khó chịu.

Nàng không thích dây dưa, mục đích của Hàn Nhi Tinh rất rõ ràng, nàng phải nghĩ biện pháp để người kia đừng tiếp tục tới phiền chính mình.

- Hừ, hết thảy tại Sở Mộ, giờ này còn chưa tới!

Nàng rất nhanh trút nỗi tức giận sang người Sở Mộ.

Ai bảo hắn lâu như vậy còn chưa xuất hiện!

Diệp Khuynh Tư vừa đi được vài bước lại nhìn thấy một nam tử cầm một bó hoa rực rỡ đi tới.

Bó hoa che kín mặt nam tử, Diệp Khuynh Tư cũng không biết hắn là ai, nhưng thấy hắn đi về hướng nàng thì chân mày nàng cau lại.

Nam tử càng ngày càng gần, nàng đứng nguyên tại chỗ, không biết vì sao cảm giác người kia phi thường quen thuộc.

Dáng người, thân cao, còn có khí chất cực kỳ giống người trong lòng nàng.

Trong thoáng chốc nàng ý thức được không thích hợp, nhìn thân ảnh mà nàng tưởng niệm đang đến gần, thân thể giống như bị điện giật.

- Ta hái đến từ Hướng Vinh thành!

Sở Mộ lộ vẻ tươi cười, đem bó hoa đã bảo tồn thời gian thật lâu đưa tới trước mặt Diệp Khuynh Tư.

- Tại sao khóc?

Sở Mộ nhìn thấy trong mắt Diệp Khuynh Tư chảy nước mắt, vội vàng ôm lấy thân hình mềm mại của nàng vào lòng.

Một bó hoa mà thôi.

Nhưng nàng lại biết, Sở Mộ không biết lời ngon tiếng ngọt dỗ người vui vẻ, nhưng ngay khi nàng tưởng niệm hắn nhất liền xuất hiện ở trước mặt nàng, tặng nàng bó hoa, đã vượt hơn hết thảy lãng mạn

/1793

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status