Sủng Mị

Chương 1551: Phán quan tối cường - Tiêu Tuyết Ngang

/1793


Tông chủ Đỗ Hàm không biết rằng không chỉ là Tranh Minh chủ thành sa vào đêm tối, mà vô số tòa thành bên trong Tranh Minh đại địa cũng đột nhiên tối sầm lại.

Trung tâm Thần Sơn, trong một gian đại điện giăng đầy Tỏa Liên (xiềng xích).

Hiện tại Thần Sơn không còn Thánh quang bao phủ nữa. Một khắc sinh vật thần bí kia hàng lâm thế giới này, Thánh quang đã biến mất triệt để, chỉ có trong đại điện lập lòe chút ít tia sáng yếu ớt.

Phán quan Thần Tông đứng trên đỉnh tháp, một thân y phục màu trắng, thần thái nghiêm túc lạ thường. Chỉ có làn gió thoảng qua làm cho hai ống tay áo của hắn tung bay phần phật.

Ánh mắt hắn đang nhìn vào một mảnh thiên địa mịt mờ, hắc ám bao trùm đại địa.

"Đây là sự tình nhất định xảy ra, hay chỉ đơn giản là trùng hợp?"

Thanh âm một nữ tử chậm rãi truyền tới, giọng nàng êm ái như chim oanh.

Tiêu Tuyết Ngang quay đầu nhìn lại, bên cạnh hắn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một nữ tử áo tím. Hành tung của nàng trước giờ vẫn luôn bí ẩn, không ai có thể đoán được. Ngay cả Tiêu Tuyết Ngang cũng hiểu không nổi tính cách nữ tử này.

"Cái gì cũng có khả năng. Nhật thực đã xuất hiện, Phán Quan điện tự nhiên sẽ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu."

Tiêu Tuyết Ngang trầm trọng nói.

"Ngươi cũng thật là… Cứ xem việc thiên hạ là nhiệm vụ của mình. Tai Hoang, ôn dịch tràn ngập cả Tranh Minh đại địa và Ô Bàn đại địa. Cho dù Thần Tông cường thịnh hơn nữa cũng không thể giải quyết triệt để."

Nữ tử kia lắc đầu bất đắc dĩ.

"Giải quyết được bao nhiêu hay bấy nhiêu !"

Ngữ khí Tiêu Tuyết Ngang vô cùng kiên định.

"Người ta làm ác, tại sao ngươi tới gánh chịu?"

Nữ tử vẫn không chịu từ bỏ ý định, lập tức hỏi ngược lại một câu.

"Ẩn Đồng hoàng tộc các ngươi không muốn gánh chịu, tự nhiên do Thần Tông chúng ta xử lý."

Tiêu Tuyết Ngang chậm rãi nói.

"Nhưng Thần Tông cũng có người làm ác, trận tai nạn Ấn cốc không phải là do một tay người kia bày ra đấy sao? Nếu như không phải là Ấn cốc hủy diệt, nhật thực làm sao xuất hiện sớm hơn dự định?"

Nữ tử áo tím nói.

Tiêu Tuyết Ngang không trả lời câu hỏi này, Thần Tông không phải là một mình hắn nắm quyền. Mà Thần Tông còn có một hội đồng thành viên cao tầng cùng chung quản lý, còn có đầy đủ quy tắc cần phải tuân thủ. Hắn tin tưởng mỗi một người tiến vào Thần Tông đều có một cái tâm lương thiện, nhưng lòng người cuối cùng vẫn có khe hở để cho cái ác xâm nhiễm. Trước kia Đỗ Hàm chính là cường giả được người người tôn kính, hắn giải cứu vô số sinh linh, hóa giải không biết bao nhiêu tràng nguy cơ to lớn. Nhưng hắn bây giờ không thể chiến thắng sợ hãi tử vong, không thể vượt qua sức cám dỗ quyền lực. Thời điểm tuổi thọ sắp chạy đến điểm cuối cùng, hắn lựa chọn để cho mình đọa lạc.

"Đây chỉ là tiểu nhật thực."

Nữ tử áo tím thấy không thể khuyên giải Tiêu Tuyết Ngang liền chuyển sang đề tài khác.

"Ta biết !"

Tiêu Tuyết Ngang gật đầu nói.

Tiểu nhật thực là dấu hiệu trước khi nhật thực xảy ra, tựa như trước khi sóng thần xuất hiện sẽ có hàng loạt cơn sóng nhỏ đổ dồn dập vào bờ. Đến khi nhật thực chân chính phủ xuống sẽ là một tràng tai nạn kinh khủng khó thể tưởng tượng.

Nhật thực là thiên địa pháp tắc không thể thay đổi, tiểu nhật thực xuất hiện chính là đại biểu cho nguy cơ đang tới gần. Như vậy sinh vật kia rốt cuộc là chủng tộc gì, có thực lực cường đại tới mức nào mới làm được chuyện này?

Sợ rằng cho đến bây giờ vẫn không có ai thấy rõ hình dạng sinh vật ẩn núp trong bóng tối kia.

"Các ngươi cẩn thận đó! Nó rất mạnh, mặc dù bị phong ấn vạn năm nhưng trong thân thể nó vẫn chảy xuôi huyết mạch hiếu chiến của tổ tiên năm xưa."

Nữ tử áo tím nói.

Tiêu Tuyết Ngang gật đầu, không nói gì nữa. Đây là người khác chọc phải mầm tai họa, nhưng hắn là phán quan Thần Tông bắt buộc phải đích thân xuất thủ giải quyết chuyện này. Nếu không, Thần Tông sẽ bị sinh vật kia san thành bình địa, Tranh Minh chủ thành cũng rơi vào cảnh sinh linh đồ thán.

Có lẽ hắn trời sinh đã có một cỗ chiến ý bất khuất, cực kỳ ương ngạnh. Bây giờ đối mặt với sinh vật hắc ám thần bí, nội tâm Tiêu Tuyết Ngang không có cảm giác sợ hãi, chỉ có máu huyết trong người đang sôi trào sùng sục.

Bởi vì hắn là Thần Tông đệ nhất chiến tướng.

Bản thân Tiêu Tuyết Ngang cũng không biết đã bao nhiêu năm không có sử dụng toàn lực chiến đấu rồi.

Nữ tử áo tím không rõ tại sao Tiêu Tuyết Ngang phải lấy quy tắc Thần Tông làm nhiệm vụ của mình, tại sao phải giải quyết tai họa dùm cho người khác. Trên thực tế, trong nhận thức của Tiêu Tuyết Ngang thì mầm tai họa kia chỉ là chuyện nhỏ, cái hắn cần là một cơ hội chiến đấu chân chính.

Hắn không thích hạng người ỷ vào quyền lực làm xằng làm bậy, chỉ vì mục đích mà không từ chuyện ác, lại càng chán ghét những kẻ đọa lạc ở trong vùng bùn tăm tối. Nhưng trong xương cốt hắn luôn có một cỗ chính khí đến cố chấp, thời thời khắc khắc đều bốc cháy chiến ý mãnh liệt.

Nếu muốn chiến tâm trong lòng được bốc cháy toàn thịnh, phương thức tốt nhất chính là lấy danh nghĩa Thần Tông tiêu diệt hết thảy mầm mống tai họa.

Mục thành.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?"

Đường Ngang khống chế một con Quỷ hệ Hồn sủng bay lượn trên bầu trời tòa thành, ánh mắt nhìn tới vị trí hậu sơn Thần Tông nghi ngờ hỏi.

"Thuộc hạ không biết, ta cũng chỉ phụng mệnh mời Đường tiên sinh. Đây là ý của Đỗ tông chủ !"

Gã thành viên Trừng Phạt điện hồi đáp.

Trong lòng Đường Ngang tràn đầy nghi ngờ.

Hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng biết kế hoạch của Đỗ Hàm, nhưng bản thân hắn không có tham dự vào trong chuyện này. Mặc dù gã thuộc hạ Thần Tông này không có nói rõ ràng, nhưng hắn cũng đoán ra một ít nguyên nhân sâu xa. Hẳn là Đỗ Hàm đã chọc phải phiền toái khó giải quyết khi phá hủy Ấn cốc.

Ấn cốc là thế giới nằm ở Đệ Tam trọng thiên, ẩn giấu không ít sinh vật từ thời cổ xưa, thực lực cường đại không thể nghi ngờ. Không cẩn thận sẽ mang đến kiếp nạn hủy diệt đối với Tranh Minh chủ thành.

Sự tình phát triển cho đến bây giờ đã quá rõ ràng, chỉ cần nhìn lên bầu trời đen thui là biết từ trong Ấn cốc đã chạy ra một đầu Hồn sủng thực lực thông thiên. Ngay cả mặt trời cũng bị hắc ám che mất, đây là cảnh tượng chưa từng xảy ra trong vòng mấy trăm năm.

Hậu sơn Thần Tông.

Ba nghìn kỹ năng Trớ Ấn giam cầm bao phủ không gian chung quanh thông đạo. Đây là trận đồ mạnh nhất của Thần Tông rồi, đã mấy chục năm qua không có sử dụng lần nào. Thế mà lần này bọn họ lại phải thi triển chỉ để đối phó một con Hồn sủng.

Vốn là ba nghìn Trớ Ấn Yêu đã hoàn thành bố trí đại trận, thành viên Thần Tông căn bản không cần phải lo lắng.

Nhưng mà chẳng biết tại sao Trớ Ấn trận lại đang rung động tựa như tùy thời đều có thể tan rã. Vì thế thành viên Thần Tông không có cách nào bình tĩnh nổi, mọi người đồng thời rơi vào trạng thái khủng hoảng và bất an.

Bỗng nhiên một cái bóng màu đen phóng xuyên qua mây mù nồng đậm.

Tốc độ của nó quá nhanh, tất cả thành viên Thần Tông chỉ thấy được vô số bóng đen đan xen hỗn loạn, từng đạo móng vuốt sắc bén đánh tới kết giới Trớ Ấn.

"Xẹt xẹt xẹt !"

Kết giới Trớ Ấn lập tức rung động rồi mờ nhạt dần, ngay sau đó một luồng năng lượng hắc ám từ trong đó điên cuồng xông ra, nhanh chóng lan tỏa bao phủ khu vực hậu sơn.

Lực lượng hắc ám tựa như sóng thần vỗ bờ, khí thế giống như vạn thú xung phong phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, trong khoảnh khắc đã phá hủy một góc núi Thần Sơn, đẩy lùi hàng nghìn gã hộ vệ và Trớ Ấn Yêu.

Vô số đạo Ám Phong (gió), Ám Lãng (sóng), Ám Vũ (mưa)… điên cuồng đổ ập xuống đầu ba nghìn Trớ Ấn Yêu cố gắng duy trì kết giới.

Đám Trớ Ấn Yêu yếu ớt giống như lá khô mùa thu, thoáng cái đã bị cuốn bay lên không trung, lăn lông lốc dưới đất. Rất lâu sau vẫn không thể ổn định thân hình.

Ba nghìn đầu Trớ Ấn Yêu đều bị thương tổn lớn nhỏ khác nhau, cũng có rất nhiều con tử vong ngay tại chỗ, không có một con nào may mắn thoát khỏi công kích. Mỗi một đạo kỹ năng hắc ám mang theo uy lực khủng khiếp nhanh chóng phá tan đại trận giam cầm của quân đoàn Trớ Ấn Yêu.

Trên không trung, dưới mặt đất, thân thể những con Trớ Ấn Yêu đang bay đi bỗng nhiên tan rã dần dần.

Không có máu rơi xuống, cũng không có thi thể, lực lượng hắc ám hủ thực đã xóa sạch dấu vết tồn tại của chúng nó trên thế giới này.

Hậu sơn Thần Tông tĩnh mịch dị thường, chỉ có tiếng gió thê lương thổi quét khắp nơi. Một khi kết giới Trớ Ấn Yêu biến mất, tất cả thành viên Thần Tông sẽ phải đối mặt với sinh vật hắc ám thần bí kia. Một chuyện tình kinh khủng hơn nữa đang xảy ra ở trước mặt mọi người, đó là ba nghìn Trớ Ấn Yêu bị năng lượng hắc ám quét ngang không còn sống sót đủ một trăm con.

Ba nghìn đầu Yêu Linh Hồn sủng cấp chúa tể lại bị mạt sát bởi một lần xung phong, nội tâm mọi người đã bị thực lực sinh vật kia hù dọa ngây người, tạm thời mất đi năng lực suy tư.

Lúc nãy quân đoàn Trớ Ấn Yêu đối phó Trụ Miện dương vương đã phát huy tác dụng trọng yếu, bỏ ra cái giá rất nhỏ cuối cùng đã khống chế được nó. Nhưng bọn họ ở trước mặt sinh vật hắc ám này lại yếu ớt tới mức không chịu nổi một kích.

Quân đoàn Thần Tông sa vào trong khủng hoảng, tất cả mọi người đều yên lặng như tờ. Thực lực thành viên quân đoàn lấy cấp chúa tể làm chủ, những tướng lãnh, thủ lĩnh là cấp Bất Hủ. Lúc trước bọn họ chứng kiến Trụ Miện dương vương mới chính thức biết được thế nào là lực lượng cường đại, bây giờ lại xuất hiện một đầu Hồn sủng mạnh hơn, cho dù số lượng nhiều hơn gấp mấy lần cũng không thể bù đắp nổi chênh lệch.

Lúc này đây, tính mạng tất cả mọi người như chỉ mành treo chuông, không có một ai dám bảo đảm mình sẽ được an toàn dưới cơn thịnh nộ của sinh vật thần bí kia.

"Tông chủ... tông chủ...!"

Tần Nghiễm sợ hãi đến mức nói chuyện cũng không lưu loát.

Kết giới Trớ Ấn đại trận chưa bao giờ thất bại, mạnh như Trụ Miện dương vương cũng bị bắt rồi. Bây giờ ba nghìn Trớ Ấn Yêu đã bị giết chết, tất cả mọi người ở nơi này trực tiếp lộ diện trước móng vuốt hung ác của sinh vật kia.

Trong nháy mắt nó mạt sát gần hết ba nghìn Yêu Linh chúa tể, cỗ lực lượng này dư sức giết chết bất kỳ cường giả cấp Bất Hủ nào. Thậm chí nói một cách không hề khoa trương, nếu như không thể khống chế sinh vật hắc ám này, vậy thì Thần Tông và Tranh Minh chủ thành cũng chuẩn bị lâm vào tai họa ngập đầu, rất có khả năng bị nó san thành bình địa.

Đỗ Hàm cắn chặt hàm răng, chính hắn cũng không ngờ kết giới Trớ Ấn lại không có một chút tác dụng.

Bây giờ Đỗ Hàm bắt buộc phải xuất thủ, hắn không ra tay thì sinh vật hắc ám kia sẽ tàn sát quân đoàn Thần Tông tạo thành một trận tai nạn đáng sợ. Bản thân hắn nói riêng và cả Thần Tông nói chung sẽ không chịu nổi đả kích to lớn như thế.

"Tần Nghiễm, đi truyền mệnh lệnh của ta, mở ra Thần trận."

Đỗ Hàm biết sự tình nghiêm trọng, vội vàng nói với Hàn chưởng môn.

Tần Nghiễm không dám chậm trễ một giây, nhanh chóng thúc dục Hồn sủng bay về phía trung tâm Thần Sơn.

Thời điểm bay lên không trung, Tần Nghiễm luôn luôn quay đầu nhìn lại, bởi vì hắn rất sợ bị sinh vật kinh khủng kia nhắm vào mình.

Hắn tin tưởng chỉ cần sinh vật muốn giết mình, chỉ cần một cái kỹ năng đánh tới là có thể giết gọn mình rồi.

Lúc này Tông chủ Đỗ Hàm nóng lòng như lửa đốt, nghĩ thầm trong đầu:

“Tại sao cái tên Tiêu Tuyết Ngang kia còn chưa chịu xuất hiện? Chẳng lẽ hắn cố ý để cho thuộc hạ của mình hao tổn sao?”

Lần này Đỗ Hàm phái ra toàn bộ thuộc hạ bày trận ở hậu sơn Thần Tông, lại còn sử dụng rất nhiều tinh thạch, hồn thạch cao cấp bày sẵn thiên la địa võng với mục đích bắt giữ Hồn sủng hoang dã chạy ra từ Ấn cốc. Nếu như hao tổn quá nhiều thuộc hạ, địa vị của hắn tại Thần Tông sẽ rớt xuống, rất khó ngồi ngang hàng với Tiêu Tuyết Ngang và Tiêu tông chủ như trước.

Mắt thấy sinh vật kia xung phong đại khai sát giới bên trong quân đoàn hộ vệ, Đỗ Hàm rốt cuộc ngồi không yên nữa rồi. Hắn lập tức ra lệnh cho Long Thủ ma ưng bay tới kiềm chế.

"Gào !"

Long Thủ ma ưng phát ra một tiếng gào thét khiêu khích, thân hình uy vũ lướt qua mặt đất, năng lượng hai cánh ngưng tụ lại biến thành một thanh Dực nhận chớp lóe hàn mang ở trong bóng đêm.

Sinh vật hắc ám kia nhận thấy Long Thủ ma ưng đánh tới, đôi mắt hung tàn lập tức tập trung vào thân ảnh Long Thủ ma ưng.

"Phách !"

“Rầm !”

Một con Hắc Long đột nhiên xuất hiện nhanh như chớp, mặc kệ tốc độ Long Thủ ma ưng nhanh thế nào cũng không thể né tránh một kích này. Đầu Hắc Long đánh vào người Long Thủ ma ưng, lực lượng phản chấn khiến cho nó bay ngược về phía sau còn nhanh hơn thời điểm lao tới.

Thân thể Long Thủ ma ưng quay cuồng ở giữa không trung, phải bay đi rất xa mới miễn cưỡng điều chỉnh thân hình, một mảng lớn lông vũ tung bay lả tả trên trời cao. Hiển nhiên là Long Thủ ma ưng không kịp đề phòng bị một kích kia đánh cho bị thương không nhẹ.

Thực lực Long Thủ ma ưng là cao đẳng Bất Hủ, có thể nói là tồn tại vô địch ở trong Tranh Minh chủ thành. Rất ít người có cơ hội nhìn thấy Long Thủ ma ưng xuất thủ chân chính, thường thường nó chỉ cần gào thét một tiếng cũng hù dọa địch nhân run rẩy, quỳ xuống thần phục.

Những người không sống tại Thần Tông sẽ không biết tông chủ Đỗ Hàm và Long Thủ ma ưng cường đại tới mức nào. Chẳng qua là sinh vật hắc ám vẫn mạnh hơn nhiều lắm, khí thế Long Thủ ma ưng đã bị nó áp chế hoàn toàn, chỉ mới giao phong một trận đã phân ra ai mạnh ai yếu rồi.

Dĩ nhiên, Long Thủ ma ưng trải qua một lần giao phong ngắn ngủi cùng đối phương đã có thu hoạch nhất định. Ít nhất Đỗ Hàm bây giờ đã biết sinh vật thần bí kia là chủng tộc gì rồi.

"Tông chủ, Quang Ấn trận đã chuẩn bị xong."

Một gã chủ quan Trừng Phạt điện dùng tinh thần âm xin chỉ thị.

"Vây khốn nó !"

Đỗ Hàm lập tức ra lệnh.

Vừa mới dứt lời, quân đoàn Thần Tông phân bổ tại các vị trí khác nhau buông thả lực lượng vào trong đại trận. Hàng loạt Thánh quang lóe sáng tạo thành cột trụ màu vàng kim đâm thẳng lên trời, chiếu sáng màn đêm tăm tối.

Trong quá trình cột sáng hình thành lần lượt biến ảo vô số ấn ký ma văn thâm ảo. Sau đó tất cả ấn ký mang theo lực lượng cường đại phủ xuống đầu sinh vật hắc ám kia.

Quang Ngục Cấm Cố.

Đây là kỹ năng phần lớn Quang hệ Hồn sủng đều biết. Mấy ngàn đầu Quang hệ Hồn sủng đồng thời thi triển Quang Ngục Cấm Cố sẽ tạo ra cảnh tượng tráng lệ như thế. Khắp thiên địa xuất hiện ma văn ấn ký ẩn chứa lực lượng giam cầm, tất cả cột sáng liên kết với nhau chính là một tòa đại trận phong ấn cực kỳ kiên cố.

Quang mang hoàng kim chiếu sáng màn đêm, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy đại trận giống như một tòa cung điện nguy nga, rực rỡ. Khu vực sinh vật hắc ám di chuyển đã bị lực lượng Quang hệ dần dần hạn chế.

"Ầm ầm ầm !"

Chốc lát sau, tòa cung điện hoàng kim hạ xuống mặt đất, tựa như một tòa thiên cung từ trong tinh không xuất hiện trấn trụ sinh vật tà ác.

Thánh quang nở rộ bốn phía, Tranh Minh chủ thành rốt cuộc khôi phục một chút quang minh. Thậm chí tầng mây hắc ám che kín mặt trời cũng bị mờ nhạt vài phần.

Dùng lực lượng Quang hệ khắc chế sinh vật hắc ám là hữu hiệu nhất, sau khi Quang Ấn trận hoàn thành lập tức áp chế tà vật, không cho nó tùy tiện đồ sát mọi người nữa. Lúc này tất cả thành viên Thần Tông thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Ngay cả một đời tông chủ cũng không thể đối phó nó, một khi để nó xung phong liều chết giết vào chính giữa quân đoàn, vậy thì bọn họ còn có thể sống sót mấy người?

"Bạch Long !"

Không biết là người nào thét lên một tiếng thật to, thành viên Thần Tông vội vàng ngẩng đầu lên bất chợt phát hiện một con giao long màu trắng uy vũ đang bay lượn ở trên bầu trời.

Cả người Bạch Long bao trùm một tầng lân phiến màu trắng tinh khiết, thân thể thon dài ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Dưới mặt đất, chưởng giáo Tằng Long của Xà Long phái lúc này cũng đang im lặng quan sát Bạch Long.

Bạch Long khác hẳn Xà Long, trong người nó không có tính cách hèn yếu, giảo hoạt giống như Xà Long, mà chỉ có cỗ khí chất uy nghiêm, bá đạo tựa như đại tướng ở trên chiến trường. So sánh với Bạch Long, Kim Xà Long quả thật là nhu nhược tới cực điểm.

"Tiêu phán quan tới !"

"Tiêu phán quan !"

Quân đoàn Thần Tông bỗng nhiên hô to danh hiệu Tiêu phán quan. Người nào người nấy đều lộ vẻ tôn sùng, kính phục.

Đây là vinh quang cao nhất dành cho Tiêu Tuyết Ngang, hắn được toàn bộ thành viên Thần Tông tôn kính. Cho dù là phe phái Đỗ Hàm hay là những phó tông chủ khác, chỉ cần là thành viên Thần Tông đều xem hắn là một vị anh hùng đích thực.

Trẻ tuổi, cường đại, chính trực, huyết tính, kiên cường … đây là nhận xét chung của Thần Tông đối với vị đầu lĩnh Phán Quan điện.

Bạch Long xuất hiện giống như một liều thuốc an thần dành cho quân đoàn Thần Tông, tất cả mọi người đều biết chỉ cần Tiêu Tuyết Ngang xuất thủ chắc chắn sẽ dẹp yên hết thảy tai nạn. Cho dù là Thánh Quỷ tội ác ngập trời của Ám Tông, hay là Hoàng Kim Thiên Thú cường đại vô song… cuối cùng tất cả chúng nó đều bị phán quan tối cường của Thần Tông đánh bại.

Đỗ Hàm im lặng nhìn tới thân ảnh Bạch Long đang bay lượn ở giữa không trung, rồi lại nhìn đám thủ hạ của mình tung hô Tiêu phán quan, trong lòng hắn có cảm giác ganh tỵ và buồn bực khó tả.

Rõ ràng đám người kia là thủ hạ của hắn, bọn họ vốn nên ủng hộ hắn, coi hắn là thần tượng mới đúng. Nhưng mà Tiêu Tuyết Ngang vừa xuất hiện, đám người này kêu gào rối loạn, rốt cuộc ai mới là chủ nhân của bọn họ đây?

Cảm giác khó chịu khiến cho trong đầu Đỗ Hàm nổi lên lửa giận bừng bừng, hắn còn chưa có già, hắn không muốn bị thời đại này đào thải.

"Cuối cùng sẽ có một ngày, tất cả các ngươi sẽ phải thần phục dưới chân của ta."

Đỗ Hàm híp mắt lại không thèm nhìn Tiêu Tuyết Ngang lần nào nữa, trong mắt lập lòe một tia oán niệm.

/1793

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status