Sở Mộ mặc y phục màu trắng đứng ở trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xăm.
Bên cạnh Sở Mộ chính là gia chủ Sở Minh. Lúc này Sở Minh chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, từng sợi tóc bạc tung bay theo gió.
"Ngươi định nói gì với ông?" Sở Minh nhìn Sở Mộ khí chất đã hoàn toàn khác với bốn năm trước, chậm rãi nói.
"Vâng, ta nghĩ ông nội hẳn là đã nhận ra chuyện này nhưng chỉ không dám khẳng định mà thôi. Hoặc là vẫn luôn do dự."Sở Mộ cũng không có ý định quanh co lòng vòng.
Sở Mộ vốn định xuất động sát thủ Yểm Ma cung giải quyết nội gian trong Sở gia, nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ qua. Sở Mộ cảm thấy nếu một gia tộc cần phải dwaja vào lực lượng bên ngoài gia nhập mới có thể điều chỉnh thì không thể nào khởi sắc nổi, chỉ có thể giải quyết tất cả vấn đề từ căn bản, từ chủ quan đi tới chi tiết mới triệt để được.
“Tiến cử sắp đến. Ta cũng dự định dọn dẹp vấn đề này trước khi đại hội diễn ra, ai dà !”
Sở Minh thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, hồi lâu sau mới nói: "Ngươi đến cũng giúp ta hạ quyết tâm. Được rồi, ta nghĩ cũng nên từ bỏ vị trí gia chủ rồi, con người đã già luôn luôn băn khoăn quá nhiều chuyện."
Sở Minh nói những lời này làm cho Sở Mộ nằm ngoài dự liệu, nhìn vào ông nội đang cau mày trầm tư có vẻ rất khổ sở, xem ra chính mình không có xuất động sát thủ Yểm Ma cung là việc đúng.
"Sau này sẽ do đại bá của ngươi chấp chưởng gia tộc, đại bá của ngươi làm việc gọn gàng. Hắn sẽ hiểu được cách thức giải quyết sự tình bên trong gia tộc.” Giọng nói Sở Minh vô cùng buồn bã, hiển nhiên trong lòng Sở Minh đã sớm tính toán rồi, chẳng qua là vẫn còn do dự đến tận bây giờ.
Nhìn thấy Sở Minh ảm đạm quá mức, Sở Mộ biết Sở Minh đã rất khó khăn khi hạ quyết định này. Dù sao người kia đã làm rất nhiều chuyện vì gia tộc.
"Ngươi về nghỉ ngơi đi, để cho ông nội yên lặng một chút." Sở Minh phất tay áo nói.
Sở Mộ gật đầu, nếu Sở Minh đã hạ quyết tâm thì Sở Mộ cũng không cần phải lưu ý nữa. Những chuyện này để cho gia chủ Sở Minh giải quyết có lẽ thỏa đáng hơn.
Trong vòng một tháng này, Sở Mộ vẫn luôn tiến hành rèn luyện tăng cường thực lực đối với Mặc Dã và Dạ Lôi Mộng Thú. Mặc dù Sở Mộ sẽ huấn luyện chung với các thành viên Sở gia. Nhưng Sở Mộ chỉ luyện tập kỹ năng và lực lượng mà thôi, chiến đấu chân chính vẫn phải lấy thực lực Hồn sủng làm chủ.
Vì thế trong thời gian một tháng này, Sở Mộ thường đi lại trong Đoạn Lâm dùng phương pháp chiến đấu thuần túy nhất và trả giá bằng tiêu hao một lượng tài chính khổng lồ để nhanh chóng tăng cường thực lực Chiến Dã.
Thời gian trôi đi rất nhanh, không khí Sở gia bây giờ vô cùng nhộn nhịp vì nhân lực, kinh tế, danh vọng, …v …v đủ các loại chuyện tốt làm cho lòng người hưng phấn. So sánh với tiến cử mấy năm đã thay đổi một bước đáng kể, những người bên trong gia tộc người đều có thể cảm giác được nội tình gia tộc đang xuất hiện biến hóa theo từng ngày.
Tuy sự biến hóa này cũng không rõ ràng lắm, nhưng một số người hiểu rõ về gia tộc vẫn có thể phát hiện được.
Các sản nghiệp của Sở gia dần dần được Sở Thiên Hằng tiếp nhận, lực lượng Sở gia vệ cũng rơi vào trong tay hắn, nhóm gia thần Sở gia phân công cho Sở Thiên Lâm quản lý, quyền lực Sở Thiên Tuyệt bị giảm bớt đáng kể trong đoạn thời gian cực ngắn.
Khi tiến cử đến gần, thành viên Sở gia đột nhiên phát hiện thế lực Sở Nam bỗng nhiên thối lui ra khỏi các sản nghiệp trọng yếu trong một đêm, bọn họ bị phân công đến một thành nhỏ rất xa Cương La thành, trông coi một vài cứ điểm bình thường của Sở gia.
Lúc này tất cả mọi người đã có thể nhận ra Sở gia đang trải qua một lần thanh tẩy lớn, vốn là một phần ba sản nghiệp bị Sở Nam khống chế bỗng nhiên suy bại rồi rỗng không. Kinh tế Sở gia lại xuất hiện tình trạng thụt lùi vô cùng nghiêm trọng, hoàn cảnh cũng cực kỳ nguy hiểm. Lần này thanh tẩy khiến cho Sở gia bị đả kích trầm trọng, rất nhiều người cũng không rõ ràng tại sao Sở gia lại tiến hành điều chỉnh gia tộc trong thời điểm quan trọng này.
"Vấn đề lớn nhất của Sở gia đã được giải quyết, bây giờ còn lưu lại một ít vết bẩn sẽ thanh trừ từng điểm từng điểm. Nhưng mà lần này động tay động chân mạnh như thế sẽ kéo theo không ít nguy hiểm. Nếu như đại hội tiến cử lần này Sở gia chúng ta không có tạo ra khí thế đủ mạnh, vậy thì gia tộc sẽ xuất hiện nguy cơ hỏng mất."
“Có thể nói rằng vận mệnh cả gia tộc đang nằm trong tay năm người các ngươi, tuyệt đối không được làm cho gia tộc thất vọng.
Thanh âm gia chủ mới Sở Thiên Hằng quanh quẩn trong tai năm đệ tử tham gia tiến cử của Sở gia.
Sở Mộ giúp cho Sở Minh hạ quyết tâm thanh trừ toàn bộ nội gian trong Sở gia, nhưng mọi việc cũng đúng như Sở Minh mình lo lắng, Sở Nam nắm giữ một phần ba sản nghiệp của gia tộc. Bây giờ Sở gia đã tiến vào tình trạng lũng đoạn, một khi sản nghiệp lại xuất hiện một lần rung chuyển nữa rất có thể lâm vào nguy cơ tan vỡ.
Vì thế nhất định phải đựa vào đại hội tiến cử năm năm một lần để khởi tử hồi sinh.
Tiến cử quan hệ đến rất nhiều thứ, không chỉ là phần thưởng vô cùng phong phú, mà phải nhắc tới danh vọng và địa vị Sở gia ở Cương La thành.
Chỉ có cường giả mới được tôn trọng và ủng hộ, Sở gia cần phải có khí thế và uy nghiêm của đại gia tộc khôi phục trạng thái như cũ. Lần này nếu như tiến cử thành công, mặc dù Dương gia cường thịnh trở lại tận lực chèn ép cũng không gây nổi bao nhiêu sóng gió. Nội bộ Sở gia hiện tại đã đoàn kết như một, từ từ chu toàn, từ từ khôi phục, nhất định sẽ có thể giữ vững địa vị của mình tại Cương La thành.
Lần này tiến cử cực kỳ trọng yếu đối với Sở gia, năm thành viên được Sở gia đề cử cũng gánh vác trách nhiệm nặng nề.
Thời gian tổ chức đại hội tiến cử sắp tới, lưu lượng người đến Cương La thành càng lúc càng cao, cho dù đi ở trên đường phố cũng có thể cảm giác được không khí long trọng và âm thanh huyên náo của ngày lễ.
Khi tiến hành tỷ thí, năm người sẽ lập thành một đội, các đội mạnh hiển nhiên là lấy bốn đại gia tộc cầm đầu, đó là Sở gia, Chu gia, Tần gia, Dương gia. Ngoại trừ mấy gia tộc lớn ra, những thế lực khác ở Cương La thành như trụ sở giao dịch, Hồn sủng cung, các thế lực chung quanh đều cử ra những thanh niên mạnh nhất. Nếu không cẩn thận nhiều khi bốn đại gia tộc cũng bị đánh rơi ra khỏi bảng xếp hạng như chơi, dù sao tình huống như thế trước kia đã từng phát sinh.
Phạm vi Cương La thành quản lý tương đối rộng, tất cả thanh niên cao thủ tụ tập ở chung một chỗ giống như rồng rắn hỗn tạp, vì thế trước tiến cử sẽ tiến hành một lần sàng chọn.
Vốn là bốn đại gia tộc có thể trực tiếp nhảy qua cuộc thi tuyển này, tiến vào vòng đấu bán kết, sau khi đấu bán kết thắng lợi sẽ có thể tiến vào trận cuối.
Nhưng mà nội tình Sở gia đã không còn mạnh bằng lúc trước, lần này an bài tiến cử Sở gia không được cấp cho đặc quyền này, các đệ tử Sở gia cũng phải bắt đầu từ cuộc thi sơ tuyển.
Trên thực tế phần lớn mọi người đều biết với thực lực năm tuyển thủ Sở gia thì tiến vào bán kết cũng không thành vấn đề. Nhưng mà Dương gia vì muốn nhắc nhở Sở gia đã không còn nằm trong hàng ngũ đại gia tộc mới hành động mờ ám như thế. Phong phạm ‘uy nghiêm’ của lão thành chủ Dương Khoát cũng được bày ra lộ liễu trong hội nghị đàm luận cách đó không lâu.
Gia chủ mới Sở Thiên Hằng cũng không thèm để ý tới cử chỉ tiểu nhân này của Dương Khoát, vẫn để cho năm thành viên thẳng thắn thi đấu sơ tuyển.
"Đúng là quá đáng mà, thế mà cho chúng ta tranh tài ngay vòng loại, cái đám yếu ớt này chúng ta tùy tùy tiện tiện đưa ra một người là có thể giải quyết cả năm rồi." Sở Anh lại bắt đầu giơ ra chiêu bài Đại tiểu thư của mình, chưa ngồi nóng đít đã oán trời trách đất mắng mỏ liên hồi.
Các huynh đệ Sở gia đều biết vị Đại tiểu thư này khẩu khí không nhỏ nên quyết đoán không nói lời nào, để mặc đám gia thần chậm rãi chơi với nàng là được rồi.
"Cái sân gì mà nhỏ như vậy, làm cho một đám sủng vật đại náo hả? Xích Điểu của ta tùy tùy tiện tiện cũng có thể đốt cháy rụi." Cho dù là lúc tiến vào sân thi đấu, Sở Anh vẫn không có đình chỉ oán trách.
"Đại tiểu thư, đại nhân gia ngài có thể an tĩnh chốc lát hay không, ngươi nói càng nhiều chúng ta sẽ có cảm giác vô cùng mệt mỏi đó." Sở Lãng nhìn lướt qua Sở Anh, lên tiếng trêu chọc.
"Sở Lãng, ngươi muốn chết phải không? Sự thật chính là như vậy, tại sao chúng ta phải đến nơi này thi đấu chứ?" Sở Anh lập tức chuyển đầu mâu về phía Sở Lãng.
Sở Hà nhìn thoáng Sở Lãng, nói khẽ với đại ca Sở Hưng: "Sở Lãng đúng là vẫn chưa hiểu tính tình tiểu muội."
Sở Hưng lập tức gật đầu, ánh mắt chuyển sang Sở Mộ, Sở Mộ bên này cũng nhếch miệng không nói gì.
Ba người Sở Hưng, Sở Hà, Sở Mộ đều là huynh đệ dòng chính nên rất hiểu tính cách Sở Anh, bất kể nữ nhân này nói gì cứ giữ vững trầm mặc tuyệt đối không thể nào sai lầm. Một khi nói tiếp vào, Sở Anh nhất định lại càng nói không dứt, Sở Lãng chỉ là đệ tử chi thứ nên không hiểu đạo lý này.
Quả nhiên, bắt đầu từ nửa canh giờ trước vòng đấu loại đến lúc cuộc thi hoàn thành, Sở Anh chưa từng đình chỉ oán trách Sở Lãng, thậm chí mấy lần nói đến mức Sở Lãng mặt đỏ tới tận mang tai.
"Tiểu muội, chớ nói nữa, chuẩn bị tinh thần đi." Từ lúc thi đấu bắt đầu, Sở Hưng đã nhắc nhở Sở Anh hồi tâm tĩnh khí.
Sở Anh trừng mắt liếc qua Sở Lãng, nói: "Mấy tên đối thủ bèo bọt này, ngươi giải quyết."
Sở Lãng im lặng nhìn sang đội trưởng Sở Hưng, hiển nhiên là nghe theo Sở Hưng an bài.
"Sở Lãng, ngươi lên đi, thực lực đối phương không mạnh. Dưới tình huống có thể bảo đảm lực chiến đấu của Hồn sủng thì cứ đánh thoải mái, có thể giải quyết người nào hay người đó, lượt sau là Sở Mộ." Sở Hưng nói.
Sở Lãng gật đầu nhảy lên trên sân thi đấu, niệm chú ngữ trực tiếp triệu hồi ra cấp thống lĩnh Quang Minh Giác Thú.
Con Quang Minh Giác Thú này đã đạt tới năm đoạn tám giai, khí thế bộc phát hoàn toàn lấn át năm đoạn Hồn sủng cấp chiến tướng của đối phương.
Đến khi Sở Lãng triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba đã giải quyết hết bốn người của đội ngũ đối phương, người cuối cùng thực lực tương đối cường hãn do Sở Mộ giải quyết.
Mặc dù thực lực đối thủ cuối khá mạnh, nhưng vẫn chưa có đạt tới cấp bậc Hồn Sư, chỉ có thể triệu hoán hai con Hồn sủng chiến đấu.
Vì thế Sở Mộ trực tiếp triệu hồi năm đoạn một giai Chiến Dã ra ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Sở Mộ đã hao phí trên 200 vạn kim tệ cùng với chiến đấu không hề ngừng nghỉ, mạnh mẽ tăng cường thực lực Chiến Dã lên tới năm đoạn một giai.
Bản thân Chiến Dã cũng rất cố gắng, có lẽ là do trước kia chưa từng trải qua các loại phương thức điều huấn bằng linh vật, hồn tinh hay đá thuộc tính …v…v cho nên tốc độ Chiến Dã phát triển vô cùng nhanh chóng.
"Năm đoạn rồi? Một tháng trước không phải là bốn đoạn bốn giai sao?" Nhìn thấy Sở Mộ triệu hoán ra năm đoạn Chiến Dã, bốn người khác lập tức ngơ ngẩn cả người.
"Tên này làm sao hay thế? Chẳng lẽ con Mặc Dã này đang ở giai đoạn bộc phát trưởng thành?" Sở Anh nói.
Giai đoạn bộc phát trưởng thành nghĩa là trong khoảng khoảng thời gian ngắn, Hồn sủng sẽ liên tục trưởng thành, thực lực nhanh chóng tăng cường. Tình huống như thế phải thông qua các loại linh vật để thực hiện, thỉnh thoảng cũng có Hồn sủng tự mình bộc phát tiềm lực.
Đối thủ Sở Mộ là một nữ tử, nữ Hồn sủng sư này đã biết đụng phải đội ngũ Sở gia xem như thua chắc rồi, thế mà vẫn kiên cường chiến đấu.
"Năm đoạn một giai Mặc Dã, hẳn là vẫn có thể đối phó." Nữ Hồn sủng sư triệu hoán Cách Lạp Quái đã đạt đến sáu đoạn bốn giai, hình thể lên tới bốn thước có thừa, vừa xuất hiện ở trên sân thi đấu liền tỏ ra khí thế mười phần.
So sánh với Cách Lạp Quái to lớn như núi, Sở Mộ gọi ra một con Chiến Dã thân dài chưa tới hai thước đúng là quá mức nhỏ yếu.
Cách Lạp Quái dẫn đầu phát động công kích, trong lúc thân thể to lớn di chuyển cũng làm chấn động toàn bộ sân thi đấu, nhắm ngay chính diện Chiến Dã đánh tới.
Tốc độ Mặc Dã không tính là nhanh, nhưng mà so sánh với con quái vật nặng nề kia bén nhạy hơn không ít. Nó nhanh chóng nhảy ra sau rồi phun ra một đạo Tử Quang về phía Cách Lạp Quái.
Tử Quang nổ tung ngay dưới chân Cách Lạp Quái, năng lượng điên cuồng thổi quét đánh nó bay ra ngược về sau.
“Phấn Toái Trảo.”
Trước khi Cách Lạp Quái rớt xuống, Chiến Dã bỗng nhiên gia tăng tốc độ lao tới, từ trong lớp Mặc Khải đột nhiên mọc ra năm đạo trảo nhận sắc bén đâm vào bụng Cách Lạp Quái, nơi có tầng khải giáp bảo hộ mỏng nhất.
Công kích ngay chỗ yếu hại.
Chiến Dã đánh một kích kia cứng rắn chấn văng Cách Lạp Quái sang hướng khác.
Bên ngoài sân thi đấu nhất thời cực kỳ an tĩnh, chỉ còn lại mỗi thanh âm Cách Lạp Quái đang quay cuồng dưới mặt đất.
"Đây… nhanh như vậy...?" Ba người Sở Hưng, Sở Hà, Sở Lãng đồng thời kinh ngạc nhìn vào sân thi đấu, hoàn toàn không nghĩ tới Mặc Dã của Sở Mộ vừa ra tay đã giải quyết rụng sáu đoạn bốn giai Hồn sủng vô cùng mau chóng.
Một loạt động tác lúc nãy quá lưu loát rồi, từ né tránh, buông thả Tử Quang, gia tăng tốc độ, canh thời cơ thi triển Phấn Toái Trảo công kích vô cùng chuẩn xác. Năng lực khống chế trận đấu mạnh hơn đám Hồn sủng sư bình thường nhiều lắm, tất cả mọi người ở nơi này thậm chí nghi ngờ vào mắt mình, cảm mấy lý do trùng hợp thì đúng hơn.
"Ta nhận thua."
Nữ Hồn sủng sư lập tức niệm chú ngữ thu hồi Hồn sủng, ngay cả ý niệm triệu hoán đầu Hồn sủng thứ hai cũng không có, bộ dạng y như đưa đám ra hiệu cho người trọng tài.
Năm đoạn một giai cấp thống lĩnh và sáu đoạn bốn giai cấp chiến tướng, đúng ra thì sáu đoạn bốn giai chiến tướng chiếm cứ một ít ưu thế. Kết quả vừa mới ra trận đã bị đánh bại trong chớp mắt, hai bên chênh lệch quá xa, nếu tiếp tục chiến đấu cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.
Thực lực bốn đại gia tộc hiển nhiên phải cao hơn những thế lực khác ở Cương La thành một mảng khá lớn, chính là vì nguyên nhân này bốn đại gia tộc mới có quyền trực tiếp bỏ qua thi tuyển.
Mặc dù Sở gia bây giờ suy bại nhưng thực lực đệ tử đời thứ ba cũng không yếu, cho dù bị phân vào tham gia thi đấu vòng loại cũng chỉ là vấn đề hình thức mà thôi.
"Sở gia cuối cùng vẫn là Sở gia, thực lực mạnh mẽ quá."
"Sau khi bị phân vào đấu vòng loại vẫn còn khí thế cường hãn như vậy, một đội viên đầu tiên giải quyết bốn người đối phương, đội viên thứ hai đánh một kích kết thúc trận đấu, chênh lệch quá xa rồi, ta nghĩ ngay cả trận đấu bán kết cũng không làm khó bọn họ nổi."
"Cuối cùng vẫn là bốn đại gia tộc tranh đoạt vị trí."
Sau khi đệ tử Sở gia bày ra thực lực, những người vốn đang đùa cợt Sở gia bị liệt vào hàng ngũ sơ tuyển cũng biết điều câm miệng, những người khác vội vàng nghị luận sang hướng khác, đồng thời không quên đưa ra suy đoán của mình.
"Hai ngày sau đấu bán kết, khi đó cũng phải giữ lại một chút, đợi đến trận chung kết chúng ta mới lấy ra thực lực chân chính." Sau khi kết thúc trận đấu, Sở Hưng nghiêm túc nói với bốn người khác.
"Rõ rồi !" Tất cả mọi người gật đầu đồng ý.
"Trong trận đấu bán kết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chúng ta sẽ đụng phải Chu gia. Ta đã nắm bắt tình huống Chu gia rất rõ, chỉ có điều bọn họ khẳng định cũng đang ẩn dấu thực lực, vì thế phải phá lệ cẩn thận." Sở Hưng tiếp tục nhắc nhở bốn người.
"Chu gia có cường giả nào?" Sở Mộ hỏi.
"Chu gia khó đối phó nhất chính là Chu Phan, người này có một đầu Ban Lan Ma Hổ sáu đoạn sáu giai, hình như là dùng 100 vạn kim tệ mua ở La Vực thành." Sở Hưng nói.
Khi nói tới Chu Phan, sắc mặt Sở Hưng đột nhiên âm trầm xuống mấy phần, hiển nhiên là hắn và Chu Phan có ân oán không nhỏ.
Bên cạnh Sở Mộ chính là gia chủ Sở Minh. Lúc này Sở Minh chỉ mặc áo ngủ mỏng manh, từng sợi tóc bạc tung bay theo gió.
"Ngươi định nói gì với ông?" Sở Minh nhìn Sở Mộ khí chất đã hoàn toàn khác với bốn năm trước, chậm rãi nói.
"Vâng, ta nghĩ ông nội hẳn là đã nhận ra chuyện này nhưng chỉ không dám khẳng định mà thôi. Hoặc là vẫn luôn do dự."Sở Mộ cũng không có ý định quanh co lòng vòng.
Sở Mộ vốn định xuất động sát thủ Yểm Ma cung giải quyết nội gian trong Sở gia, nhưng cuối cùng vẫn phải bỏ qua. Sở Mộ cảm thấy nếu một gia tộc cần phải dwaja vào lực lượng bên ngoài gia nhập mới có thể điều chỉnh thì không thể nào khởi sắc nổi, chỉ có thể giải quyết tất cả vấn đề từ căn bản, từ chủ quan đi tới chi tiết mới triệt để được.
“Tiến cử sắp đến. Ta cũng dự định dọn dẹp vấn đề này trước khi đại hội diễn ra, ai dà !”
Sở Minh thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, hồi lâu sau mới nói: "Ngươi đến cũng giúp ta hạ quyết tâm. Được rồi, ta nghĩ cũng nên từ bỏ vị trí gia chủ rồi, con người đã già luôn luôn băn khoăn quá nhiều chuyện."
Sở Minh nói những lời này làm cho Sở Mộ nằm ngoài dự liệu, nhìn vào ông nội đang cau mày trầm tư có vẻ rất khổ sở, xem ra chính mình không có xuất động sát thủ Yểm Ma cung là việc đúng.
"Sau này sẽ do đại bá của ngươi chấp chưởng gia tộc, đại bá của ngươi làm việc gọn gàng. Hắn sẽ hiểu được cách thức giải quyết sự tình bên trong gia tộc.” Giọng nói Sở Minh vô cùng buồn bã, hiển nhiên trong lòng Sở Minh đã sớm tính toán rồi, chẳng qua là vẫn còn do dự đến tận bây giờ.
Nhìn thấy Sở Minh ảm đạm quá mức, Sở Mộ biết Sở Minh đã rất khó khăn khi hạ quyết định này. Dù sao người kia đã làm rất nhiều chuyện vì gia tộc.
"Ngươi về nghỉ ngơi đi, để cho ông nội yên lặng một chút." Sở Minh phất tay áo nói.
Sở Mộ gật đầu, nếu Sở Minh đã hạ quyết tâm thì Sở Mộ cũng không cần phải lưu ý nữa. Những chuyện này để cho gia chủ Sở Minh giải quyết có lẽ thỏa đáng hơn.
Trong vòng một tháng này, Sở Mộ vẫn luôn tiến hành rèn luyện tăng cường thực lực đối với Mặc Dã và Dạ Lôi Mộng Thú. Mặc dù Sở Mộ sẽ huấn luyện chung với các thành viên Sở gia. Nhưng Sở Mộ chỉ luyện tập kỹ năng và lực lượng mà thôi, chiến đấu chân chính vẫn phải lấy thực lực Hồn sủng làm chủ.
Vì thế trong thời gian một tháng này, Sở Mộ thường đi lại trong Đoạn Lâm dùng phương pháp chiến đấu thuần túy nhất và trả giá bằng tiêu hao một lượng tài chính khổng lồ để nhanh chóng tăng cường thực lực Chiến Dã.
Thời gian trôi đi rất nhanh, không khí Sở gia bây giờ vô cùng nhộn nhịp vì nhân lực, kinh tế, danh vọng, …v …v đủ các loại chuyện tốt làm cho lòng người hưng phấn. So sánh với tiến cử mấy năm đã thay đổi một bước đáng kể, những người bên trong gia tộc người đều có thể cảm giác được nội tình gia tộc đang xuất hiện biến hóa theo từng ngày.
Tuy sự biến hóa này cũng không rõ ràng lắm, nhưng một số người hiểu rõ về gia tộc vẫn có thể phát hiện được.
Các sản nghiệp của Sở gia dần dần được Sở Thiên Hằng tiếp nhận, lực lượng Sở gia vệ cũng rơi vào trong tay hắn, nhóm gia thần Sở gia phân công cho Sở Thiên Lâm quản lý, quyền lực Sở Thiên Tuyệt bị giảm bớt đáng kể trong đoạn thời gian cực ngắn.
Khi tiến cử đến gần, thành viên Sở gia đột nhiên phát hiện thế lực Sở Nam bỗng nhiên thối lui ra khỏi các sản nghiệp trọng yếu trong một đêm, bọn họ bị phân công đến một thành nhỏ rất xa Cương La thành, trông coi một vài cứ điểm bình thường của Sở gia.
Lúc này tất cả mọi người đã có thể nhận ra Sở gia đang trải qua một lần thanh tẩy lớn, vốn là một phần ba sản nghiệp bị Sở Nam khống chế bỗng nhiên suy bại rồi rỗng không. Kinh tế Sở gia lại xuất hiện tình trạng thụt lùi vô cùng nghiêm trọng, hoàn cảnh cũng cực kỳ nguy hiểm. Lần này thanh tẩy khiến cho Sở gia bị đả kích trầm trọng, rất nhiều người cũng không rõ ràng tại sao Sở gia lại tiến hành điều chỉnh gia tộc trong thời điểm quan trọng này.
"Vấn đề lớn nhất của Sở gia đã được giải quyết, bây giờ còn lưu lại một ít vết bẩn sẽ thanh trừ từng điểm từng điểm. Nhưng mà lần này động tay động chân mạnh như thế sẽ kéo theo không ít nguy hiểm. Nếu như đại hội tiến cử lần này Sở gia chúng ta không có tạo ra khí thế đủ mạnh, vậy thì gia tộc sẽ xuất hiện nguy cơ hỏng mất."
“Có thể nói rằng vận mệnh cả gia tộc đang nằm trong tay năm người các ngươi, tuyệt đối không được làm cho gia tộc thất vọng.
Thanh âm gia chủ mới Sở Thiên Hằng quanh quẩn trong tai năm đệ tử tham gia tiến cử của Sở gia.
Sở Mộ giúp cho Sở Minh hạ quyết tâm thanh trừ toàn bộ nội gian trong Sở gia, nhưng mọi việc cũng đúng như Sở Minh mình lo lắng, Sở Nam nắm giữ một phần ba sản nghiệp của gia tộc. Bây giờ Sở gia đã tiến vào tình trạng lũng đoạn, một khi sản nghiệp lại xuất hiện một lần rung chuyển nữa rất có thể lâm vào nguy cơ tan vỡ.
Vì thế nhất định phải đựa vào đại hội tiến cử năm năm một lần để khởi tử hồi sinh.
Tiến cử quan hệ đến rất nhiều thứ, không chỉ là phần thưởng vô cùng phong phú, mà phải nhắc tới danh vọng và địa vị Sở gia ở Cương La thành.
Chỉ có cường giả mới được tôn trọng và ủng hộ, Sở gia cần phải có khí thế và uy nghiêm của đại gia tộc khôi phục trạng thái như cũ. Lần này nếu như tiến cử thành công, mặc dù Dương gia cường thịnh trở lại tận lực chèn ép cũng không gây nổi bao nhiêu sóng gió. Nội bộ Sở gia hiện tại đã đoàn kết như một, từ từ chu toàn, từ từ khôi phục, nhất định sẽ có thể giữ vững địa vị của mình tại Cương La thành.
Lần này tiến cử cực kỳ trọng yếu đối với Sở gia, năm thành viên được Sở gia đề cử cũng gánh vác trách nhiệm nặng nề.
Thời gian tổ chức đại hội tiến cử sắp tới, lưu lượng người đến Cương La thành càng lúc càng cao, cho dù đi ở trên đường phố cũng có thể cảm giác được không khí long trọng và âm thanh huyên náo của ngày lễ.
Khi tiến hành tỷ thí, năm người sẽ lập thành một đội, các đội mạnh hiển nhiên là lấy bốn đại gia tộc cầm đầu, đó là Sở gia, Chu gia, Tần gia, Dương gia. Ngoại trừ mấy gia tộc lớn ra, những thế lực khác ở Cương La thành như trụ sở giao dịch, Hồn sủng cung, các thế lực chung quanh đều cử ra những thanh niên mạnh nhất. Nếu không cẩn thận nhiều khi bốn đại gia tộc cũng bị đánh rơi ra khỏi bảng xếp hạng như chơi, dù sao tình huống như thế trước kia đã từng phát sinh.
Phạm vi Cương La thành quản lý tương đối rộng, tất cả thanh niên cao thủ tụ tập ở chung một chỗ giống như rồng rắn hỗn tạp, vì thế trước tiến cử sẽ tiến hành một lần sàng chọn.
Vốn là bốn đại gia tộc có thể trực tiếp nhảy qua cuộc thi tuyển này, tiến vào vòng đấu bán kết, sau khi đấu bán kết thắng lợi sẽ có thể tiến vào trận cuối.
Nhưng mà nội tình Sở gia đã không còn mạnh bằng lúc trước, lần này an bài tiến cử Sở gia không được cấp cho đặc quyền này, các đệ tử Sở gia cũng phải bắt đầu từ cuộc thi sơ tuyển.
Trên thực tế phần lớn mọi người đều biết với thực lực năm tuyển thủ Sở gia thì tiến vào bán kết cũng không thành vấn đề. Nhưng mà Dương gia vì muốn nhắc nhở Sở gia đã không còn nằm trong hàng ngũ đại gia tộc mới hành động mờ ám như thế. Phong phạm ‘uy nghiêm’ của lão thành chủ Dương Khoát cũng được bày ra lộ liễu trong hội nghị đàm luận cách đó không lâu.
Gia chủ mới Sở Thiên Hằng cũng không thèm để ý tới cử chỉ tiểu nhân này của Dương Khoát, vẫn để cho năm thành viên thẳng thắn thi đấu sơ tuyển.
"Đúng là quá đáng mà, thế mà cho chúng ta tranh tài ngay vòng loại, cái đám yếu ớt này chúng ta tùy tùy tiện tiện đưa ra một người là có thể giải quyết cả năm rồi." Sở Anh lại bắt đầu giơ ra chiêu bài Đại tiểu thư của mình, chưa ngồi nóng đít đã oán trời trách đất mắng mỏ liên hồi.
Các huynh đệ Sở gia đều biết vị Đại tiểu thư này khẩu khí không nhỏ nên quyết đoán không nói lời nào, để mặc đám gia thần chậm rãi chơi với nàng là được rồi.
"Cái sân gì mà nhỏ như vậy, làm cho một đám sủng vật đại náo hả? Xích Điểu của ta tùy tùy tiện tiện cũng có thể đốt cháy rụi." Cho dù là lúc tiến vào sân thi đấu, Sở Anh vẫn không có đình chỉ oán trách.
"Đại tiểu thư, đại nhân gia ngài có thể an tĩnh chốc lát hay không, ngươi nói càng nhiều chúng ta sẽ có cảm giác vô cùng mệt mỏi đó." Sở Lãng nhìn lướt qua Sở Anh, lên tiếng trêu chọc.
"Sở Lãng, ngươi muốn chết phải không? Sự thật chính là như vậy, tại sao chúng ta phải đến nơi này thi đấu chứ?" Sở Anh lập tức chuyển đầu mâu về phía Sở Lãng.
Sở Hà nhìn thoáng Sở Lãng, nói khẽ với đại ca Sở Hưng: "Sở Lãng đúng là vẫn chưa hiểu tính tình tiểu muội."
Sở Hưng lập tức gật đầu, ánh mắt chuyển sang Sở Mộ, Sở Mộ bên này cũng nhếch miệng không nói gì.
Ba người Sở Hưng, Sở Hà, Sở Mộ đều là huynh đệ dòng chính nên rất hiểu tính cách Sở Anh, bất kể nữ nhân này nói gì cứ giữ vững trầm mặc tuyệt đối không thể nào sai lầm. Một khi nói tiếp vào, Sở Anh nhất định lại càng nói không dứt, Sở Lãng chỉ là đệ tử chi thứ nên không hiểu đạo lý này.
Quả nhiên, bắt đầu từ nửa canh giờ trước vòng đấu loại đến lúc cuộc thi hoàn thành, Sở Anh chưa từng đình chỉ oán trách Sở Lãng, thậm chí mấy lần nói đến mức Sở Lãng mặt đỏ tới tận mang tai.
"Tiểu muội, chớ nói nữa, chuẩn bị tinh thần đi." Từ lúc thi đấu bắt đầu, Sở Hưng đã nhắc nhở Sở Anh hồi tâm tĩnh khí.
Sở Anh trừng mắt liếc qua Sở Lãng, nói: "Mấy tên đối thủ bèo bọt này, ngươi giải quyết."
Sở Lãng im lặng nhìn sang đội trưởng Sở Hưng, hiển nhiên là nghe theo Sở Hưng an bài.
"Sở Lãng, ngươi lên đi, thực lực đối phương không mạnh. Dưới tình huống có thể bảo đảm lực chiến đấu của Hồn sủng thì cứ đánh thoải mái, có thể giải quyết người nào hay người đó, lượt sau là Sở Mộ." Sở Hưng nói.
Sở Lãng gật đầu nhảy lên trên sân thi đấu, niệm chú ngữ trực tiếp triệu hồi ra cấp thống lĩnh Quang Minh Giác Thú.
Con Quang Minh Giác Thú này đã đạt tới năm đoạn tám giai, khí thế bộc phát hoàn toàn lấn át năm đoạn Hồn sủng cấp chiến tướng của đối phương.
Đến khi Sở Lãng triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba đã giải quyết hết bốn người của đội ngũ đối phương, người cuối cùng thực lực tương đối cường hãn do Sở Mộ giải quyết.
Mặc dù thực lực đối thủ cuối khá mạnh, nhưng vẫn chưa có đạt tới cấp bậc Hồn Sư, chỉ có thể triệu hoán hai con Hồn sủng chiến đấu.
Vì thế Sở Mộ trực tiếp triệu hồi năm đoạn một giai Chiến Dã ra ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Sở Mộ đã hao phí trên 200 vạn kim tệ cùng với chiến đấu không hề ngừng nghỉ, mạnh mẽ tăng cường thực lực Chiến Dã lên tới năm đoạn một giai.
Bản thân Chiến Dã cũng rất cố gắng, có lẽ là do trước kia chưa từng trải qua các loại phương thức điều huấn bằng linh vật, hồn tinh hay đá thuộc tính …v…v cho nên tốc độ Chiến Dã phát triển vô cùng nhanh chóng.
"Năm đoạn rồi? Một tháng trước không phải là bốn đoạn bốn giai sao?" Nhìn thấy Sở Mộ triệu hoán ra năm đoạn Chiến Dã, bốn người khác lập tức ngơ ngẩn cả người.
"Tên này làm sao hay thế? Chẳng lẽ con Mặc Dã này đang ở giai đoạn bộc phát trưởng thành?" Sở Anh nói.
Giai đoạn bộc phát trưởng thành nghĩa là trong khoảng khoảng thời gian ngắn, Hồn sủng sẽ liên tục trưởng thành, thực lực nhanh chóng tăng cường. Tình huống như thế phải thông qua các loại linh vật để thực hiện, thỉnh thoảng cũng có Hồn sủng tự mình bộc phát tiềm lực.
Đối thủ Sở Mộ là một nữ tử, nữ Hồn sủng sư này đã biết đụng phải đội ngũ Sở gia xem như thua chắc rồi, thế mà vẫn kiên cường chiến đấu.
"Năm đoạn một giai Mặc Dã, hẳn là vẫn có thể đối phó." Nữ Hồn sủng sư triệu hoán Cách Lạp Quái đã đạt đến sáu đoạn bốn giai, hình thể lên tới bốn thước có thừa, vừa xuất hiện ở trên sân thi đấu liền tỏ ra khí thế mười phần.
So sánh với Cách Lạp Quái to lớn như núi, Sở Mộ gọi ra một con Chiến Dã thân dài chưa tới hai thước đúng là quá mức nhỏ yếu.
Cách Lạp Quái dẫn đầu phát động công kích, trong lúc thân thể to lớn di chuyển cũng làm chấn động toàn bộ sân thi đấu, nhắm ngay chính diện Chiến Dã đánh tới.
Tốc độ Mặc Dã không tính là nhanh, nhưng mà so sánh với con quái vật nặng nề kia bén nhạy hơn không ít. Nó nhanh chóng nhảy ra sau rồi phun ra một đạo Tử Quang về phía Cách Lạp Quái.
Tử Quang nổ tung ngay dưới chân Cách Lạp Quái, năng lượng điên cuồng thổi quét đánh nó bay ra ngược về sau.
“Phấn Toái Trảo.”
Trước khi Cách Lạp Quái rớt xuống, Chiến Dã bỗng nhiên gia tăng tốc độ lao tới, từ trong lớp Mặc Khải đột nhiên mọc ra năm đạo trảo nhận sắc bén đâm vào bụng Cách Lạp Quái, nơi có tầng khải giáp bảo hộ mỏng nhất.
Công kích ngay chỗ yếu hại.
Chiến Dã đánh một kích kia cứng rắn chấn văng Cách Lạp Quái sang hướng khác.
Bên ngoài sân thi đấu nhất thời cực kỳ an tĩnh, chỉ còn lại mỗi thanh âm Cách Lạp Quái đang quay cuồng dưới mặt đất.
"Đây… nhanh như vậy...?" Ba người Sở Hưng, Sở Hà, Sở Lãng đồng thời kinh ngạc nhìn vào sân thi đấu, hoàn toàn không nghĩ tới Mặc Dã của Sở Mộ vừa ra tay đã giải quyết rụng sáu đoạn bốn giai Hồn sủng vô cùng mau chóng.
Một loạt động tác lúc nãy quá lưu loát rồi, từ né tránh, buông thả Tử Quang, gia tăng tốc độ, canh thời cơ thi triển Phấn Toái Trảo công kích vô cùng chuẩn xác. Năng lực khống chế trận đấu mạnh hơn đám Hồn sủng sư bình thường nhiều lắm, tất cả mọi người ở nơi này thậm chí nghi ngờ vào mắt mình, cảm mấy lý do trùng hợp thì đúng hơn.
"Ta nhận thua."
Nữ Hồn sủng sư lập tức niệm chú ngữ thu hồi Hồn sủng, ngay cả ý niệm triệu hoán đầu Hồn sủng thứ hai cũng không có, bộ dạng y như đưa đám ra hiệu cho người trọng tài.
Năm đoạn một giai cấp thống lĩnh và sáu đoạn bốn giai cấp chiến tướng, đúng ra thì sáu đoạn bốn giai chiến tướng chiếm cứ một ít ưu thế. Kết quả vừa mới ra trận đã bị đánh bại trong chớp mắt, hai bên chênh lệch quá xa, nếu tiếp tục chiến đấu cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.
Thực lực bốn đại gia tộc hiển nhiên phải cao hơn những thế lực khác ở Cương La thành một mảng khá lớn, chính là vì nguyên nhân này bốn đại gia tộc mới có quyền trực tiếp bỏ qua thi tuyển.
Mặc dù Sở gia bây giờ suy bại nhưng thực lực đệ tử đời thứ ba cũng không yếu, cho dù bị phân vào tham gia thi đấu vòng loại cũng chỉ là vấn đề hình thức mà thôi.
"Sở gia cuối cùng vẫn là Sở gia, thực lực mạnh mẽ quá."
"Sau khi bị phân vào đấu vòng loại vẫn còn khí thế cường hãn như vậy, một đội viên đầu tiên giải quyết bốn người đối phương, đội viên thứ hai đánh một kích kết thúc trận đấu, chênh lệch quá xa rồi, ta nghĩ ngay cả trận đấu bán kết cũng không làm khó bọn họ nổi."
"Cuối cùng vẫn là bốn đại gia tộc tranh đoạt vị trí."
Sau khi đệ tử Sở gia bày ra thực lực, những người vốn đang đùa cợt Sở gia bị liệt vào hàng ngũ sơ tuyển cũng biết điều câm miệng, những người khác vội vàng nghị luận sang hướng khác, đồng thời không quên đưa ra suy đoán của mình.
"Hai ngày sau đấu bán kết, khi đó cũng phải giữ lại một chút, đợi đến trận chung kết chúng ta mới lấy ra thực lực chân chính." Sau khi kết thúc trận đấu, Sở Hưng nghiêm túc nói với bốn người khác.
"Rõ rồi !" Tất cả mọi người gật đầu đồng ý.
"Trong trận đấu bán kết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chúng ta sẽ đụng phải Chu gia. Ta đã nắm bắt tình huống Chu gia rất rõ, chỉ có điều bọn họ khẳng định cũng đang ẩn dấu thực lực, vì thế phải phá lệ cẩn thận." Sở Hưng tiếp tục nhắc nhở bốn người.
"Chu gia có cường giả nào?" Sở Mộ hỏi.
"Chu gia khó đối phó nhất chính là Chu Phan, người này có một đầu Ban Lan Ma Hổ sáu đoạn sáu giai, hình như là dùng 100 vạn kim tệ mua ở La Vực thành." Sở Hưng nói.
Khi nói tới Chu Phan, sắc mặt Sở Hưng đột nhiên âm trầm xuống mấy phần, hiển nhiên là hắn và Chu Phan có ân oán không nhỏ.
/1793
|