Thực lực con Huyết Dực Tam Mâu Thú đã đạt tới sáu đoạn một giai, từ bên ngoài nhìn vào là có thể thấy được không có trải qua hồn tinh Thú thuộc tính cường hóa. Đối với chủng loại Hồn sủng kém cỏi này, Sở Mộ chỉ cần triệu hồi ra Băng Không Tinh Linh là có thể giải quyết dễ dàng.
Về phần bảy đoạn Tiên Huyết Thú coi như là có một chút lực chiến đấu, nhưng chỉ đến đó rồi thôi. So sánh chất lượng Hồn sủng của hai bên rõ ràng là không cùng một cấp bậc.
"Tuyển thủ triệu hoán Hồn sủng !" Người trọng tài nhìn thoáng qua Dương Chí Nhâm đã triệu hồi hai con Hồn sủng, lập tức nhắc nhở Sở Mộ.
Vừa bắt đầu là có thể trực tiếp tiến vào giai đoạn chiến đấu, người trọng tài chẳng qua là thiện ý nhắc nhở Sở Mộ một câu.
Thế nhưng làm cho vị trọng tài này cảm thấy kinh ngạc chính là tuyển thủ Sở gia căn bản không có niệm chú ngữ, chỉ yên lặng đi về phía Dương Chí Nhâm và hai con Hồn sủng.
"Ca ca tại sao không triệu hoán Hồn sủng?" Sở Y Thủy trợn mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lộ vẻ nghi hoặc.
Sở Hưng và mọi người cũng đồng thời khó hiểu, theo lý thuyết một khi đối mặt địch nhân, Sở Mộ ít nhất cũng phải triệu hồi ra Băng Không Tinh Linh hoặc là Ma Thụ chiến sĩ, nếu là Dạ Lôi Mộng Thú lại càng tốt.
Nhưng mà mệnh lệnh chiến đấu đã được bắt đầu, Sở Mộ còn không có niệm chú ngữ, không niệm chú ngữ coi như xong, nhưng Sở Mộ tự dưng đi tới chỗ tuyển thủ Dương gia - Dương Chí Nhâm làm cái gì?
Thanh âm nghị luận lập tức vang lên ồn ào, tất cả mọi người tập trung tinh thần nhìn về phía Sở Mộ, không rõ tại sao Sở Mộ lại có cử động quái lạ như thế. Nếu tiếp tục đi về phía trước chính là phạm vi Hồn sủng đối phương có thể công kích, tình huống sẽ cực kỳ nguy hiểm.
"Hình như không phải là không có triệu hoán Hồn sủng, các ngươi có chú ý tới con Lục Vĩ Yêu Hồ thường hay nằm trên vai Sở Mộ không?" Sở Hưng đã chú ý tới chi tiết này liền mở miệng nói.
"À à, thiếu chút nữa là quên mất, Sở Mộ còn có một đầu năm đoạn Lục Vĩ Yêu Hồ nha! Lục Vĩ Yêu Hồ có lực chiến đấu sánh ngang với cấp thống lĩnh, đầu Lục Vĩ Yêu Hồ này khẳng định rất là lợi hại." Sở Trữ lập tức gật đầu tán thành.
"Nhưng mà… coi như là triệu hoán một con Lục Vĩ Yêu Hồ đã cường hóa thuộc tính đi, nhiêu đó có chống lại được Huyết Dực Tam Mâu Thú và Tiên Huyết Thú bên kia không? Hình hình hơi yếu một chút ?" Sở Anh nói.
"Ô ô !”
Tiểu Mạc Tà nằm gục trên bả vai Sở Mộ, vì có tâm linh cảm ứng nên thù hận trong nội tâm Sở Mộ cũng là thù hận của Mạc Tà. Mặc dù vẫn duy trì trạng thái Sở Liên nhưng hai mắt Mạc Tà đã hóa thành lợi khí đâm xuyên vào trong đầu hai con Hồn sủng của đối phương.
Thân ảnh màu tím sẫm kia tiếp tục tại đi về phía trước, so sánh với hai con Huyết Thú hình thể cường tráng thì Sở Mộ quá nhỏ yếu rồi. Nhưng luồng khí tức tàn sát trên người Sở Mộ tỏa ra vẫn có thể trấn trụ chúng nó.
Ba mươi thước, hai mươi thước.
Trên khu chiến trường rộng lớn, trong lúc Sở Mộ từ từ tiếp cận, ánh mắt Dương Chí Nhâm cũng ngưng tụ lại thành một điểm, cuối cũng hoàn toàn mất đi tiêu cự, thậm chí quên mất việc ra lệnh cho hai con Hồn sủng.
"Là bản thân ngươi muốn chết." Mặc dù khí thế Sở Mộ rất đáng sợ, nhưng Dương Chí Nhâm vẫn chịu không được Sở Mộ khinh thường. Lúc Sở Mộ đến gần vị trí chừng mười thước, hắn tức giận đột ngột hô to một tiếng, hạ lệnh hai cho con Hồn sủng trực tiếp lao về phía Sở Mộ.
Hai con Huyết Thú đã dựng thân lên, một trận khí tức huyết sát nồng đậm nổi lên cuồn cuộn ập tới Sở Mộ. Còn Sở Mộ vẫn chậm rãi tiến lên, từ trong con ngươi màu đen kia dần dần biến hóa.
"Mạc Tà, giết !"
Nhìn thấy hai con Hồn sủng chạy đến gần, Sở Mộ hờ hững phun ra ba chữ.
Con ngươi màu trắng bạc Mạc Tà của trong giây lát lóe lên tia sáng yêu dị bắn về phía hai con Huyết Thú.
“Tà Mâu Ngưng Thị.”
Trong nháy mắt Mạc Tà thi triển Tà Mâu Ngưng Thị, bất kể là sáu đoạn một giai Huyết Dực Tam Mâu Thú hay là bảy đoạn hai giai Tiên Huyết Thú đều bị cặp mắt mị hoặc hấp dẫn, chốc lát sau toàn bộ thân thể liền cứng đờ ra.
Quang mang dần dần thu liễm, Mạc Tà từ trên bả vai Sở Mộ nhẹ nhàng nhảy xuống đất, thân thể nhỏ bé lung linh biến thành một luồng ngân quang lao thẳng tới trước.
“Vong Tập.”
Tia chớp bạc lướt qua không gian trong tầm mắt mọi người.
“Huyễn Ảnh.”
Khi tia chớp màu bạc tiến tới gần hai con Huyết Thú bỗng nhiên chia ra làm ba hư ảnh Yêu Hồ khác nhau.
“Tà Diễm Trảo.”
Hàn mang đỏ lửa xé rách không khí tạo thành ba đường hỏa diễm rực rỡ ập tới đối phương.
Tà Mâu Ngưng Thị, Vong Tập, Huyễn Ảnh, Tà Diễm Trảo.
Bốn cái kỹ năng được buông thả nối đuôi nhau vô cùng thành thạo, sáu đoạn bốn giai Mạc Tà phát huy ra lực công kích kinh khủng cỡ nào chứ? Tiên Huyết Thú và Huyết Dực Tam Mâu Thú trong lúc thất thần đã không có cơ hội ngăn cản hoặc né tránh.
"Xẹt... xẹt…"
"Xẹt !"
Hai thanh âm xé rách vang lên, sau đó lại là một tiếng da thịt bị chia lìa.
"Vèo vèo !”
"Phụt !”
Từng dòng máu tươi theo sau tiết tấu của thanh âm kia phun trào trong nháy mắt, ngay sau đó là ba dải máu đỏ lòm chậm rãi chảy xuôi dưới mặt đất.
Trái tim Huyết Dực Tam Mâu Thú và đỉnh đầu Tiên Huyết Thú, còn một vị trí khác là cổ họng Dương Chí Nhâm… cả ba nơi đó hiện tại chính là ba lỗ thủng máu cực to, sâu tới tận xương.
Hàng vạn người đột ngột im bặt, không khí yên tĩnh đến cùng cực. Thậm chí có thể nghe thấy tiếng máu tươi không ngừng phun trào ở phía bên kia.
"Ầm !"
Té xuống trước hết chính là Huyết Dực Tam Mâu Thú, thân thể thật to nằm úp sấp dưới mặt đất, hai cái cánh hoàn toàn héo rũ, vô lực.
"Ầm !" Cơ hồ cùng một thời gian, thân thể Tiên Huyết Thú cũng nghiêng sang bên cạnh, nhưng mà đỉnh đầu nó đã bị cắt làm đôi, óc não trắng bệch chảy xuống làm cho khủng cảnh càng thêm ghê rợn.
Cuối cùng ngã xuống chính là Dương Chí Nhâm, hắn dùng tay che lại phần cổ họng bị cắt đứt muốn níu kéo tính mạng của mình, nhưng lúc này Sở Mộ đã bước tới trước mặt hắn, hơi thở tử thần xông tới khiến cho hắn mất đi một tia ý chí còn sót lại.
Rốt cuộc Dương Chí Nhâm té xuống.
Thân thể hắn liên tục co quắp mấy lần, hồi lâu sau đã không còn bất kỳ dấu hiệu tính mạng nào nữa. Máu tươi từ cổ họng hắn vẫn chầm chậm rỉ ra vẽ loạn ở trên chiến trường tĩnh lặng, thời gian tựa như đọng lại, không gian hoàn toàn im ắng. Chỉ có một nam tử vẫn bình thản sải bước, phương hướng chính là bên kia chiến trường.
Một kích.
Tất cả mọi người chỉ thấy Hồn sủng của Sở Mộ bộc phát là liên hoàn kích với tốc độ kinh người.
Nhưng mà không ai ngờ tới trảo kích sắc bén kia lại kinh khủng tới mức tất sát một người hai sủng.
Trong lòng tất cả mọi người lúc này chỉ còn lại…
…Rung động.
…Cực kỳ sợ hãi.
Đầu tiên là cảnh tượng máu chảy đầm đìa, chỉ có thể dùng mấy chữ ‘rung động và sợ hãi’ để hình dung.
Cho dù thực lực Dương Chí Nhâm rất yếu kém nhưng vẫn là một Hồn Sư, triệu hoán ra Huyết Dực Tam Mâu Thú đạt tới sáu đoạn một giai, Tiên Huyết Thú lại là bảy đoạn hai giai. Cho dù hai con Hồn sủng này không có trải qua hồn tinh cường hóa thuộc tính vẫn có lực chiến đấu nhất định. Nhưng mà hai con Hồn sủng này lại không không thể ngăn cản nổi một kích của con Yêu Hồ quỷ dị kia. Một trảo lúc nãy không ngừng cắt đứt cổ họng Dương Chí Nhâm, mà còn hung hăng kích thích tinh thần những người có mặt ở nơi này.
"Vù vù!”
Tà Diễm từ vị trí vết thương dần dần lan tràn lên khắp thi thể, trực tiếp thẩm thấu vào bên trong. Ngay sau đó, mọi người thấy được một màn ghê rợn hơn nữa.
Tà Diễm kinh khủng trực tiếp bốc cháy từ bên trong thi thể, chỉ qua vài giây đã biến ba cỗ thi thể kia thành đống tro tàn.
Một luồng hàn khí trong nháy mắt thổi quét toàn trường, hồi lâu sau rung động cũng qua đi, không khí trầm tĩnh bất chợt được thay vào tiếng động ầm ĩ.
Nhưng vô số thanh âm kia hoàn toàn hỗn loạn, bởi vì bọn họ không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung cảnh tượng vừa thấy.
Về phần bảy đoạn Tiên Huyết Thú coi như là có một chút lực chiến đấu, nhưng chỉ đến đó rồi thôi. So sánh chất lượng Hồn sủng của hai bên rõ ràng là không cùng một cấp bậc.
"Tuyển thủ triệu hoán Hồn sủng !" Người trọng tài nhìn thoáng qua Dương Chí Nhâm đã triệu hồi hai con Hồn sủng, lập tức nhắc nhở Sở Mộ.
Vừa bắt đầu là có thể trực tiếp tiến vào giai đoạn chiến đấu, người trọng tài chẳng qua là thiện ý nhắc nhở Sở Mộ một câu.
Thế nhưng làm cho vị trọng tài này cảm thấy kinh ngạc chính là tuyển thủ Sở gia căn bản không có niệm chú ngữ, chỉ yên lặng đi về phía Dương Chí Nhâm và hai con Hồn sủng.
"Ca ca tại sao không triệu hoán Hồn sủng?" Sở Y Thủy trợn mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lộ vẻ nghi hoặc.
Sở Hưng và mọi người cũng đồng thời khó hiểu, theo lý thuyết một khi đối mặt địch nhân, Sở Mộ ít nhất cũng phải triệu hồi ra Băng Không Tinh Linh hoặc là Ma Thụ chiến sĩ, nếu là Dạ Lôi Mộng Thú lại càng tốt.
Nhưng mà mệnh lệnh chiến đấu đã được bắt đầu, Sở Mộ còn không có niệm chú ngữ, không niệm chú ngữ coi như xong, nhưng Sở Mộ tự dưng đi tới chỗ tuyển thủ Dương gia - Dương Chí Nhâm làm cái gì?
Thanh âm nghị luận lập tức vang lên ồn ào, tất cả mọi người tập trung tinh thần nhìn về phía Sở Mộ, không rõ tại sao Sở Mộ lại có cử động quái lạ như thế. Nếu tiếp tục đi về phía trước chính là phạm vi Hồn sủng đối phương có thể công kích, tình huống sẽ cực kỳ nguy hiểm.
"Hình như không phải là không có triệu hoán Hồn sủng, các ngươi có chú ý tới con Lục Vĩ Yêu Hồ thường hay nằm trên vai Sở Mộ không?" Sở Hưng đã chú ý tới chi tiết này liền mở miệng nói.
"À à, thiếu chút nữa là quên mất, Sở Mộ còn có một đầu năm đoạn Lục Vĩ Yêu Hồ nha! Lục Vĩ Yêu Hồ có lực chiến đấu sánh ngang với cấp thống lĩnh, đầu Lục Vĩ Yêu Hồ này khẳng định rất là lợi hại." Sở Trữ lập tức gật đầu tán thành.
"Nhưng mà… coi như là triệu hoán một con Lục Vĩ Yêu Hồ đã cường hóa thuộc tính đi, nhiêu đó có chống lại được Huyết Dực Tam Mâu Thú và Tiên Huyết Thú bên kia không? Hình hình hơi yếu một chút ?" Sở Anh nói.
"Ô ô !”
Tiểu Mạc Tà nằm gục trên bả vai Sở Mộ, vì có tâm linh cảm ứng nên thù hận trong nội tâm Sở Mộ cũng là thù hận của Mạc Tà. Mặc dù vẫn duy trì trạng thái Sở Liên nhưng hai mắt Mạc Tà đã hóa thành lợi khí đâm xuyên vào trong đầu hai con Hồn sủng của đối phương.
Thân ảnh màu tím sẫm kia tiếp tục tại đi về phía trước, so sánh với hai con Huyết Thú hình thể cường tráng thì Sở Mộ quá nhỏ yếu rồi. Nhưng luồng khí tức tàn sát trên người Sở Mộ tỏa ra vẫn có thể trấn trụ chúng nó.
Ba mươi thước, hai mươi thước.
Trên khu chiến trường rộng lớn, trong lúc Sở Mộ từ từ tiếp cận, ánh mắt Dương Chí Nhâm cũng ngưng tụ lại thành một điểm, cuối cũng hoàn toàn mất đi tiêu cự, thậm chí quên mất việc ra lệnh cho hai con Hồn sủng.
"Là bản thân ngươi muốn chết." Mặc dù khí thế Sở Mộ rất đáng sợ, nhưng Dương Chí Nhâm vẫn chịu không được Sở Mộ khinh thường. Lúc Sở Mộ đến gần vị trí chừng mười thước, hắn tức giận đột ngột hô to một tiếng, hạ lệnh hai cho con Hồn sủng trực tiếp lao về phía Sở Mộ.
Hai con Huyết Thú đã dựng thân lên, một trận khí tức huyết sát nồng đậm nổi lên cuồn cuộn ập tới Sở Mộ. Còn Sở Mộ vẫn chậm rãi tiến lên, từ trong con ngươi màu đen kia dần dần biến hóa.
"Mạc Tà, giết !"
Nhìn thấy hai con Hồn sủng chạy đến gần, Sở Mộ hờ hững phun ra ba chữ.
Con ngươi màu trắng bạc Mạc Tà của trong giây lát lóe lên tia sáng yêu dị bắn về phía hai con Huyết Thú.
“Tà Mâu Ngưng Thị.”
Trong nháy mắt Mạc Tà thi triển Tà Mâu Ngưng Thị, bất kể là sáu đoạn một giai Huyết Dực Tam Mâu Thú hay là bảy đoạn hai giai Tiên Huyết Thú đều bị cặp mắt mị hoặc hấp dẫn, chốc lát sau toàn bộ thân thể liền cứng đờ ra.
Quang mang dần dần thu liễm, Mạc Tà từ trên bả vai Sở Mộ nhẹ nhàng nhảy xuống đất, thân thể nhỏ bé lung linh biến thành một luồng ngân quang lao thẳng tới trước.
“Vong Tập.”
Tia chớp bạc lướt qua không gian trong tầm mắt mọi người.
“Huyễn Ảnh.”
Khi tia chớp màu bạc tiến tới gần hai con Huyết Thú bỗng nhiên chia ra làm ba hư ảnh Yêu Hồ khác nhau.
“Tà Diễm Trảo.”
Hàn mang đỏ lửa xé rách không khí tạo thành ba đường hỏa diễm rực rỡ ập tới đối phương.
Tà Mâu Ngưng Thị, Vong Tập, Huyễn Ảnh, Tà Diễm Trảo.
Bốn cái kỹ năng được buông thả nối đuôi nhau vô cùng thành thạo, sáu đoạn bốn giai Mạc Tà phát huy ra lực công kích kinh khủng cỡ nào chứ? Tiên Huyết Thú và Huyết Dực Tam Mâu Thú trong lúc thất thần đã không có cơ hội ngăn cản hoặc né tránh.
"Xẹt... xẹt…"
"Xẹt !"
Hai thanh âm xé rách vang lên, sau đó lại là một tiếng da thịt bị chia lìa.
"Vèo vèo !”
"Phụt !”
Từng dòng máu tươi theo sau tiết tấu của thanh âm kia phun trào trong nháy mắt, ngay sau đó là ba dải máu đỏ lòm chậm rãi chảy xuôi dưới mặt đất.
Trái tim Huyết Dực Tam Mâu Thú và đỉnh đầu Tiên Huyết Thú, còn một vị trí khác là cổ họng Dương Chí Nhâm… cả ba nơi đó hiện tại chính là ba lỗ thủng máu cực to, sâu tới tận xương.
Hàng vạn người đột ngột im bặt, không khí yên tĩnh đến cùng cực. Thậm chí có thể nghe thấy tiếng máu tươi không ngừng phun trào ở phía bên kia.
"Ầm !"
Té xuống trước hết chính là Huyết Dực Tam Mâu Thú, thân thể thật to nằm úp sấp dưới mặt đất, hai cái cánh hoàn toàn héo rũ, vô lực.
"Ầm !" Cơ hồ cùng một thời gian, thân thể Tiên Huyết Thú cũng nghiêng sang bên cạnh, nhưng mà đỉnh đầu nó đã bị cắt làm đôi, óc não trắng bệch chảy xuống làm cho khủng cảnh càng thêm ghê rợn.
Cuối cùng ngã xuống chính là Dương Chí Nhâm, hắn dùng tay che lại phần cổ họng bị cắt đứt muốn níu kéo tính mạng của mình, nhưng lúc này Sở Mộ đã bước tới trước mặt hắn, hơi thở tử thần xông tới khiến cho hắn mất đi một tia ý chí còn sót lại.
Rốt cuộc Dương Chí Nhâm té xuống.
Thân thể hắn liên tục co quắp mấy lần, hồi lâu sau đã không còn bất kỳ dấu hiệu tính mạng nào nữa. Máu tươi từ cổ họng hắn vẫn chầm chậm rỉ ra vẽ loạn ở trên chiến trường tĩnh lặng, thời gian tựa như đọng lại, không gian hoàn toàn im ắng. Chỉ có một nam tử vẫn bình thản sải bước, phương hướng chính là bên kia chiến trường.
Một kích.
Tất cả mọi người chỉ thấy Hồn sủng của Sở Mộ bộc phát là liên hoàn kích với tốc độ kinh người.
Nhưng mà không ai ngờ tới trảo kích sắc bén kia lại kinh khủng tới mức tất sát một người hai sủng.
Trong lòng tất cả mọi người lúc này chỉ còn lại…
…Rung động.
…Cực kỳ sợ hãi.
Đầu tiên là cảnh tượng máu chảy đầm đìa, chỉ có thể dùng mấy chữ ‘rung động và sợ hãi’ để hình dung.
Cho dù thực lực Dương Chí Nhâm rất yếu kém nhưng vẫn là một Hồn Sư, triệu hoán ra Huyết Dực Tam Mâu Thú đạt tới sáu đoạn một giai, Tiên Huyết Thú lại là bảy đoạn hai giai. Cho dù hai con Hồn sủng này không có trải qua hồn tinh cường hóa thuộc tính vẫn có lực chiến đấu nhất định. Nhưng mà hai con Hồn sủng này lại không không thể ngăn cản nổi một kích của con Yêu Hồ quỷ dị kia. Một trảo lúc nãy không ngừng cắt đứt cổ họng Dương Chí Nhâm, mà còn hung hăng kích thích tinh thần những người có mặt ở nơi này.
"Vù vù!”
Tà Diễm từ vị trí vết thương dần dần lan tràn lên khắp thi thể, trực tiếp thẩm thấu vào bên trong. Ngay sau đó, mọi người thấy được một màn ghê rợn hơn nữa.
Tà Diễm kinh khủng trực tiếp bốc cháy từ bên trong thi thể, chỉ qua vài giây đã biến ba cỗ thi thể kia thành đống tro tàn.
Một luồng hàn khí trong nháy mắt thổi quét toàn trường, hồi lâu sau rung động cũng qua đi, không khí trầm tĩnh bất chợt được thay vào tiếng động ầm ĩ.
Nhưng vô số thanh âm kia hoàn toàn hỗn loạn, bởi vì bọn họ không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung cảnh tượng vừa thấy.
/1793
|