Sủng Phi Đường

Chương 50 - Chương 50

/116


Sau khi Hoắc Dực được khôi phục tự do, đại môn phủ thái tủ vẫn đóng chặt như cũ, những người muốn tới nịnh nọt đều bị Hoắc Dực lấy lý do thân thể khó chịu, cần tĩnh dưỡng để chặn lại bên ngoài, làm cả đám người nóng nảy vô cùng, nhưng trên mặt thì vẫn ra vẻ chính nhân quân tử, như thể rất thành tâm muốn được gặp thái tử điện hạ.

Cứ thế hết lần này tới lần khác vị thái tử máu lạnh kia đều chẳng thèm quan tâm đến bất cứ thứ gì đang diễn ra bên ngoài, cả ngày chỉ ở bên phụng bồi Lâm Tam Tư, nháy mắt đã qua ba tháng.

Ba tháng này, trong kinh thành xảy ra mấy lần trộm cướp, từ khi thiên hạ thái bình, các vụ trộm cắp rất ít phát sinh, huống hồ mấy vụ trộm lần này lại không giống với trước đây, đồ bị trộm không phải là vàng bạc châu báu hay những bức tranh chữ, mà là các nữ tử chưa xuất giá.

Có thiên kim tiểu thư con quan, có hoa khôi thanh lâu, có cả những cô nương trong sạch con nhà dân bình thường, ngay cả những cung nữ hầu hạ trong cung cũng có…Có thể nói rằng hung thủ bắt cóc không hề tuân theo một quy tắc nào, trên phố đồn đại người gây ra vụ này là Thái Hoa Đại Đạo, nhưng theo như mọi người biết thì Thái Hoa Đại Đạo đã mai danh ẩn tích từ mười năm trước rồi.Bây giờ bỗng xảy ra hiện tượng các nữ nhân đột ngột mất tích, nha môn cũng vì thế mà nhận được tin báo án suốt ngày, kinh thành sục sôi, nhà nào có con gái đều đóng chặt cửa không ra ngoài vì sợ bị Thái Hoa Đại Đạo nhắm làm mục tiêu.

Song đối với những chuyện này, phủ thái tử lại như thể không hề hay biết, cuộc sống vẫn trôi qua rất êm đềm.

Sau khi lệnh cấm được giải trừ, trừ việc Hoắc Dực cáo bệnh không lên chầu sớm ra thì những thứ khác đều được khôi phục lại như trước đây, nha hoàn và nô tài tăng lên nhiều, nhưng bọn họ đều không cần phải hầu hạ chủ tử.Hoắc Dực tính tình lãnh đạm, đừng nói là hầu hạ, ngay cả muốn gặp hắn một lần đã là rất khó rồi, mà Lâm Tam Tư thì đã quen với việc được Lý tẩu và Bách Hợp hầu hạ nên không cần thêm ai nữa, cho nên những nha hoàn nô tài mới vào phủ liền nghe theo sự sắp xếp của Lý quản gia, sửa sang dọn dẹp lại phủ thái tử một lượt.

“Điện hạ, khoảng đất trồng rau ở sân sau có cần xây mới lại không ạ?” Quản gia Lý Vinh là quản gia cũ của phủ thái tử, sau khi Hoắc Dực bị giam cầm, ông và Lý tẩu đều bị đuổi ra khỏi phủ, nhưng ông vẫn luôn luôn trung thành, nên bèn tìm tạm một công việc bên ngoài để lưu lại kinh thành, chờ đợi đến ngày được quay về phủ thái tử.

Lúc trở về ông phát hiện ra mảnh đất vốn được trồng hoa giờ đây lại chuyển sang trồng các loại dưa leo và trái cây rau củ, trong lòng có phần thắc mắc.Sau khi hỏi Lý tẩu thì mới biết rõ sự tình, xưa nay ông hiểu tính tình của Hoắc Dực, nếu không phải là người mà thái tử yêu thương, thì có ai dám can đảm đổi hậu viên lớn như vậy thành nơi để trồng rau củ cơ chứ? Ông khom lưng đứng bên ngoài thư phòng, cách một cánh cửa xin chỉ thị của Hoắc Dực.

Hoắc Dực rất yên tâm về năng lực làm việc của Lý Vinh, nhưng mảnh đất kia…Hoắc Dực gấp tấu chương trong tay lại, ánh mắt chợt ánh lên sự ấm áp: “Trừ mảnh đất đó ra, còn lại cứ theo ý của ngươi mà xử lý.”

Lý Vinh nhận lệnh xong liền lui xuống, sai bọn hạ nhân quét dọn từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài phủ thái tử một lượt, làm cho phủ thái tử trở nên sáng bừng hẳn lên, mà vườn rau nơi không hề ăn nhập gì với khung cảnh của phủ lại được bảo tồn rất kỹ lưỡng, cách một thời gian lại có người đến nhổ cỏ bón phân một lần.

Lâm Tam Tư thỉnh thoảng cũng sẽ bảo Bách Hợp dắt nàng qua đó nhìn một cái, thấy rau dưa và trái cây mọc rất tốt, đôi lúc nàng lại nổi tính trẻ con, bảo Bách Hợp đi hái rồi làm thức ăn cho bữa tối luôn.

Mang thai đã được tám tháng nên bụng Lâm Tam Tư lúc này rất lớn, tháng trước vừa mới may y phục mới thì tháng này mặc đã thấy hơi chật rồi, làm Cung sư phụ không còn cách nào khác là phải liên tục may thêm, nhưng dù may nhiều thì tay nghề của Cung sư phụ cũng không hề thay đổi, chất liệu vải mà ông chọn cũng rất tốt, cộng thêm sự phối hợp hoa văn và màu sắc, làm cho Lâm Tam Tư tuy đang mang thai nhưng mặc đồ vào vẫn thể hiện ra được dáng vẻ thướt tha mềm mại khiến người ta yêu thương.

Đã qua mấy ngày mưa liên tiếp, hôm nay trời đã trở nên quang đãng dễ chịu, Lý tẩu và Bách Hợp liền chuyển ghế phù dung ra bên ngoài rồi đỡ Lâm Tam Tư ngồi xuống phơi nắng.

Bách Hợp quỳ xuống trên đệm bên cạnh Lâm Tam Tư, nhẹ nhàng nắm bóp chân cho nàng, nói: “Tiểu thư, phơi nắng thế này sẽ tốt cho tiểu công tử trong bụng tiểu thư sao?”

“Đúng vậy.” Lâm Tam Tư gật đầu đáp, vì thai đã lớn nên có khi nửa đêm nàng ngủ không được thoải mái, lúc xoay người duỗi chân liền bị chuột rút ngay, đau đến mức cứng cả chân lại không cử động nổi.Bách Hợp và Lý tẩu ngủ ở phòng bên trong Thanh Lan các, nghe thấy Lâm Tam Tư kêu đau thì vội vàng chạy tới, nhưng lại bị Hoắc Dực phất tay cho lui xuống.Hắn đỡ Lâm Tam Tư nằm ngửa ra, cẩn thận xoa bóp cho nàng, mãi đến khi cơn đau hết thì mới ôm nàng ngủ.

Mấy lần như thế Lâm Tam Tư đều rất ngượng ngùng, nàng nghe người ta nói bị chuột rút có thể là do thiếu canxi, nên tranh thủ thời tiết đẹp thì liền ra hành lang phơi nắng.Nói: “Lần trước do phơi nắng thường xuyên nên rất hiệu quả, mấy ngày nay vì mưa nên thiếu ánh mặt trời, đêm đi ngủ lại bị chuột rút.”

Lý tẩu đang cầm một cái chăn lông chồn mềm để đắp cho Lâm Tam Tư, nghe thế liền nói: “Đều tại nô tỳ, mấy hôm nay nô tỳ ngủ say quá nên không nghe thấy tiếng kêu của cô nương.”

“Mấy hôm này cũng không đau như mấy lần trước nữa rồi.” Lâm Tam Tư lắc đầu, nói: “Với lại ta còn chưa kêu thì điện hạ đã phát hiện ra trước rồi, được chàng xoa bóp ta thấy đỡ nhiều lắm.”

Bách Hợp ngẩng đầu lên, vui vẻ nói: “Điện hạ đối với tiểu thư thật tốt! Lão gia và phu nhân mà biết được thì không biết là sẽ vui đến mức nào!”

Lâm Tam Tư nghe vậy chỉ khẽ cười, tuy rằng phụ thân nàng chưa được lật lại bản án, nhưng vì có Hoắc Dực nên cha mẹ ở trong lao không còn phải chịu khổ, song dù sao thì nơi đó cũng không thể bằng với Lâm phủ được, vẫn phải nghĩ cách để đưa hai người ra người sớm một chút mới tốt.

Tuyên Nhi ở nhà đại bá cũng quen rồi, lúc Hoắc Dực còn chưa về kinh, Hà Tất Kỳ đã một lần đưa Tuyên Nhi tới đây gặp nàng, lúc đấy nàng mới biết là Hoắc Dực vẫn luôn âm thầm chiếu cố Tuyên Nhi, còn mời thái y trong cung để trị bệnh cảm cho Tuyên Nhi.

Hiện giờ Tuyên Nhi không chỉ khỏe mạnh mà vóc dáng cũng cao lớn hơn rồi, nàng thật sự rất mừng, lúc biết Tuyên Nhi ở nhà đại bá rất thoải mái, nàng liền khước từ lời đề nghị để Tuyên Nhi ở lại phủ thái tử của Hà Tất Kỳ, cho Tuyên Nhi trở về nhà đại bá.Hà Tất Kỳ sau đó đã mời thầy dạy học đến nhà để dạy cho Tuyên Nhi và mấy hài tử nhà đại bá.

Đối với sự an bài tỉ mỉ của Hà Tất Kỳ, Lâm Tam Tư đương nhiên hiểu đấy là do có Hoắc Dực, nếu không có Hoắc Dực phân phó thì Hà Tất Kỳ không thể nào đi làm mấy chuyện đó được! Lâm Tam Tư vô cùng cảm kích Hoắc Dực, thật muốn dành cả đời này để báo đáp chàng!

Sau khi sống lại, nàng biết mình không thể chỉ biết sống cho riêng mình, mà bên nàng còn có người thân ruột thịt là cha mẹ và Tuyên Nhi.Một ngày nào đó, nàng nhất định sẽ gây dựng lại sự huy hoàng cho Lâm phủ, đưa mọi thứ trở về vị trí ban đầu.

“Đúng vậy đó!” Lý tẩu cầm đệm sưởi đưa cho Lâm Tam Tư, cười nói: “Điện hạ chưa bao giờ đối với ai mà tốt như vậy, kể cả là ngày xưa lúc Bùi tiểu thư vào trong phủ, thái độ của điện hạ đối với nàng ta cũng rất lạnh nhạt.”

Lâm Tam Tư biết người mà Lý tẩu nhắc đến là thiên kim tiểu thư Bùi Ngọc Lan con của Bùi thừa tướng, nhưng những điều nàng biết về nàng ta rất ít, chỉ biết là Bùi thừa tướng muộn con, nên rất yêu thương chiều chuộng nữ nhi độc nhất của mình.Đến năm Hoắc Dực bị lệnh cấm túc, Bùi thừa tướng một lòng muốn từ hôn, nhưng cuối cùng vì Bùi Ngọc Lan không đồng ý từ hôn nên ông mới chịu thôi.Bây giờ nghĩ mới thấy Bùi Ngọc Lan đúng là rất có mắt nhìn xa, biết chắc rằng một ngày nào đó Hoắc Dực sẽ khôi phục lại được địa vị như ban đầu.

Lâm Tam Tư rơi vào trầm tư, nếu hôn ước của Hoắc Dực và Bùi Ngọc Lan chưa được hủy bỏ, qua chuyện Hoắc Dực gặp khó khăn mà Bùi gia vẫn không từ hôn, thì việc Hoắc Dực thành thân với Bùi Ngọc Lan là điều tất yếu.Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Tam Tư rất không thoải mái.Nàng rất hiểu tư tưởng nam tôn nữ ti của thời cổ đại, cũng không dám mơ ước xa vời rằng sẽ lấy được một phu quân sẽ chỉ yêu một mình nàng cả đời, nhưng nàng cũng chẳng bao giờ ngờ được rằng, phu quân của nàng sẽ là một vị thái tử, tương lai phải sống trong hậu cung ba nghìn giai nhân, nàng thật sự chưa từng nghĩ đến!

Lý tẩu chẳng qua chỉ thuận miệng nói vậy thôi chứ không có ý gì, bây giờ bỗng cảm thấy mình đã lỡ lời rồi, thấy Lâm Tam Tư đang ngồi suy tư, nàng liền vội vàng cười đổi chủ đề: “Lâm cô nương, Tống thị vệ mới đưa sữa tươi tới, người có muốn uống một chút không?”

Lâm Tam Tư gật đầu đáp: “Cho ta một chén đi.”

Lý tẩu nghe vậy liền đi vào trong nhà lấy sữa, sữa này Tống Cảnh Ngưỡng cứ hai tháng lại mang tới một lần, lúc đầu nàng không biết là cái gì, chỉ biết là có một lần Lâm cô nương có đề cập với điện hạ là sữa rất có lợi cho thai nhi trong bụng, nhưng hình như rất khó kiếm, sau đó Hoắc Dực có cho gọi Tống Cảnh Ngưỡng vào phủ, vài ngày sau thì Tống Cảnh Ngưỡng đưa sữa tươi tới, Lâm Tam Tư bảo nàng đổ vào chén rồi hâm nóng lên, mùi sữa thơm nồng lập tức lan tỏa ra bốn phía.

Lý tẩu hâm nóng sữa rồi đưa cho Lâm Tam Tư, nói: “Năng lực của Tống thị vệ tốt thật, không biết lấy được từ đâu thứ này, ngửi mùi thơm quá.”

Lâm Tam Tư mỉm cười, ở thời cổ đại sữa tươi không phổ biến lắm, cho nên không có nhiều người biết. “Người du mục rất hay uống cái này, còn chỗ chúng ta thì tương đối ít.”

Bách Hợp nói: “Tiểu thư không phải đã nói tác dụng của thứ này cũng không khác biệt ánh mặt trời mấy sao? Tiểu thư uống nhiều vào cho có cái gì mà canxi ấy, tối đến sẽ không bị chuột rút nữa.”

Lâm Tam Tư nhân lúc sữa còn nóng liền uống hết một chén sữa tươi, nàng chỉ hy vọng buổi tối Hoắc Dực có thể ngủ ngon, không vì nàng mà tỉnh giấc.

Mấy người ở ngoài cửa trò chuyện một hồi thì nghe thấy có hai tiểu nha hoàn bê thùng nước đi qua Thanh Lan các, vừa đi vừa nói thầm với nhau: “Ngươi nói xem Thái Hoa Đại Đạo có đến phủ chúng ta để bắt người hay không?”

Người kia đáp: “Nói linh tinh, thái tử điện hạ của chúng ta còn đánh được cả quân nhà Hồ, nếu tên đó dám đến đây thì có khác nào đi tìm cái chết!”

“Đúng là không có ai mà không sợ điện hạ!” Tiểu nha hoàn nói: “Nhưng ngươi xem, thủ vệ ở trong cung cũng nghiêm ngặt như vậy, ngày ngày đều có lính đi tuần tra, thế mà một cung nữ cũng mất tích đấy thôi! Ta thật sự rất sợ, nhà ta chỉ có một nữ nhi là ta, nếu mà bị…Ngươi nói xem cha mẹ ta sẽ thế nào đây…”

“Cũng phải…”

Lý tẩu thấy hai người kia chỉ lo nói chuyện với nhau mà không trông thấy Lâm Tam Tư, liền đứng dậy đi tới chỗ họ. “Hai người các ngươi đi múc nước thì đi đi, thầm thì cái gì vậy!”

Hai nha hoàn kia nghe xong liền giật mình, chủ tử trong phủ vốn rất ít, Lý tẩu và Bách Hợp đều là nha hoàn thân cận của Lâm Tam Tư, nên cả đám nô tỳ nô tài đều thể hiện thái độ cung kính với Lý tẩu và Bách Hợp, lập tức cúi đầu nói: “Chúng nô tỳ đi ngay đây.”

Hai người quay sang liền thấy Lâm Tam Tư đang nằm dựa lưng trên ghế phù dung, tuy rằng trước mắt Lâm Tam Tư vẫn chưa có danh phận, nhưng người trong phủ đều coi nàng là chủ tử giống như Hoắc Dực, huống hồ trong bụng nàng còn đang mang thai hài tử của điện hạ, thân phận trong tương lai hiển nhiên sẽ còn tôn quý hơn cả tôn quý, liền vội vàng quỳ xuống dập đầu hành lễ: “Chúng nô tỳ bái kiến Lâm cô nương, không biết Lâm cô nương ở đây nên đã quấy rầy Lâm cô nương nghỉ ngơi, xin cô nương trách phạt.”

“Đứng lên đi.” Lâm Tam Tư không có ý định trách phạt hai nàng, với lại cũng lâu rồi nàng không được nghe Bách Hợp kể chuyện xảy ra bên ngoài, liền hỏi: “Hai người các ngươi vừa nói cái gì mà Thái Hoa Đại Đạo vậy?”

Hai nha hoàn lập tức mở to mắt, vô cùng kinh ngạc khi Lâm Tam Tư không biết chuyện này, liền nói: “Trong kinh thành gần đây liên tiếp xảy ra các vụ nữ tử mất tích, mọi người nói với nhau là do bị Thái Hoa Đại Đạo bắt đi…”

Hai người kể lại đầu đuôi cho Lâm Tam Tư nghe, nghe xong nàng khẽ nhíu mày, ánh mắt tối lại, phất tay bảo các nàng lui xuống.

Lâm Tam Tư cứ thế nhăn mày suy nghĩ mãi, vị Thái Hoa Đại Đạo này có phải là cái người mà nàng biết kia không? Đăng bởi: admin


/116

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status