Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 104 - Chương 102

/158


Cố Vân Yên ngồi ở trong xe ngựa cùng Tiêu Dục, dọc theo đường đi đều âm thầm chờ mong chỗ Tiêu Dục mang nàng đi sẽ là địa phương trong lòng nàng suy nghĩ.

Hai khắc sau, xe ngựa rốt cục ngừng lại, Cố Vân Yên sinh sôi đè nén xuống nôn nóng muốn vén rèm lên, mặc dù nàng đã cực lực che giấu nội tâm kích động, nhưng Tiêu Dục vẫn là từ trong con ngươi nàng bắt giữ được vạn phần chờ mong cùng với ức chế không được hưng phấn của nàng.

“Đi thôi! Nhìn xem đây có phải là chỗ Yên nhi nghĩ đến không.” Mặt mày Tiêu Dục ôn hòa nói.

Cố Vân Yên gật đầu, lúc Tiêu Dục đỡ xuống xe ngựa, nhìn đến tấm bảng ‘Cố phủ’ đập vào mắt, Cố Vân Yên nhất thời kích động cái mũi có chút toan, vành mắt ửng hồng, từ lúc nàng vào cung, 3 năm nay Cố phủ cũng chỉ có thể xuất hiện ở trong mộng, chưa bao giờ dám ảo tưởng mình còn có thể trở lại nơi sinh dưỡng nàng 15 năm, thế cho nên lúc mình chân chân thật thật đứng ở trước cửa Cố phủ, lại có chút không biết làm sao, giờ này khắc này thật có thể nói là là ‘Gần hương tình càng khiếp’.

“Thiếu gia, phu nhân, xin đợi thuộc hạ đi vào trước thông báo một tiếng gia quyến bên trong phủ, cũng tốt làm cho bọn họ có chuẩn bị.” Cố Trì hai tay ôm quyền thở dài nói.

Tiêu Dục khẽ gật đầu tỏ vẻ đáp ứng, mà Cố Vân Yên còn lại là kinh ngạc nhìn chằm chằm đại môn Cố phủ, chỉ chốc lát sau, Cố Trì quay lại.

“Gia quyến thuộc hạ đã ở đại sảnh, thiếu gia, phu nhân thỉnh!” Cố Trì giọng điệu cung kính thỉnh hai người nhập phủ.

Giờ này khắc này nghe được lời Cố Trì nói, Cố Vân Yên tựa hồ mới dám tin tưởng này hết thảy đều là thật sự, Tiêu Dục thật sự mang nàng đến chỗ nàng nhớ nhất - Cố phủ, chần chờ cùng sợ sệt nhất thời trở thành hư không, bước chân vui sướng đi theo phía sau Tiêu Dục, vào đại sảnh Cố phủ.

Trong đại sảnh, Cố Cẩn dẫn một nhà già trẻ hầu ở bên trong, lúc thấy được Tiêu Dục cùng Cố Vân Yên bước vào đại sảnh, nhất thời hô một tiếng cho mọi người trong phòng, mọi người lấy Cố Cẩn cầm đầu quỳ xuống hành lễ với Tiêu Dục cùng Cố Vân Yên, “Vi thần /thần phụ tham kiến Hoàng thượng, Thục phi nương nương, Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế! Nương nương thiên tuế! Thiên tuế! Thiên thiên tuế!”

“Cố ái khanh cùng Cố phu nhân không cần đa lễ, trẫm lần này là cải trang tới chơi, mọi người cũng liền miễn nghi thức xã giao này đi!” Tiêu Dục mang cười nói.

“Vi thần/ thần phụ tạ chủ long ân!” Mọi người theo lời đứng dậy, tiện đà thối lui đến một bên, thỉnh Tiêu Dục cùng Cố Vân Yên lên ghế trên.

Nhìn một phòng cốt nhục chí thân, Cố Vân Yên cực lực áp chế mới không có đương trường rơi lệ, ánh mắt quyến luyến đảo qua mỗi người, cuối cùng dừng lại ở trên người Triệu thị.

“Trẫm cùng Yên nhi mạo muội tới chơi, hy vọng không làm phiền một nhà Cố ái khanh.” Tiêu Dục mở miệng nói.

“Vi thần sợ hãi, Thánh thượng cùng nương nương giá lâm hàn xá, chính là toàn gia vi thần thiên đại có phúc, thần cầu còn không kịp.” Cố Cẩn cuống quít cúi đầu nói.

Tiêu Dục nhẹ cười, bưng lên trà nha hoàn dâng đến, nhấp một ngụm nói: “Trẫm từng nghe Yên nhi nói, Cố ái khanh đối với cờ vây am hiểu sâu sắc, vừa lúc hôm nay có dịp, trẫm liền xin lãnh giáo Cố ái khanh được không?”

“Hoàng thượng khen trật rồi, vi thần bất quá là lúc nhàn rỗi ngẫu nhiên đùa nghịch thôi! Vạn vạn không dám nói tới lãnh giáo, nhưng nếu là Hoàng thượng có nhã hứng này, vi thần xin phụng bồi.”

“Vậy kính xin Cố ái khanh dẫn đường!” Tiêu Dục thả xuống ly trà trong tay, nhìn về phía Cố Vân Yên nói: “Yên nhi ôn chuyện cùng Cố phu nhân đi, trẫm cùng phụ thân ngươi đến thư phòng đánh vài ván cờ, một lát qua đón ngươi hồi cung.”

Cố Vân Yên ôn nhu đáp ứng, Cố Cẩn vội vàng đứng dậy khom người mời, tiện đà đi ở phía trước dẫn Tiêu Dục tới thư phòng, Cố Trì một đường đi theo phía sau Tiêu Dục.

Tiêu Dục vừa đi, mấy người còn lại thoáng chốc nhẹ nhàng thở ra, bầu không khí trong phòng cũng lập tức sinh động hơn.

“Nương...... Tẩu tử.....” Cố Vân Yên rưng rưng khẽ gọi, chậm rãi đứng dậy đi tới trước mặt Triệu thị, mấy mẹ con không thiếu được lau lệ cho nhau, đợi mấy người tâm tình bình phục xuống, mới một lần nữa ngồi xuống.

Trong phòng có ba cái tiểu quỷ, thấy được nhóm đại nhân rốt cục lộ ra tươi cười, lập tức liền chạy lại, Tuân ca nhi cùng Lăng ca nhi tuổi tác đã lớn, hành vi cử chỉ đúng mực, quy củ đứng trước mặt Cố Vân Yên, vẻ mặt vui sướng gọi “Tỷ tỷ, cô.” Mà năm ấy Bội tỷ nhi vừa được 1 tuổi, lại giống một khối gạo nếp ngọt ngào mềm mại, ôm chân Cố Vân Yên nũng nịu yếu ớt gọi ‘Cô ~ mẫu’ không chút sợ, nhiệt tình thật sự.

Có lẽ đây là vì thân tình tự nhiên của huyết thống, Bội tỷ nhi tuy là lần đầu gặp Cố Vân Yên, nhưng nhìn ra được bé con kia thực thích Cố Vân Yên, mà Cố Vân Yên nghe đến Bội tỷ nhi kia mềm mại nhu nhu gọi ‘Cô’, nháy mắt tâm đều hóa thành nước , ôm bé đến trong lòng, tựa như đối đãi nữ nhi thân sinh vậy.

“Bội tỷ nhi của chúng ta thật khiến người khác yêu thương không muốn buông tay nha!” Cố Vân Yên hôn hai má Bội tỷ nhi, cưng chiều nói.

Nghe được cô khen, Bội tỷ nhi nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn hất lên, lộ ra mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt như trăng rằm, xinh đẹp đáng yêu lại mê người.

Từ thị thấy được nữ nhi nhà mình vẻ mặt thiên chân xán lạn tươi cười, không ngừng làm nũng với Cố Vân Yên, mà Cố Vân Yên lại một bộ rất là hưởng thụ, mắt không khỏi lộ ra bất đắc dĩ cùng sủng nịch, lắc đầu bật cười nói: “Bội tỷ nhi mau xuống! Không được không biết lớn nhỏ , làm mệt cô ngươi, nương sẽ trách phạt ngươi cho xem.”

Bội tỷ nhi nghe được mẫu thân răn dạy, không chỉ có không xuống dưới, ngược lại là ôm chặt thắt lưng Cố Vân Yên hơn nữa, tiện đà quay đầu nhìn Từ thị làm cái mặt quỷ, bộ dáng kia nhất thời chọc mọi người buồn cười.

“Tẩu tử đừng la nàng , tiểu áo bông thông minh đáng yêu như vậy ta yêu thương còn không kịp, khó trách huynh trưởng mỗi khi nhắc tới Bội tỷ nhi đều là một bộ biểu tình sủng ái lại uất ức, hôm nay cuối cùng xem như ta cảm nhận được .”

“Muội muội đáng yêu, ta cũng thích muội muội!” Lăng ca nhi híp mắt hăng hái nói.

“Còn có ta, ta cũng thích Bội tỷ nhi!” Tuân ca nhi cũng vội vàng nói, dường như sợ trễ một bước người khác sẽ cho rằng hắn không thích Bội tỷ nhi.

Nghe được tiểu thúc cùng ca ca nói, Bội tỷ nhi tươi cười còn muốn xán lạn hơn vừa rồi không ít, ánh mắt híp lại thành một đường, Triệu thị nhìn toàn gia tụ ở một chỗ sung sướng hoà thuận vui vẻ, trong lòng nói không nên lời vui mừng.

Cố Vân Yên yêu thương Bội tỷ nhi cùng Lăng ca nhi một hồi, tiếp theo lại hỏi Tuân ca nhi công khóa, mới để hạ nhân mang ba tiểu tử đáng yêu kia đi xuống nghỉ ngơi.

“Tẩu tử, lần trước chuyện ta nói với tẩu, đã bàn với ca ca chưa?” Cố Vân Yên ôn nhu hỏi.

“Tất nhiên là không dám quên , từ lúc lần trước trở về liền đem chuyện này nói với huynh trưởng cùng cha muội, cha cùng huynh trưởng muội cũng đã thương lượng qua , cha nói nếu muội đã có tính toán, liền hết thảy đều nghe muội .” Từ thị từ từ nói.

“Vậy liền tốt, nếu cha cùng huynh trưởng không có ý kiến khác, ta sẽ mau chóng hoàn thành chuyện này, trước tiên tẩu tử cũng nói với Lăng ca nhi việc này đi, cũng tốt để hắn làm tư tưởng chuẩn bị.” Cố Vân Yên gật đầu.

“Ân, ta sẽ tìm cơ hội thích hợp nói cho hắn chuyện này, Lăng ca nhi ngày càng biết chuyện ổn trọng , nghĩ đến nhất định là sẽ không làm cho ngài cùng nhị hoàng tử thất vọng.”

“Lăng ca nhi từ nhỏ liền hiểu chuyện, tính tình cực kỳ giống ca ca, điểm ấy ta nhưng thật ra không lo lắng.” Cố Vân Yên mỉm cười.

Từ thị chậm rãi gật đầu, tỏ vẻ nhận thức giống Cố Vân Yên.

“Hôm nay đã trễ thế này, Yên nhi cùng Hoàng thượng sao đột nhiên tới giá lâm Cố phủ? Lúc nghe huynh trưởng ngươi nói, thực làm cho nương lắp bắp kinh hãi.” Triệu thị nghẹn hồi lâu, cuối cùng là hỏi nghi ngờ trong lòng.

“Ta cũng không biết, hôm qua Hoàng thượng chỉ nói muốn dẫn ta đi vài chỗ, cũng không có nói sẽ đến nhà chúng ta, thẳng đến mới vừa rồi xuống xe ngựa ta mới xác định Hoàng thượng là muốn mang ta trở về gặp người nhà.” Cố Vân Yên lắc đầu nói.

Nghe được Cố Vân Yên nói như thế, Triệu thị cũng không lại chấp nhất đề tài này, quan tâm nói: “Nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử gần đây nhưng là mạnh khỏe?”

“Hạo Nhi cùng tiểu Tứ Nhi hết thảy đều tốt, tiểu Tứ Nhi đã lớn hơn không ít, Hạo Nhi cả ngày nhắc tới ngoại tổ mẫu, còn thường xuyên hỏi ta khi nào ngoại tổ mẫu mới tiến cung thăm hắn, hắn rất nhớ ngài.”

Nghe vậy, trong lòng Triệu thị an ủi, “Nhị hoàng tử là tốt , tương lai Yên nhi coi như là có chỗ để dựa vào .” Ngược lại mặt lộ vẻ lo lắng nói: “Yên nhi lúc này xuất cung cùng Hoàng thượng, để nhị hoàng tử cùng tứ hoàng tử ở lại trong cung, có thể có nguy hiểm?”

Cố Vân Yên trấn an nói: “Nương không cần lo lắng, lúc ta ra cung đã an bài Trường Xuân cung thỏa đáng, huống hồ có Thị Họa cùng Thị Thư nhìn, hai huynh đệ bọn họ tuyệt không xảy ra chuyện gì đâu .”

“Vậy liền tốt! Như vậy nương cũng an tâm.” Triệu thị gật đầu nói.

“Đêm đã khuya, tẩu tử mau đi dỗ Bội tỷ nhi ngủ đi, ta cùng nương đi xem khuê phòng lúc trước của ta.” Cố Vân Yên hòa nhã nói.

Từ thị theo lời đứng dậy hành lễ cáo lui với hai mẹ con Cố Vân Yên, nói xong liền đi về phòng Bội tỷ nhi.

Cố Vân Yên như lúc chưa vào cung, vô cùng thân thiết kéo tay Triệu thị, vẻ mặt hai mẹ con sung sướng đi khuê phòng Cố Vân Yên.

Đi vào Phù Vu uyển, thấy được nơi này một hoa một cỏ, một cảnh một vật đều giống như đúc trước khi nàng không vào cung, chưa từng thay đổi, Cố Vân Yên không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Triệu thị.

Triệu thị vỗ tay Cố Vân Yên nói: “Ngày ngươi vào cung, cha ngươi liền sai người trông giữ Phù Vu uyển cẩn thận, mỗi ngày đều phái người đến chăm sóc hoa cỏ cây cối ngày trước ngươi tự tay trồng, trừ bỏ hạ nhân đang trực, ai cũng không được tùy tiện ra vào khuê phòng của ngươi, bởi vì cha ngươi không muốn người khác làm lộn xộn vật của ngươi, sợ ngày nào đó ngươi trở về, nhìn mất hứng.”

Nghe vậy, mắt Cố Vân Yên lộ ra cảm động, kìm không được rơi lệ, đưa tay đẩy cửa, đi vào khuê phòng lúc trước nàng ở, nhìn bốn phía chung quanh, bài trí bên trong vẫn giống như ngày nàng vào cung, đập vào mắt đó là cái bàn tốt nhất làm từ gỗ đàn hương, mặt trên có khắc quân tử lan nàng yêu nhất, khắp nơi lưu chuyển cảm giác dịu dàng của nữ nhi gia.

Lại nhìn lại cái bàn, trên bàn trưng bày mấy trương giấy Tuyên Thành, trên nghiên mực còn gác bút lông, trải ở giữa là cúc hoa đồ, đây đúng là bức năm đó nàng tự tay vẽ, bởi vì Triệu thị thích hoa cúc, cho nên Cố Vân Yên liền vẽ bức họa này.

/158

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status