Sủng Phi

Chương 140 - Chương 140

/154




Triệu Hữu Đường phế Triệu Thừa Dục, tâm trạng tự nhiên cũng không tốt lắm, dù là chỗ Phùng Liê Dung hắn cũng liên tục mấy ngày không đi, thẳng đến hôm Triệu Hữu Ngô mang thê tử vào cung bái kiến Hoàng thái hậu, Phùng Liên Dung mới gặp được hắn, sắc mặt hắn âm trầm, nghe Đường Quý Lượng nói, đã mấy lần phát cáu.

Phùng Liên Dung thầm nghĩ, chính mình muốn phế Triệu Thừa Dục, giờ lại không vui, vào cung làm người hầu thật đáng thương.

Có điều nàng cũng đau lòng hắn.

Dù sao kia là con ruột của hắn, có câu nói là hổ dữ không ăn thịt con, hắn phế Triệu Thừa Dục cũng là có lý do. Chỉ tại Hoàng thất, quan hệ cha con xử lý không tốt liền thành chuyện lớn, hại người hại mình.

Hoàng thái hậu nói với Triệu Hữu Ngô: Ngươi đã thành gia, Hoàng thượng cũng yên tâm, phải đối tốt với thê tử ngươi đấy.

Bà tuy cười, trên mặt lại có vài phần mệt mỏi.

Triệu Hữu Ngô lên tiếng nói: Nhi thần sẽ nhớ kỹ lời của mẫu hậu, con không quấy rầy mẫu hậu nghỉ ngơi nữa.

Hoàng thái hậu không giữ lại.

Triệu Thừa Dục bị phế, bà không thể ngăn cản, trong lòng luôn có mấy phần buồn bã, cho nên thật sự không lên nổi bao nhiêu tinh thần, đứng dậy đi vào phòng trong.

Mấy người ra khỏi cung Cảnh Nhân, Phùng Liên Dung cười nhìn Trương thị: Nếu đã tới, không bằng đến cung Khôn Ninh ngồi một lát?

Trương thị bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn, chỉ tới bả vai Triệu Hữu Ngô, mặt mày tinh xảo, lúc cười trên má có hai lúm đồng tiền, mười phần tươi ngọt. Phùng Liên Dung thầm nghĩ, khó trách Triệu Hữu Ngô muốn cướp đến, quả nhiên là một tiểu mĩ nhân làm người thương.

Trương thị có chút câu thúc, nhìn Triệu Hữu Ngô.

Triệu Hữu Ngô cười nói: Nương nương đã mời, nàng liền đi đi.

Trương thị thế này mới gật đầu: Chỉ sợ quấy rầy nương nương.

Thật là người khôn khéo, Phùng Liên Dung nói: Ngươi đã gả cho Tứ đệ, chúng ta chính là người một nhà, giống gia đình bình thường thăm người thân vậy, ngươi không cần câu nệ, Tam tẩu ngươi cũng thường đến đây, về sau các ngươi có thể cùng nhau.

Kim thị so với Trương thị, tính tình sang sảng hơn chút, có điều Trương thị vừa xuất giá, có chút thẹn thùng cũng là lẽ thường.

Thật ra các nữ nhân tụ tập, chỉ cần không phải không hợp, rất nhanh là có thể quen thuộc.

Trương thị lại gật đầu.

Triệu Hữu Ngô khích lệ cầm tay nàng.

Triệu Hữu Đường ở bên cạnh xem, trong lòng thầm nghĩ, hắn chọn thê tử quả nhiên có mấy phần giống Phùng Liên Dung, đều là loại hình xinh đẹp chim nhỏ nép vào người, có điều lại như thế nào, vẫn là khác.

Hắn sớm nói rồi, Phùng Liên Dung chỉ có một, hắn nhìn Trương thị, luôn cảm thấy có chỗ nào đó còn kém một chút.

Hẳn là vóc người thấp hơn chút? Làn da cũng không trắng bằng vậy?

Có điều mắc mớ gì đến hắn, Triệu Hữu Đường lười suy nghĩ, nói với Triệu Hữu Ngô: Trẫm hôm nay khó được rảnh rỗi, ngươi cùng ta đi đánh vài ván cờ đi.

Triệu Hữu Ngô lĩnh mệnh.

Trương thị thì theo Phùng Liên Dung đi cung Khôn Ninh.

Triệu Huy Nghiên nghe nói nàng đến, bế Đông Lang đi qua gặp.

Nàng tuy rằng tuổi không lớn, nhưng lại rất khỏe mạnh, Đông Lang rất thích người tỷ tỷ này, để nàng bế không hề làm khó.

Trương thị sớm đã nghe nói trong cung có một công chúa, lần đầu tiên nhìn thấy cũng kinh ngạc mỹ mạo của nàng.

Phùng Liên Dung nhàn nhã tán gẫu chuyện nhà, Trương thị dần dần liền không còn cảm thấy căng thẳng, nghĩ Hoàng hậu nương nương quả nhiên giống Triệu Hữu Ngô nói, thân thiết hiền lành, hoàn toàn không có cái giá.

Nàng liền cũng coi nàng như tẩu tử đối đãi, hai người trò chuyện với nhau rất vui.

Tới chiều, phu thê son mới cáo từ trở về.

Triệu Hữu Đường hôm đó mới đến cung Khôn Ninh dùng bữa, có điều nhìn ra được tâm trạng hắn vẫn không phải rất tốt, dù là Triệu Huy Nghiên cũng nhìn ra được, không dám làm nũng với phụ thân như ngày thường, quấn quít nói này nói kia, sớm liền mang đệ đệ tránh đến trắc điện, chứ đừng nói là Phùng Liên Dung.

Hai người bên nhau nhiều năm như vậy, nào có thể không biết.

Nhưng Phùng Liên Dung hiện thời dù sao cũng là thê tử của hắn, có nhiều lời vẫn là dám nói.

Thấy Triệu Hữu Đường nằm nghiêng trên giường la hán đọc sách, nàng lệnh tất cả cung nhân lui hết ra, cũng thoát giày trèo lên giường.

Triệu Hữu Đường nhìn nàng một cái, chỉ thấy trên người nàng mặc chiếc áo lót màu xanh thêu hoa thạch lựu hồng nhạt, nổi bật lên da thịt như ngọc, như ánh trăng bên ngoài, có ánh sáng trong suốt.

Hắn ngạc nhiên nói: Nàng đây là dùng phấn gì vậy?

Loại mới, hình như bên trong có chút trân châu. Phùng Liên Dung thấy hắn nhìn mình chằm chằm, không khỏi cười, Hoàng thượng thích à?

Rất đẹp. Hắn duỗi tay sờ mặt nàng, bóng loáng phấn nộn, Không sai, không nhơm nhớp như mấy cái khác, thích hợp với nàng.

Vậy bảo bọn họ làm thêm mấy hộp nữa. Nàng nghiêng người qua, rất tự nhiên dựa vào cánh tay hắn, nhìn sách trong tay hắn, cười nói, Hoàng thượng lại đang xem tiếu lâm kế?

Trong sách này đều là mấy mẩu truyện ngắn, có cái buồn cười, có cái không buồn cười lắm, nếu đặt vào trước kia, Triệu Hữu Đường nhất định sẽ không xem, nhưng bây giờ hắn xem một hồi, cũng không thấy có dáng vẻ gì là vui vẻ.

Triệu Hữu Đường quăng sách: Chẳng có gì thú vị.

Xem cái này còn không thú vị bằng ôm nàng, hắn duỗi tay liền ôm nàng qua.

Phùng Liên Dung thấy hắn đây là không có chỗ giải sầu, ôn nhu nói: Hoàng thượng phế Thái tử cũng không nói cho thiếp thân biết, thậm chí còn không đến cung Khôn Ninh.

Triệu Hữu Đường tay hơi dừng, thản nhiên nói: Nàng cuối cùng vẫn biết rồi đấy.

Thiên hạ này có ai mà không biết, chỉ là nếu Hoàng thượng đã hạ quyết định, vì sao lại buồn bực không vui? Nàng ngẩng đầu nhìn Triệu Hữu Đường.

Triệu Hữu Đường nói: Trẫm sao lại không vui?

Mặt mũi cau thành như vậy còn gọi là vui? Nàng giơ tay chọc chọ mặt hắn, Xem, một chút tươi cười cũng không có, hôm nay ngay cả Huy Nghiên cũng bị Hoàng thượng làm sợ tới mức không dám nói lời nào.

Triệu Hữu Đường im lặng.

Thiếp thân hiểu Thừa Dục, trên mặt hắn tuy rằng không hiện ra, nhưng cũng không phải là tuổi không biết chuyện, sao có thể không khó chịu? Nhưng Hoàng thượng cũng chưa từng đi gặp hắn. Bàn tay nàng đặt lên mu bàn tay Triệu Hữu Đường, Hoàng thượng nếu đã lo cho hắn, cần gì phải miễn cưỡng bản thân, không biểu lộ ra?

Triệu Hữu Đường bị nàng nói trúng tâm sự,

/154

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status