Sủng Phi

Chương 143 - Chương 143

/154




Thanh Bình hầu vốn là phụ thân của Hoàng thái hậu, có điều ông qua đời sớm, hầu tước liền dừng trên người trưởng tử Giang gia. Giang Chiêu Thiện này bình thường cũng không thật sự làm gì, nhận cái việc nhàn, nhưng một năm cũng vào cung một hai lần gặp Hoàng thái hậu, cho nên Phùng Liên Dung cũng biết.

Chỉ là Triệu Huy Nghiên không nhớ rõ lắm.

Phùng Liên Dung nói: Tính ra là cữu tổ phụ của con, lúc con năm tuổi từng gặp qua một lần, hắn đưa con một đôi thỏ ngọc.

Giang gia tuy rằng không phải nhân vật phong vân gì, nhưng ra một Hoàng thái hậu, mà Thái hoàng thái hậu cũng quen thuộc với thân thích của Giang gia, cho nên mấy năm nay, Giang gia vẫn sừng sững không ngã, trong nhà giàu có không cần phải nói, ra tay đều là đồ quý trọng.

Triệu Huy Nghiên từng nhận được thỏ ngọc, đó là cả một khối ngọc khắc thành, không phải vật phàm.

Nàng nghe, gật gật đầu.

Tới điền trang Giang gia, ba người xuống xe.

Do Giang Chiêu Thiện sớm biết chuyện này nên đã kêu người chuẩn bị tốt nơi ở, phòng hảo hạng nhường hết cho bọn họ ở.

Triệu Hữu Đường cũng không từ chối, lòng hắn biết rõ, Giang Chiêu Thiện tìm tới là vì chuyện gì.

Ban đầu nể mặt Hoàng thái hậu, Giang gia thuận buồm xuôi gió, nhưng Hoàng thái hậu rồi cũng sẽ già, Giang gia tương lai phải dựa vào ai đó, tự nhiên là muốn nịnh bợ hắn vị hoàng đế này. Nhưng mà hắn là hoàng đế, ngày thường bị người lấy lòng chính là chuyện cơm bữa, hắn cũng không để ở trong lòng.

Bọn họ lấy lòng về lấy lòng, sau này hắn đối đãi thế nào, đó cũng là việc của hắn.

Làm hoàng đế, há có thể vì chút chuyện này liền thay đổi?

Theo ý hắn, những thần tử đó muốn vinh hoa phú quý vĩnh cữu, đầu tiên đó là thông minh hơn chút, tuy rằng nước trong quá ắt không có cá, nhưng nên thu liễm vẫn phải thu liễm, ở trong phạm vi năng lực, làm tốt việc của mình, thật ra làm tốt hai điểm này cũng chẳng phải việc khó đúng không.

Nhưng vấn đề là, nhiều người chính là không rõ, cho nên năm tới quan viên ngã ngựa không phải là ít,

Không có mũ cánh chuồn trên đầu, lại có thể làm gì chứ?

Triệu Hữu Đường lắc đầu.

Phùng Huyên Nghiên đã mang theo Triệu Huy Nghiên về phòng.

Nàng đời này cũng là lần đầu tiên đi điền trang, mới lạ tất nhiên là mới lại, từ phòng hảo hạng đi ra phía sau, trải qua một cái sân, mở cửa chính là ruộng tốt mênh mông vô bờ, nhiều nông dân đang ở xa xa gặt hái hoa màu, tiếng nói tiếng cười bất chợt truyền đến, có thể nghe ra không khí vui mừng giữa

/154

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status