Kỷ Thanh Y sai Tuệ Tâm tự mình hầu hạ cô nương có nốt chu sa giữa mày kia, sáng sớm hôm sau, lúc Kỷ Thanh Y thức dậy, Tuệ Tâm đã trở lại, nàng như thường bưng chậu nước cho Kỷ Thanh Y rửa mặt.
“Thế nào?” vẻ mặt Kỷ Thanh Y chờ mong: “Có bớt hình trăng non không?”
Tuệ Tâm lắc lắc đầu: “Không có.”
Kỷ Thanh Y thất vọng, sai người đưa vị cô nương kia về Trường Ninh Hầu phủ.
Trường Ninh hầu liền đón đường Từ Lệnh Sâm: “Điện hạ, ngày hôm qua ngài tự mình mở miệng chỉ Tâm Nhu cô nương hầu hạ, còn làm ta đưa Tâm Nhu cô nương đến Ninh Vương phủ, sao mới một đêm liền trả về?”
Từ Lệnh Sâm sửng sốt, khó hiểu nói: “Ta tự mình mở miệng, chỉ tên muốn Tâm Nhu cô nương hầu hạ?”
Trường Ninh hầu thật muốn cho Từ Lệnh Sâm một ánh mắt xem thường.
Giả vờ gì chứ? Ngày hôm qua an bài ba vị cô nương, Tâm Nhu là người đẹp nhất, Từ Lệnh Sâm liếc mắt một cái liền nhìn trúng Tâm Nhu, sao mới một đêm liền không nhận?
“Đúng vậy.” Trường Ninh hầu cười nói: “Lúc ấy điện hạ uống say, ngại người khác hầu hạ không tốt, một hai phải Tâm Nhu cô nương pha trà cho ngài. Đúng rồi, lúc ấy La Thị vệ cũng có mặt.”
Từ Lệnh Sâm liền quay đầu nhìn La Quý: “Trường Ninh hầu nói là thật sao?”
La Quý mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim: “Đúng vậy, điện hạ.”
“Nói hươu nói vượn!” Từ Lệnh Sâm đột nhiên cả giận nói: “Thế tử phi mang thai, sao bổn thế tử lại có thể ở bên ngoài chiêu ong chọc bướm làm thế tử phi tức giận chứ, nếu động thai khí phải làm thế nào! Sao bổn thế tử có thể làm ra việc hoang đường như vậy?”
Luc hắn nói chuyện hơi hơi cất cao giọng, lạnh giọng tàn khốc, Trường Ninh hầu càng nghe càng tức giận.
“Thế nào?” vẻ mặt Kỷ Thanh Y chờ mong: “Có bớt hình trăng non không?”
Tuệ Tâm lắc lắc đầu: “Không có.”
Kỷ Thanh Y thất vọng, sai người đưa vị cô nương kia về Trường Ninh Hầu phủ.
Trường Ninh hầu liền đón đường Từ Lệnh Sâm: “Điện hạ, ngày hôm qua ngài tự mình mở miệng chỉ Tâm Nhu cô nương hầu hạ, còn làm ta đưa Tâm Nhu cô nương đến Ninh Vương phủ, sao mới một đêm liền trả về?”
Từ Lệnh Sâm sửng sốt, khó hiểu nói: “Ta tự mình mở miệng, chỉ tên muốn Tâm Nhu cô nương hầu hạ?”
Trường Ninh hầu thật muốn cho Từ Lệnh Sâm một ánh mắt xem thường.
Giả vờ gì chứ? Ngày hôm qua an bài ba vị cô nương, Tâm Nhu là người đẹp nhất, Từ Lệnh Sâm liếc mắt một cái liền nhìn trúng Tâm Nhu, sao mới một đêm liền không nhận?
“Đúng vậy.” Trường Ninh hầu cười nói: “Lúc ấy điện hạ uống say, ngại người khác hầu hạ không tốt, một hai phải Tâm Nhu cô nương pha trà cho ngài. Đúng rồi, lúc ấy La Thị vệ cũng có mặt.”
Từ Lệnh Sâm liền quay đầu nhìn La Quý: “Trường Ninh hầu nói là thật sao?”
La Quý mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim: “Đúng vậy, điện hạ.”
“Nói hươu nói vượn!” Từ Lệnh Sâm đột nhiên cả giận nói: “Thế tử phi mang thai, sao bổn thế tử lại có thể ở bên ngoài chiêu ong chọc bướm làm thế tử phi tức giận chứ, nếu động thai khí phải làm thế nào! Sao bổn thế tử có thể làm ra việc hoang đường như vậy?”
Luc hắn nói chuyện hơi hơi cất cao giọng, lạnh giọng tàn khốc, Trường Ninh hầu càng nghe càng tức giận.