Mạnh Tĩnh Ngọc mặc áo gấm yên hà thêu hoa lụa, váy xanh lá mạ viền chỉ bạc, tóc đen sáng bóng búi thành Phi Tiên kế, trâm cài vàng nạm trân châu, tôn lên da nàng như ngưng chi, quang thải chiếu người.
“Kỷ tiểu thư, đã lâu không gặp.” trên mặt Mạnh Tĩnh Ngọc mang theo cười nhạt, trước sau như một cao quý.
“Đúng vậy, Phương Hoa nữ học từ biệt, cũng có nửa năm không gặp.” Kỷ Thanh Y không lộ dấu vết: “Nếu Bảo Linh biết Mạnh tiểu thư tự mình tới, tất nhiên phi thường cao hứng.”
“A?” Mạnh Tĩnh Ngọc mày hơi cong, mỉm cười nhìn Kỷ Thanh Y: “Vậy Kỷ tiểu thư thì sao? Cũng cao hứng sao?”
Trước mặt nhiều người như vậy, hố Kỷ Thanh Y một quân.
Kỷ Thanh Y vẻ mặt không biến, cười nói: “Mạnh tiểu thư là tài nữ nổi danh, lại là cháu gái ruột của Hoàng Hậu nương nương, nào có người không cao hứng không chào đón Mạnh tiểu thư chứ? Hôm nay tới rất nhiều khách khứa, các nàng nghe nói Mạnh tiểu thư tới, đều muốn thấy phong thái của Mạnh tiểu thư, ngài mau theo ta đến đây, đừng để mọi người chờ sốt ruột.”
Nói xong liền nhanh hơn bước chân, đi đến thượng phòng của thái phu nhân.
Mạnh Tĩnh Ngọc không có ý tốt, tùy thời đều sẽ đào hố cho chính mình nhảy. Nhưng hôm nay khách khứa đầy nhà, nàng không thể gây ra bất luận sai lầm gì.
Kỷ Thanh Y quyết định lấy bất biến ứng vạn biến, mặc kệ Mạnh Tĩnh Ngọc làm gì, nàng đều không tiếp chiêu.
Mạnh Tĩnh Ngọc vào cửa bái kiến thái phu nhân và các vị khách khứa.
Nàng là tiểu thư dưỡng dưới gối Hoàng Hậu, Bảo Linh xuất giá nàng tới thêm trang, đây là cho Bình Dương Hầu phủ mặt mũi, thái phu nhân tự nhiên cao hứng, làm nàng ngồi vào bên người chính mình.
Trên mặt Mạnh Tĩnh Ngọc mang theo cười, nói chuyện với các vị phu nhân, khác nhau như hai người so với ngày thường cao cao tại thượng cao ngạo.
Thân phận nàng tôn quý, người lại hòa ái dễ gần, thực mau hấp dẫn lực chú ý phần lớn nữ khách ở đây.
Trong lòng Mạnh Tĩnh Ngọc đắc ý, trên mặt bày ra tươi cười dịu dàng: “Thái phu nhân, hôm nay con tới thứ nhất là thêm trang cho Bảo Linh, thứ hai là được người gửi gắm, cầu tình thay hoàng thương ngự cung Đào đại tiểu thư.”
Nàng vừa nói ra, trong phòng nháy mắt an tĩnh.
Thái phu nhân ha ha cười: “Là cháu gái nhà mẹ đẻ Đào thái phi sao? Mạnh tiểu thư lại phải cầu tình gì cho nàng vậy?”
Mạnh Tĩnh Ngọc ra vẻ kinh ngạc “Di” một tiếng: “Kỷ tiểu thư không nói với ngài sao?”
Nói giống như Kỷ Thanh Y có chuyện cố ý gạt thái phu nhân vậy.
Trong phòng tất cả mọi người sôi nổi nhìn về phía Kỷ Thanh Y.
Kỷ Thanh Y mí mắt nhảy dựng, nhéo nhéo tay, nàng liền biết Mạnh Tĩnh Ngọc không có ý tốt.
“Là chuyện gì nha?” Kỷ Thanh Y cũng làm ra vẻ kinh ngạc: “Vì sao Đào tiểu thư muốn nhờ Mạnh tiểu thư tới cầu tình chứ?”
Ngươi biết giả vờ, chẳng lẽ ta không biết sao?
Mọi người càng kinh ngạc, lại quay đầu nhìn Mạnh Tĩnh Ngọc.
Mạnh Tĩnh Ngọc tươi cười hơi dừng, trong lòng hừ lạnh, giọng nói lại càng thêm ôn nhu dễ thân: “Còn không phải bởi vì cắm hoa, Đào tiểu thư đắc tội Kỷ tiểu thư sao. Kỳ thật Đào tiểu thư chỉ là vô tâm, nàng đi theo Khương cô cô học cắm hoa nhiều năm, lại vẫn luôn hành tẩu ở ngự tiền, cũng không phải cố ý muốn tranh cao thấp với Kỷ tiểu thư trước mặt hoàng thượng, hơn nữa sau đó Hoàng Thượng cũng phong Kỷ tiểu thư làm huyện chủ, xin Kỷ tiểu thư đừng tức giận.”
Sao Mạnh Tĩnh Ngọc ghê tởm như vậy!
Mạnh Tĩnh Ngọc cố ý lầm đạo người khác, nói nàng và Đào Bích Chi tranh sủng trước mặt hoàng đế, nàng mới đến liền đá đi Đào Bích Chi, lấy lòng Hoàng Thượng, được phong hào huyện chủ.
Người không rõ sự thật nghe xong, thật đúng là cho rằng nàng dẫm lên Đào Bích Chi thượng vị.
“Đào tiểu thư đi theo Khương cô cô học cắm hoa nhiều năm sao? Vậy vì sao Thánh Thượng còn tuyên ta tiến cung làm đệ tử của Khương cô cô?”
Kỷ Thanh Y mở to hai mắt nhìn: “Lúc ấy ta ở Phương Hoa nữ học tham gia thi đấu được đệ nhất, Mạc tiên sinh đương trường tuyên bố muốn thu ta làm đồ đệ, bởi vì Ninh Vương thế tử nói Thánh Thượng muốn người đệ nhất năm nay tiến cung làm đệ tử của Khương cô cô, cho nên ta mới rời Phương Hoa nữ học.”
“Nếu Đào tiểu thư đã học tập cắm hoa với Khương cô cô nhiều năm, vậy cần gì làm điều thừa tuyên ta tiến cung chứ?”
Kỷ Thanh Y truy nguyên: “Hơn nữa, trong khoảng thời gian ở trong cung, ta và Đào tiểu thư chẳng qua la thấy mặt vài lần, miễn cưỡng xem như sơ giao, sao lại đồn đãi nàng đắc tội ta vớ vẩn như thế? Có phải Mạnh tiểu thư nghĩ sai rồi hay không?”
Kỷ Thanh Y ra vẻ không biết, khách khứa lại nghe hiểu được.
Hoặc là Đào Bích Chi bất mãn kẻ tới sau Kỷ Thanh Y lại được bái ở
/155
|