Sủng Thê Vạn Vạn Tuế: Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi

Chương 76: A Trần mất tích

/118


Phượng phủ rất lớn, bốn người, hơn nữa còn có những nô tài mới mua gần đây đến tìm kiếm, cơ hồ lật hết cả Phượng phủ lên mấy lần nhưng vẫn chưa tìm được người.

Tới gần chạng vạng tối, toàn bộ quý phủ đều không có bóng dáng A Trần.

Tâm Phượng Sở Ca một mực treo trên cao, dung nhan vốn trong trẻo lạnh lùng giờ càng như hàn băng rồi.

"Tiểu thư.. Có thể A Trần đi ra ngoài chơi.."

"Hắn sẽ không nói tiếng nào liền chạy đi đâu." Phượng Sở Ca khẳng định nói.

"Hôm này là ai canh giữ ngoài cửa lớn?"

"Tiểu thư, ta đi gọi bọn họ tới." Tử Lan nói xong liền vội vàng chạy đi.

Không lâu sau, hai thị vệ tiến vào.

Những thị vệ trong coi đại môn (cửa lớn) Phượng phủ đều được chọn từ Phong Nguyệt Lâu, hoàn toàn có thể tin tưởng.

"Hôm nay các ngươi có thấy A Trần đi ra ngoài không?"

Hai thị vệ lắc đầu: "Không có, tiểu thư, hôm nay tiểu thư cùng ba vị cô nương không phải đều không ra ngoài sao?"

"Vậy có thấy người lạ nào đến không?"

Thị vệ vẫn lắc đầu như trước.

Ánh mắt Phượng Sở Ca loé lên, giờ khắc này, dự cảm bất hảo trong lòng nàng càng thêm khắc sâu rồi.

Đột nhiên, Phượng Sở Ca đứng dậy chạy ra ngoài.

"Tiểu thư, người đi đâu vậy?" Tử Lan các nàng vội đuổi theo sau.

Phượng Sở Ca không có trả lời các nàng, chỉ không ngừng chạy ra ngoài.

Lúc này, đáy lòng của nàng chỉ có một ý niệm, chính là..

A Trần mất tích!

Nàng phải tìm được hắn!

Thân thể Phượng Sở Ca bay lên không trung, hướng ra bên ngoài.

Nhưng tại lúc này, một thị vệ vội vàng chạy đến.

"Tiểu thư.. Tở đây có một phong thư!"

Bước chân Phượng Sở Ca ngừng lại, xoay người cầm lấy bức thư.

Sau khi triệt để đọc xong lá thư, độ ấm quanh thân Phượng Sở Ca phút chốc trở nên giống như hàn băng.

Đáy mắt nàng hiện lên sát ý!

Nàng nắm chặt lá thư trong lòng bàn tay..

"Tiểu thư, làm sao vậy?" Tử Lan các nàng thấy thần sắc Phượng Sở Ca không đúng, lo lắng hỏi.

Phượng Sở Ca lạnh lẽo nheo mắt lại.

"A Trần đã bị bắt!"

"Cái gì?" Mọi người bên cạnh nghe thấy, cả kinh lên tiếng.

Phượng Sở Ca không để ý đến thái độ bọ họ, chỉ nhìn về phía thị vệ đưa tin hỏi: "Vừa rồi là ai đưa thư đến?"

"Là người gõ mõ cầm canh, giống như là có người bảo hắn đưa đến, cụ thể là ai hắn cũng không biết."

Phượng Sở Ca nheo mắt lại, giương người đứng dậy, cuối cùng bước ra ngoài..

Bọn Tử Lan không dám trì hoãn, chặt chẽ theo sát sau lưng Phượng Sở Ca.

Lúc này, sắc trời đã hoàn toàn đen lại.

Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, trên bầu trời chỉ có mặt trăng hình lưỡi liềm, chung quanh tối đen như mực.

Thân ảnh bọn người Phượng Sở Ca xẹt qua không trung kinh đô Thiên Khải, cơ hồ vượt qua toàn bộ kinh đô, cuối cùng dừng lại ở một khu rừng nhỏ ngoài ngoại ô.

Gió đêm thổi qua, rõ ràng mùa này tương đối ấm áp, nhưng lúc này gió đêm thổi đến làm cho mọi người đều cảm thấy hàn ý đến tận xương tuỷ.

"Tiểu thư, nơi này là chỗ nào?" Tử Lan các nàng một mực đi theo Phượng Sở Ca đến đây, nhìn địa phương đầy hoang vu này, thậm chí đáy lòng các nàng đều dâng lên sợ hãi.

"Chính là trong này.. Trên thư nói, A Trần bị bọn họ trói ở đây, nếu muốn cứu A Trần, cũng chỉ có thể đến đây. Có lẽ.. Đối phương vẫn là vì muốn đối phó ta cho nên mới bắt tay từ A Trần."

Nghe xong lời này, mấy người sau lưng giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Tốt cuộc là ai, vậy mà lại dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đối phó tiểu thư."

Phượng Sở Ca híp mắt lại.

"Không phải Thuỷ gia thì cũng là người Phượng gia. Trước mắt chỉ có bọn họ."

/118

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status