Còn có thể là ai chứ? Bị bà già gọi về lẩm bẩm một trận, không phải là hy vọng anh sớm kết hôn sinh con sao. Nói cái gì mà thấy thím Ba ôm cháu mà hâm mộ đến chảy nước miếng, sáng nay bà già nhà anh lại đến nhà chú thăm cháu.
Trần Xương Khoa thoạt nhìn không sao cả, trên thực tế Dương Phàm có thể thấy một tia bất đắc dĩ trong mắt của hắn. Không phải Trần Xương Khoa không muốn kết hôn, mà là ở trong làng giải trí thấy nam nữ đều là giao dịch trắng trợn. Hoàn cảnh này làm Trần Xương Khoa không còn tín nhiệm với tình cảm của phụ nữ. Điểm này mặc dù Trần Xương Khoa không nói nhưng Dương Phàm cũng có thể mơ hồ cảm nhận được.
- Ngày nào đó anh không coi tiếp xúc với phụ nữ là một cuộc giao dịch, mà là nỗ lực trao đổi tình cảm với nhau, như vậy tìm đối tượng kết hôn sẽ không khó. Làng giải trí mặc dù rất thực tế, nhưng con người đều có tình cảm, mà tình cảm phải dùng chân tình đối đáp với nhau.
Dương Phàm thản nhiên nói, Trần Xương Khoa nghe xong có chút sửng sốt mà nói:
- Có lý, không bằng anh đến một nơi hoàn toàn yên tĩnh và không ai nhận ra sống một thời gian, đi làm một nhân viên bình thường chẳng hạn. Trong phim không phải cũng thường xuyên có chuyện này sao? Sau đó gặp một cô gái xinh đẹp lương thiện, tình cảm liền diễn ra.
- Tôi thấy anh phát triển theo xu thế của bà Quỳnh Dao mới là đúng. Không có việc gì thì cút đi, đừng ảnh hưởng đến tôi chơi với vợ và con.
Dương Phàm tức giận mắng một câu. Vừa lúc Trương Tư Tề bưng trà đi tới, nghe thấy thế liền bật cười nói:
- Ông xã sao anh lại nói như vậy? Bác hai đừng nghe anh ấy, ở lại dùng cơm.
Trần Xương Khoa không hề để ý cười nói:
- Tôi là người sự thật, hơn nữa đã có quyết định rồi.
Dương Phàm không ngờ người này lại nghĩ đó là thật, đưa mắt thấy Trần Xương Khoa lộ ra vẻ mặt kiên định, còn có cả vẻ hưng phấn. Xem ra tên Trần Xương Khoa này không coi là thật, mà cảm thấy như vậy chơi rất tốt. Dương Phàm không có động lực mà khuyên Trần Xương Khoa. Người như thế thích lăn qua lăn lại, lăn mãi mệt sẽ thôi.
Sau khi ăn trưa xong, Trần Xương Khoa liền chào rồi rời đi. Dương Phàm đưa ra đến cửa rồi nói:
- Yêu cầu này của anh, tôi sẽ không đi, những nơi đó không thích hợp với tôi.
Dương Phàm từ chối như vậy dường như đã nằm trong suy đoán của Trần Xương Khoa. Trần Xương Khoa ra vẻ thản nhiên mà nói:
- Tôi sẽ biết có kết quả này. Sau này tôi sẽ không giới thiệu đám người nhàm chán cho chú.
Chuyện Tôn Đăng Khoa tạo thành khe hở không thể bù đắp giữa hai người. Mặc dù mọi người đều cố gắng muốn hợp lại, nhưng những thứ muốn biến mất cần phải có thời gian. Dương Phàm không tỏ vẻ gì, chỉ phất phất tay bảo Trần Xương Khoa rời đi.
Vào trong nhà, Trương Tư Tề đang ngồi trên sô pha chống tay lên cằm nhìn vẻ mặt Dương Phàm đang có chút tăm tối.
"Con đâu em?" Dương Phàm hỏi.
- Bảo mẫu ôm đi ngủ rồi.
Trương Tư Tề nói.
- Ngày mai chúng ta mang con đi chơi.
Dương Phàm cười cười ngồi xuống bên cạnh Trương Tư Tề, đưa tay ôm vai nàng. Động tác thân thiết này của Trương Tư Tề làm cho Trương Tư Tề mỉm cười nói:
- Nghĩ như thế nào là lại muốn vyaja?
- Có lẽ trong hai ngày tới ban Tổ chức cán bộ trung ương sẽ tìm anh nói chuyện. Anh sẽ về tỉnh Giang Nam.
...
Phó bí thư tỉnh ủy Vương tỉnh Giang Nam bị bắt gây ra chấn động không nhỏ. Họ Vương quản vấn đề nhân sự ngã xuống kéo theo hiệu ứng liên tiếp, hơn mười cán bộ cấp sở bị điều tra. Hành động này được tuyên truyền như thành tích chống tham nhũng, nhưng trên thực tế người ngoài cuộc rất khó có thể tưởng tượng trong đó rốt cuộc là có gì. Điều này giống như dòng Trường Giang vậy, ngoài mặt thì rất bình tĩnh, nhưng dòng suối chảy bên dưới nếu dùng mắt thường sẽ không thể nhận ra.
Trong trụ sở tỉnh ủy có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào chức vụ phó bí thư tỉnh ủy này. Rốt cuộc là ai đến nhận chức, hay là do cấp trên cử xuống, chuyện này làm cho rất nhiều người phí tâm phí sức, đủ loại đồn đoán.
Họ Vương bị bắt được nửa tháng, rốt cuộc là ai đã được quyết định. Một người tên là Dương Phàm trẻ tuổi đi vào trụ sở tỉnh ủy, xuất hiện trong mắt mọi người. Hiệu quả mang tới đúng là quá khiếp sợ.
Phó bí thư tỉnh ủy 36 tuổi, thật sự còn quá trẻ.
Bí thư tỉnh ủy Hác Nam tự mình dẫn đội đến sân bay đón Dương Phàm. Bây giờ đang là thời khắc tình hình chính trị tỉnh Giang Nam quá vi diệu, Dương Phàm làm như vậy không khỏi khiến rất nhiều người có suy nghĩ.
Trong nghi thức nhận chức, Hác Nam là bí thư tỉnh ủy đã phát biểu một tràng dài. Nội dung chủ yếu chính là giới thiệu Dương Phàm, bắt đầu từ Dương Phàm đã làm ra thành tích ở thành phố Uyển Lăng lúc trước, đến khi quay về tỉnh Giang Nam. Hác Nam trọng điểm đề cập đến thành tích của Dương Phàm, đồng thời còn nhấn mạnh vấn đề trẻ hóa cán bộ, làm ra một bài văn chương ca tụng công đức. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Mặc kệ Hác Nam nói như thế nào, Dương Phàm là phó bí thư tỉnh ủy ngồi bình tĩnh trên vị trí. Đến lượt Dương Phàm phát biểu. Dương Phàm đối mặt với micro không có bài viết chuẩn bị sẵn, dùng ánh mắt bình tĩnh nghiêm nghị nhìn quanh một vòng. Phòng hội nghị đang xao động trong nháy mắt đã bình tĩnh trở lại. Tất cả mọi người đều cảm thấy Dương Phàm đang nhìn mình.
Thói quen này là do Dương Phàm ở vị trí lãnh đạo lâu ngày tạo thành. Mỗi một lần trước khi nói đều dùng ánh mắt quét quanh một vòng. Điều này tạo ra áp lực không nhỏ đối với người bên dưới.
- Tôi là Dương Phàm. Tôi tới để làm việc. Cụ thể làm gì mọi người mở mắt ra nhìn. Tôi đã nói xong.
Dứt câu Dương Phàm nhẹ nhàng đẩy micro ra. Mọi người đều đang chờ Dương Phàm nói một tràng dài, không ngờ lại là như vậy. Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.
Hác Nam cũng không chuẩn bị đầy đủ với cách nói chuyện này của Dương Phàm, theo bản năng đưa mắt nhìn phó trưởng ban Triệu – ban Tổ chức cán bộ trung ương đi cùng Dương Phàm xuống. Kết quả phó trưởng ban Triệu vẻ mặt bình tĩnh đưa tay lên, bốp bốp bốp dẫn đầu vỗ tay. Hác Nam vỗ tay theo, sau đó tất cả mọi người đều vỗ tay. Chẳng qua tiếng vỗ tay không quá vang dội, thậm chí có chút miễn cưỡng.
Đây là con chó không có mắt cắn loạn. Rất nhiều người bên dưới đều ý thức được nguy cơ. Phó bí thư tỉnh ủy trẻ tuổi mới tới này chỉ đơn giản nói vài câu, nhưng trong đó lại ẩn chứa một cỗ khí thế mãnh liệt. Quan mới nhận chức sẽ có ba ngọn lửa, lửa này rốt cuộc đốt vào đầu ai? Phó bí thư tỉnh ủy quản lý mũ quan, người đang ngồi ở đây đều có cảm giác bên dưới có kim châm.
Micro được chuyển đến trước mặt Hác Nam. Bí thư tỉnh ủy Hác Nam trầm ngâm một chút rồi lớn tiếng tuyên bố:
- Tan họp.
Sau khi tan họp bộ máy tỉnh ủy trực tiếp đến phòng hội nghị nhỏ tiếp tục họp. Lúc này trong phòng hội nghị đều là thường vụ tỉnh ủy. Đồng chí phó trưởng ban Triệu – ban Tổ chức cán bộ trung ương đã lấy cớ quay về khách sạn nghỉ ngơi mà rời đi.
Trước khi đến Dương Phàm đã thông qua một vài con đường hiểu rõ tình hình chính trị tỉnh Giang Nam hiện nay. Phó bí thư tỉnh ủy Vương trước đây mặc dù không thuộc hệ của Hác Nam, nhưng đứng vị trí lại nghiêng vào Hác Nam. Họ Vương xảy ra chuyện không may, điều này tạo thành đả kích rất lớn đối với uy tín của Hác Nam.
- Đồng chí Dương Phàm hôm nay mới tới, vốn định để đồng chí Dương Phàm nghỉ ngơi một chút. Nhưng lúc này trong tỉnh có rất nhiều công việc muốn đồng chí Dương Phàm mau chóng tiếp nhận. Cho nên hội nghị thường ủy hôm nay vẫn muốn mời đồng chí Dương Phàm tham gia. Trước khi bắt đầu hội nghị, các đồng chí vỗ tay chào mừng đồng chí Dương Phàm đã đến.
Hác Nam vừa khai hội đã ám chỉ rất mãnh liệt. Người có thể ngồi trong phòng họp này không có một ai là nhân vật đơn giản.
Một loạt ánh mắt nhìn lướt qua mặt Dương Phàm. Đối với việc này Dương Phàm đã chuẩn bị đầy đủ về tâm lý. Hác Nam muốn chính là một đồng minh kiên định. Trần Chính Hòa hy vọng Dương Phàm có thể thuận lợi quá độ một khóa trên vị trí này.
Là người trong cuộc, Dương Phàm lại hy vọng có thể làm ra một chút thành tích, không cầu kể công nhưng bắt buộc phải hoàn thành công việc, đây là vấn đề nguyên tắc của Dương Phàm.
Sau tiếng vỗ tay, Hác Nam chủ trì hội nghị truyền đạt lại chỉ thị tinh thần của trung ương về việc chống tham nhũng. Sau khi bộ máy lãnh đạo mới được thành lập, không ngừng tăng cường việc chống tham nhũng. Chuyện họ Vương thoạt nhìn giống như một sự kiện ngẫu nhiên, trên thực tế đây lại là chuyện tất nhiên. Điều này nói rõ Đảng và trung ương đã ý thức được vấn đề tham nhũng đã là khuyết điểm rất quan trọng trong uy tín của chính quyền thành phố.
Từ vẻ mặt thì không nhìn ra các người tham gia đang suy nghĩ cái gì. Dương Phàm cũng không có tâm tư mà quan sát các vị ngồi đây. Dương Phàm cúi đầu viết gì gì đó trên quyển sổ tay của mình. Tỉnh Giang Nam cũng không hài hòa gì. Khi Hầu Tiếu Thiên ở đây, chủ tịch tỉnh Hầu Tiếu Thiên nhiều mưu kế thoạt nhìn yếu một chút, trên thực tế không bị xuống hạ phong. Sau khi Hầu Tiếu Thiên được điều đến tỉnh Thiên Nhai làm bí thư tỉnh ủy, Đỗ Trường Phong được điều từ tỉnh Sơn Tây đến kế nhiệm hơi trẻ một chút, là người rất coi trọng phong độ. Đỗ Trường Phong mới 50 tuổi, qua đó có thể thấy con đường chính trị của hắn ta rất thuận lợi. Sau khi Đỗ Trường Phong nhận chức, ủy ban nhân dân vẫn ở trạng thái không thành một mối. Sự cường thế của Hác Nam làm cho Đỗ Trường Phong rất không thoải mái. Đỗ Trường Phong vẫn nhẫn nhịn không phản rốt cuộc đợi được đến khi phó bí thư Vương ngã xuống.
Trần Xương Khoa thoạt nhìn không sao cả, trên thực tế Dương Phàm có thể thấy một tia bất đắc dĩ trong mắt của hắn. Không phải Trần Xương Khoa không muốn kết hôn, mà là ở trong làng giải trí thấy nam nữ đều là giao dịch trắng trợn. Hoàn cảnh này làm Trần Xương Khoa không còn tín nhiệm với tình cảm của phụ nữ. Điểm này mặc dù Trần Xương Khoa không nói nhưng Dương Phàm cũng có thể mơ hồ cảm nhận được.
- Ngày nào đó anh không coi tiếp xúc với phụ nữ là một cuộc giao dịch, mà là nỗ lực trao đổi tình cảm với nhau, như vậy tìm đối tượng kết hôn sẽ không khó. Làng giải trí mặc dù rất thực tế, nhưng con người đều có tình cảm, mà tình cảm phải dùng chân tình đối đáp với nhau.
Dương Phàm thản nhiên nói, Trần Xương Khoa nghe xong có chút sửng sốt mà nói:
- Có lý, không bằng anh đến một nơi hoàn toàn yên tĩnh và không ai nhận ra sống một thời gian, đi làm một nhân viên bình thường chẳng hạn. Trong phim không phải cũng thường xuyên có chuyện này sao? Sau đó gặp một cô gái xinh đẹp lương thiện, tình cảm liền diễn ra.
- Tôi thấy anh phát triển theo xu thế của bà Quỳnh Dao mới là đúng. Không có việc gì thì cút đi, đừng ảnh hưởng đến tôi chơi với vợ và con.
Dương Phàm tức giận mắng một câu. Vừa lúc Trương Tư Tề bưng trà đi tới, nghe thấy thế liền bật cười nói:
- Ông xã sao anh lại nói như vậy? Bác hai đừng nghe anh ấy, ở lại dùng cơm.
Trần Xương Khoa không hề để ý cười nói:
- Tôi là người sự thật, hơn nữa đã có quyết định rồi.
Dương Phàm không ngờ người này lại nghĩ đó là thật, đưa mắt thấy Trần Xương Khoa lộ ra vẻ mặt kiên định, còn có cả vẻ hưng phấn. Xem ra tên Trần Xương Khoa này không coi là thật, mà cảm thấy như vậy chơi rất tốt. Dương Phàm không có động lực mà khuyên Trần Xương Khoa. Người như thế thích lăn qua lăn lại, lăn mãi mệt sẽ thôi.
Sau khi ăn trưa xong, Trần Xương Khoa liền chào rồi rời đi. Dương Phàm đưa ra đến cửa rồi nói:
- Yêu cầu này của anh, tôi sẽ không đi, những nơi đó không thích hợp với tôi.
Dương Phàm từ chối như vậy dường như đã nằm trong suy đoán của Trần Xương Khoa. Trần Xương Khoa ra vẻ thản nhiên mà nói:
- Tôi sẽ biết có kết quả này. Sau này tôi sẽ không giới thiệu đám người nhàm chán cho chú.
Chuyện Tôn Đăng Khoa tạo thành khe hở không thể bù đắp giữa hai người. Mặc dù mọi người đều cố gắng muốn hợp lại, nhưng những thứ muốn biến mất cần phải có thời gian. Dương Phàm không tỏ vẻ gì, chỉ phất phất tay bảo Trần Xương Khoa rời đi.
Vào trong nhà, Trương Tư Tề đang ngồi trên sô pha chống tay lên cằm nhìn vẻ mặt Dương Phàm đang có chút tăm tối.
"Con đâu em?" Dương Phàm hỏi.
- Bảo mẫu ôm đi ngủ rồi.
Trương Tư Tề nói.
- Ngày mai chúng ta mang con đi chơi.
Dương Phàm cười cười ngồi xuống bên cạnh Trương Tư Tề, đưa tay ôm vai nàng. Động tác thân thiết này của Trương Tư Tề làm cho Trương Tư Tề mỉm cười nói:
- Nghĩ như thế nào là lại muốn vyaja?
- Có lẽ trong hai ngày tới ban Tổ chức cán bộ trung ương sẽ tìm anh nói chuyện. Anh sẽ về tỉnh Giang Nam.
...
Phó bí thư tỉnh ủy Vương tỉnh Giang Nam bị bắt gây ra chấn động không nhỏ. Họ Vương quản vấn đề nhân sự ngã xuống kéo theo hiệu ứng liên tiếp, hơn mười cán bộ cấp sở bị điều tra. Hành động này được tuyên truyền như thành tích chống tham nhũng, nhưng trên thực tế người ngoài cuộc rất khó có thể tưởng tượng trong đó rốt cuộc là có gì. Điều này giống như dòng Trường Giang vậy, ngoài mặt thì rất bình tĩnh, nhưng dòng suối chảy bên dưới nếu dùng mắt thường sẽ không thể nhận ra.
Trong trụ sở tỉnh ủy có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào chức vụ phó bí thư tỉnh ủy này. Rốt cuộc là ai đến nhận chức, hay là do cấp trên cử xuống, chuyện này làm cho rất nhiều người phí tâm phí sức, đủ loại đồn đoán.
Họ Vương bị bắt được nửa tháng, rốt cuộc là ai đã được quyết định. Một người tên là Dương Phàm trẻ tuổi đi vào trụ sở tỉnh ủy, xuất hiện trong mắt mọi người. Hiệu quả mang tới đúng là quá khiếp sợ.
Phó bí thư tỉnh ủy 36 tuổi, thật sự còn quá trẻ.
Bí thư tỉnh ủy Hác Nam tự mình dẫn đội đến sân bay đón Dương Phàm. Bây giờ đang là thời khắc tình hình chính trị tỉnh Giang Nam quá vi diệu, Dương Phàm làm như vậy không khỏi khiến rất nhiều người có suy nghĩ.
Trong nghi thức nhận chức, Hác Nam là bí thư tỉnh ủy đã phát biểu một tràng dài. Nội dung chủ yếu chính là giới thiệu Dương Phàm, bắt đầu từ Dương Phàm đã làm ra thành tích ở thành phố Uyển Lăng lúc trước, đến khi quay về tỉnh Giang Nam. Hác Nam trọng điểm đề cập đến thành tích của Dương Phàm, đồng thời còn nhấn mạnh vấn đề trẻ hóa cán bộ, làm ra một bài văn chương ca tụng công đức. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Mặc kệ Hác Nam nói như thế nào, Dương Phàm là phó bí thư tỉnh ủy ngồi bình tĩnh trên vị trí. Đến lượt Dương Phàm phát biểu. Dương Phàm đối mặt với micro không có bài viết chuẩn bị sẵn, dùng ánh mắt bình tĩnh nghiêm nghị nhìn quanh một vòng. Phòng hội nghị đang xao động trong nháy mắt đã bình tĩnh trở lại. Tất cả mọi người đều cảm thấy Dương Phàm đang nhìn mình.
Thói quen này là do Dương Phàm ở vị trí lãnh đạo lâu ngày tạo thành. Mỗi một lần trước khi nói đều dùng ánh mắt quét quanh một vòng. Điều này tạo ra áp lực không nhỏ đối với người bên dưới.
- Tôi là Dương Phàm. Tôi tới để làm việc. Cụ thể làm gì mọi người mở mắt ra nhìn. Tôi đã nói xong.
Dứt câu Dương Phàm nhẹ nhàng đẩy micro ra. Mọi người đều đang chờ Dương Phàm nói một tràng dài, không ngờ lại là như vậy. Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.
Hác Nam cũng không chuẩn bị đầy đủ với cách nói chuyện này của Dương Phàm, theo bản năng đưa mắt nhìn phó trưởng ban Triệu – ban Tổ chức cán bộ trung ương đi cùng Dương Phàm xuống. Kết quả phó trưởng ban Triệu vẻ mặt bình tĩnh đưa tay lên, bốp bốp bốp dẫn đầu vỗ tay. Hác Nam vỗ tay theo, sau đó tất cả mọi người đều vỗ tay. Chẳng qua tiếng vỗ tay không quá vang dội, thậm chí có chút miễn cưỡng.
Đây là con chó không có mắt cắn loạn. Rất nhiều người bên dưới đều ý thức được nguy cơ. Phó bí thư tỉnh ủy trẻ tuổi mới tới này chỉ đơn giản nói vài câu, nhưng trong đó lại ẩn chứa một cỗ khí thế mãnh liệt. Quan mới nhận chức sẽ có ba ngọn lửa, lửa này rốt cuộc đốt vào đầu ai? Phó bí thư tỉnh ủy quản lý mũ quan, người đang ngồi ở đây đều có cảm giác bên dưới có kim châm.
Micro được chuyển đến trước mặt Hác Nam. Bí thư tỉnh ủy Hác Nam trầm ngâm một chút rồi lớn tiếng tuyên bố:
- Tan họp.
Sau khi tan họp bộ máy tỉnh ủy trực tiếp đến phòng hội nghị nhỏ tiếp tục họp. Lúc này trong phòng hội nghị đều là thường vụ tỉnh ủy. Đồng chí phó trưởng ban Triệu – ban Tổ chức cán bộ trung ương đã lấy cớ quay về khách sạn nghỉ ngơi mà rời đi.
Trước khi đến Dương Phàm đã thông qua một vài con đường hiểu rõ tình hình chính trị tỉnh Giang Nam hiện nay. Phó bí thư tỉnh ủy Vương trước đây mặc dù không thuộc hệ của Hác Nam, nhưng đứng vị trí lại nghiêng vào Hác Nam. Họ Vương xảy ra chuyện không may, điều này tạo thành đả kích rất lớn đối với uy tín của Hác Nam.
- Đồng chí Dương Phàm hôm nay mới tới, vốn định để đồng chí Dương Phàm nghỉ ngơi một chút. Nhưng lúc này trong tỉnh có rất nhiều công việc muốn đồng chí Dương Phàm mau chóng tiếp nhận. Cho nên hội nghị thường ủy hôm nay vẫn muốn mời đồng chí Dương Phàm tham gia. Trước khi bắt đầu hội nghị, các đồng chí vỗ tay chào mừng đồng chí Dương Phàm đã đến.
Hác Nam vừa khai hội đã ám chỉ rất mãnh liệt. Người có thể ngồi trong phòng họp này không có một ai là nhân vật đơn giản.
Một loạt ánh mắt nhìn lướt qua mặt Dương Phàm. Đối với việc này Dương Phàm đã chuẩn bị đầy đủ về tâm lý. Hác Nam muốn chính là một đồng minh kiên định. Trần Chính Hòa hy vọng Dương Phàm có thể thuận lợi quá độ một khóa trên vị trí này.
Là người trong cuộc, Dương Phàm lại hy vọng có thể làm ra một chút thành tích, không cầu kể công nhưng bắt buộc phải hoàn thành công việc, đây là vấn đề nguyên tắc của Dương Phàm.
Sau tiếng vỗ tay, Hác Nam chủ trì hội nghị truyền đạt lại chỉ thị tinh thần của trung ương về việc chống tham nhũng. Sau khi bộ máy lãnh đạo mới được thành lập, không ngừng tăng cường việc chống tham nhũng. Chuyện họ Vương thoạt nhìn giống như một sự kiện ngẫu nhiên, trên thực tế đây lại là chuyện tất nhiên. Điều này nói rõ Đảng và trung ương đã ý thức được vấn đề tham nhũng đã là khuyết điểm rất quan trọng trong uy tín của chính quyền thành phố.
Từ vẻ mặt thì không nhìn ra các người tham gia đang suy nghĩ cái gì. Dương Phàm cũng không có tâm tư mà quan sát các vị ngồi đây. Dương Phàm cúi đầu viết gì gì đó trên quyển sổ tay của mình. Tỉnh Giang Nam cũng không hài hòa gì. Khi Hầu Tiếu Thiên ở đây, chủ tịch tỉnh Hầu Tiếu Thiên nhiều mưu kế thoạt nhìn yếu một chút, trên thực tế không bị xuống hạ phong. Sau khi Hầu Tiếu Thiên được điều đến tỉnh Thiên Nhai làm bí thư tỉnh ủy, Đỗ Trường Phong được điều từ tỉnh Sơn Tây đến kế nhiệm hơi trẻ một chút, là người rất coi trọng phong độ. Đỗ Trường Phong mới 50 tuổi, qua đó có thể thấy con đường chính trị của hắn ta rất thuận lợi. Sau khi Đỗ Trường Phong nhận chức, ủy ban nhân dân vẫn ở trạng thái không thành một mối. Sự cường thế của Hác Nam làm cho Đỗ Trường Phong rất không thoải mái. Đỗ Trường Phong vẫn nhẫn nhịn không phản rốt cuộc đợi được đến khi phó bí thư Vương ngã xuống.
/644
|