Ta Có Thể Là Một Đại Nhân Vật

Chương 37

/70


Huyền Minh Liệt đang tự hỏi rốt cuộc mình đã làm sai chuyện gì, mới có thể nhận lấy chức tông chủ của cái Hám Thiên Tông rách nát này, còn phải lo lắng tên phó tông chủ suốt ngày nhăm nhe đoạt vị này.

Lúc Huyết tông chủ còn tại thế, Hám Thiên Tông tuy rằng khiêm tốn, rất ít khi xung đột với chính đạo, nhìn có vẻ như không có tiền đồ, nhưng kỳ thật thực lực cực kỳ mạnh. Dưới uy danh Huyết Thiên Kiếp, rất nhiều tán tu vì ngưỡng mộ hắn mà gia nhập Hám Thiên Tông, Hám Thiên Tông khi đó có thể nói là Ma đạo đệ nhất tông môn.

Mấy trăm năm sau Huyết tông chủ mất tích một cách khó hiểu, tông chủ tiền nhiệm đoạt vị, ỷ vào cơ nghiệp Huyết Thiên Kiếp tích lũy mấy trăm năm, dẫn dắt Ma đạo phát động chính tà đại chiến, đánh chính đạo đến tan tác tả tơi. Nhưng mà ngay tại thời điểm Ma đạo đang chiếm thế thượng phong, Doãn Trường Không đột nhiên xuất hiện, người đứng đầu chính đạo này, không thể nói không âm hiểm, không thể nói không giả dối, thủ đoạn của hắn còn nhiều hơn cả Ma tu, một đám tu chân giả đánh nhau hắn còn có thể sử dụng binh pháp, hại chết vô số cao thủ Ma đạo, sau khi tông chủ tiền nhiệm chết, chính ma đại chiến kết thúc bằng sự thất bại thảm hại của Ma đạo.

Đoạn thời gian kế tiếp Hám Thiên Tông vô cùng loạn, cao thủ gần như chết hết trong đại chiến, những người còn lại không ai phục ai, Hám Thiên Tông vốn không phải như chính phái đều bắt đầu từ một nguồn gốc, mà do rất nhiều tán tu và ma tu hợp thành, dưới tình huống không có người tâm phúc, Hám Thiên Tông rất nhanh liền chia năm xẻ bảy.

Sau khi Huyền Minh Liệt trở thành tông chủ, phải mất vài năm mới khiến thực lực Hám Thiên Tông khôi phục được một chút, rốt cuộc cũng có chút bộ dáng của tông chủ, có thể trước khi độ kiếp tận hưởng cuộc sống, liền xuất hiện cái người tên Trường Không Trác Ngọc này.

Sự tồn tại của người này còn vô lý hơn so với Huyết Thiên Kiếp và Doãn Trường Không, hai người kia dù sao cũng là người nổi tiếng trong Tu Chân giới đã lâu, hơn nữa thực lực cũng còn nằm trong phạm vi chấp nhận của Tu Chân giới, còn cái người tên Trường Không Trác Ngọc này? Có ai từng gặp qua tu giả như vậy sao? Hắn đang bày bố Huyền Âm Thích Huyết Trận, trận pháp hoành tráng nhất Ma đạo, là dựa trên tà trận thượng cổ mà bố trí, vào thời thượng cổ có thể giết được cả thần đó, có thể nghiêm túc coi trọng có được không hả?

Nhìn cờ Thích Huyết ở mười hai mặt bị một chưởng của Trường Không Trác Ngọc cắm chặt trên đất, Huyền Minh Liệt cảm thấy tâm thiệt mệt, cao thủ dưới tay hắn liều mạng bảo hộ cờ Thích Huyết, còn không bằng người ta tùy tay quơ một cái, này còn đánh thế nào, đánh thắng được sao?

Đánh không lại.

Huyền Minh Liệt thật sự rất muốn từ bỏ, nhưng mà thuộc hạ còn đang đứng nhìn, hơn nữa không thử một lần làm sao biết, dù sao trận pháp bí truyền của Hám Thiên Tông cũng rất mạnh. Vì thế hắn gian nan nói: “Bày trận cần chút thời gian, với lại hiện tại linh khí không đủ.”

Trường Không Trác Ngọc khẽ gật đầu, nhìn thế bày trận của Huyền Âm Thích Huyết trận, y cảm thấy trận pháp này không tệ, vì muốn thử nhìn một chút, y vẫn có thể chờ. Bất quá ở trước mặt nhiều người như vậy đứng nhìn thật sự lãng phí thời gian, vả lại bọn họ đến Hám Thiên Phong còn có một chuyện quan trọng khác.

Lệ Tinh Luân trong khoảng thời gian này vừa cùng cao thủ Kim Đan hậu kỳ đấu pháp bây giờ lại đang bận rộn chữa thương, không biết Trường Không Trác Ngọc đang làm chuyện kinh thế hãi tục gì. Về phần sư phụ lại định nhận thêm một cái thân phận, đây không phải là chuyện bình thường sao? Sư phụ hắn là loại người đi tới đâu trên trời cũng rơi xuống một cái thân phận cho y, căn bản không cần kinh ngạc.

Hắn chỉ cần quan tâm Trường Không Trác Ngọc không lộ tẩy trước mặt Ma tông là tốt rồi.

Kỳ thật Lệ Tinh Luân không cần lo lắng vấn đề này, Trường Không Trác Ngọc dùng mấy chiêu đã làm người Ma tông kinh sợ, cho dù hiện tại y ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, hỏi mọi người ta có lợi hại không, mọi người cũng sẽ chỉ cảm thấy đây là phong thái của cao thủ.

Trường Không Trác Ngọc quan sát mỗi một người của Ma tông, y truyền âm tới Lệ Tinh Luân nói: “Thừa dịp bọn họ đang bày trận, chúng ta nhìn xem trong số họ có người bị ma hóa không. Hám Thiên Phong sát khí rất nặng, vừa rồi ta quả thực có hấp thu một ít linh khí chữa thương giúp ngươi, nhưng cũng không lấy bao nhiêu linh khí của nơi này. Hám Thiên Phong có linh mạch, cho dù linh khí bị hút bớt cũng có thể nhanh chóng bổ sung lại, mà thời gian khôi phục bây giờ lại quá dài, ta nghi ngờ có liên quan đến sát khí.”

Sát khí dù mạnh cũng sẽ không làm linh khí suy yếu, nhưng nếu ngọn nguồn sát khí ở gần với linh mạch, như vậy sẽ ức chế linh mạch.

Đây cũng là tám trăm năm trước….

Trường Không Trác Ngọc tùy tay đưa lên, cách khoảng không liền chộp được một người nhìn qua công lực khá thâm hậu, cao thủ Hóa Thần kỳ điên phong dưới tay y ngay cả cơ hội để giãy dụa cũng không có, liền ngoan ngoãn mà bị bắt lại, Trường Không Trác Ngọc nắm hắn hỏi: “Nhìn ngươi tuổi thọ cũng chưa tới một ngàn, đến Hám Thiên Phong lúc nào?”

*điên phong: gần chuyển cấp.

Người nọ ngay cả tâm tư phản kháng cũng không có, chỉ có thể nghe lời mà trả lời: “Khi Huyết tông chủ vẫn còn, ta đã đến, lúc đó ta còn là tu giả Kim Đan kỳ.”

“Ừm,” Trường Không Trác Ngọc gật gật đầu, “Vậy ngươi hẳn là biết không ít người ở đây, người ở nơi này, có ai đến Hám Thiên Phong vào tám trăm năm trước, đều chỉ ra cho ta.”

Tu giả có thể sống ở Hám Thiên Tông tám trăm năm, vô cùng hiếm, ở đây chỉ có ba người. Một người là Thanh Long hộ pháp bị Trường Không Trác Ngọc đánh nằm bẹp, một người là cao thủ Hóa Thần kỳ bị Trường Không Trác Ngọc bắt lấy, người cuối cùng, chính là phó tông chủ mang theo mười người vẫn luôn lạnh lùng đứng từ đầu tới giờ.

Hai người trước Trường Không Trác Ngọc đều giáo huấn qua, không có vẻ gì là bị ma hóa, còn người cuối cùng này…

Cao thủ Đại Thừa kỳ, chín trăm năm trước gia nhập Hám Thiên Tông khi vẫn còn là Nguyên Anh kỳ, trong vòng một trăm năm ngắn ngủi trở thành Hóa Thần kỳ, tham dự qua chính ma đại chiến, đã làm phó tông chủ rất nhiều năm, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, nhưng vẫn không thành công đoạt vị tông chủ.

Nghe xong người này kỹ càng tỉ mỉ giới thiệu, ánh mắt Trường Không Trác Ngọc và Lệ Tinh Luân đều đặt trên người phó tông chủ.

“Có thể thử một lần.” Lệ Tinh Luân khẽ gật đầu nói.

“Được.” Trường Không Trác Ngọc tùy tay cầm lấy Long Lân đao, bay về phía phó tông chủ, còn ba tiên khí tứ thánh thú thì để lại bảo vệ Lệ Tinh Luân, để không ai thương tổn hắn.

Lệ Tinh Luân lại một lần nữa bị bảo hộ….

Cứ tưởng rằng hắn trong vòng một năm từ Trúc Cơ kỳ luyện lên thành Kim Đan hậu kỳ, bây giờ còn có cảm giác hình như sắp kết anh, đã là kỳ tài chưa từng có trong Tu Chân giới, đi tới đại môn phái nào cũng là thiên chi kiêu tử*, là sự tồn tại chúng tâm phủng nguyệt**. Đáng tiếc đi theo một sư phụ vô địch thiên hạ, chưa bao giờ lĩnh hội được cảm giác vạn người chú ý, còn phải luôn đứng sau sư phụ làm hình nền, mỗi ngày lo lắng sư phụ bị lộ tẩy, còn phải chịu cảm giác thất bại khi bị bảo hộ.

*Thiên chi kiêu tử: Con cưng của trời.

** Chúng tâm phủng nguyệt: được mọi người vây quanh.

Khi nào mới có thể sánh vai với sư phụ?

Lệ Tinh Luân nhìn Trường Không Trác Ngọc một đao chém ra một con đường, Ma tông đều bị đao của Trường Không Trác Ngọc làm kinh sợ, yên lặng cảm thấy, căn bản không có ngày đó…

Mà lúc này Trường Không Trác Ngọc đã bắt đầu cùng phó tông chủ giao thủ.

Phó tông chủ là người rất kỳ quái, theo lý thuyết, cho dù hắn ta cùng tông chủ có thù hận gì, nhưng khi Hám Thiên Tông gặp phải kẻ địch, hắn đều phải tạm thời buông xuống thù hận, cùng Huyền Minh Liệt đánh kẻ địch. Nhưng hắn vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn, một chút ý tứ muốn ra tay cũng không có, mặc kệ Trường Không Trác Ngọc đánh người Ma tông tơi bời.

Long Lân đao được xem như là tiên khí, từ sau khi Trường Không Trác Ngọc rời khỏi Đoạn Hồn cốc, đây là lần đầu tiên sử dụng pháp khí tốt như vậy, trước đó đều là dùng mộc kiếm và thiết kiếm thông thường của đệ tử Thục Sơn, những pháp khí đó chịu không nổi pháp lực của y. Mà hiện tại dùng Long Lân đao, rốt cuộc có thể truyền toàn bộ chân nguyên vào trong Long Lân đao, hoàn toàn phát huy thực lực của mình.

Long Lân đao phát ra từng tiếng rồng gầm, hư ảnh thanh long xuất hiện trên hoa văn thanh đao, bay lên không trung, một tiếng gầm đâm thủng màng tai khiến mọi người vô pháp chống cự, tu giả dưới Nguyên Anh kỳ rốt cuộc chịu không nổi, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

Mà phó tông chủ biểu tình không thay đổi, hắn cùng với thủ hạ chậm rãi lấy ra pháp khí của mình, pháp khí trên không trung hợp lại một chỗ, nhất thời sát khí bao phủ toàn bộ đỉnh núi Hám Thiên Phong, mà ngay cả hư ảnh Thanh Long cũng biến mất dưới sự công kích của sát khí.

Rõ ràng đang là ban ngày, nhưng ánh sáng mặt trời bị sát khí che khuất, bầu trời dần tối đi. Khí đen từ trên người phó tông chủ và thuộc hạ tràn ra, bọn họ đồng thời hướng lên trời điên cuồng gào thét, phát ra tiếng kêu bén nhọn.

Đây không phải là tiếng người kêu.

Thân thể phó tông chủ và thuộc hạ đột nhiên phình lên, một thủ hạ pháp lực thấp nhất thân thể phình lên nhanh nhất, tới khi to cực điểm, đột nhiên “thình thịch” một tiếng rồi nổ tung. Nhưng thân thể hắn nổ tung lại không có máu thịt, chỉ có ma khí vô tận, ma khí này khuếch tán cực nhanh, trong giây lát liền lan đến người bên cạnh.

Biến cố liên tiếp làm người Ma tông sợ đến ngây người, mắt thấy những người đứng cạnh phó tông chủ bị Ma khí cắn nuốt, đột nhiên một ngọn lửa bay tới, đám ma khí kia rất nhanh bị ngọn lửa đốt cháy gần như không còn.

Nhưng mà đây chỉ là một đám ma khí thôi, trong thân thể những người đó vẫn còn ma khí không ngừng khuếch tán, mà trước mặt lại có tới mười mấy người trong đó thậm chí có một cao thủ Đại Thừa kỳ!

Nếu tất cả bọn họ đều tự bạo, dùng sát khí này, ma khí đủ để cắn nuốt toàn bộ Hám Thiên Tông.

Trường Không Trác Ngọc tuy rằng mạnh, nhưng cũng không thể cam đoan chính mình không bị ma khí cắn nuốt, nhiều nhất chỉ có thể mang Lệ Tinh Luân chạy trốn. Nhưng hiện tại Hám Thiên Tông lại bị trận pháp của y bày ra, biến thành chỉ cho phép vào không cho phép ra, toàn bộ Ma tu chỉ sợ không ai trốn thoát, toàn bộ đều bị ma hóa!

Trường Không Trác Ngọc dưới tình thế cấp bách, nháy mắt đi đến trước mặt Huyền Minh Liệt, cả giận nói: “Ngươi còn chờ gì nữa, còn không mau bày trận pháp vây bọn họ lại!”

Còn chưa hiểu tình huống, Huyền Minh Liệt: “?” (Tui là đâu? Đây là ai?)

“Quên đi, ngươi quá chậm, ta tự tới.” Nói xong Trường Không Trác Ngọc môt phen đoạt lấy pháp bảo Huyền Âm Linh làm chủ trận pháp, lập tức chặt đứt liên kết của hắn cùng pháp bảo.

Dựa vào thực lực Đại Thừa kỳ cố chống đỡ không hộc máu, Huyền Minh Liệt: “…”

Huyền Âm Linh mặc dù là một cái chuông, nhưng chưa bao giờ phát ra âm thanh, Huyền Minh Liệt vẫn luôn cho rằng Huyền Âm Linh chỉ có ngoại hình là một chiếc chuông, nhưng sau khi vào tay Trường Không Trác Ngọc, lập tức phát ra tiếng vang “đinh đang” thanh thúy, theo tiếng chuông, linh khí thế mà lại phá tan sát khí hội tụ thành một tấm chắn.

Trường Không Trác Ngọc ngón tay không ngừng biến hóa, trong nháy mắt hàng trăm linh quyết (?) liền đánh ra, cờ Thích Huyết ở ba mươi sáu mặt bay lên trời. Những lá cờ phấp phới đón gió đem ma khí khuếch tán đi, cũng vây quanh đám người phó tông chủ, tản ra ánh sáng đỏ như máu.

Huyền Âm Linh bay đến trên không trung không ngừng rung động, phía sau phó tông chủ lại có một người tự bạo, nhưng lúc này lại không có ma khí khuếch tán, mà toàn bộ bị cờ Thích Huyết ngăn lại.

Trường Không Trác Ngọc dẫn toàn bộ linh khí truyền đến Huyền Âm Linh, cờ Thích Huyết phất phơ bay theo tiếng chuông của Huyền Âm Linh, ngay khi Huyền Âm Linh hấp thu toàn bộ linh khí làm toàn thân chuông biến thành màu đỏ, phó tông chủ cùng thuộc hạ đồng thời tự bạo!

Tiếng nổ thật lớn vang vọng toàn bộ Hám Thiên Phong, mà Trường Không Trác Ngọc không chút sứt mẻ, hai tay nhấn xuống, Huyền Âm Linh tiến vào trong trận, cờ Thích Huyết không ngừng run run, trận pháp đỏ như máu, đem toàn bộ ma khí vây lại, một chút cũng không thoát ra.

Trường Không Trác Ngọc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, gật đầu với Huyền Minh Liệt, nói: “Uy lực của Huyền Âm Thích Huyết trận quả thực không tầm thường.”

Huyền Minh Liệt: “…” (Tớ: “…”)

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Huyền Minh Liệt: “Không làm nữa, tâm thiệt mệt…”

/70

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status