“Ta làm sao có thể nhìn trúng một tên phế vật chứ?” Bạch Nhược Kỳ nói một cách vô cùng hiển nhiên.
Hoàng Nguyệt Ly: “Vậy thì tốt.”
Nàng thật sự lo lắng nam nhân xuất sắc như Dự vương sẽ bị Bạch Nhược Kỳ làm hại!
Bạch Nhược Kỳ nhìn nàng một lúc, sau đó cất tiếng cười: “Ha ha, nhìn vẻ mặt của muội kìa, hình như thật sự nhìn trúng Dự vương rồi sao? Cũng đúng, muội là phế vật, hắn cũng là phế vật, quả nhiên là trời sinh một cặp, ắt hẳn là... có chung tiếng nói!”
Hoàng Nguyệt Ly khóe miệng khẽ nhếch: “Ta nghĩ, ta và Dự vương thật sự nói chuyện hợp nhau.”
Mặc dù người nàng yêu là Mộ Thừa Ảnh, nàng cũng không có ý gì với Dự vương điện hạ, nhưng tư tưởng của hai người họ thật sự rất hợp nhau.
Bởi vì ở Nam Việt quốc này chỉ có hai người họ mới là cường giả chân chính!
Tầm mắt, tư tưởng, cảnh giới, tất cả đều không giống với những kẻ khác.
Đó chính là sức hút giữa cường giả với cường giả, tán thưởng đối phương, đồng cảm với đối phương.
Nhưng Bạch Nhược Kỳ lại hiểu lầm.
“Vậy thì tốt, xem như muội cũng thông minh biết nhìn nhận, tự biết bản thân không xứng với các hoàng tử thiên phú xuất chúng, càng không xứng với thái tử điện hạ, ngoan ngoãn thành thật lựa chọn Dự vương điện hạ, ngày sau cũng có thể hưởng được chút vinh hoa phú quý!”
Nàng ta nói xong lại cất tiếng cười lạnh.
“Muội cũng không cần thấy thiệt thòi, Dự vương tốt xấu gì cũng mang tước vị thân vương, dung mạo cũng vô cùng tuấn mỹ, con vịt xấu xí như muội đây ghép với Dự vương cũng xem như là trèo cao rồi! Chỉ là thân thể hắn kém hơn muội nhiều, ta khuyên muội sau khi gả đi nhớ chăm chỉ thắp hương bái Phật, cầu cho hắn sống lâu thêm vài năm, tốt xấu gì cũng để lại cho muội một đứa con, nếu không phần đời còn lại của muội sẽ rất thảm đó!”
Bạch Nhược Kỳ càng nói càng cao hứng, nhịn không được mà cất tiếng cười lớn!
Nàng còn đang thắc mắc, hôm nay là buổi tiệc tuyển phi cho thái tử, thứ phế vật kia làm sao có thể được liệt vào danh sách chứ?
Thì ra bởi vì ở đây còn có Dự vương điện hạ!
Rất rõ ràng, tam muội của nàng ta không có thiên phú gì, nhưng vẫn là thân phận thiên kim cực cao quý, tất nhiên là chuẩn bị cho vị Dự vương này, rất xứng đôi, cực kỳ xứng đôi!
Nha đầu chết tiệt này đúng là xui xẻo, bản thân đã là phế vật, còn gả cho một phu quân phế vật, sau này không phải là sẽ mặc cho Bạch Nhược Kỳ nàng nhào nặn sao, muốn báo thù thế nào thì cứ báo thù thế ấy!
Chờ đến khi thái tử điện hạ kế thừa hoàng vị, đến lúc đó...
Thật là khiến người ta vui vẻ không thôi mà!
Lời nói của Bạch Nhược Kỳ vô cùng cay nghiệt nhưng Bạch Nhược Ly lại không hề tức giận, ngược lại nàng còn thấy rất buồn cười, đành phải cầm chén trà lên chắn ngang miệng, che đi khóe môi đang không kìm được mà cong lên.
Bạch Nhược Kỳ tự cho mình thanh cao, lúc nào cũng nói nhất định phải gả cho nam nhân cường đại nhất!
Nếu như nàng ta phát hiện ra, người cường đại nhất lại bị mình bỏ qua, tới lúc đó có phải sẽ tức đến mức thổ huyết không?
Ở phía sau, câu chuyện buôn dưa lê của Tề Đương Nhi vẫn đang tiếp tục.
“... Vừa nãy nói đến đâu rồi? Đúng rồi, nói xong chuyện Dự vương rồi, vị trí bên phải của hắn chính là tam hoàng tử Lê Mặc Hàn, thân phận sinh mẫu của tam hoàng tử khá thấp kém, lúc hạ sinh hắn chỉ là một cung nữ, nhưng hắn thiên phú cũng rất xuất sắc, tứ phẩm thượng đẳng, chỉ xếp sau thái tử điện hạ, vậy nên mẹ nhờ phước của con, hiện tại sinh mẫu của hắn cũng là một trong tứ phi.”
“Tứ hoàng tử Lê Mặc Sắc là biểu ca của ta đấy, thiên phú của hắn thì không xuất chúng như vậy...”
“Ngũ hoàng tử điện hạ...”
Tề Đường Nhi lần lượt giới thiệu từng người, khiến những âm thanh kinh ngạc kéo dài hết đợt này đến đợt khác.
“Thật không ngờ, ngoài Dự vương ra, những vị hoàng tử điện hạ còn lại đều rất xuất sắc!”
“Đừng nói nữa, nghĩ tới thật là tiếc. Tại sao Dự vương điện hạ lại không thể tu luyện được chứ!”
“Đúng vậy, Dự vương thật sự quá sức tuấn mỹ, chỉ cần hắn có chút thiên phú nhị phẩm thôi cũng được rồi, ai da...”
Hoàng Nguyệt Ly: “Vậy thì tốt.”
Nàng thật sự lo lắng nam nhân xuất sắc như Dự vương sẽ bị Bạch Nhược Kỳ làm hại!
Bạch Nhược Kỳ nhìn nàng một lúc, sau đó cất tiếng cười: “Ha ha, nhìn vẻ mặt của muội kìa, hình như thật sự nhìn trúng Dự vương rồi sao? Cũng đúng, muội là phế vật, hắn cũng là phế vật, quả nhiên là trời sinh một cặp, ắt hẳn là... có chung tiếng nói!”
Hoàng Nguyệt Ly khóe miệng khẽ nhếch: “Ta nghĩ, ta và Dự vương thật sự nói chuyện hợp nhau.”
Mặc dù người nàng yêu là Mộ Thừa Ảnh, nàng cũng không có ý gì với Dự vương điện hạ, nhưng tư tưởng của hai người họ thật sự rất hợp nhau.
Bởi vì ở Nam Việt quốc này chỉ có hai người họ mới là cường giả chân chính!
Tầm mắt, tư tưởng, cảnh giới, tất cả đều không giống với những kẻ khác.
Đó chính là sức hút giữa cường giả với cường giả, tán thưởng đối phương, đồng cảm với đối phương.
Nhưng Bạch Nhược Kỳ lại hiểu lầm.
“Vậy thì tốt, xem như muội cũng thông minh biết nhìn nhận, tự biết bản thân không xứng với các hoàng tử thiên phú xuất chúng, càng không xứng với thái tử điện hạ, ngoan ngoãn thành thật lựa chọn Dự vương điện hạ, ngày sau cũng có thể hưởng được chút vinh hoa phú quý!”
Nàng ta nói xong lại cất tiếng cười lạnh.
“Muội cũng không cần thấy thiệt thòi, Dự vương tốt xấu gì cũng mang tước vị thân vương, dung mạo cũng vô cùng tuấn mỹ, con vịt xấu xí như muội đây ghép với Dự vương cũng xem như là trèo cao rồi! Chỉ là thân thể hắn kém hơn muội nhiều, ta khuyên muội sau khi gả đi nhớ chăm chỉ thắp hương bái Phật, cầu cho hắn sống lâu thêm vài năm, tốt xấu gì cũng để lại cho muội một đứa con, nếu không phần đời còn lại của muội sẽ rất thảm đó!”
Bạch Nhược Kỳ càng nói càng cao hứng, nhịn không được mà cất tiếng cười lớn!
Nàng còn đang thắc mắc, hôm nay là buổi tiệc tuyển phi cho thái tử, thứ phế vật kia làm sao có thể được liệt vào danh sách chứ?
Thì ra bởi vì ở đây còn có Dự vương điện hạ!
Rất rõ ràng, tam muội của nàng ta không có thiên phú gì, nhưng vẫn là thân phận thiên kim cực cao quý, tất nhiên là chuẩn bị cho vị Dự vương này, rất xứng đôi, cực kỳ xứng đôi!
Nha đầu chết tiệt này đúng là xui xẻo, bản thân đã là phế vật, còn gả cho một phu quân phế vật, sau này không phải là sẽ mặc cho Bạch Nhược Kỳ nàng nhào nặn sao, muốn báo thù thế nào thì cứ báo thù thế ấy!
Chờ đến khi thái tử điện hạ kế thừa hoàng vị, đến lúc đó...
Thật là khiến người ta vui vẻ không thôi mà!
Lời nói của Bạch Nhược Kỳ vô cùng cay nghiệt nhưng Bạch Nhược Ly lại không hề tức giận, ngược lại nàng còn thấy rất buồn cười, đành phải cầm chén trà lên chắn ngang miệng, che đi khóe môi đang không kìm được mà cong lên.
Bạch Nhược Kỳ tự cho mình thanh cao, lúc nào cũng nói nhất định phải gả cho nam nhân cường đại nhất!
Nếu như nàng ta phát hiện ra, người cường đại nhất lại bị mình bỏ qua, tới lúc đó có phải sẽ tức đến mức thổ huyết không?
Ở phía sau, câu chuyện buôn dưa lê của Tề Đương Nhi vẫn đang tiếp tục.
“... Vừa nãy nói đến đâu rồi? Đúng rồi, nói xong chuyện Dự vương rồi, vị trí bên phải của hắn chính là tam hoàng tử Lê Mặc Hàn, thân phận sinh mẫu của tam hoàng tử khá thấp kém, lúc hạ sinh hắn chỉ là một cung nữ, nhưng hắn thiên phú cũng rất xuất sắc, tứ phẩm thượng đẳng, chỉ xếp sau thái tử điện hạ, vậy nên mẹ nhờ phước của con, hiện tại sinh mẫu của hắn cũng là một trong tứ phi.”
“Tứ hoàng tử Lê Mặc Sắc là biểu ca của ta đấy, thiên phú của hắn thì không xuất chúng như vậy...”
“Ngũ hoàng tử điện hạ...”
Tề Đường Nhi lần lượt giới thiệu từng người, khiến những âm thanh kinh ngạc kéo dài hết đợt này đến đợt khác.
“Thật không ngờ, ngoài Dự vương ra, những vị hoàng tử điện hạ còn lại đều rất xuất sắc!”
“Đừng nói nữa, nghĩ tới thật là tiếc. Tại sao Dự vương điện hạ lại không thể tu luyện được chứ!”
“Đúng vậy, Dự vương thật sự quá sức tuấn mỹ, chỉ cần hắn có chút thiên phú nhị phẩm thôi cũng được rồi, ai da...”
/300
|