Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)

Chương 10

/39


“Đến rồi.” Đột nhiên cha dừng lại, tôi trong vô thức bước đi lại đập phải tấm lưng rắn chắc của ông. Tôi nhíu mày nhìn về phía hành lang phía trước, vẫn còn le lói chút ánh sáng từ ngọn lửa, xung quanh hai bên lại chẳng có gì khác ngoài một bức tượng bên trái và một bức tranh to thật to bên phải, không có dấu hiệu của bất cứ thứ gì. Tôi lại nhíu mày nhìn ông vẻ không hiểu.

“Sau này con sẽ nhìn thấy.”

Ông rút cây súng bạc bên thắt lưng. Là khẩu súng RoseKVX359. “Đùng” một tiếng bắn về phía bức tượng đồng thời hét lớn

“Emily, tôi Earl đây.”

“Ấy ấy, ông bạn già Earl của tôi, không ngờ ông vẫn bạo lực như thế.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, và tôi không thể tin vào mắt mình. Bức tranh…bức trang đang nói. “Ui, kia là hậu duệ của Royalt à? Vào đi, vào đi.”

Bức tranh đó vừa dứt lời, khung cảnh lập tức biến đổi. Tôi kinh ngạc nhìn những hình ảnh trước mắt mình méo mó đến kì là. Cái…cái gì đây??

“Đó là Psilocybin, một thứ bột gây ảo giác.” Cha đỡ lấy tôi, kiên nhẫn giải thích

Tiếp đó, hành lang trải rộng trước mặt tôi biến mất, xuất hiện một cánh cửa màu trắng bạc với cọc nhọn trên đỉnh. Hai bên có 2 con chó trông vô cùng hung tợn đứng canh gác. Mặc dù được làm bằng đá cẩn, nhưng chúng vẫn khiến tôi cảm thấy sợ hãi. Phía bên phải xuất hiện một cánh cửa bằng gỗ nâu, tuy đã cũ nhưng vẫn kiên cố. Tôi cùng cha bước vào.

Bên trong là một không gian nói ấm cúng thì cũng không hẳn, nhưng lạnh lẽo thì không đến mức. Những gam màu nóng cùng đi với gam màu lạnh không những tương phản còn khiến người ta cảm thấy vừa mắt. Thoạt đầu nhìn có vẻ rất bừa bộn, nhưng nếu chú ý thì tất cả đều được sắp xếp theo thứ tự, nhưng theo một loại-thứ-tự-kì-quái-nào-đó.

Tôi âm thầm đánh giá xung quanh. Đây chắc hẳn phải là một con người có tính kỉ luật cao, ngăn nắp và sạch sẽ, tuy nhiên, ở con người này vẫn có một chút gì đó đầy cá tính.

“Ôi, đây là cháu gái của ta sao??” một người đàn bà…không, không phải, một đứa con nít xuất hiện trước mặt tôi. Tuy hình dáng, khuôn mặt và giọng nói không khác gì một đứa trẻ sáu, bảy tuổi nhưng ngữ khí lại vô cùng chững chạc và trầm ổn. Sau đó, đột nhiên đứa trẻ đó nhảy phốc lên người cha, ôm chầm lấy ông

“Earl, Earl, lâu rồi ông không đến thăm tôi đó…”

Tôi kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Đứa trẻ này…bị biến thái hở?? Nó còn nhỏ hơn cả tôi nữa, vậy mà có thể ôm lấy cha tôi như thế á??

“Emily, bà cũng đã 1827 tuổi rồi, đừng có mỗi lần gặp tôi lại như đứa con nít thế này chứ?” ông thở dài, từ tốn gỡ những gọng kìm quanh cổ mình.


/39

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status