Băng Thanh Ảnh xuất hiện trong đình viện,nhìn Tra Tra Điểu mĩ lệ tuyệt luân bay lượn trong không trung,trong lòng thầm kinh,ánh mắt vô thức nhìn về ta.
Ánh mắt nàng ta thập phần phức tạp,ái hận đan xen,u oán trùng trùng,lại thấy mục quang chào đón của ta,khuôn mặt trong như ngọc tức thì ửng hồng,vội quay đầu chạy đi.
Phản ứng của nàng ta đương nhiên nằm trong dự liệu của ta,chính là phản ứng của nữ tử mới chớm yêu,xem ra cử động đêm trước đã phá bỏ hàng rào trái tim nàng,nhớ lại cảnh đêm qua,ta không khỏi cười thầm,xem ra ngày ôm mĩ nhân về cũng không còn xa.
Ta cao giọng nói "tra tra điểu,trở về."
Xích mang trên không trung thu lại,tra tra điểu biến thành hình dạng tiểu điểu hạ xuống vai ta.
Băng tuyết nhân vừa kinh vừa hỉ hô lên "hoả phượng hoàng,hoá ra là hoả phượng hoàng trong truyện thuyết a, quả là tuyệt đẹp,Ngô Lai,hoá ra ngươi cũng là một triệu hoán pháp sư a,có được hoả phượng hoàng đẳng cấp ngươi nhất định cực cao,nhưng sao ta chưa nghe qua ngươi nhỉ?"
Áo lệ na cười nói "đương nhiên ngươi không nghe nói rồi,hơn hai mươi ngày trước hắn mới nổi tiếng khắp thành Ái Nhĩ Tiên Khắc mà."
Nghe những lời này,Băng Tuyết Nhân lời liền thoát khỏi miệng "A,là 'Ái Nhĩ Tiên Khắc Phá Hoại Thần',hoá ra là ngươi."
Đấy có lẽ là tối hung danh trên thánh ma đại lục này,chỉ thấy thị nữ cùng đám vệ sĩ biểu tình kinh khủng,ta không khỏi tự cười khổ,quay đầu nhìn thấy trong ánh mắt Băng Thanh Ảnh có chút quái lạ.
Băng tuyết nhân lại nói "theo truyền thuyết nói, 'Ái Nhĩ Tiên Khắc Phá Hoại Thần' sử ra chung cực lôi hệ cấm chú 'Oanh Lôi' phá huỷ hơn nửa ái nhĩ tiên khắc thành,sao xem ngươi không có ma lực cường đại như vậy nhỉ,hơn nữa ngươi không phải triệu hoán pháp sư sao?"
Ta cười nói "Ai nói triệu hoán pháp sư không thể cùng là nguyên tố pháp sư?dù sao ái nhĩ tiên khắc thành đích xác là chốn đau thương của ta,nếu không ta cũng không phải nhận cái ác danh ấy,càng không bị cha của Áo Lệ Na uy hiếp lợi dụng tham gia cái đại hội quái quỷ này."
Áo Lệ Na liền chen ngang nói "đừng quên ngươi còn phá huỷ một phần ba vương cung." xem tại TruyenFull.vn
Băng Tuyết Nhân hiển nhiên đối với cái danh hiệu "Ái nhĩ tiên khắc phá hoại thần" vô cùng hứng thú,oán hận ban đầu với ta biến mất,tâm tính nàng ta cuối cùng cũng chỉ là tiểu nữ hài,thuần khiết ngây thơ.
Còn bốn ngày nữa mới tới "Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội",bọn ta li khai biệt thự tới kinh thành của băng tuyết vương quốc "Hàn thành",đại biểu của lai nhân cáp đặc vương quốc cùng các chủng tộc khác đã tới trước bọn ta,Băng Tuyết Nhân tự mình sai người an bài chỗ ở cho bọn ta,chiêu đãi thập phần nhiệt tình.
Ta cùng mọi người dùng cơm trưa rồi trở về phòng,vừa mới tiến vào đã pháp hiện ma pháp ba động truyền tới,ta kinh ng�� cá�c,tiến vào trong phòng thấy trên bàn là một thủy tinh cầu bên trong sóng nước lăn tăn,thủy hoa bay lượn trong không trung,tạo thành một chủng loại văn tự.
Ta biết đấy là văn tự của thánh ma đại lục,đáng tiếc là chỉ nhìn mà không hiểu,cũng bởi từ trước đến giờ không có ai dậy ta.
Vũ Y cùng ta tâm linh tương thông liền truyền âm thanh vào tai ta "chủ nhân,vũ y nhân ra loại văn tự này,để thiếp ra đọc cho chàng."
Bạch mang lóe lên,vũ y từ "Diệt quang giới" huyễn hóa ra,tự nhiên nũng nịu xà vào lòng ta,ngẩng mặt lên nhắm mắt,chờ đợi ta sủng ái.
Ta hôn lên đôi môi ngọt ngào,bàn tay luồn vào trong mái tóc kim sắc óng ả nói "tiểu bảo bối,nhanh đọc cho ta cái đó viết gì."
Vũ y tựa đầu vào vai ta nói "đấy là thủy hệ truyền tín ma pháp,muốn người đêm nay tới núi băng cao nhất bên ngoài 'Hàn Thành',kí tên Băng Thanh Ảnh."
Băng Thanh Ảnh?ta nhíu mày,nửa đêm canh ba bố ni tạp tìm ta làm gì?mặc dù ta tự tin nàng ta đối với ta nẩy sinh tình ý,nhưng một nữ tử tài trí cực cao,ý chí kiên định như vậy quyết không thể dễ dàng khuất phục ta như vậy,ước hẹn ta ra là có chuyện gì?
Văn tự do nước tạo thành tan ra,ta nghĩ ngợi một lúc nói "vũ y,nàng theo ta ra đây."
Vũ y ngẩng đầu hôn ta rồi trở về trong "Diệt quang giới".
Cách "Hàn thành" vài dặm về phía tây bắc,một núi băng cao chót vót như thanh trường kiếm giơ thẳng nổi bật trong trời đêm,trên đỉnh núi một bạch y nữ tử như tiên nữ lặng lẽ đứng trên đỉnh núi,mái tóc đen dài chấm lưng tung bay trong gió.
Nàng ta chính là "Băng tuyết thánh nữ" Băng Thanh Ảnh.
Đột nhiên,Băng Thanh Ảnh nhìn lên không trung,chỉ thấy một nam tử cao lớn vỗ hắc bạch song dực nhàn hạ bay tới,nàng ta liền hạ quyết tâm nắm chặt quyền đầu.
Ta hạ xuống trước mặt Băng Thanh Ảnh,thần ma song dực thu vào thể nội,cười nói "Băng đại mĩ nhân nửa đêm canh ba mời tại hạ tới đây,có phải không nhịn được tình cảm đối với ta,đến đây ước hẹn thân mật chăng?"
Băng Thanh Ảnh tức thì trong lòng giận giữ,nhưng cố gắng cường ép xuống,u oán thở dài nói "Ngô Lai tiên sinh,ngươi phải dùng lời lẽ như vậy kích nộ ta sao?ta không biết ý định của ngươi là gì,ngươi sao cứ dùng tâm tình đó đối với ta?"
Ồ,muốn ta hạ bài sao,xem ra ta đã đề cao năng lực đề kháng nàng ta,sớm vậy mà đã không nén nhịn được tình cảm.
Ta phóng túng ngắm nhìn đôi mắt thanh tú cùng khuôn mặt tuyệt sắc của nàng nói "một đại mĩ nhân thiên hạ hiếm thấy như nàng ta đương nhiên muốn chiếm,để nàng mãi mãi ở bên cạnh ta."
Băng Thanh Ảnh đôi mắt đột nhiên xuất hiện lệ quang,nức nở nói "Ngươi còn muốn hí lộng ta đến mức nào?ta không thể chơi trò ái tình du hí cùng ngươi,ngươi hãy tha cho ta đi."
Tuyệt sắc nữ tử tài sắc song toàn lại trước mặt ta rơi nước mắt nhận thua,ta biết trong lòng nàng vô cùng sầu khổ cùng hỗn loạn,nhìn bộ dạng đáng thương của nàng,ta không khỏi thấy đau lòng.
Ta giang tay vuốt tóc nàng,trịnh trọng nói "ta không hề hí lộng nàng,ta thực sự thích nàng,Thanh Ảnh à Thanh Ảnh,mĩ nữ như nàng sao lại có thể đau buồn như vậy,sau này đi c�iề�ng ta,ta sẽ đối sử tốt với nàng.
Băng Thanh Ảnh đôi mắt lộ dị quang,rồi ảm đạm,nói "Ngươi đã có bao nhiêu nữ tử mĩ lệ tuyệt luân như vậy làm bạn,sao có thể chân tâm đối với ta,ta xem ngươi chưa đến hai mươi tuổi,ta đã hai mươi bẩy tuổi rồi,ngươi đừng trêu đùa ta nữa."
Ta tiếp tục vuốt ve mái tóc nàng nói "ta thích có mới,nhưng tuyệt không nới cũ,một khi ra đã nhận ai là nữ nhân của mình,ta nguyện dùng sinh mệnh mình bảo hộ,còn về vài tuổi tác,ha ha,bên cạnh ta còn có một thiên sứ tuổi cũng vài vạn năm rồi,vũ y."
Vũ y lanh lợi huyễn hóa xuất hiện,đôi cánh trắng bạch trong trời đêm phát ra bạch mang mĩ lệ cao nhã.
Nhìn hình dạng vũ y,Băng Thanh Ảnh tức thì kinh hãi nói "Ngươi là thiên sứ?"
/125
|