Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
"Ngươi là?"
Bàng Bân cầm kiếm nhìn nam nhân trước mắt, có chút không xác định hỏi.
"Ta chính là gia chủ Thái gia!"
Bàng Bân kinh ngạc nói: "Không phải ngươi đã ra ngoài rồi sao?"
Nếu hắn ta đã muốn đối phó với tam thiếu gia Thái gia, đương nhiên hắn ta sẽ coi gia chủ Thái gia là kẻ địch của mình, về phần lão tổ Thái gia, hắn ta không suy nghĩ quá nhiều.
Trong một trăm cao thủ Chân Nguyên cảnh đỉnh phong mới có thể có một vị thành công đột phá thành trở thành cao thủ Tiên Thiên, cao thủ Chân Nguyên cảnh đỉnh phong sắp hết thọ nguyên muốn đột phá, độ khó kia càng tăng lên không biết bao nhiêu lần!
Đã ba năm rồi lão tổ Thái gia chưa từng xuất hiện, rất nhiều người đều đang suy đoán, phỏng chừng hắn ta đã chết, chỉ có điều Thái gia lựa chọn phong tỏa tin tức.
Thái Dịch Vân có tu vi Chân Nguyên cảnh hậu kỳ, đại khái tương đương với Bàng Bân.
Nếu hai người thật sự chém giết, Bàng Bân không nắm chắc có thể đánh chết hắn ta dựa vào kiếm pháp bất nhập lưu kia.
Bàng Bân cũng nghe được hôm nay thành chủ Vân Hạc thành mở tiệc chiêu đãi các gia chủ, tận mắt thấy Thái Dịch Vân ra khỏi cửa. không lâu sau hắn ta mới ra tay.
Gia chủ Thái gia âm trầm hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ giả mạo gia chủ Thái gia ở ngay Thái gia sao?"
"Sẽ không!" Bàng Bân lắc đầu.
Trái tim Bàng Bân đã trầm xuống.
"May mà hôm nay thành chủ có chuyện, tạm thời hủy bỏ yến hội, nếu không có thể Thái gia chúng ta đã thiệt thòi lớn!" Thái Dịch Vân hung hãn nói, "Nếu hôm nay ngươi đã tới thì không cần đi nữa!"
Mặc kệ Bàng Bân có thù oán gì với Thái gia, mặc kệ ai đúng ai sai, nếu Bàng Bân đã đánh tới cửa, song phương cũng kết tử thù.
Chỉ có người sống mới có tư cách nói đạo lý với người khác.
"Chúng ta thương lượng đi, ta tới giết con thứ ba của ngươi, nếu ngươi để ta giết hắn ta, ta sẽ lập tức rút lui, được chứ?"
Bàng Bân không sợ Thái gia, hắn ta có thực lực tương đương với Thái Dịch Vân. Nếu hắn ta muốn đi, Thái Dịch Vân không để giữ hắn ta lại được.
"Ta biết ngay mà, hơn phân nửa là tên nghịch tử kia gây họa!" Sắc mặt Thái Dịch Vân rất khó coi, nói, "Chỉ có điều ngươi muốn ta để ngươi giết đứa con thứ ba của ta? Chẳng phải mặt mũi Thái gia cũng mất hết sao? Đối phương có thực lực không kém, là cao thủ Chân Nguyên cảnh, mọi người cùng nhau xông lên!"
Gia chủ Thái gia mới vừa dứt lời, đám cao thủ Thái gia đã cùng xông lên.
Nếu đã kết thù, Thái gia không thể thả cho Bàng Bân rời khỏi, càng sẽ không nói đạo nghĩa giang hồ gì hết.
Trong đám cao thủ Thái gia có bốn cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, lại thêm Thái Dịch Vân là võ giả Chân Nguyên cảnh hậu kỳ lược trận.
Rất nhanh Bàng Bân đã lâm vào thế hạ phong!
Mỗi lần hắn ta muốn chạy trốn, Thái Dịch Vân đang nhìn chằm chằm sẽ ngăn cản hắn ta, sau đó hắn ta lại bị những cao thủ Thái gia khác vây khốn!
Vẻn vẹn chỉ mười chiêu, Bàng Bân đã trúng ba kiếm, cho dù ba kiếm này không thương tổn chỗ yếu hại của hắn ta, nhưng vẫn khiến hắn ta vô cùng chật vật.
Theo lý thuyết, lấy thực lực của võ giả Ma đạo Chân Nguyên cảnh hậu kỳ, hắn ta không thể nằm ở thế hạ phong tuyệt đối nhanh như vậy.
Cho dù không thể trốn đi, cũng không cách nào bị thương trong thời gian ngắn như thế.
Nhưng vấn đề là trong tay hắn ta cầm Xích Huyết Kiếm.
Cho dù hắn ta đã tu luyện《 Hoành Kiếm Quyết 》tới cảnh giới viên mãn, dưới ánh mắt của đám võ giả Chân Nguyên cảnh, kiếm pháp của hắn ta còn chưa nhập lưu!
Đối mặt với năm vị võ giả Chân Nguyên cảnh, có người nào không sử dụng vũ kỹ Huyền cấp thượng phẩm trở lên?
Hắn ta am hiểu quyền pháp, cầm trường kiếm đối phó với kẻ địch không khác nào mang xiềng xích khiêu vũ!
Khi trên người hắn ta trúng kiếm thứ năm, thiếu chút nữa chém cánh tay phải của hắn ta xuống, rốt cục Bàng Bân cũng hạ quyết tâm.
Hắn ta cứng rắn ép võ giả Thái gia ra, đeo Xích Huyết Ma Kiếm trên lưng, mang bao tay vào.
Nắm tay thật chặt, cảm giác quen thuộc truyền tới, khả năng đột phá vòng vây cũng cao hơn nhiều!
Nếu như hắn ta không sử dụng quyền pháp hắn ta am hiểu nhất, rất có thể hắn ta sẽ bị tươi sống hao tổn chết ở chỗ này.
Là chết ngay lúc này hay đợi sau này đối mặt với chuyện đáng sợ... Nên lựa chọn thế nào còn phải hỏi nữa sao?
Hai tay mở ra, chân khí màu đỏ ngòm bao phủ hai tay.
"Huyết Vương Quyền!"
Thi triển Huyết Vương Quyền, áp lực của Bàng Bân giảm đi, năm vị cao thủ Thái gia cảm giác rõ ràng thực lực của đối phương đã tăng lên!
Hai mắt Thái Dịch Vân nhíu lại, lạnh giọng nói: "Thì ra ngươi am hiểu quyền pháp hơn!"
"Gia chủ, dường như thằng này là lão đại Hồng Hà Tam Quỷ!"
Trong bốn vị cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, vị lão giả nhiều tuổi nhất kia đột nhiên nói.
Hồng Hà Tam Quỷ có chút danh tiếng trong Bạch Toa quận, rất nhiều gia tộc có mạng lưới tình báo của mình, công pháp vũ kỹ, cùng với chiều cao tướng mạo của Bàng Bân có chút đặc biệt, khi gặp phải người có nhãn lực khá, bị nhận ra cũng không kỳ quái.
Thái Dịch Vân trầm giọng hỏi: "Hai quỷ khác đâu?"
"Không biết!"
Biết được Bàng Bân là lão đại Hồng Hà Tam Quỷ, thế nhưng hai quỷ khác trong Hồng Hà Tam Quỷ lại chưa từng xuất hiện, không ngờ thế tiến công của mấy vị cao thủ Thái gia chậm lại... Bọn họ đều giữ lại tâm tư, chỉ sợ bị đánh lén.
Đương nhiên Bàng Bân sẽ không buông tha cho cơ hội như vậy, hắn ta lại thử đột phá vòng vây, nhưng lại bị Thái Dịch Vân quấn lấy.
Thái Dịch Vân lớn tiếng ra lệnh: "Ngoại trừ trưởng lão và cung phụng tiếp tục giao thủ với Bàng Bân, thành viên khác lập tức tìm kiếm phụ cận, tìm cho ra hai người còn lại cho ta. Chúng ta đối phó hắn ta trước, mọi người tìm cho được hai người đang ẩn náu, tốc chiến tốc thắng!"
"Huyết Vương Chi Nộ!"
Bàng Bân cũng xuất đòn sát thủ.
Chân khí màu đỏ như máu bao phủ toàn thân, cả người hắn ta như huyết nhân.
"Phá Sơn!" Bàng Bân cứng rắn thừa nhận ba người vây công, trong nháy mắt nắm tay đánh bay một vị võ giả Chân Nguyên cảnh Thái gia, sau đó hắn ta lập tức xông lên.
Hắn ta quyết định liều mạng đánh chết một người trước!
Đánh thương một bàn tay không bằng chặt đứt một ngón tay.
Đám võ giả vây công hắn ta không hoàn toàn là người Thái gia, trong đó còn có cung phụng.
Quan hệ giữa cung phụng và tông phái gia tộc cũng giống như thuê mướn vậy, độ trung thành sẽ không quá cao.
Giết một người trước, chắc chắn sẽ khiến những người khác có chỗ cố kỵ khi ra tay.
Khi đó ta lại tìm cơ hội chạy trốn!
Một đấm đánh vỡ đầu lâu một tên cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, Bàng Bân nhe răng cười nhìn những võ giả khác, nói: "Ha ha, cho dù Bàng Bân ta chết, cũng muốn kéo theo mấy kẻ chịu tội cùng!"
Mắt thấy có hai võ giả Chân Nguyên cảnh trong đó né tránh ánh mắt hắn ta... Bàng Bân biết, bản thân mình tìm được đột phá khẩu.
Thái Dịch Vân hô lên: "Mọi người không phải sợ, hắn ta đã bị thương nặng, một mạch giết hắn ta đi!"
"Bàng Bân, ngươi dùng quả đấm giết người!"
Phía sau Bàng Bân, kiếm linh của Xích Huyết Ma Kiếm sâu kín nói.
Linh khí Xích Huyết Ma Kiếm ưu tú như vậy, nhưng nằm trong tay Bàng Bân, vậy mà nó lại biến thành liên lụy...
"Kiếm linh đại nhân, có chuyện gì đợi lát nữa lại nói!"
Bàng Bân dùng giọng điệu hết sức bình tĩnh nói.
"Ngươi vi phạm ước định giữa chúng ta!"
"Ta biết, nhưng ta cũng bất đắc dĩ, ta không nghĩ tới Thái Dịch Vân đã trở lại rồi!"
Trần Hạo nhỏ giọng nói: "Trong sinh hoạt, luôn có rất nhiều kinh hỉ, Bàng Bân, ta thấy hôm nay vận khí của ngươi không tốt, ngươi phải cẩn thận!"
"Đúng là vận khí không tốt!"
Thái gia cấm địa, vị trí mười mét dưới lòng đất, trong một hang động khô ráo, một ông lão xếp bằng trên bồ đoàn.
Trên mặt ông lão mọc đầy vằn vện, tiều tụy như thể cỏ hoang mùa thu, cả người trầm lặng, nếu không phải cứ cách mười lăm phút hắn ta lại nhẹ nhàng hít thở, trông hắn ta không khác gì thi thể nằm trong quan tài.
Đúng lúc này, mặt đất khẽ chấn động, thân thể ông lão cũng theo đó mà chấn động.
"Đùng", một tiếng nổ mạnh, cuồng phong vô hình cuốn cả huyệt động, vô số khí như thuỷ triều cuộn trào mãnh liệt mà đến.
Đột nhiên ông lão mở con mắt đục ngầu, vậy mà hắn ta lại đột phá!
Nước mắt im hơi lặng tiếng chảy từ khóe mắt hắn ta xuống.
"Ngươi là?"
Bàng Bân cầm kiếm nhìn nam nhân trước mắt, có chút không xác định hỏi.
"Ta chính là gia chủ Thái gia!"
Bàng Bân kinh ngạc nói: "Không phải ngươi đã ra ngoài rồi sao?"
Nếu hắn ta đã muốn đối phó với tam thiếu gia Thái gia, đương nhiên hắn ta sẽ coi gia chủ Thái gia là kẻ địch của mình, về phần lão tổ Thái gia, hắn ta không suy nghĩ quá nhiều.
Trong một trăm cao thủ Chân Nguyên cảnh đỉnh phong mới có thể có một vị thành công đột phá thành trở thành cao thủ Tiên Thiên, cao thủ Chân Nguyên cảnh đỉnh phong sắp hết thọ nguyên muốn đột phá, độ khó kia càng tăng lên không biết bao nhiêu lần!
Đã ba năm rồi lão tổ Thái gia chưa từng xuất hiện, rất nhiều người đều đang suy đoán, phỏng chừng hắn ta đã chết, chỉ có điều Thái gia lựa chọn phong tỏa tin tức.
Thái Dịch Vân có tu vi Chân Nguyên cảnh hậu kỳ, đại khái tương đương với Bàng Bân.
Nếu hai người thật sự chém giết, Bàng Bân không nắm chắc có thể đánh chết hắn ta dựa vào kiếm pháp bất nhập lưu kia.
Bàng Bân cũng nghe được hôm nay thành chủ Vân Hạc thành mở tiệc chiêu đãi các gia chủ, tận mắt thấy Thái Dịch Vân ra khỏi cửa. không lâu sau hắn ta mới ra tay.
Gia chủ Thái gia âm trầm hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ giả mạo gia chủ Thái gia ở ngay Thái gia sao?"
"Sẽ không!" Bàng Bân lắc đầu.
Trái tim Bàng Bân đã trầm xuống.
"May mà hôm nay thành chủ có chuyện, tạm thời hủy bỏ yến hội, nếu không có thể Thái gia chúng ta đã thiệt thòi lớn!" Thái Dịch Vân hung hãn nói, "Nếu hôm nay ngươi đã tới thì không cần đi nữa!"
Mặc kệ Bàng Bân có thù oán gì với Thái gia, mặc kệ ai đúng ai sai, nếu Bàng Bân đã đánh tới cửa, song phương cũng kết tử thù.
Chỉ có người sống mới có tư cách nói đạo lý với người khác.
"Chúng ta thương lượng đi, ta tới giết con thứ ba của ngươi, nếu ngươi để ta giết hắn ta, ta sẽ lập tức rút lui, được chứ?"
Bàng Bân không sợ Thái gia, hắn ta có thực lực tương đương với Thái Dịch Vân. Nếu hắn ta muốn đi, Thái Dịch Vân không để giữ hắn ta lại được.
"Ta biết ngay mà, hơn phân nửa là tên nghịch tử kia gây họa!" Sắc mặt Thái Dịch Vân rất khó coi, nói, "Chỉ có điều ngươi muốn ta để ngươi giết đứa con thứ ba của ta? Chẳng phải mặt mũi Thái gia cũng mất hết sao? Đối phương có thực lực không kém, là cao thủ Chân Nguyên cảnh, mọi người cùng nhau xông lên!"
Gia chủ Thái gia mới vừa dứt lời, đám cao thủ Thái gia đã cùng xông lên.
Nếu đã kết thù, Thái gia không thể thả cho Bàng Bân rời khỏi, càng sẽ không nói đạo nghĩa giang hồ gì hết.
Trong đám cao thủ Thái gia có bốn cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, lại thêm Thái Dịch Vân là võ giả Chân Nguyên cảnh hậu kỳ lược trận.
Rất nhanh Bàng Bân đã lâm vào thế hạ phong!
Mỗi lần hắn ta muốn chạy trốn, Thái Dịch Vân đang nhìn chằm chằm sẽ ngăn cản hắn ta, sau đó hắn ta lại bị những cao thủ Thái gia khác vây khốn!
Vẻn vẹn chỉ mười chiêu, Bàng Bân đã trúng ba kiếm, cho dù ba kiếm này không thương tổn chỗ yếu hại của hắn ta, nhưng vẫn khiến hắn ta vô cùng chật vật.
Theo lý thuyết, lấy thực lực của võ giả Ma đạo Chân Nguyên cảnh hậu kỳ, hắn ta không thể nằm ở thế hạ phong tuyệt đối nhanh như vậy.
Cho dù không thể trốn đi, cũng không cách nào bị thương trong thời gian ngắn như thế.
Nhưng vấn đề là trong tay hắn ta cầm Xích Huyết Kiếm.
Cho dù hắn ta đã tu luyện《 Hoành Kiếm Quyết 》tới cảnh giới viên mãn, dưới ánh mắt của đám võ giả Chân Nguyên cảnh, kiếm pháp của hắn ta còn chưa nhập lưu!
Đối mặt với năm vị võ giả Chân Nguyên cảnh, có người nào không sử dụng vũ kỹ Huyền cấp thượng phẩm trở lên?
Hắn ta am hiểu quyền pháp, cầm trường kiếm đối phó với kẻ địch không khác nào mang xiềng xích khiêu vũ!
Khi trên người hắn ta trúng kiếm thứ năm, thiếu chút nữa chém cánh tay phải của hắn ta xuống, rốt cục Bàng Bân cũng hạ quyết tâm.
Hắn ta cứng rắn ép võ giả Thái gia ra, đeo Xích Huyết Ma Kiếm trên lưng, mang bao tay vào.
Nắm tay thật chặt, cảm giác quen thuộc truyền tới, khả năng đột phá vòng vây cũng cao hơn nhiều!
Nếu như hắn ta không sử dụng quyền pháp hắn ta am hiểu nhất, rất có thể hắn ta sẽ bị tươi sống hao tổn chết ở chỗ này.
Là chết ngay lúc này hay đợi sau này đối mặt với chuyện đáng sợ... Nên lựa chọn thế nào còn phải hỏi nữa sao?
Hai tay mở ra, chân khí màu đỏ ngòm bao phủ hai tay.
"Huyết Vương Quyền!"
Thi triển Huyết Vương Quyền, áp lực của Bàng Bân giảm đi, năm vị cao thủ Thái gia cảm giác rõ ràng thực lực của đối phương đã tăng lên!
Hai mắt Thái Dịch Vân nhíu lại, lạnh giọng nói: "Thì ra ngươi am hiểu quyền pháp hơn!"
"Gia chủ, dường như thằng này là lão đại Hồng Hà Tam Quỷ!"
Trong bốn vị cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, vị lão giả nhiều tuổi nhất kia đột nhiên nói.
Hồng Hà Tam Quỷ có chút danh tiếng trong Bạch Toa quận, rất nhiều gia tộc có mạng lưới tình báo của mình, công pháp vũ kỹ, cùng với chiều cao tướng mạo của Bàng Bân có chút đặc biệt, khi gặp phải người có nhãn lực khá, bị nhận ra cũng không kỳ quái.
Thái Dịch Vân trầm giọng hỏi: "Hai quỷ khác đâu?"
"Không biết!"
Biết được Bàng Bân là lão đại Hồng Hà Tam Quỷ, thế nhưng hai quỷ khác trong Hồng Hà Tam Quỷ lại chưa từng xuất hiện, không ngờ thế tiến công của mấy vị cao thủ Thái gia chậm lại... Bọn họ đều giữ lại tâm tư, chỉ sợ bị đánh lén.
Đương nhiên Bàng Bân sẽ không buông tha cho cơ hội như vậy, hắn ta lại thử đột phá vòng vây, nhưng lại bị Thái Dịch Vân quấn lấy.
Thái Dịch Vân lớn tiếng ra lệnh: "Ngoại trừ trưởng lão và cung phụng tiếp tục giao thủ với Bàng Bân, thành viên khác lập tức tìm kiếm phụ cận, tìm cho ra hai người còn lại cho ta. Chúng ta đối phó hắn ta trước, mọi người tìm cho được hai người đang ẩn náu, tốc chiến tốc thắng!"
"Huyết Vương Chi Nộ!"
Bàng Bân cũng xuất đòn sát thủ.
Chân khí màu đỏ như máu bao phủ toàn thân, cả người hắn ta như huyết nhân.
"Phá Sơn!" Bàng Bân cứng rắn thừa nhận ba người vây công, trong nháy mắt nắm tay đánh bay một vị võ giả Chân Nguyên cảnh Thái gia, sau đó hắn ta lập tức xông lên.
Hắn ta quyết định liều mạng đánh chết một người trước!
Đánh thương một bàn tay không bằng chặt đứt một ngón tay.
Đám võ giả vây công hắn ta không hoàn toàn là người Thái gia, trong đó còn có cung phụng.
Quan hệ giữa cung phụng và tông phái gia tộc cũng giống như thuê mướn vậy, độ trung thành sẽ không quá cao.
Giết một người trước, chắc chắn sẽ khiến những người khác có chỗ cố kỵ khi ra tay.
Khi đó ta lại tìm cơ hội chạy trốn!
Một đấm đánh vỡ đầu lâu một tên cao thủ Chân Nguyên cảnh trung kỳ, Bàng Bân nhe răng cười nhìn những võ giả khác, nói: "Ha ha, cho dù Bàng Bân ta chết, cũng muốn kéo theo mấy kẻ chịu tội cùng!"
Mắt thấy có hai võ giả Chân Nguyên cảnh trong đó né tránh ánh mắt hắn ta... Bàng Bân biết, bản thân mình tìm được đột phá khẩu.
Thái Dịch Vân hô lên: "Mọi người không phải sợ, hắn ta đã bị thương nặng, một mạch giết hắn ta đi!"
"Bàng Bân, ngươi dùng quả đấm giết người!"
Phía sau Bàng Bân, kiếm linh của Xích Huyết Ma Kiếm sâu kín nói.
Linh khí Xích Huyết Ma Kiếm ưu tú như vậy, nhưng nằm trong tay Bàng Bân, vậy mà nó lại biến thành liên lụy...
"Kiếm linh đại nhân, có chuyện gì đợi lát nữa lại nói!"
Bàng Bân dùng giọng điệu hết sức bình tĩnh nói.
"Ngươi vi phạm ước định giữa chúng ta!"
"Ta biết, nhưng ta cũng bất đắc dĩ, ta không nghĩ tới Thái Dịch Vân đã trở lại rồi!"
Trần Hạo nhỏ giọng nói: "Trong sinh hoạt, luôn có rất nhiều kinh hỉ, Bàng Bân, ta thấy hôm nay vận khí của ngươi không tốt, ngươi phải cẩn thận!"
"Đúng là vận khí không tốt!"
Thái gia cấm địa, vị trí mười mét dưới lòng đất, trong một hang động khô ráo, một ông lão xếp bằng trên bồ đoàn.
Trên mặt ông lão mọc đầy vằn vện, tiều tụy như thể cỏ hoang mùa thu, cả người trầm lặng, nếu không phải cứ cách mười lăm phút hắn ta lại nhẹ nhàng hít thở, trông hắn ta không khác gì thi thể nằm trong quan tài.
Đúng lúc này, mặt đất khẽ chấn động, thân thể ông lão cũng theo đó mà chấn động.
"Đùng", một tiếng nổ mạnh, cuồng phong vô hình cuốn cả huyệt động, vô số khí như thuỷ triều cuộn trào mãnh liệt mà đến.
Đột nhiên ông lão mở con mắt đục ngầu, vậy mà hắn ta lại đột phá!
Nước mắt im hơi lặng tiếng chảy từ khóe mắt hắn ta xuống.
/581
|