Tà Thiếu Dược Vương

Chương 334: Khóc đi!

/844


"Bùng..." Thật ra đánh vỡ cái chắn không gian kia chỉ là chuyện trong nháy mắt. Dù sao dù là Thái Cực Cảnh sơ kỳ cũng không có biện pháp xuyên qua trong hư không, mà Nhậm Kiệt mượn uy thế của Trấn Thiên Ấn mở ra một lối đi, trong nháy mắt đó áp lực không gian ngưng lại, tiếp sau đó trực tiếp về tới thế giới bình thường.

Địa phương bọn họ xuất hiện, phía dưới vừa lúc là một ngọn núi lửa sắp phun trào, dung nham cuồn cuộn, nếu dưới tình huống bình thường thì cũng không sao.

Nhưng bây giờ trong mọi người, không có mấy người còn có lực lượng, ngay cả Nhậm Kiệt đều rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Cũng may vào lúc này Ngọc Vô Song còn thanh tỉnh, nàng cắn răng kiên trì mang theo mọi người một hơi bay qua miệng núi lửa dẫn theo dung nham, sau đó rốt cục lực lượng của nàng cũng tiêu hao hết sạch. Dù sao hiện tại đối với nàng mà nói, thúc giục pháp bảo này cũng là dùng tinh huyết bản mạng cùng lực lượng lung tung mạnh mẽ xung kích là chính, cũng không có luyện hóa cũng không có nắm trong tay, rất cưỡng ép, có thể chịu đựng đến bây giờ đã là kỳ tích rồi.

"Ầm... Bịch bịch bịch..." Hơn một trăm người rối rít rơi xuống, cũng may vào lúc này mập mạp, Ngọc Thành còn tốt một chút, mập mạp trước tiên chộp lấy Nhậm Kiệt cùng Ngọc Vô Song; Ngọc Thành giơ tay lên thi triển pháp lực, tuy rằng hắn còn chưa tới trình độ có thể dẫn theo hơn trăm người phi hành, nhưng giảm xóc lực độ rơi xuống cũng còn được.

Phía dưới đều là tro núi lửa còn lại khi núi lửa phun trào, mọi người tới tấp rớt xuống.

"Khụ..." Nhậm Kiệt vốn trước đó chỉ thấy trước mắt tối sầm, vừa hạ xuống liền liên tiếp ho khan tỉnh táo lại, mới nhìn rõ tình huống chung quanh.

- Khụ... Mập mạp... Ngươi dẫn theo Ngọc Thành trang chủ đi... bố trí trận pháp... Nhanh, lưng cõng theo ta, ta nói cho các ngươi biết bố trí thế nào... Nhậm Kiệt lúc này lần đầu tiên thần hồn lực đã đến mức cực hạn gần như bị chưng khô, đầu đau nhức như muốn nứt ra, hận không thể chết đi mới thư thái.

Nhưng hắn biết, mình không thể hôn mê, không thể xảy ra bất kỳ trạng huống gì, cố gượng chống đỡ, nhưng bây giờ hắn ngay cả nhích động một ngón tay đều không được.

Lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ: "Mình trước nay luôn không cấp bách học thần thông, pháp thuật, không nghĩ tới pháp thuật thần thông đầu tiên mình học lại kinh khủng như vậy. Đúng lúc là thúc giục Ngọc Hoàng Ấn của Ngọc Hoàng Quyết, chỉ có điều Trấn Thiên Ấn này quá kinh khủng đi! Con bà nó, quá biến thái mà!" Nghĩ lại hắn đều cảm thấy sợ, đồ chơi này uy lực thì lớn, nhưng hao phí cũng quá lớn đi.

Nhìn quanh trừ mình ra, Đồng Cường, Tạ Kiếm cùng hơn trăm người cận vệ đội khác toàn bộ đều hôn mê, gần như đều bị rút cạn. Thần hồn lực của mình đều hao phí đến mức như bị chưng khô. Thật kinh khủng! Con bà nó, quá kinh khủng! Sau này ngàn vạn lần không thể tùy tiện thi triển Ngọc Hoàng Ấn này, chiêu thức này không phải tùy tiện là dùng được!

- Phiếu cơm lão đại! Hiện tại chỉ có hai chúng ta còn tốt một chút, chúng ta đi, mọi người làm sao bây giờ? Mập mạp nhìn chung quanh hơn trăm người đang hôn mê, gương mặt khổ sở nói.

- Không chết được, chỉ là hao phí quá lớn! Nhưng nếu như không bố trí trận pháp, sau khi Hải Vương ra ngoài tìm được mọi người, vậy thì chết chắc rồi! Nhậm Kiệt biết, từ trong không gian sụp đổ ra ngoài, khẳng định sẽ xuất hiện ở những địa phương khác nhau. Nhưng bất kể bất đồng thế nào, trên cơ bản cũng chỉ là ở chung quanh An Dương hành tỉnh. Lão già Hải Vương kia cũng không dễ chịu bao nhiêu, dù sao cuối cùng Ngọc Nhân Long liều mạng lực lượng cũng rất kinh người, mà lão còn phải mang theo Hải Lượng cùng Mặc Sanh thoát ra, nhưng lão đã đột phá đến Thái Cực Cảnh nên dù sao cũng tốt hơn một chút.

- Con bà nó! Suýt nữa quên mất lão! Được rồi, đi thôi! Mập mạp vừa nghe nói vỗ trán một cái, lưng cõng Nhậm Kiệt, gọi theo Ngọc Thành, lập tức bắt đầu công việc lu bù cả lên.

Trận pháp Nhậm Kiệt muốn bố trí cũng không khó, chỉ là ở chung quanh bố trí một trận pháp mê huyễn, trận pháp che dấu khí tức tung tích là được, chủ yếu phòng ngừa bị thần hồn lực của Hải Vương dò xét. Mượn dung nham cùng địa thế ngọn núi lửa sắp phun trào nơi này, rất dễ dàng làm được.

Hiện tại Nhậm Kiệt không thể nhích động, mập mạp cõng hắn trên lưng, Nhậm Kiệt chỉ huy Ngọc Thành bày trận. Đến lúc này, Ngọc Thành đã thành tâm bội phục sát đất, ngay cả chính hắn đều không nghĩ tới có thể còn sống rời đi, sau khi còn sống rời đi càng thêm không có suy nghĩ nhiều như vậy, mà Nhậm Kiệt ở vào tình trạng như thế còn có thể nhanh chóng bố trí trận pháp. Hơn nữa nghe Nhậm Kiệt chỉ huy bày trận, Ngọc Thành mới phát hiện, Nhậm Kiệt thuận miệng nói các thứ gì đó đều vô cùng huyền diệu.

Rất nhanh mượn địa hình, lực lượng địa hỏa dung nham ở chung quanh đã bố trí xong một trận pháp, đặt mọi người ở bên trong.

- Tốt quá, may mà, đa số cũng chỉ là tiêu hao quá độ, chỉnh thể không có vấn đề quá lớn. Chỉ có phiếu cơm lão đại cùng Tề Thiên tổn thương tương đối nặng! Trận pháp bố trí xong, mập mạp lập tức kiểm tra một phen, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

Lúc Nhậm Kiệt khôi phục, tu luyện muốn làm gì đều không ảnh hưởng, nghe mập mạp nói đã kiểm tra cho mọi người xong, hắn mới yên tâm, hướng về phía mập mạp nói: - Tĩnh Âm Trận đơn giản ngươi cũng biết, bố trí một chút cách âm đơn giản cho bọn họ. Trận pháp Tĩnh Âm là tránh cho bọn họ bị quấy rầy. Mọi người tu luyện mỗi nơi không giống nhau, cứ để mọi người trước khôi phục một chút, trước trị liệu bị thương một chút, sau đó ngươi chăm sóc cho Tề Thiên là được rồi!

- Không thành vấn đề, cứ giao cho ta! Lúc chiến đấu không có biện pháp tham dự, nhưng hậu kỳ trị liệu mập mạp cũng rất có tự tin, vỗ ngực đáp.

Nhìn mập mạp đi làm việc bận rộn, Nhậm Kiệt nhìn về phía Ngọc Thành cùng Ngọc Vô Song, thấy sắc mặt nàng hơi tái nhợt, nhưng tổng thể mà nói đã khôi phục trạng thái bình thường. Có lẽ nguyên nhân vì nhìn lâu ngày nên quen chăng, luôn có cảm giác bộ dáng nàng vẫn còn có chút mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ.

Tuy nhiên nhìn từ ánh mắt của nàng, hiển nhiên vấn đề trên người nàng trước đây, đã giải quyết rồi, hơn nữa lúc này lực lượng của nàng khẳng định không kém so với bất kỳ một vị Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong nào. Chỉ có điều là nàng không biết cách sử dụng mà thôi. Dù sao đây là di tích Vô Song Hoàng Phi lưu lại cho truyền nhân huyết mạch của mình, hơn nữa Ngọc Vô Song hiển nhiên đã tiếp nhận truyền thừa rồi, đương nhiên có không ít chỗ tốt, nếu như lực lượng của nàng để lộ ra ngoài rất nhanh sẽ chấn động thiên hạ.

Dĩ nhiên, muốn chân chính để cho nàng có sức chiến đấu tương ứng với thực lực, thì còn cần rất nhiều thời gian. Những thứ này đều là chuyện sau này, thời điểm này Nhậm Kiệt khôi phục lực lượng, đồng thời, ngẫm nghĩ rồi quyết định nói cho họ biết chuyện của Ngọc Nhân Long.

- Trang chủ, Vô Song! Vừa rồi thời điểm cuối cùng lúc chúng ta xông ra ngoài, thật ra là bị Hải Vương ngăn lại. Nếu như tiếp tục bị cản lại ở đó, cho dù chúng ta không bị Hải Vương phá mở trận pháp, một khi không gian đến gần tiểu thế giới kia toàn diện sụp đổ, chỉ sợ chúng ta có thể còn sống đi ra không vượt qua mười người. Lúc cuối cùng đó, Ngọc Nhân Long chẳng những hoàn thành chuyện ta giao phó cho hắn, kích nổ kịch độc trong cơ thể Mặc Sanh, Hải Lượng, mà còn dùng sức một mình ngăn lại Hải Vương, nhờ đó chúng ta mới có cơ hội chạy thoát! Chuyện này, Nhậm Kiệt không thể không nói, hơn nữa muốn nói cho họ biết trước tiên.

- Nhân... Long... Ngọc Thành vừa nghe nói, cả người thất thần, môi run rẩy lẩm bẩm tên Ngọc Nhân Long, nước mắt đã chảy xuống không ngừng.

Lúc Ngọc Nhân Long bị người luyện chế thành khôi lỗi, hắn sớm đã gần như tuyệt vọng, sau đó được Nhậm Kiệt cứu trở về, kết quả Ngọc Nhân Long kiên trì đi theo Hải Lượng. Bởi vì chuyện này Ngọc Thành từng thảo luận mấy lần cùng Nhậm Kiệt, hắn cũng hiểu rõ, không có khả năng ngăn cản được. Thế nhưng đi theo bên cạnh đám người Hải Vương, kết quả này là không thể tránh khỏi, hắn cũng đã nghĩ tới.

- Nhậm đại ca! Huynh... huynh nói gì? Ca ca vì sao lại đi theo Hải Vương? Bên cạnh Hải Lượng bọn họ... Đúng rồi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Nhậm đại ca??? Ngọc Vô Song nghe Nhậm Kiệt nói thế, lo lắng, hoảng sợ nhìn về phía Nhậm Kiệt hỏi một dây. Nàng vẫn chưa hoàn toàn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...

Tuy rằng không biết trong thời gian qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vừa nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, Ngọc Vô Song vô cùng hoảng sợ lo lắng.

Nhậm Kiệt không có che giấu, nói cho Ngọc Vô Song biết chuyện vì sao Ngọc Nhân Long đánh lén Ngọc Thành, sau đó được hắn cứu sống, lại kiên trì muốn đi theo bên cạnh Hải Lượng bọn họ nằm vùng, thẳng đến chuyện xảy ra ở bên trong không gian di tích Vô Song Hoàng Phi... đều nói rõ một lần.

- Cuối cùng hắn dùng thần thức nói với ta, kiên trì không cho ta nói cho muội biết hắn liều chết ngăn lại Hải Vương, bởi vì hắn cho rắng hắn không phải là một ca ca tốt! Nhưng ta nói với hắn, có ca ca như vậy không mất mặt... ta sẽ nói hết thảy đầu đuôi cho muội biết! Không có Ngọc Nhân Long, lần này đúng thật là xảy ra chuyện lớn, một chuyện quy về một chuyện, Nhậm Kiệt đều nói toàn bộ cho Ngọc Thành cùng Ngọc Vô Song biết.

- Không không không thể... Ca ca là thiên tài, ca ca nhất định có thể còn sống trốn ra được... Ca... Ca ca sẽ không có việc gì! Nhậm đại ca! Huynh nói có đúng không? Nhậm đại ca! Đúng không? Ca ca không có việc gì... đúng không... Nghe Nhậm Kiệt nói những điều này, Ngọc Vô Song sớm đã lệ rơi đầy mặt, đến cuối cùng nắm tay Nhậm Kiệt lay lay, giọng bi thương run run.

Thật sự cho tới bây giờ nàng chưa từng oán hận Ngọc Nhân Long, tuy rằng đôi khi cảm thấy mình rất ủy khuất, nhưng Ngọc Nhân Long luôn là niềm kiêu hãnh của nàng, Ngọc Nhân Long thiên tài như vậy, lợi hại như vậy...

Ngọc Thành ở một bên cũng nước mắt chảy ròng: còn sống, làm sao có thể! Tuy rằng Nhậm Kiệt không có nói tường tận cụ thể, nhưng Ngọc Thành lại nghe rõ, cuối cùng là Nhân Long thiêu đốt âm hồn ngăn chặn Hải Vương, tuy rằng không rõ làm sao hắn làm được, nhưng Ngọc Thành biết chuyện đó phải đau khổ biết bao, và không có khả năng còn sống.

- Khóc đi! Tận tình khóc đi! Hắn là một ca ca tốt, dù tính tình có hơi không được bình thường một chút, nếu như có thể sớm một chút... Yên tâm đi, có Nhậm đại ca đây, món nợ này chúng ta từ từ tính sổ với bọn họ, sẽ không để cho ca ca muội chết oan uổng như vậy! Ngọc Vô Song cuối cùng đã khóc không ra tiếng, nếu không nhờ thân thể nàng chiếm được biến đổi, thương tâm khóc thầm thế này rất có khả năng đã hôn mê, thậm chí sẽ bị tổn thương tâm thần.

Lúc này nói đừng khóc, đó là hoang đường, khóc, khóc đi, Nhậm Kiệt để nàng mặc sức khóc cho vơi thống khổ, khóc cho quên bi thương.

Trên bầu trời An Dương hành tỉnh cách không xa Liệt Nhật Tuyết Phong Sơn, còn cao hơn rất nhiều so với Liệt Nhật Tuyết Phong Sơn, từ xa nhìn lại Liệt Nhật Tuyết Phong Sơn giống như một đống băng màu trắng, bởi vì quá cao. Mà lúc này, mới vừa từ không gian di tích Vô Song Hoàng Phi đi ra, Hải Lượng, Mặc Sanh đang lẳng lặng nhìn Hải Vương, bộ dáng Hải Vương đã khôi phục, nhưng đứng gần vẫn có thể cảm nhận được dao động lực lượng của lão cũng không bình thường.

Hải Vương vừa đi ra trước tiên là tìm kiếm tung tích Nhậm Kiệt bọn họ, Tư Mã Dần kia cuối cùng sử dụng Linh phù dịch chuyển trốn đi, khẳng định không đuổi kịp, nhưng Nhậm Kiệt bọn họ hẳn là không trốn xa như vậy.

Ước chừng qua một canh giờ, đột nhiên, khí tức bốn phía dao động, rồi bốn phân thân giống Hải Vương như đúc từ bốn hướng bay trở lại, trong nháy mắt dung nhập trong thân thể Hải Vương, rốt cục Hải Vương cũng mở hai mắt ra.

- Sư tôn! Có tìm được bọn chúng không? Vừa nhìn thấy Hải Vương mở hai mắt ra, Hải Lượng lập tức không thể chờ đợi hỏi thăm.

Hắn hiện tại càng thêm hận, chuyện Ngọc Nhân Long tới giờ còn khiến hắn cảm thấy không có đất dung thân, đùa bỡn, đó hoàn toàn là cảm giác bị đùa bỡn. Hắn không tin Ngọc Nhân Long có thể tự mình thanh tỉnh, hắn cũng không ngốc, rất nhanh liền nghĩ tới đoạn thời gian Ngọc Nhân Long rời khỏi mình, sau đó trở về lại.

Bởi vì lúc đó hắn rất tự tin đối với Thiên Khôi Thuật, cho rằng người bị luyện chế thành khôi lỗi thì không có khả năng khôi phục, nhưng không nghĩ tới Ngọc Nhân Long thật sự khôi phục, hơn nữa cuối cùng còn phá hỏng đại sự của sư tôn, mình cùng Mặc Sanh đều thiếu chút nữa chết trong tay hắn.

- Cả An Dương hành tỉnh cùng chung quanh vạn dặm đều đã dò xét, cũng không có tung tích bọn chúng! Hải Vương nói, sắc mặt âm trầm. Lần này tuy rằng đột phá đến Thái Cực Cảnh, nhưng thời điểm này lão cũng bị thương không nhẹ, chỉ có chính lão biết rõ nhất, một kích sau cùng của Ngọc Nhân Long kia tạo thành thương tổn cũng không có dễ dàng hóa giải toàn bộ như vậy, cộng thêm cuối cùng lão mang theo Mặc Sanh, Hải Lượng rời không gian kia cũng bị thương tổn không nhỏ.

Chuyện này còn là thứ yếu, mấu chốt là mình không có thu được món bảo bối nào, nhất là hồn dịch bị Ngọc Nhân Long nuốt hết sạch, còn dùng nó để đối phó với mình. Đó là vật trân quý biết bao, nếu như chiếm được những thứ đó, khẳng định mình có thể trong vòng mười năm đạt tới một độ cao mới, cho dù trở thành tồn tại đỉnh phong ở Thiên Hải Tông cũng không thành vấn đề.

- Làm sao có khả năng? Bọn chúng có thể còn sống đi ra cũng không tệ rồi, thời gian ngắn như vậy làm sao có thể biến mất, chẳng lẽ đều chết hết rồi? Mặc Sanh không tin Nhậm Kiệt bọn họ có thể chạy trốn nhanh như vậy. Nên biết với thần hồn lực của Hải Vương hiện nay, trong nháy mắt bao phủ chung quanh vạn dặm dễ như trở bàn tay, lão lại cho phân thân phân ra dò xét bốn phía, bao gồm cả An Dương hành tỉnh cùng chung quanh, không có khả năng không phát hiện ra Nhậm Kiệt bọn họ.

- Đã chết! Đều chết hết đi cho tốt! Nhất là tên Nhậm Kiệt chết tiệt kia, nếu không phải vì hắn... thì đâu có... Hải Lượng nói tới câu cuối cùng, chợt nhìn thấy Hải Vương sa sầm sắc mặt, lạnh lùng nhìn hắn một cái, hắn sợ tới mức không dám nói tiếp.

Hải Vương đạt tới Thái Cực Cảnh, tạo áp lực cho người ta còn lớn hơn, nếu không phải vì trong lòng Hải Lượng biết rõ quan hệ đặc thù giữa mình cùng Hải Vương, biết Hải Vương bồi dưỡng mình để nắm trong tay Thiên Hải Đế Quốc, chỉ sợ Hải Lượng ngay cả câu dư thừa cũng không dám nói. Tuy nhiên đúng là hắn vô cùng căm hận Nhậm Kiệt, chuyện lúc trước còn không tính, không nghĩ tới hắn còn lưu lại kịch độc trên người mình, còn khôi phục cả khôi lỗi mình luyện chế, cuối cùng còn tính kế mình một phen... Tên đáng chết! Giết hắn một vạn lần cũng khó mà tiêu tan nỗi uất hận trong lòng.

- Hừ! Nếu dễ dàng như vậy thì tốt rồi! Hải Vương hừ lạnh một tiếng, tùy tiện nói: - Sau này gặp bọn chúng nhớ kỹ không được có bất kỳ khinh thường nào, có ra tay tuyệt đối không thể cấp cho chúng bất cứ cơ hội nào, Ngọc Nhân Long kia chính là ví dụ tốt nhất. Đám người đó tuy rằng còn trẻ, nhưng đều không thể xem thường: Ngọc Nhân Long thanh tỉnh trở lại, còn có sự kiện lần này đều tràn đầy quỷ dị, người này rất đáng sợ tuyệt đối không thể lưu lại, nếu không sẽ thành mối họa lớn. Còn nữa, không có chỉ thị của ta, ngươi không được trêu chọc hắn, muốn động thủ phải là một kích lôi đình trực tiếp lấy mạng, không thể cho hắn thêm bất kỳ cơ hội cùng không gian trưởng thành!

- Sư huynh! Có cần tiếp tục xâm nhập điều tra hay không, cần vận dụng... Hải Vương uy thế càng ngày càng cường đại, Mặc Sanh nói chuyện đều rất cẩn thận, thận trọng.

- Không cần! Hải Vương giơ tay cắt lời Mặc Sanh rồi nói:

- Hiện tại lập tức trở về Thiên Hải Đế Quốc, không có giết chết lão già Tư Mã Dần kia rất có khả năng để lại hậu hoạn, còn tên Nhậm Kiệt kia cũng như vậy! Rất có thể bọn chúng bị không gian thay đổi đưa đến những địa phương khác, hoặc là có người tiếp ứng, bất kể tình huống nào đều không thích hợp tiếp tục ở lại, đi!

Hải Vương ngắt lời Mặc Sanh, rất dứt khoát nói xong mang theo hai người rời đi. Vốn trước nay Hải Vương đi tới bất kỳ địa phương nào đều không lo lắng không e ngại, hiện tại cũng có chút nhức đầu, trước mang Hải Lượng, Mặc Sanh về lại Thiên Hải Đế Quốc an toàn rồi nói sau.

Cho dù thời điểm này đã đạt tới Thái Cực Cảnh, lão cũng không muốn tiếp tục mang theo hai người bên mình, thật sự lão sợ lại bị người mưu hại. Từ trước cho tới bây giờ lão không nghĩ tới, lại có người có thể dùng người thân của mình tính kế mình, làm mình chật vật đến nước này...

/844

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status