Tà Thiếu Dược Vương

Chương 454: Cấp bậc tông môn

/844


3 ngày đối với người thường chỉ là thoáng qua, đối với người tu luyện lại càng không là gì, nhưng mà 3 ngày này Nhậm Kiệt phải luôn giám sát Thủy Chí Bằng cùng Tư Mã Dần, thời gian trôi qua trở nên rất chậm.

Làm cho Nhậm Kiệt nhớ lại học thuyết ở Địa Cầu, cái gì là thuyết tương đối. Ngồi trên chậu than một phút, dài giống như một năm. Nhưng nếu một người con trai ngồi cạnh cô gái xinh đẹp, có lẽ một ngày cũng sẽ ngắn ngủi như một phút, vẫn còn mong mỏi thời gian trôi chậm hơn nữa.

Đương nhiên, Nhậm Kiệt không nhớ rõ lắm, bởi vì nó chỉ là chuyện cười xem trên di động mà thôi.

Đi đến thế giới này, không có những thứ hiện đại hóa, nhưng cuộc sống lại càng đặc sắc thần kỳ hơn. Hơn nữa trong lúc hàm chán, cũng thu được một chút tin tức hữu dụng.

Nhậm Kiệt nghe bọn họ nói chuyện mới vô tình biết được, thì ra đây là động phủ của tán tu Vạn Trường Hồng đặc biệt lợi hại, còn được gọi là Trường Hồng đạo nhân. Trường Hồng đạo nhân vô cùng nổi danh ở Đông Hoang, tung hoành hơn ngàn năm để lại không ít truyền thuyết, nhưng mà hắn không thành lập tông môn, vài trăm năm gần đây lại biến mất, không ai biết hắn ở đâu.

Có người nói hắn đã chết, dù sao lúc đó hắn đã là Thái Cực Cảnh đỉnh cao nhất, cũng có người nói có thể hắn chuẩn bị độ kiếp.

Thực tế có chuyện này, tình huống thật là Trường Hồng đạo nhân độ kiếp thất bại, chuyển thế sống lại. Đến Thái Cực Cảnh đỉnh phong, đã có thể hơi khống chế được chuyển thế sống lại, mà trùng hợp hắn chuyển thế sống lại ở Ngọc Kinh Thành, bị lão tổ Thánh Đan Tông Tư Mã Thiên Thần phát hiện.

Vì thế Tư Mã Thiên Thần mới thu nhận Quách Tông Hữu không có thiên phú gì, nhưng mục tiêu chủ yếu là con trai Quách Tú của hắn. Nhưng lực lượng của Quách Tú nhất định phải đạt đến Âm Dương Cảnh dương hồn, mới có thể chân chính khôi phục lại ký ức, lúc đó Tư Mã Thiên Thần cũng không dám quá gấp gáp.

Lại không ngờ về sau Quách Tú chết trên tay Nhậm Kiệt, hắn bất đắc dĩ mới mới vội ra tay. Có điều bởi vì Quách Tú không hoàn toàn thức tỉnh ký ức, tuy rằng lấy được một phần hồn phách, nhưng không có cách trực tiếp tìm tới chỗ vào, buộc phải đi lùng sục tìm kiếm, thế mới làm Thiên Thủy Tông phát hiện. Kết quả ngay lúc này khóa được vị trí khái quát, ngay trong phạm vi Thiên Thủy Tông, tiếp theo xảy ra hai đại tông môn quyết chiến.

Sau đó hai bên đều liều mạng rất thảm, lúc này mới phải ngồi xuống đàm phán.

Thì ra là thế, hiện tại Nhậm Kiệt cũng hiểu được, tại sao lúc đó Thánh Đan Tông quan tâm tên Quách Tú kia như vậy, nhìn sao cũng không ra hắn là thiên tài chân chính, đáng để tông môn chú ý như thế, thì ra là chờ cho động phủ Trường Hồng đạo nhân hôm nay.

Về phần Thiên Thủy Tông cùng Thánh Đan Tông nhiệt tình với động phủ này hơn cả di tích thượng cổ, Nhậm Kiệt cũng hiểu được. Hiện tại tông môn bình thường theo Nhậm Kiệt thấy, có thể chia làm bốn cấp bậc, tông môn nhập môn chính là có một Thái Cực Cảnh, nhưng không đột phá Thái Cực Cảnh tầng thứ ba, chỉ có thể sống vài trăm năm, còn là dưới tình huống không gặp sóng gió.

Cũng có rất nhiều thế lực như vậy không xưng là tông môn, tựa như Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang hoặc là Cổ Thôn.

Tiếp theo là những tông môn thực lực chân chính hùng hậu, tồn tại ngàn năm thậm chí mấy ngàn năm. Bọn họ truyền thừa vô số đời, luôn có vài Thái Cực Cảnh không ngừng, nội tình hùng hậu, có thể kéo dài. Tông môn như vậy là Thiên Thủy Tông cùng Thánh Đan Tông, trước kia Nhậm Kiệt cũng xem Minh Ngọc Hoàng Triều cũng là tồn tại mạnh nhất trong cấp bậc này, nhưng hôm nay Nhậm Kiệt đã không cho là thế. Đằng sau hoàng đế ẩn giấu quá sâu, sâu không lường được.

Nhưng tông môn như vậy có một khuyết điểm, chính là lão tổ Thái Cực Cảnh thường khó đạt đến đỉnh phong, không đạt đến trình độ lão tổ ngàn tuổi, tông môn vẫn luôn kém một chút.

Đến tông môn lão tổ ngàn tuổi, dựa vào lão tổ ngàn tuổi trấn giữ, lực lượng tông môn mạnh hơn nhiều lần tông môn bình thường. Bởi vì lão tổ ngàn tuổi mạnh mẽ quá sức tưởng tượng, 2000 năm tuổi thọ có đủ thời gian để bồi dưỡng ra tồn tại mạnh mẽ, làm cho tông môn hết sức hưng thịnh.

Về phần các tông môn vạn năm truyền thừa từ thời đại thượng cổ, rất ít gặp được, bọn họ không trực tiếp tiếp xúc với người tu luyện bình thường. Mà Thiên Thủy Tông cùng Thánh Đan Tông truyền thừa quá ngàn năm, nội tình đủ hùng hậu, thiếu thốn duy nhất là trong môn phái không có lão tổ ngàn tuổi. Mà đến trình độ Thái Cực Cảnh, muốn đạt đến lão tổ ngàn tuổi, nhất định phải có phương pháp tu luyện, con đường hoàn chỉnh mới được. Trong di tích bình thường dù có lấy được bảo vật, cũng khó mà giúp người ta đạt đến trình độ Thái Cực Cảnh, lão tổ ngàn tuổi.

Mà nghe nói khi xưa Trường Hồng đạo nhân chỉ là tán tu, có thể vì lấy được truyền thừa động phủ mà đạt tới lão tổ ngàn tuổi, tự nhiên dẫn tới lão tổ Thiên Thủy Tông cùng Thánh Đan Tông điên cuồng tranh giành.

3 ngày trôi qua nhanh chóng, Nhậm Kiệt theo dõi Thủy Chí Bằng cùng Tư Mã Dần bắt đầu chuẩn bị, chia nhau liên lạc người của mình tạo hành động giả, dẫn dắt sự chú ý của người khác, bao gồm giả tranh đấu với nhau. Còn bọn họ thì chia nhau liên lạc lão tổ cùng thủ hạ, tuy rằng đã thề, nhưng vẫn phái người tụ tập, sau đó chạy đến.

- Rề rề rà rà, cuối cùng cũng hành động.

Nhậm Kiệt nhìn bọn họ sắp lên đường, cũng mỉm cười đứng lên, lực thần hồn bám theo bọn họ rời đi, nhàn nhã đi ra ngoài, chờ kéo ra khoảng cách nhất định sẽ đuổi theo.

Nhậm Kiệt không dám bám quá sát, trong 3 ngày qua đã hiểu được, lão tổ Thánh Đan Tông Tư Mã Thiên Thần tu vi đã là Thái Cực Cảnh tầng thứ bảy, còn lão tổ Thiên Thủy Tông Thủy Phi Tường đã là Thái Cực Cảnh tầng thứ tám. Dù nói bọn họ liều mạng bị thương lẫn nhau, nhưng lần đầu đối mặt với cấp bậc này, lực thần hồn chênh lệch rất nhiều với mình, Nhậm Kiệt quyết định cẩn thận hơn.

- Khách quý, ngài sắp ra ngoài sao. Bên ngoài có người muốn vào, nói là đồ đệ của ngài.

Lực thần hồn của Nhậm Kiệt khóa chặt, dựa theo tốc độ của mấy người kia thì nửa canh giờ sau Nhậm Kiệt mới đuổi theo, cho nên muốn ra ngoài dạo một vòng rồi đi luôn, không ngờ vừa ra cửa đã có tiểu nhị đi tới.

Phòng nơi này đều có trận pháp ngăn cách, không ít tán tu đến đây tu luyện hoặc là đi ngang qua, là chỗ ở của người có tiền, hoặc rất hợi hại, cho nên ngay cả tiểu nhị cũng là Thần Thông Cảnh. Vừa rồi Nhậm Kiệt không chú ý xung quanh, cũng không biết chuyện bên ngoài, đột nhiên nghe tiểu nhị nói, đồ đệ của mình, Nhậm Kiệt không khỏi sững sờ.

Không phải chứ, làm sao Thường lão tứ lại chạy đến đây?

Đây là ý tưởng đầu tiên của Nhậm Kiệt, nhưng lập tức hủy bỏ, không thể nào. Nếu như Thường lão tứ đến tìm mình, không cần tốn sức như vậy, hắn có phương thức liên lạc lúc khẩn cấp.

- Đồ đệ?

Nhậm Kiệt nhìn tiểu nhị này, khẽ nhíu mày, ở đâu nhảy ra đồ đệ.

Tiểu nhị kia vừa thấy sắc mặt của Nhậm Kiệt, lại nhìn Nhậm Kiệt đeo mặt nạ cười, hắn cũng lúng túng cười theo. Ở chỗ này người nào cũng gặp được, không để ý Nhậm Kiệt đeo mặt nạ, chỉ là cảm giác quá mức. Nhưng Nhậm Kiệt cau mày rõ ràng là nói hắn không biết, mà Nhậm Kiệt ở chỗ tốt nhất của bọn họ, tuy rằng không nhìn ra sâu cạn, nhưng tuyệt đối không dám đắc tội.

Nhưng mà người bên ngoài cũng rất lợi hại, bằng không sao mình lại...

- Các ngươi ngăn cản ta làm gì, cút đi, oành... Sư phụ... sư phụ...

Lúc này, bên dưới ầm ầm, sau đó mấy người bị đánh bay ra, toàn là cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh, sau đó có một bóng người màu đen như lốc xoáy vọt ra.

Nhậm Kiệt vừa khó hiểu, lực thần hồn đã tỏa ra tra xét, cũng vừa lúc thấy cảnh này, tên to xác bùng nổ lực lượng Âm Dương Cảnh dương hồn, đánh bay người chỗ này.

Là hắn.

Nhậm Kiệt liền nhận ra, da thịt như lụa đen, vóc người cao hai thước, nói chuyện lại như trẻ con, Cổ Tiểu Bảo, sao nó lại chạy đến đây.

- Ha ha... Sư phụ, ta đã nói ngài nhất định ở đây mà...

Cổ Tiểu Bảo chấn văng người ngăn cản, lại xông qua trận pháp cùng các loại cản trở, dựa vào lực lượng mạnh mẽ đụng xuyên qua, chạy thẳng đến chỗ Nhậm Kiệt, nhìn thấy được Nhậm Kiệt liền ngoác miệng cười, hai tay vỗ mạnh.

Lúc này sắc mặt tiểu nhị khó coi cực điểm, chỗ của bọn họ tự nhiên có chút bối cảnh, nhưng không dám tùy tiện đắc tội Âm Dương Cảnh dương hồn trở lên. Người như vậy đều có bối cảnh lớn, dù không có bối cảnh, bản thân cũng đủ mạnh, nhưng hôm nay tên đen này...

- Ta quen người này, cái này coi như bồi thường, chỗ này không có chuyện của ngươi.

Nhậm Kiệt cười khổ bất đắc dĩ, nói thế nào coi như gặp mặt một lần, hơn nữa nhìn tên đen này không quá bình thường, nhưng lại quá đơn thuần. Cho nên Nhậm Kiệt nhấc tay lấy ra 1000 khối linh ngọc trung phẩm, tiện tay ném cho tiểu nhị coi như bồi thường xua tay cho hắn đi.

Tiểu nhị vốn đang khó xử, không muốn chọc tới tồn tại mạnh mẽ này, nhưng tên đen náo loạn như vậy không ứng phó không được. Hơn nữa thấy Nhậm Kiệt cau mày, lỡ như không quen thì bọn họ nhất định phải ra mặt, không thể đảm bảo an toàn cho khách trong tiệm, sau này còn ai đến nữa.

Lúc này Nhậm Kiệt vừa nói, hắn liền xuống thang lập tức thu hồi linh ngọc, mau đi gọi người trong tiệm không cần nóng, mau đi sửa chữa hư hại là được.

- Đừng ngây ngốc ngoài cửa nữa, chỉ có một mình ngươi thôi sao?

Ở ngoài cửa liếc Cổ Tiểu Bảo, nhìn hắn gật đầu, Nhậm Kiệt vẫy tay:

- Vào rồi nói.

Dù sao, Thủy Chí Bằng, Tư Mã Dần cũng không cần vội, mình chỉ cần dùng lực thần hồn tạm thời chú ý là được, xem chuyện gì xảy ra đã, Nhậm Kiệt cũng thật tò mò về tên cao to đen này, nhưng lúc đó hắn đi ngang qua cũng không quá chú ý, thật không ngờ hắn lại theo đến đây.

- Tốt, thật tốt quá, sư phụ, có phải ta rất lợi hại không, lập tức tìm được đến ngài.

Cổ Tiểu Bảo vừa nghe Nhậm Kiệt gọi mình vào, lại vỗ tay vui vẻ đi theo Nhậm Kiệt vào phòng.

/844

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status