Tà Thiếu Dược Vương

Chương 569: Tình yêu của Sát Thủ Vương

/844


Lam Thiên còn đang nghi hoặc không hiểu, thế nào gian khổ lắm mới có liên lạc với Sát Thủ Vương, lại đột nhiên một biến thành hai, lại nghe Sát Thủ Vương nói một câu như vậy.

Trong lòng của hắn cũng cả kinh, không nghĩ tới Sát Thủ Vương này thậm chí ngay cả sư phụ mình ẩn núp trong bóng tối đều biết, điều này sao có thể. Vốn hắn cũng không có quan tâm tới Sát Thủ Vương lắm, dù sao Sát Thủ Vương chẳng qua chỉ là một trong tám đại Vương giả mà thôi, cường đại như thế nào đi nữa cũng có hạn.

Đối với hắn đã sớm đạt tới Thái Cực Cảnh mà nói, cái gọi là Sát Thủ Vương cũng chỉ là cách gọi vốn nhận biết trước đây, nếu không phải vì thấy lão có quan hệ với Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, Lam Thiên cũng sẽ không để ý tới Sát Thủ Vương này, không nghĩ tới lại như thế.

- Cẩn thận một chút, hắn đã đạt đến Thái Cực Cảnh, hơn nữa dường như còn lĩnh ngộ pháp tắc không gian nào đó, người này bản thân đã vô cùng kinh khủng, ở thời điểm cấp bậc Vương giả có thể ám sát Thái Cực Cảnh. Hiện tại cho dù vi sư cũng không thể đến gần, bởi vì thời khắc này hắn đã khóa lấy ngươi, vi sư vốn nghĩ là lặng lẽ theo tới phòng ngừa những người khác, không nghĩ tới hiện tại Sát Thủ Vương trở nên kinh khủng như vậy, ngươi phải cẩn thận đối phó! Đúng lúc này, trong đầu Lam Thiên vang lên thanh âm của Hạ Cửu Hạc sư phụ hắn.

Lam Thiên càng kinh hãi, sư phụ nói lời này chính là có ý cho hắn biết: Sát Thủ Vương có nắm chắc đánh chết mình, mà sư phụ cũng không có nắm chắc nhất định ngăn cản được.

Điều này làm cho Lam Thiên vốn trước đó có chút khinh thị Sát Thủ Vương lập tức căng thẳng, cũng may lần này là hắn có chuyện cầu đối phương, biết Tiếu Kiểm Sát Thần Vương kia có quan hệ với Sát Thủ Vương, nên bỏ sức hao của gian nan chiếm được tấm lệnh bài này, bao gồm gặp được Sát Thủ Vương cũng coi như cẩn thận một chút.

- Ngài chớ lo lắng, đây là lệnh bài của ngài! Lam Thiên nói, lấy ra một tấm lệnh bài có dấu hiệu đặc biệt của Sát Thủ Vương nói: - Tấm lệnh bài này đều không phải là ta dùng sức mạnh đoạt lấy, mà là đổi lấy từ trong tay người chủ, giá cao là giúp hắn đến địa phương khác nắm trong tay một thành thị có trăm vạn dân cư, đồng thời giúp hắn đạt tới Âm Dương Cảnh, phụ thêm tặng cho hắn hai người Âm Dương Cảnh dương hồn để bảo vệ gia tộc hắn!

Nói xong, Lam Thiên đưa tấm lệnh bài cho Sát Thủ Vương, mang trên mặt nụ cười thoải mái.

Mà Sát Thủ Vương vừa nghe nói, lại là nhướng mày, lão có thể cảm nhận được Lam Thiên cũng không có nói láo, hơn nữa loại chuyện như vậy rất dễ dàng chứng thực. Nên biết rằng, mở ra lệnh bài kia phải dùng máu cùng bí pháp của hậu nhân bạn cũ. Chỉ là lão có phần hơi cảm thán: Thật đáng buồn! Không nghĩ tới hậu nhân lão hữu rồi lại đến mức này, dùng những thứ đó để bán lệnh bài của mình, điều này làm cho trong lòng lão không dễ chịu chút nào...

- Tấm lệnh bài này là của ta hứa hẹn với lão hữu, những người khác chiếm được cũng vô dụng, ngươi muốn làm gì? Cũng không phải nói lấy được tấm lệnh bài này là có thể khống chế Sát Thủ Vương, muốn lão làm gì cũng được, thậm chí người khác cầm tấm lệnh bài này căn bản không sử dụng tốt, chỉ sẽ chọc giận Sát Thủ Vương... Lam Thiên không hẳn không biết đạo lý này.

- Bổn tông chủ là muốn bàn với ngài chuyện gặp gỡ Tiếu Kiểm Sát Thần Vương. Hẳn ngài phải biết chứ, bổn tông chủ lần này tìm hắn muốn nói một chuyện, làm phiền ngài hỗ trợ thông báo một tiếng, giúp chúng ta có cơ hội gặp nhau nói chuyện một lần! Lam Thiên sinh mạng bị đối phương uy hiếp, ngay cả sư phụ cũng không dám bảo đảm, nên cũng không có nói nhảm gì nhiều, có cái gì đều nói thẳng ra.

"Đến rồi đấy!" Vừa nghe nói, Sát Thủ Vương cùng Cổ Nguyệt đồng thời sửng sốt. Nhậm Kiệt sớm đã nói với bọn họ, bọn họ là người biết thân phận của Nhậm Kiệt, bởi vì Nhậm Kiệt với thân phận mặt nạ cười xuất hiện làm việc, Nhậm Kiệt cố ý đề cập qua với Sát Thủ Vương, Cổ Nguyệt, để hai người thời gian gần đây nhất định phải chú ý ẩn giấu một chút, bởi vì hiện tại hắn trêu chọc người càng ngày càng nhiều, đối phương không tìm được hắn, sớm muộn gì sẽ tìm tới Sát Thủ Vương bọn họ.

May mà Sát Thủ Vương đột phá, Cổ Nguyệt lại là từ Tàn Hồn đi ra, cho nên cho dù trước đó Tàn Hồn cũng âm thầm tìm kiếm bọn họ, nhưng vẫn không có biện pháp khóa lấy bọn họ, mà Lam Thiên này lại dùng phương thức như vậy, khiến Sát Thủ Vương chủ động xuất hiện.

Bất quá nhìn Lam Thiên ý tứ này, lại không phải muốn trực tiếp động thủ.

"A, đúng rồi!" Lão nhân mặt cười đột nhiên nghĩ tới, người này còn không biết Tiếu Kiểm Sát Thần Vương trong miệng hắn chính là Nhậm Kiệt đâu.

- Hắn là đồ đệ của ta, ngươi tìm hắn có chuyện gì? Sát Thủ Vương trừng mắt nhìn Lam Thiên hỏi. Nếu Nhậm Kiệt muốn che giấu tung tích, chế tạo một thân phận khác, hơn nữa đã mang mặt nạ cười tương tự cùng chung chiến đấu, đã cứu mình hai lần, không thừa nhận cũng không có ý nghĩa gì, nên dứt khoát thừa nhận.

- Đồ... Đệ... Lúc này, trong đầu Nhậm Minh vang lên thanh âm của Cổ Nguyệt mang theo ý cười.

Đường đường là Sát Thủ Vương lập tức sắc mặt nóng lên, bởi vì Cổ Nguyệt cũng biết chuyện cũ của lão, lúc trước Nhậm Thiên Hành bảo lão lưu lại chiếu cố cho Nhậm Kiệt, lúc thích hợp chỉ dạy hắn, dẫn đường cho hắn, kết quả mấy lần lão đi dạy Nhậm Kiệt, kết quả lại đều bị Nhậm Kiệt dọa cho hoảng sợ... lúc này lão mạnh dạn nói Nhậm Kiệt là đồ đệ mình, làm cho Cổ Nguyệt không nhịn cười được len lén liên lạc với lão.

Cũng may, sắc mặt của hai người được mặt nạ che giấu cùng liên lạc trong âm thầm, Lam Thiên bọn họ cũng không biết.

- Thì ra là thế, quả nhiên là danh sư xuất cao đồ! Tiếu Kiểm Sát Thần Vương danh chấn Đông Hoang, trận pháp vô địch. Bổn tông chủ có một chuyện mua bán muốn hợp tác cùng hắn, nếu như thành công, hai bên đều có chỗ tốt lớn lao, cụ thể còn phải gặp bản thân hắn mới trao đổi... ngài có thể đem giao cái này cho hắn... "Vèo..." Lam Thiên cũng không có nói bất kỳ lời dư thừa, tuy rằng Sát Thủ Vương có nhiều điều khiến hắn kinh ngạc, giật mình, nhưng bây giờ hắn quan tâm hơn chính là tìm được Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, cho nên trực tiếp bắn ra một khối linh ngọc đã chuẩn bị từ trước.

Cái đồ vật gì? Sát Thủ Vương nhìn thoáng qua khối linh ngọc, thầm nghĩ người này quả nhiên có điều cầu xin, bất quá chuyện liên quan tới Nhậm Kiệt, lão cũng không thể làm chủ.

- Đi! Hơn nữa bọn họ dừng lại ở chỗ này cũng rất lâu rồi, đợi tiếp nữa rất có khả năng bị Tàn Hồn để mắt tới, kết quả Sát Thủ Vương nhìn thoáng qua linh ngọc, sau đó không nói hai lời cùng Cổ Nguyệt bay đi.

Bọn họ mới vừa rời đi, Hạ Cửu Hạc tay chống cây gậy đầu rồng, có vẻ càng thêm già nua, giống như đã gần đất xa trời, cất bước một cái từ ngoài mười mấy dặm liền xuất hiện ở bên cạnh Lam Thiên.

- Sư phụ! Hắn thật sự mạnh như vậy sao? Lam Thiên cũng vô cùng tự tin, hiện tại cho dù là đối mặt với lão tổ, hắn cũng không đến mức hoàn toàn không có năng lực tự vệ, nhưng vừa rồi giọng nói của sư phụ lại vô cùng nghiêm túc, không giống như là nói giỡn.

- Ngươi không biết, dù là người cùng tông môn cường đại bồi dưỡng ra cũng bất đồng, có thể trở thành một trong tám đại Vương giả, đều là rất đặc thù, hơn nữa có thể ở thời điểm Âm Dương Cảnh đỉnh phong đã có lực lượng đặc thù, nhất là Hải Vương sau đó có vị Sát Thủ Vương này. Hắn lĩnh ngộ chính là pháp tắc không gian, vốn là tốc độ, năng lực ám sát trong nháy mắt đã kinh khủng dị thường, giờ này chẳng biết vì sao đạt tới Thái Cực Cảnh, hơn nữa dường như cũng là từ phương diện không gian đột phá, vậy thì vô cùng kinh khủng. Trình độ nguy hiểm của hắn, hơn xa so lão tổ bình thường, đừng với lực lượng đơn thuần cân nhắc hắn, người như thế rất đặc biệt!

Hạ Cửu Hạc nhìn Sát Thủ Vương rời đi, dùng thanh âm có hơi run run nói với Lam Thiên.

- Dạ, sư phụ! Lam Thiên tuy rằng vô cùng kiêu ngạo, nhưng cũng rất cảm kích với hết thảy những điều Hạ Cửu Hạc làm cho hắn, liền cung kính đáp một tiếng...

Hiện tại cứ chờ Tiếu Kiểm Sát Thần Vương trông thấy khối linh ngọc kia, chỉ là không biết có thành công hay không, nếu không thể mau sớm tăng lên, thì hết thảy đều là mộng ảo.

Nghĩ tới những địch nhân của mình, nghĩ tới tên Cao Bằng ẩn giấu sâu đến ngay cả hắn đều không nghĩ tới như vậy; nghĩ tới tên Nhậm Kiệt đáng ghét đáng chém ngàn vạn đao; còn có mục tiêu cả đời mình muốn vượt qua kia...

- Yên tâm đi, trình độ trận pháp của hắn đạt tới loại trình độ đó, thì lực hấp dẫn của vật kia đối với hắn sẽ không nhỏ. Hơn nữa, hắn cũng có thể phát hiện một chút bí mật. Trên thế giới này, tất cả tu luyện giả, có người nào cự tuyệt cơ hội thăm dò di tích trình độ như vậy đâu! Thấy sắc mặt của Lam Thiên, Hạ Cửu Hạc biết ngay hắn đang suy nghĩ gì, liền an ủi.

- Ừm! Lam Thiên gật gật đầu, lập tức ánh mắt nhìn về hướng Tây Nam đại doanh, nơi đó chung quanh mấy ngàn dặm bị sát khí tràn ngập, khí tức chiến trường bao phủ khiến Thái Cực Cảnh bình thường đều cảm thấy kinh khủng. Giờ khắc này Nhậm Kiệt ở Tây Bắc, nếu mình muốn vượt qua mục tiêu kia, đầu tiên phải tiêu diệt Nhậm Kiệt.

Tây Bắc đại doanh, Nhậm Kiệt ôm Đan Diệu nhanh chóng chạy về, chỉ có điều Nhậm Kiệt không có để bất kỳ kẻ nào phát hiện, đồng thời dùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bố trí trận pháp ngăn cách khí tức, nhưng Nhậm Kiệt vẫn với tốc độ nhanh nhất chạy về Tây Bắc đại doanh, bởi vì hắn biết tình huống của Đan Diệu rất nghiêm trọng.

Đan Tiên Giáo kia hiển nhiên có phương pháp đặc thù xác định vị trí của nàng, cho nên mới làm cho Đan Diệu trước nay luôn lo lắng như vậy, trận pháp ngăn cách bình thường chỉ sợ tác dụng không lớn.

Cho nên Nhậm Kiệt mau sớm chạy về không gian trận pháp hạch tâm, trực tiếp xông vào không gian trận pháp hạch tâm.

Tuy rằng không có ở đó thời gian bao lâu, nhưng lúc này không gian trận pháp hạch tâm đã biến dạng, Nhậm Thiên Hoành đã rời đi, những người Trận Tông kia toàn bộ đều đi vào trong trận pháp Nhậm Kiệt bố trí. bọn họ cũng không có dùng nhiều lực phá hủy, mà dưới hướng dẫn của Giang Trấn, toàn bộ cũng như ngây ngốc như say, giống như nhập ma cùng nghiên cứu những trận pháp Nhậm Kiệt để lại kia.

Giống như lão sư ra đề, học sinh đang giải đáp, xâm nhập vào từng tầng từng tầng trận pháp, khó khăn từ từ tăng lên, đối với bản thân bọn họ cũng có chỗ tốt vô hạn.

- Người nào? Nhậm Kiệt ôm Đan Diệu đi vào chỗ hạch tâm nhất của Trận Tông, cũng là không gian trận pháp hạch tâm vốn do Giang Trấn chiếm giữ, xem thành cấm địa, trưng bày mảnh vỡ tấm bia đá bị tia sáng trận pháp bao bọc kia. Nhậm Kiệt mới vừa tiến vào, Tề Thiên một mực đứng ngẩn người thất thần ở chỗ đó, chợt xoay người lại.

Quá mức nhập thần, rồi lại không có lưu ý là Nhậm Kiệt đến, trong tiếng nổ ầm ầm rồi lại thúc giục lực lượng muốn đối phó với người đến gần.

- Chờ ngươi đã lâu, vật này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi từ đâu có vật này? Điều này sao có thể? Mau nói cho ta biết, đồ vật này ngươi từ đâu có được? Tấm bia đá chỗ bổn đại gia nếu cũng có thể hư hại một góc như vậy, ta đã sớm đi ra rồi! Tấm bia đá này quan hệ trọng đại, nhanh lên nói cho bổn đại gia rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tốt nhất nghĩ biện pháp đi vào trong này... Không đúng, nếu quả thật là lão tam, hắn hẳn đã trốn ra được... Vừa nhìn thấy Nhậm Kiệt, Tề Thiên lập tức xông tới, chụp lấy hai vai Nhậm Kiệt, kích động nói.

Vừa thấy Tề Thiên trạng thái này, Nhậm Kiệt biết ngay hắn đã lĩnh ngộ xong toàn bộ các chữ mình cho hắn lúc trước, hắn giống như súng máy hỏa lực hạng nặng một lần nữa rót đầy đạn, bắt đầu khai hỏa.

Bất quá dựa theo trạng thái của Tề Thiên hiện tại, dựa theo tình huống lĩnh ngộ trước đó, Nhậm Kiệt còn tưởng rằng những thứ đó đủ để hắn dùng một hai tháng, lần này rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Lập tức Nhậm Kiệt đưa mắt nhìn về phía chỗ mảnh bia đá bị phong cấm, lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Vật kia khẳng định có quan hệ lớn lao với Tề Thiên, mà lại giúp hắn mới có lĩnh ngộ cùng biến hóa sớm như vậy.

- Ngươi trước đừng kích động, không thấy ta hiện giờ còn cấp bách so với ngươi sao? Nhậm Kiệt bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn về phía Đan Diệu ôm trong ngực.

- A! Là tiểu nha đầu! Rốt cục nàng muốn mở ra! Không đúng, làm sao vậy? Không thể nào, sinh mạng khí tức gần như đoạn tuyệt... Nhậm Kiệt vừa nói như vậy, Tề Thiên đang kích động mới nhìn thấy Đan Diệu nằm trong ngực Nhậm Kiệt, lập tức cũng cả kinh kêu lên.

Hắn vừa nhìn một cái liền nhìn thấu tình huống của Đan Diệu có gì đó không đúng, lúc trước trừ Nhậm Kiệt, hắn là người duy nhất nhìn thấu thân phận của Đan Diệu, nhãn lực của Tề Thiên tuyệt đối vượt quá tưởng tượng.

Nhậm Kiệt khống chế thần hồn lực, trong nháy mắt Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ xuất hiện, chủ kỳ hơi chớp động sấm chớp, Nhậm Kiệt nhẹ nhàng đặt Đan Diệu ở trên đó, chung quanh những cây đại kỳ khác chớp lóe sáng. Giờ này Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đạt tới Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, trải qua vô số lần chiến đấu, hấp thu các loại lực lượng, nhất là sau khi trải qua lôi kiếp tẩy lễ, đã có cảm giác vượt qua Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường.

Nhậm Kiệt dùng thân phận Tiếu Kiểm Sát Thần Vương xuất hiện, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này chính là dấu hiệu, Nhậm Kiệt không thể dễ dàng để quá nhiều người biết, là sợ truyền ra ngoài tạo thành phiền toái nhiều hơn cho Nhậm gia, vốn hiện tại đã đủ vấn đề rồi, nhưng Tề Thiên cũng như lão nhân mặt cười, đều không cần lo lắng có bất kỳ vấn đề gì. Thậm chí Tề Thiên đều không quan tâm, thậm chí đều không rõ lắm, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương là ai.

Chỉ có điều nhìn thấy Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này xuất hiện, nhất là bên trên lóe lên sấm chớp, bên trong Tiểu Lôi Long đã lại lần nữa khôi phục hình thể, hắn cũng không khỏi ánh mắt sáng ngời.

- Giỏi lắm tiểu tử! Tiểu tử ngươi cũng quá tà môn đi! Cho dù là Tiên khí cũng rất hiếm có trải qua sấm sét rèn luyện, thứ này của ngươi lại trải qua sấm sét... Không đúng! Không phải sấm sét, bổn đại gia cũng thiếu chút nữa nhìn lầm, đây là lực lượng lôi kiếp a... Tà môn, quá tà môn! Tiểu tử ngươi làm sao làm được, rồi lại sáp nhập vào trong pháp bảo này một tia lực lượng lôi kiếp, mà lại luyện hóa nhiều loại lực lượng, đồ chơi này có chút ý tứ đây! Thấy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt lúc này, ngay cả Tề Thiên đều không khỏi luôn miệng khen ngợi.

Có thể nói, từ khi Tề Thiên xuất hiện, tất cả đồ vật trong mắt hắn đều là rác rưới, vật gì đó có thể để cho hắn khen ngợi càng ngày càng ít, nhất là khen ngợi một kiện vũ khí, đây còn là lần đầu tiên.

Nhậm Kiệt không có trả lời Tề Thiên, bởi vì hiện tại hắn muốn cẩn thận nghiên cứu một chút, đầu tiên chính là nghĩ biện pháp hoàn toàn ngăn cách người khác tìm ra Đan Diệu. Đây là đối phương dùng khí tức bản mạng của Đan Diệu làm cơ sở, thi triển thủ đoạn kinh thiên khóa lấy Đan Diệu. Nhưng dường như cũng không thể hoàn toàn xác định, nhất là sau đó đám người Hắc Đan lão tổ kia chạy đến, nghe đối thoại giữa bọn họ cùng Lão Gian lúc đó, dường như bọn họ tìm ra Lão Gian cũng mất thời gian rất lâu.

Nói như thế, loại ngọc bội trong tay mình, hẳn bọn họ cũng không có nhiều lắm, hơn nữa dường như cũng bị một chút ảnh hưởng. Đan Diệu lựa chọn ở chỗ này, khẳng định cũng có đạo lý, hơn nữa Nhậm Kiệt cũng sớm phát hiện, Minh Ngọc Hoàng Triều, Thiên Hải Đế Quốc, Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên ở khu vực này cũng rất đặc thù.

Những thứ này đều là nhân tố phải suy tính, Nhậm Kiệt nghĩ biện pháp đồng thời, cũng phát hiện khối ngọc bội nơi ngực Đan Diệu, cái này hẳn là Huyễn Chân Tiên Ngọc mà Đan Diệu từng đề cập tới thì phải? Nghĩ tới đây, Nhậm Kiệt liền đưa tay lấy xuống Huyễn Chân Tiên Ngọc từ trên ngực Đan Diệu.

Một bên Tề Thiên vốn còn muốn nói điều gì, nhưng vừa thấy động tác của Nhậm Kiệt biết ngay hiện tại không thích hợp, mà khi thấy Nhậm Kiệt từ trên ngực Đan Diệu lấy xuống ngọc bội kia, hắn lắc lắc đầu, quay đầu tiếp tục nhìn về phía mảnh bia đá vỡ kia...

/844

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status