Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi

Chương 111 - Chương 79.2

/118


Hừ, Dạ Hi, Quân Mặc Hiên, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi. Vẻ mặt Nam Cung Chấn dữ tơn nói. Một cường quốc như Thiên Linh, mà chỉ trong ba tháng đã trở thành lịch sử như vậy, làm sao hắn có thể không hung ác cho được.

Trận pháp có một không hai, mấy trăm vị cao thủ hóa cảnh, lực lượng chiến đấu tinh nhuệ, tất cả nhưng thứ này đều đủ làm cho Thiên Thần phải thua họ cả vạn dặm, thế nhưng kết quả lại là Thiên Linh của hắn bị diệt vong.

Hơn nữa, lại còn là không bị tổn thất một người nào đã đánh hạ được kinh đô. Nếu như đánh một trận thực sự mà Thiên Linh bị thua, hắn còn có thể chấp nhận được, nhưng Thiên Thần lại giở trò hèn hạ, đùa giỡn ám chiêu, làm sao hắn có thể nuốt trôi được cơn tức này được.

Lại nói, sao lúc Nam Cung Chấn nghĩ đến chuyện này cũng chẳng biết đỏ mặt xấu hổ, là ai dùng mọi mưu kế bặt Dạ Hi đến Thiên Linh, là ai dùng thủ đoạn hèn hạ, lợi dụng nhi tử của người ta ép người ta đi vào khuôn khổ.

Tất cả chuyện này, lúc hắn ra lệnh, sao hắn không chịu suy nghĩ một chút việc làm của hắn có phù hợp với đạo nghĩa hay không?

Dạ Hi nhíu mày, tất cả những người này đều là cao thủ trong cao thủ, một hai tên cao thủ hóa cảnh bọn họ còn có thể đối phó được, thế nhưng hơn mấy trăm vị cao thủ hóa cảnh như thế này làm sao để đối phó được.

Vẻ mặt của hai người rất khó coi, đều đến nước này, mà vẫn có người nguyện ý ủng hộ Nam Cung Chấn, thật đúng là làm cho người ta không thể tin được. Cũng tại bọn họ quá mức khinh suất, cữ nghĩ vào cửa thành dễ dàng như vậy thì vào cửa cung cũng dễ không kém .

Nào biết bên trong cửa lớn của hoàng cung Thiên Linh lại có giấu diếm huyền cơ.

Người đâu, giết hai người kia cho trẫm. Nam Cung Chấn ra lệnh nói, mặc dù Thiên Linh bị diệt vong, hắn cũng không có một chút chật vật, vẫn là một quốc vương cao cao tại thượng như trước.

Dạ Hi rút ra băng ti, chuẩn bị đối địch. Nào ngờ, chờ một lúc lâu, thế nhưng chẳng có ai động thủ. Chuyện gì xảy ra vậy? Những người này chẳng phải đều là thủ hạ của Nam Cung Chấn sao? Vì sao lại chần chừ không ra tay.

Còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau mau động thủ. Giọng nói của Nam Cung Chấn trở nên có chút vội vã. Đây chính là vốn liếng cuối cùng của hắn, nếu như không chịu nghe lệnh thì gia tộc Nam Cung thực sự sẽ bị giệt vong.

Xin lỗi. Người hộ vệ dẫn đầu chân thành cúi đầu, bọn họ cũng có người thân bị mất tích, mà Quân Mặc Hiên là hy vọng duy nhất của bọn họ, thế nên không thể giết được.

Ngươi . . .. Tất cả các ngươi đều phản hết rồi có phải không? Nam Cung chấn nổi giận nói, hắn cũng không tin, hắn đối nhân xử thế lại thất bại như vậy, lúc nước mất nhà tan thế nhưng lại không có ai nguyện ý đồng cam cộng khổ với hắn.

Nhi tự bị hắn làm cho tức giận rời đi, còn thê tử và nữ nhi thì không biết trốn đi nơi nào, hiện tại, ngay cả người thủ hộ của gia tộc Nam Cung cũng không nghe lệnh của hắn, bị mọi người xa lánh cũng chẳng hơn gì cái này, nhưng hắn có làm gì sai, sao ông trời lại đối xử với hắn như vậy.

Thấy những ảnh vệ không có địch ý, nỗi lo lắng trong lòng Dạ Hi cuối cùng cũng hạ xuống.

Người nào trong các ngươi giết được Dạ Hi và Quân Mặc Hiên, trẫm sẽ nói cho các ngươi biết những người mất tích kia đang ở chỗ nào? Nam Cung Chấn cắn răng nghiến lợi nói, đây là con át chủ bài cuối cùng của hắn, bí mật này, ngoài các đời hoàng thượng của Thiên Linh ra, không có bất kỳ ai biết được.

Lời này vừa nói ra, trái tim vốn hạ xuống của Dạ Hi lại nhấc lên lần nữa.

Quả nhiên, sau khi Nam Cung Chấn nói ra những lời như vậy, thì vài tên ảnh vệ đã thúc dục nội lực công kích về phía đám người Dạ Hi.

Kim Đại, các ngươi mau tránh ra. Hiên Viên Tuyệt (*) quát lạnh một tiếng, những người này đều là những cao thủ trên hóa cảnh, đám người Kim Đại có tấn công cũng chỉ có thể hi sinh vô ích, chi bằng trách qua một bên.

Trong nháy mắt, cuộc chiến bắt đầu.

Tuy Dạ Hi và Quân Mặc Hiên rất lợi hại, nhưng cũng chỉ có hai người, làm sao có thể địch nổi hơn một trăm tên cao thủ hóa cảnh được. Sau mấy hiệp so đấu, hai người bắt đầu có xu thế không địch lại.

Làm sao bây giờ, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp tốt. Bỗng nhiên, khóe miệng Dạ Hi nhếch lên, nở một nụ cười như có như không, nói: Các vị, thật sự có thể quên được những tổn thương mà Nam Cung Chấn mang đến cho người thân và bằng hữu của các ngươi sao?

Lời nói của Dạ Hi thành công làm cho những tên ảnh vệ ngừng tấn công, mọi người hết ta nhìn ngươi lại ngươi nhìn ta, dường như đang do dự, cuối cùng có nên giúp Nam Cung Chấn hay không.

Thấy vẻ mặt của mọi người có chút dao động, Dạ Hi tiếp tục lên tiếng nói: Các vị, nếu Nam Cung Chấn có thể tìm ra được nơi ở hiện tại của những người bị mất tích thì hắn đã đi tìm từ lâu rồi, cần gì phải biện lý do này kia cho có lệ với mọi người chứ? Tin tưởng bản cung, bản cung chắc chắn sẽ tìm ra những nam nhân bị mất tích sớm nhất, tìm lại người thân cho các ngươi.

Dạ Hi đưa ra hứa hẹn, lúc trước bọn họ cũng biết Quân Mặc Hiên có hứa hẹn sẽ tìm người, vốn chỉ cho là lừa gạt dân chúng, hiện tại thì có vẻ như đó là sự thật.

Quân Mặc Hiên ta cũng đã nói qua, sẽ tìm được người thân giúp các ngươi, còn Nam Cung Chấn, hắn ta vốn chẳng biết những người này đang ở chỗ nào? Quân Mặc Hiên chắc chắn nói.

Giống như Hi Nhi nói, nếu như Nam Cung Chấn biết chính xác nơi ở của những người kia, thì hắn đã sớm phái người đi tìm rồi, làm sao có thể để cho hắn chui chỗ trống lớn như vậy, làm cho Nam Cung Chấn phải ngồi vững trên tội danh buôn bán nam nhân.

Không sai, hoàng đế Nam Cung thực sự không biết, nam nhân của Thiên Linh đều được đưa đến cùng một chỗ, ở đó sẽ có người chuyên môn đến phụ trách việc vận chuyện bọn đến Tỏa Thược quốc, làm sao hắn ta có thể biết được.

Cửa cung bị đẩy ra, Mông Ngữ nghênh ngang cưỡi ngựa đi vào. Dáng vẻ này của Mông Ngữ không hề giống với một tiểu hài tử mới có mười mấy tuổi.

Tiểu nha đầu từ đâu tới, đừng có mà nói linh tinh. Nam Cung Chấn bối rối, tiểu cô nương này là ai, vì sao biết những thứ này! Đúng rồi, nàng ta biết vu thuật, nàng ta cũng đến từ nơi đó giống như sáu vị sứ giả.

Nói bậy, ngươi cũng biết ta biết sử dụng vu thuật, mà vu thuật chỉ có ở quê nhà của ta, ngươi cảm thấy ta đang nói dối sao. Mông Ngữ phách lối nói.

Tiếng nói vừa dứt,chuông nhỏ trên cổ tay rung lên phát ra tiếng vang trong trẻo. Ngay sau đó, một đám côn trùng màu đen không biết chui từ đâu ra. Đen nghịt, còn nhiều hơn cả đám côn trùng mà sáu vị sứ giả triệu hồi đến.

Vẻ mặt Nam Cung Chấn trắng nhợt, trong lòng đã biết chuyện lớn không thể thành, tất cả những người thủ hộ sẽ không bao giờ tin tưởng lời nói của hắn nữa. Sự lợi hại của Vu thuật, hắn cũng không muốn lĩnh giáo. Vì vậy, thừa dịp đám người Dạ Hi không chú ý, lặng lẽ rời đi.

Muốn chạy. Dạ Hi nói thầm một tiếng, vung băng ti trong tay lên trói chặt Nam Cung Chấn lại. Nháy mắt ra hiệu với đám người Kim Đại.

Kim Đại lĩnh mệnh, tiến lên tóm lấy Nam Cung Chấn, bây giờ hắn ta vẫn chưa thể chết được, Thiên Linh vẫn còn rất nhiều bí mật chờ nàng đến tìm hiểu, nếu như Nam Cung Chấn chết rồi, nàng phải đi hỏi ai bây giờ.

Sợ bóng sợ gió một hồi, cứ như vậy trôi qua, đoàn người Dạ Hi vào ở trong hoàng cung. Từ đó, Quân Mặc Hiên hoàn toàn chiếm lĩnh được Thiên Linh. Từ nay về sau Thiên Linh quốc hoàn toàn bị xóa tên trong lịch sử, trở thành một quốc gia phụ thuộc của Thiên Thần.

Lúc này, Dạ Hi đang ngắm hoa ở trong Ngự Hoa viên, vừa vặn Tiểu Tư Mặc và Mông Ngữ cũng đang chơi đùa ở bên cạnh. Những lời nói lúc nãy của Mông Ngữ làm cho nàng rất nghi ngờ.

Mông Ngữ, muội biết những nam nhân bị mất tích kia đang ở nơi nào sao? Dạ Hi giả vờ tùy ý hỏi.

Không biết. Mông Ngữ lên tiếng phủ nhận, tiếp tục chơi đùa với rắn cùng Tiểu Tư Mặc. Hai người, một người giữ đầu rắn, một người nắm đuôi rắn, dùng sức lôi kéo về hai phía trái ngược. Chơi đến vui vẻ.

Chỉ là thật tội nghiệp cho con rắn nhỏ kia, lúc nào cũng phải chịu đửng cảm giác đau đớn vì bị phân thân.

Vậy vì sao lúc nãy muội lại nói là biết? Dạ Hi quay sang nhìn Mông Ngữ, nàng có thể trả lời xong vấn đề của nàng rồi hãy chơi đùa tiếp có được không?

Ngốc, tất nhiên là để lừa gạt bọn họ rồi, muội rời quê hương từ khi còn rất nhỏ, làm sao biết được có chuyện gì xảy ra. Vẻ mặt Mông Ngữ nhìn Dạ Hi giống như đang nhìn một tên ngốc.

Đần độn, nói nàng sao? Mẹ nó, ngươi mới là đần độn, cả nhà ngươi đều là đần độn. Dạ Hi oán thầm trong lòng, bị một tiểu ngu ngốc măng là đần độn, trong lòng nàng rất khó chịu.

Nhìn thấy Dạ Hi khó chịu, Mông Ngữ bật người dậy, ra vẻ nịnh nọt nói: Ha ha, Dạ Hi tỷ tỷ, chẳng phải muội đang học tập tỷ sao? Xem lời nói dối giống như một lời nói thật, cho dù trong lòng có sợ hãi, cũng phải ra vẻ lời thề son sắt, như vậy mới có thể hù dọa người khác.

Có không? Nàng có nói như vậy sao? Dạ Hi nghi ngờ trong lòng, tuy nhiên người nào chẳng muốn nghe những lời nói ca ngợi: Coi như muội thức thời. Tâm trạng Dạ Hi vui sướng nhìn Mông Ngữ.

Nếu nàng không biết, vậy thì phải nghĩ biện pháp khác thôi.

Ngày hôm sau, quốc thư của Thiên Thần chính thức được ban bố, chiếu cáo việc này cho thiên hạ. Đồng thời, cùng với sự diệt vong của Thiên Linh, trạng thái cân bằng ngắn ngủi của đại lục Long Đằng cũng bị đánh vỡ. Thế cục của các quốc gia khác bắt đầu thay đổi, chính sách ngoại giao cũng có sự thay đổi lớn.

Sau khi Quân Mặc Hiên nhậm chức cũng không có vội vã điều chỉnh mối quan hệ với các quốc gia khác, mà thực hiện hứa hẹn của mình trước tiên, giúp bách tính Thiên Linh tìm kiếm người thân và bằng hữu bị mất tích.

Dựa vào tin tức mà Nam Cung Chấn khai ra, sáu vị nữ tử mặc bạch y chính là sứ giả đưa nam nhân vào trong cấm địa, sau năm ngày bọn họ sẽ ra ngoài, đợi khoảng một tháng sau, bọn họ lại trở về bằng đường cũ và đưa những nam nhân đó trở lại.

Còn những nam nhân chưa có trở về, sáu vị nữ tử mặc bạch y đó đều trả thêm bằng vàng làm phí đền bù tổn thất. mà Thiên Linh quốc cũng sẽ trợ giúp chiếu cố đến người nhà của bọn họ.

Chính vì vậy mà từ trước đến nay

/118

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status