Hai chiếc xe dừng trước cửa một ngôi nhà hướng ra biển, Teka , Lina xuống xe mở cửa cho nó và anh.
- Dakie à, anh dự tính thế nào mà lại xây nhà gần biển vậy? – Lina tò mò hỏi.
- Sao em? – Anh cười nhẹ thản nhiên hỏi lại.
- Không phải ở Nhật Bản hay có sóng thần sao?
- Ừ, phải rồi.
- Xây ở đây, sóng thần nó kéo đến thì nhà anh tan nát đầu tiên đấy – Khóe môi cô cong lên thích thú.
- Nhà anh vẫn nguyên vẹn đây mà – Anh bật cười – Chúng ta vào trong đi.
Vừa bước vào Teka đi sau chạy lên cốc đầu Lina
- Em có tưởng tượng phong phú nhỉ?
- Em chỉ lo trước vậy thôi.
- Anh rể tương lai nhiều tiền lắm. Em khỏi lo. – Teka xoa đầu cô.
- Hả? – Cô ngạc nhiên rồi thì thầm vào tai Teka – Còn anh Ken thì sao?
- Em nghĩ sao – Teka chau mày.
- Em chịu thôi – Cô nhún vai rồi cũng bước vào trong.
- Em đúng là tiên tri đấy Lina. – Teki mặt không biểu lộ cảm xúc, nhíu mày suy đoán.
- Dạ? Em sao? – Nghe thấy Teki nói tên mình, Lina quay lại.
- Ừ, hôm nay không sóng thần thì cũng bão lốc – Teki cười nhạt bước vào . Ba người kia ngơ ngác rồi cũng bước vào theo.
4 người vào cũng là lúc thấy Dakie từ trong bếp ra. Họ đồng thanh cúi chào.
- Anh.
- Làm gì mà lâu vậy? – Anh cười đầy ẩn ý.
- Có gì đâu ạ - Teki vừa trả lời vừa đảo mắt xung quanh.
- Mấy đứa muốn đi đâu không? – Anh đặt ly café xuống bàn hỏi.
- Ở đây có chỗ nào đi được ạ? – Teka vắt chân ngồi trên salon hỏi.
- Nhiều lắm. Rất hợp với mấy đứa. - Vừa nhấp ly café , anh vừa liếc Rose và Teki.
- Ôi trời, anh à. Sao lại nhìn tụi em. – Rose lúng túng. Teki không nói gì nhìn ra ngoài vờ ngắm cảnh không để ý lời anh nói. Lina và Teka nhìn nhau khẽ cười.
- Từ bao giờ có chuyện anh cấm nhìn mấy đứa thế? Mà công việc bên đó thế nào?
- Khó khăn thì không tránh khỏi rồi nhưng từ khi anh Kai về thị mọi việc thuận lợi hơn hẳn. Doanh thu tăng liên tục .- Teka bình tĩnh , thản nhiên nói.
- Vậy là được rồi – Anh khẽ cười.
- Còn anh thì thế nào ạ? – Rose lễ phép hỏi lại.
- Đủ ăn đạm bạc qua ngày thôi – Anh phì cười vờ khiêm tốn.
- Anh biết khiêm tốn từ khi nào thế anh Dakie – Teki chọc lại anh.
- Từ khi lòng anh mong mấy đứa đi đâu đó – Anh cưởi sảng khoái rồi “ thành thật “ nói.
- Anh thật biết đuổi khéo – Teki đứng lên kéo tay Rose đi trước , ra đến cửa ngoái lại – Có gì nhớ gọi em.
- Được – Anh gật đầu.
- Tụi em cũng đi đây. Anh nào mà tốt được như anh. Nhà rõ rộng mà. – Teka làm lườm nguýt anh.
Anh không nói chỉ, vẫn là nụ cười nhẹ trên môi. Đợi 4 người đi anh bước lên tầng.
……………
- Tôi biết chỗ này hay lắm. Đi không ? – Teka mở lời trước.
- Dĩ nhiên rồi. Cơ hội hiếm có mà anh – Lina nháy mắt.
- Đi vào cái hang này trước rồi sau đó đi bắt sò biển. - Vừa đi Teka vừa nói.
- Bắt sò biển sao ạ? – Rose sáng mắt. Lâu lắm rồi không được nghĩ đến có thể thoải mái như vậy, chỉ là quản lý ở Bar thôi mà không ngày nào cô được nghỉ.
- Sao? Đừng nói em không biết bơi – Teki nghi ngờ nhìn cô.
- QUÁ TUYỆT – Rose nhảy lên, không để ý mọi thứ xung quanh mà ôm chầm lấy cổ Teki.
Teki đơ người vì ngạc nhiên, hai người kia cũng không kém phần long trọng, chằm chằm nhìn.
- Em hèm … Lina em thấy cái này thế nào? – Teka hắng giọng, kéo Lina chạy vào trong, chỉ chỉ mấy khối đá có hình thù lạ đặc biệt, vờ như không biết, không nhìn thấy, không nghe thấy.
- Oa, đẹp thật đấy. Như thế này thì chắc em làm vệ sĩ cho chị suốt mất – Lina hưởng ứng trả lời theo dù cô chả biết Teka chỉ cái gì.
Rose nghe thấy tiếng hay người thì thoát khỏi ảo mộng suy nghĩ, nhận ra mình đang ôm cổ Teki đang đớ người vì dòng điện chạy qua người anh liên tục.
Nhảy xuống, đẩy Teki ra xa , cô lúng túng, đỏ mặt
- Xin lỗi, xin lỗi anh .. em .. em không cố ý.
- Không sao – Teki khẽ cười quay đi.
- Anh đứng hiểu lầm em. Em không … - Cô xua tay định nói gì thì bị Teki cắt lời – Đi nhanh thôi.
……………..
- Dakie à, anh dự tính thế nào mà lại xây nhà gần biển vậy? – Lina tò mò hỏi.
- Sao em? – Anh cười nhẹ thản nhiên hỏi lại.
- Không phải ở Nhật Bản hay có sóng thần sao?
- Ừ, phải rồi.
- Xây ở đây, sóng thần nó kéo đến thì nhà anh tan nát đầu tiên đấy – Khóe môi cô cong lên thích thú.
- Nhà anh vẫn nguyên vẹn đây mà – Anh bật cười – Chúng ta vào trong đi.
Vừa bước vào Teka đi sau chạy lên cốc đầu Lina
- Em có tưởng tượng phong phú nhỉ?
- Em chỉ lo trước vậy thôi.
- Anh rể tương lai nhiều tiền lắm. Em khỏi lo. – Teka xoa đầu cô.
- Hả? – Cô ngạc nhiên rồi thì thầm vào tai Teka – Còn anh Ken thì sao?
- Em nghĩ sao – Teka chau mày.
- Em chịu thôi – Cô nhún vai rồi cũng bước vào trong.
- Em đúng là tiên tri đấy Lina. – Teki mặt không biểu lộ cảm xúc, nhíu mày suy đoán.
- Dạ? Em sao? – Nghe thấy Teki nói tên mình, Lina quay lại.
- Ừ, hôm nay không sóng thần thì cũng bão lốc – Teki cười nhạt bước vào . Ba người kia ngơ ngác rồi cũng bước vào theo.
4 người vào cũng là lúc thấy Dakie từ trong bếp ra. Họ đồng thanh cúi chào.
- Anh.
- Làm gì mà lâu vậy? – Anh cười đầy ẩn ý.
- Có gì đâu ạ - Teki vừa trả lời vừa đảo mắt xung quanh.
- Mấy đứa muốn đi đâu không? – Anh đặt ly café xuống bàn hỏi.
- Ở đây có chỗ nào đi được ạ? – Teka vắt chân ngồi trên salon hỏi.
- Nhiều lắm. Rất hợp với mấy đứa. - Vừa nhấp ly café , anh vừa liếc Rose và Teki.
- Ôi trời, anh à. Sao lại nhìn tụi em. – Rose lúng túng. Teki không nói gì nhìn ra ngoài vờ ngắm cảnh không để ý lời anh nói. Lina và Teka nhìn nhau khẽ cười.
- Từ bao giờ có chuyện anh cấm nhìn mấy đứa thế? Mà công việc bên đó thế nào?
- Khó khăn thì không tránh khỏi rồi nhưng từ khi anh Kai về thị mọi việc thuận lợi hơn hẳn. Doanh thu tăng liên tục .- Teka bình tĩnh , thản nhiên nói.
- Vậy là được rồi – Anh khẽ cười.
- Còn anh thì thế nào ạ? – Rose lễ phép hỏi lại.
- Đủ ăn đạm bạc qua ngày thôi – Anh phì cười vờ khiêm tốn.
- Anh biết khiêm tốn từ khi nào thế anh Dakie – Teki chọc lại anh.
- Từ khi lòng anh mong mấy đứa đi đâu đó – Anh cưởi sảng khoái rồi “ thành thật “ nói.
- Anh thật biết đuổi khéo – Teki đứng lên kéo tay Rose đi trước , ra đến cửa ngoái lại – Có gì nhớ gọi em.
- Được – Anh gật đầu.
- Tụi em cũng đi đây. Anh nào mà tốt được như anh. Nhà rõ rộng mà. – Teka làm lườm nguýt anh.
Anh không nói chỉ, vẫn là nụ cười nhẹ trên môi. Đợi 4 người đi anh bước lên tầng.
……………
- Tôi biết chỗ này hay lắm. Đi không ? – Teka mở lời trước.
- Dĩ nhiên rồi. Cơ hội hiếm có mà anh – Lina nháy mắt.
- Đi vào cái hang này trước rồi sau đó đi bắt sò biển. - Vừa đi Teka vừa nói.
- Bắt sò biển sao ạ? – Rose sáng mắt. Lâu lắm rồi không được nghĩ đến có thể thoải mái như vậy, chỉ là quản lý ở Bar thôi mà không ngày nào cô được nghỉ.
- Sao? Đừng nói em không biết bơi – Teki nghi ngờ nhìn cô.
- QUÁ TUYỆT – Rose nhảy lên, không để ý mọi thứ xung quanh mà ôm chầm lấy cổ Teki.
Teki đơ người vì ngạc nhiên, hai người kia cũng không kém phần long trọng, chằm chằm nhìn.
- Em hèm … Lina em thấy cái này thế nào? – Teka hắng giọng, kéo Lina chạy vào trong, chỉ chỉ mấy khối đá có hình thù lạ đặc biệt, vờ như không biết, không nhìn thấy, không nghe thấy.
- Oa, đẹp thật đấy. Như thế này thì chắc em làm vệ sĩ cho chị suốt mất – Lina hưởng ứng trả lời theo dù cô chả biết Teka chỉ cái gì.
Rose nghe thấy tiếng hay người thì thoát khỏi ảo mộng suy nghĩ, nhận ra mình đang ôm cổ Teki đang đớ người vì dòng điện chạy qua người anh liên tục.
Nhảy xuống, đẩy Teki ra xa , cô lúng túng, đỏ mặt
- Xin lỗi, xin lỗi anh .. em .. em không cố ý.
- Không sao – Teki khẽ cười quay đi.
- Anh đứng hiểu lầm em. Em không … - Cô xua tay định nói gì thì bị Teki cắt lời – Đi nhanh thôi.
……………..
/100
|