Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 397 : Đả huyệt. (1)

/514


Ta cố gắng làm cho A Y Cổ Lệ bình tĩnh trở lại, giúp lau vết máu trên người cho ta, tuy khoảng cách khá xa, nhưng ta vẫn cảm giác được thân thể của A Y Cổ Lệ đang run rẩy không ngừng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy ta gần như trần truồng như thế này .
Thay một bộ trường bào sạch, ta bảo A Y Cổ Lệ đỡ ta trở lại bên cạnh bàn, thân thể ta dường như mới trải qua một phen bệnh nặng đang vô cùng suy yếu, A Y Cổ Lệ châm cho ta một chén trà, sau khi uống một ngụm, cổ họng đang khô rát của ta cũng dịu đi một chút .
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyên gì?"
Khuôn mặt của A Y Cổ Lệ ửng hồng hỏi .
Ta cười khổ lắc đầu nói :
"Ta cũng không biết rốt cục là đã xảy ra chuyện gì, mọi việc chỉ có thể chờ Tuệ Kiều đến mới có thể giải đáp được. "
A Y Cổ Lệ cầm chiếc khăn lông màu trắng, lau những giọt mồ hôi vừa mới chảy ra trên trán của ta .
Ta nhìn khuôn mặt kiều diễm của nàng, trong lòng thầm nghĩ :
"Lẽ nào ta phải đưa người con gái ôn như thiện lương như thế này đến Yên quốc ư?"
Ta không thể tự thuyết phục được chính mình . Nguồn: http://truyenyy.com
A Y Cổ Lệ nhẹ giọng nói :
"Long đại ca bảo ta đến rốt cục là có chuyện gì quan trọng vậy?"
Ta mỉm cười nói :
"Không cỏ chuyện gì gấp, ta chỉ là có chút nhớ nàng. .. "
Ta không ngờ là ta lại có thể nói ra một câu mang tính khiêu khích như vậy, lâu nay ta ở trước mặt A Y Cổ Lệ luôn biểu hiện tương đối tự kiềm chế mình, thái độ hôm nay của ta sao lại khác thường như vậy? Lẽ nào năng lực kiềm chế của ta cũng nương theo việc công lực mất đi mà giảm xuống?
Khuôn mặt của A Y Cổ Lệ càng thêm ửng hồng, cúi đầu xuống, ôn nhu nói :
"Long đại ca đừng có đùa ta nữa!"
Ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, ta càng cảm thấy bất thường, trong đầu không cách nào tỉnh táo được, mình ngày xưa không phải là bộ dáng này, trong nội tâm ta đang tự mình nhắc nhở : "Long Dận Không a Long Dận Không, ngươi hôm nay rốt cục là bị sao vậy?"
Thế nhưng ánh mắt của ta không tự chủ được nhìn về bộ ngực nở nang của A Y Cổ Lệ, dục vọng trong cơ thể ta đang dâng lên vô cùng mạnh mẽ. A Y Cổ Lệ nhận thấy thân thể của ta như vậy còn tưởng rằng ta có chỗ nào khó chịu, ân cần nói :
"Ta đi rót thêm cho huynh một chén trà. "
Ta đột nhiên nắm lấy tay nàng, đem thân thể mềm mại của A Y Cổ Lệ ôm vào trong lòng .
A Y Cổ Lệ e thẹn nói :
"Long đại ca, huynh. .. "
Ta không còn quan tâm gì hôn xuống đôi môi anh đào của nàng, trong hai mắt đã tràn đầy dục hỏa, nét mặt vô cùng dáng sợ. A Y Cổ Lệ lúc này mới phát hiện ra ta có gì đó không bình thường, liền vô cùng sợ hãi đưa tay đẩy ta ra, ta lúc này đang rất suy yếu, A Y Cổ Lệ chỉ đẩy nhẹ một cái đã đẩy ta ngã ra phía sao, cái ót của ta đụng vào mặt đất, ta cảm thấy trước mặt ta lúc này toàn là ngôi sao, sao đó là trời rung đất chuyển, rồi ta ngất đi .
Khi ta tỉnh lại, ta thấy mình đã nằm trên giường, Tuệ Kiều đang ngồi bên cạnh giường vồ cùng ôn nhu nhìn ta .
Ta lật chăn ra, lại thấy nàng đang trần như nhộng nằm trên giường .
Tuệ Kiều khẽ mắng :
"Huynh là tên chuyên làm điều ác, sao huynh lại dọa A Y Cổ Lệ thành bộ dạng như vậy?"
Ta nhớ lại mình vừa rồi đã làm cái gì, vừa thẹn vừa mắc cở nói :
"Ta cũng không biết tại sao ta lại làm những việc như thế, hình như ta không thể khống chế được bản thân của mình. Giống như là mất đi lý trí vậy. "
Tuệ Kiều thở dài một hơi, nói :
"Muội đã xem mạch cho huynh. Công lực trong cơ thể huynh đã mất hết. "
Nàng đầy thâm ý nhìn ta, nói :
"Huynh và vi Khinh Nhan cô nương kia rốt cuc là đã xảy ra chuyên gì?"
Ta đem mọi chuyện nói lại một lần, đôi mi thanh tú của Tuệ Kiều nhíu lại, sắc mặt biến thành vô cùng nghiêm trọng .
Ta thấp giọng hỏi :
"Nàng thế nào?"
Tuệ Kiều nói :
"Trong truyền thuyết có một loại phương pháp có thể trong thời gian ngắn nâng cao công lực của mình. "
Nàng ngừng lại một chút lại nói :
"Trong quyển ghi chép y thuật của Tôn tiên sinh cũng có nói đến, phương pháp Kim Châm Đả Huyệt có thể đẩy nhanh quá trình tu luyện, thế nhưng nó đối với thân thể có hại rất lớn. Nếu như ta không nhìn lầm, thì vị Khinh Nhan cô nương này đã dùng phương pháp Kim Châm đả huyệt để kích phát tiềm năng trong cơ thể, trong thời gian ngắn nhanh chóng tăng cường công lực. "
Ta mê muội hỏi :
"Nhưng sao nàng lại liên tục nôn ra máu? Lẽ nào tổn hại lại nghiêm trọng như vậy?"
Tuệ Kiều lắc đầu nói :
"Nếu như là một cao thủ tuyệt đỉnh dùng phương pháp Kim Châm Đả Huyệt để tăng cường công lực, chỉ cần lực khống chế tương đối tốt, thì vẫn có thể đem tổn hại trì hoãn lại, thế nhưng võ công của Khinh Nhan không phải thuộc loại cao thủ đứng đầu, nàng lại mạnh mẽ dùng phương pháp này đề kích phát tiềm năng, hơn nữa. .. trong cơ thể nàng ngoại trừ nội công hấp thu của huynh, còn có một luồng vô cùng âm lãnh, nàng chính là nhờ vào nó để nhanh chỏng đả thông hai mạch Nhâm Đốc. "
Ta thấp giọng nói :
"Ta có chút không hiểu. "
Tuệ Kiều nói :
"Lấy một ví dụ, kinh mạch trong cơ thể của Khinh Nhan giống như một dòng suối nhỏ, thế nhưng luông khí âm lãnh này lại như một dòng nước lũ ngập trời, cho dù nàng trong thời gian ngắn có thể chứa được dòng nước lũ này, thế nhưng không thể nào tránh khỏi tai nạn vỡ đê. .. "
Ta hít một hơi lạnh :
"Theo lời nàng nói thì nàng ấy đã đến tình trạng vỡ đê này rồi?"
Tuệ Kiều nói :
"Lúc trước chẳng qua nàng ấy chỉ có chút dấu hiệu, nếu như có thể kiềm chế đúng lúc, thì vẫn có thể dùng thuốc khống chế, đáng tiếc…"
Nàng nhìn về phía ta, lộ ra vẻ thương xót .
Ta thì thào nói :
"Nàng nói ta tùy tiện trị thương cho nàng ấy, ngược lại còn làm bệnh tình của nàng ấy nặng thêm?"
Tuệ Kiều nói :
"Huynh lúc trước có nói cho ta biết, huynh và Khinh Nhan đã từng song tu Vô Gian Huyền Công, công lực trong cơ thể huynh là dương, công lực trong cơ thể nàng là âm. Đáng lẽ âm dương giao hòa có thể chữa trị vết thương, chỉ tiếc là trong cơ thể của nàng lúc này còn có thêm một cỗ lực lượng khác, nàng lại trải qua Kim Châm Thứ Huyệt, công lực của nàng tăng lên mấy lần, đây là nguyên nhân tại sao công lực của huynh bị nàng hấp thu. "
Ta hiểu rồi, Khinh Nhan không phải là cố ý hấp thu công lực của ta, trong lòng ta nhất thời an tâm hơn nhiều, võ công đối với ta cũng không có ý nghía gì lớn, cho dù mất hết võ công, ta cũng không cảm thấy mất mát gì nhiều .
Tuệ Kiều nói :
"Nàng hút đi phần công lực này của huynh, giống như là đã châm ngòi kíp nổ trong người nàng, đem đến sự cực khổ khắc chế luồng khí của nàng phá bỏ, việc cho tới lúc này, chỉ sợ đã tẩu hỏa nhập ma, trên đời này không có ai có thể cứu chữa. .. "
Ta đau khổ cắn môi, tất cả mọi thứ đều do ta liều lĩnh mà ra, nếu như ta không tự cho là mình thông minh, Khinh Nhan cũng sẽ không tẩu hỏa nhập ma, không thuốc nào trị khỏi .
Tuệ Kiều nói :
"Ta đã dùng kim châm ngăn huyệt của nàng lại, tạm thời cản trở khí tức trong cơ thể nàng lại, hy vọng có thể kéo dài sinh mệnh của nàng!"
Ta lớn Tiếng nói :
"Sẽ không! Khinh Nhan sẽ không chết!"
Tuệ Kiều chán nán nói :
"Trên đời rất nhiều việc không phải sức người có thể ngăn cản, ít nhất là muội không có cách nào chữa được cho nàng!"
Ta thấp giọng nói :
"Ta muốn đi gặp nàng!"
Tuệ Kiều gật đầu, nói :
"Nàng đang trong vườn ngắm hoa. "
Khinh Nhan đang yên lặng đứng trong tuyết, đôi mắt đẹp đang nhìn chằm chằm vào hoa mai màu vàng đang nở rộ, sắc mặt của nàng đang tái nhợt. Trong ánh mắt của nàng ẩn chứa một chút đau buồn. Gió nhẹ thổi qua, hai giọt nước mắt trong suốt theo gió bay xuống, rơi xuống tuyết, yên lặng hòa tan .
Khinh Nhan cũng không quay người lại, vẫn như cũ ngắm hoa mai, nàng nói :
"Ta vẫn luôn có lỗi với ngươi, vì sao ngươi vẫn tốt với ta như vậy. "
Ta từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, mặt dán sát vào gáy của nàng, nói :
"Là ta có lỗi với nàng. "
Khinh Nhan nắm lấy hai tay ta, nàng ôn nhu dùng trán cọ vào gò má của ta, nhẹ giọng nói :
"Tất cả đều do ta gieo gió gặt bão. Ta có ngày hôm nay, tất cả đều là báo ứng. "
Nàng nắm lấy tay ta, dắt ta ngồi xuống dưới gốc cây mai, ngày Khinh Nhan ôn nhu như nước ngày xưa đã trở lại, Khinh Nhan nói :
"Lúc đâu là ta và Lãnh Cô Huyên bày mưu, hàm hại Thu sư thúc, sau đó lại giả vờ bị thương, lừa lấy Vô Gian Huyền Công từ huynh. "
Ta chăm chú nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của nàng, thấp giọng nói :
"Có câu ta vẫn muốn hỏi nàng, lúc trước nàng dâng cho ta tấm thân trong trắng của nàng, là do có tình ý với ta, hay là do mệnh lệnh của Lãnh Cô Huyên?"
Khinh Nhan trầm mặc, nước mắt lần thứ hai chảy xuống, qua hồi lâu nàng mới nói :
"Huynh chỉ cần nhớ kỹ, Khinh Nhan đời này kiếp này chỉ yêu duy nhất một người, đó là huynh. .. "
Trong lòng ta rất kích động, vươn tay ôm Khinh Nhan vào lòng, Khinh Nhan yên lặng khóc nức nở .
Ta chợt nhớ tới lời mà Thu Nguyệt Hàn từng nói với ta, Khinh Nhan là con gái của Lãnh Cô Huyên và Hoa Trục Nguyệt. nhưng ta không biết Khinh Nhan nàng có biết chuyện này hay không?
Ta thấp giọng nói :
"Tuệ Kiều nói trong cơ thể của nàng có một lực lượng vô cùng âm lãnh, nó từ đâu mà có?"

/514

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status