Tầm Mộng Thái Hồ: Túy Cô Tô

Chương 18 - Chương 18

/53


“Ở trên đời này, chỉ có tình cảm thật sự mới có thể thật sự đánh động đến trái tim người khác. Cho nên, phàm là kẻ diễn kịch giỏi, đều phải đưa vào ba phần chân tình. Có điều, tình cảm đâu phải là thứ con người có thể tùy ý thu phóng, tự do kiểm soát. Có những kẻ, diễn kịch quá nhập tâm, nhập tâm đến mức đem giả thành thật, tới khi nhận ra, thì đã không thể thu lại cảm tình.”

--- -----☆--- -----

Vương Diệu từng đoán sai nhiều thứ về Lý Quân Ngọc, nhưng chí ít vẫn có một điều đúng, đó là: chàng ban đầu tốt với Vương Dao Dao, chẳng qua chỉ vì tư lợi.

Một người lý trí như Lý Quân Ngọc, thứ nhất, không thiện lương nhân hậu; thứ hai, không dư thừa tình cảm; nếu ban đầu không phải vì An Thân vương, chàng tuyệt đối sẽ tốn quá nhiều thời gian trên người của Vương Dao Dao.

Kiếp trước, Lý Quân Ngọc không có những ngày tháng thoải mái như bây giờ. Mẹ cả của chàng không qua đời sớm như vậy, Vương thị ở trong Lý phủ địa vị vẫn vô cùng thấp. Tuy bà xuất thân từ họ Vương ở kinh thành, cũng xem như thế gia vọng tộc, nhưng mẫu thân chỉ là một kỹ nữ thanh lâu, thân phận cực kỳ ti tiện. Bà gả đến Lý phủ, chỉ là một thiếp thất nhỏ bé, không được lòng lão phu nhân, lại còn không ngừng bị chính thất chèn ép. Lý phu nhân Trương thị luôn nhìn hai mẹ con Lý Quân Ngọc không vừa mắt, chi tiêu mọi mặt đều bớt xén không ít. Dù gì cũng là nhị công tử, ấy vậy mà tiêu chuẩn ăn mặc lại chỉ như gia phó trong nhà, hạ nhân trên dưới đều không để trong mắt, Lý Trác Ngọc thì thường xuyên bắt nạt. Những ngày tháng đó, Lý Quân Ngọc cả nhớ cũng không muốn nhớ lại.

Có điều, trong họa có phúc, chính nhờ khoảng thời gian cơ cực ấy, mới có một Lý Quân Ngọc am hiểu nhìn sắc mặt người mà đoán biết ý, đối nhân xử thế khéo léo không thể bắt bẻ ở điểm nào. Từ nhỏ, chàng đã hiểu, thứ tử nếu muốn sống lâu một chút dưới mắt của mẹ cả, tất không được vượt qua đích tử. Cho nên, suốt những năm tháng tuổi thơ kiếp trước, chàng luôn giữ mình chừng mực, không thể hiện quá xuất sắc, không đoạt đi ánh hào quang của Lý Trác Ngọc, làm một thứ tử vô hình như Trương thị mong muốn.

Thế nhưng, chàng không hề nghĩ mình sẽ cam chịu sống ti tiện như thế suốt đời. Từ bé, Vương thị luôn nghiêm khắc đốc thúc nhi tử học hành. Bất kể mưa nắng, bất kể đêm ngày, bất kể khỏe mạnh hay ốm đau, bà đều không cho phép con thư thả một khắc. Vương thị đã chịu đủ khinh khi, bà muốn con trai phải là người trên vạn người, cho nên bắt buộc chàng khổ công học. Trong khi Lý Trác Ngọc còn đang nô đùa bên đám bạn, chàng phải miệt mài đọc sách, luyện đàn đến mười đầu ngón tay tứa máu cũng không thể dừng lại, luyện chữ tới chai cả tay. Tuổi thơ của chàng, hồi tưởng lại chẳng có ký ức nào vui vẻ, tất


/53

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status