Tại nhà Lâm gia , Lâm Hạ Băng đã zề , vì mệt nên đã nhanh chóg chìm zào gjấc ngủ . Dưới nkà , một thanh niên đjển traj ngồi ns chuyện zs ôg bà Lâm , đó là Quốc Bảo, ba ngườj ngồj ns chuyện zs một ko khí hết sức nặg nề , một lát sau ôg bà Lâm ns :
- Cậu đến đây có việc j ? - ông Lâm lên tiếng hỏi .
- Cháu muốn lấy Hạ Băng làm zk ! Cháu sẽ mang sính lễ đến ! Haj bác cứ ns sính lễ là j ! Hãy ns cháu pk ! Cháu sẽ mang tất cả đến theo ý bác ! - Quốc Bảo thanh thản ns .
- Xin lỗi cậu ! Hạ Băng đã có đính ước ! Ko thể cùg cậu nên zk nên ck đc ! Mong cậu thông cảm ! - bà Lâm lên tiếng .
- Nhưng Hạ Băng đâu phải là con gái ruột của haj bác màk cũng chẳng yêu quý j tên công tử nhà họ Vương kia ! Nếu haj bác ko gả Hạ Băng cho con ! Con bảo đảm sẽ có kịch hay mak xem đấy ! - Quốc Bảo đe dọa .
- Cậu . . . Cậu . . . Cậu muốn làm j ! - bà Lâm sợ hãi ns .
- Cháu sẽ ns ra sự thật cho cô bé pk ! - Quốc Bảo cười ranh mãnh .
- Cậu ko đc làm zậy ! - ông Lâm quát lớn .
- Zậy haj bác hãy quyết định đj ! - Quốc Bảo nhìn haj ông bà zs ánh mắt hiền hòa .
- Đc ! Nhưng hãy cho chúng tôi thời gian để suy nghĩ - ông Lâm hạ giọng .
- Đc thôi ! 1 tuần ! Hãy suy nghĩ cho kỹ ! Đừng để mình phải hối hận ! - Quốc Bảo ranh ma hơn .
- Hãy cho tôj một tháng ! - ông Lâm hớt hải .
- Ok ! Nhưng tôi có một điều kiện ! - Quốc Bảo ns .
- Đc ! Cậu ns đi ! - ông Lâm mệt mỏi .
- Tôi ko muốn thằg đó lảng vãn xung quanh Hạ Băng ! Ông lm đc chứ Chủ tịch Lâm ? - Quốc Bảo ns điều kiện .
- Đc ! Tôi hứa ! Cậu hãy zề đj ! - ông Lâm ns .
- Ok ! Tạm biệt ba mẹ zk con zề ! - QUốc Bảo ns zs giọng lễ phép .
Quốc Bảo nhanh chóng bước ra khỏi Lâm gia quay zề nhà , ông bà Lâm ngồi buồn rầu , âu lo , suy nghĩ xem sẽ làm j để ko làm tổn thương đứa con màk họ yêu quý , . . . Thời gian trôj qua một cách chậm chạp . . .
Từ trên lầu , Hạ Băng từ từ bước xuống zs gương mặt còn ngáy ngủ .
- Baba ! Mama ! Haj người lm j mak nhìn buồn rầu quá vậy ? - Hạ Băng nhẹ giọng hỏi .
- Ko có j đâyu con gái yêu ! Con hết mệt chưa để mẹ kêu chị Thảo lm vài món cho con tẩm bổ nhé ! - bà Lâm ns giọng âu yếm .
- Dạ ! Cảm ơn mama con khỏe mak ! ^^ ! - Hạ Băng nũng nịu sà vào lòng mẹ .
Ông Lâm ngồi nhìn haj mẹ con âu yếm nhau mak than dài thở ngắn .
- Con gái này ! -ông Lâm mặt hiền hòa hỏi tam công chùa của mình .
- Dạ ! Papa ! ^^ ! Có j gọi con ạ ! ^^ ! - Hạ Băng quay sang hỏi ông Lâm .
- Nếu như ! Chỉ là nếu như thôi con ! Ba mẹ có việc giấu diếm con ! Một việc có thể khiến con rất shock ! Cin cí thông cảm cho ba mẹ ko ? Con hãy ns thật tâm mình nka ! - ông Lâm ns , mặt trùng xuống .
- Con sẽ tha thứ cho papa và mama vì haj người là người con yêu quý nhất trên đời mak ! ^^ ! Con sẽ ko bao giờ giận hay hận haj người cả ! Con luôn là đứa con gái yêu quý của haj người mak ! - Hạ Băng ns .
- Ukm ! Thui con vào ăn cơm đi ! - ông Lâm mặt buồn rầu ns .
- Dạ ! PApa và mama vào ăn zs con đi ! ^^ ! - Hạ Băng âu yếm .
- Cậu đến đây có việc j ? - ông Lâm lên tiếng hỏi .
- Cháu muốn lấy Hạ Băng làm zk ! Cháu sẽ mang sính lễ đến ! Haj bác cứ ns sính lễ là j ! Hãy ns cháu pk ! Cháu sẽ mang tất cả đến theo ý bác ! - Quốc Bảo thanh thản ns .
- Xin lỗi cậu ! Hạ Băng đã có đính ước ! Ko thể cùg cậu nên zk nên ck đc ! Mong cậu thông cảm ! - bà Lâm lên tiếng .
- Nhưng Hạ Băng đâu phải là con gái ruột của haj bác màk cũng chẳng yêu quý j tên công tử nhà họ Vương kia ! Nếu haj bác ko gả Hạ Băng cho con ! Con bảo đảm sẽ có kịch hay mak xem đấy ! - Quốc Bảo đe dọa .
- Cậu . . . Cậu . . . Cậu muốn làm j ! - bà Lâm sợ hãi ns .
- Cháu sẽ ns ra sự thật cho cô bé pk ! - Quốc Bảo cười ranh mãnh .
- Cậu ko đc làm zậy ! - ông Lâm quát lớn .
- Zậy haj bác hãy quyết định đj ! - Quốc Bảo nhìn haj ông bà zs ánh mắt hiền hòa .
- Đc ! Nhưng hãy cho chúng tôi thời gian để suy nghĩ - ông Lâm hạ giọng .
- Đc thôi ! 1 tuần ! Hãy suy nghĩ cho kỹ ! Đừng để mình phải hối hận ! - Quốc Bảo ranh ma hơn .
- Hãy cho tôj một tháng ! - ông Lâm hớt hải .
- Ok ! Nhưng tôi có một điều kiện ! - Quốc Bảo ns .
- Đc ! Cậu ns đi ! - ông Lâm mệt mỏi .
- Tôi ko muốn thằg đó lảng vãn xung quanh Hạ Băng ! Ông lm đc chứ Chủ tịch Lâm ? - Quốc Bảo ns điều kiện .
- Đc ! Tôi hứa ! Cậu hãy zề đj ! - ông Lâm ns .
- Ok ! Tạm biệt ba mẹ zk con zề ! - QUốc Bảo ns zs giọng lễ phép .
Quốc Bảo nhanh chóng bước ra khỏi Lâm gia quay zề nhà , ông bà Lâm ngồi buồn rầu , âu lo , suy nghĩ xem sẽ làm j để ko làm tổn thương đứa con màk họ yêu quý , . . . Thời gian trôj qua một cách chậm chạp . . .
Từ trên lầu , Hạ Băng từ từ bước xuống zs gương mặt còn ngáy ngủ .
- Baba ! Mama ! Haj người lm j mak nhìn buồn rầu quá vậy ? - Hạ Băng nhẹ giọng hỏi .
- Ko có j đâyu con gái yêu ! Con hết mệt chưa để mẹ kêu chị Thảo lm vài món cho con tẩm bổ nhé ! - bà Lâm ns giọng âu yếm .
- Dạ ! Cảm ơn mama con khỏe mak ! ^^ ! - Hạ Băng nũng nịu sà vào lòng mẹ .
Ông Lâm ngồi nhìn haj mẹ con âu yếm nhau mak than dài thở ngắn .
- Con gái này ! -ông Lâm mặt hiền hòa hỏi tam công chùa của mình .
- Dạ ! Papa ! ^^ ! Có j gọi con ạ ! ^^ ! - Hạ Băng quay sang hỏi ông Lâm .
- Nếu như ! Chỉ là nếu như thôi con ! Ba mẹ có việc giấu diếm con ! Một việc có thể khiến con rất shock ! Cin cí thông cảm cho ba mẹ ko ? Con hãy ns thật tâm mình nka ! - ông Lâm ns , mặt trùng xuống .
- Con sẽ tha thứ cho papa và mama vì haj người là người con yêu quý nhất trên đời mak ! ^^ ! Con sẽ ko bao giờ giận hay hận haj người cả ! Con luôn là đứa con gái yêu quý của haj người mak ! - Hạ Băng ns .
- Ukm ! Thui con vào ăn cơm đi ! - ông Lâm mặt buồn rầu ns .
- Dạ ! PApa và mama vào ăn zs con đi ! ^^ ! - Hạ Băng âu yếm .
/20
|