Sau khi quậy đến 11h đêm , bốn nàng mới chịu ra về .
- Tao đưa Hạ Băng zề cho ! Còn tụi bây đưa mấy nàng kia zề ! - Tuấn Anh xung phong ( xung phong hay mê gái ??? ) .
- Thui ! Tao đưa cho ! Mày chạy ẩu lắm ! - Trọng Hoàng ns .
- Ehem ! ~ ! Tụi bây nhìn kìa ! - Quý Khang nhắc nhở .
Một ánh mắy đầy sát khí đang nhìn tụi nó .
- Sax tụi bây ko ns nữa đi ! - hắn hỏi hâm dọa .
- Thui ! Mày đưa nàng zề đi ! Tụi tao đưa ba cô nương kia zề zùm cho ! - Tuấn Anh ns .
- Ukm ! - hai người còn lại đồng ý .
Zùi nhiệm vụ ai nấy làm . Ba nàng kia thì zề nhà an toàn . Còn nó đc hắn chở đến một khách sạn gần đó . Hắn dìu nó zào phòng .
- Hey ! ~ ! Con gái kiểu j mà uống rượu như nước lã zậy hả ? - hắn bực nhọc ns .
Hắn nhìn nó mà say đắm . Bờ mi dài cong vút , đen đậm , bờ môi đỏ mọng như những cánh hoa hồng đầy quyến rũ , làn da trắng nõn nà . Gương mặt thì baby vô cùng khiến ai cũng mê mẫn . Sau một lúc ko kiềm chế đc bản thân hắn lao zào hôn nó cuồng nhiệt và bàn tay ko yên vị định cởi nút áo nó ra thì . . . Bốp . . .
- Áááááááá . . . ! - hắn la lên đau điếng nhảy như gà mắc thóc , thì ra là cô nàng vừa gặp ác mộng và đã vô tình đá vào \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" chỗ hiểm \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" của hắn khiến hắn nhảy tưng tưng đau điếng . Sau một hồi hắn nhìn nó mà ko dám đụg chạm đến nữa . Khoảng nửa tiếng sau nó lên cơn , ói ra đầy giường ( Marry : Eo ! Kinh wá ! Tội nghiệp mấy cô phục vụ wá ! Hixhixhixhixx . . . ) , hắn thấy thế ngồi một lúc sau mới quay ra nhờ một cô nhân viên gần đó thay đồ cho nó . Zùi hắn tắm thay ngay một khăn choàng của khách sạn zùi nằm ngủ yên bình bên nó cho tới sáng .
Sáng hôm sau , những ánh nắng len lỏi qua những tấm màng của phòng khách sạn , nó từ từ hé mắt tỉnh dậy , hai tay xoa xoa cái đầu nhức nhối , cảm giác có cái gì đó nặng nặng đè lên người , nó quay qua nhìn thì ra là tay hắn đag gác lên bụng nó theo phản ứng , nó lật đật kiểm tra lại quần áo thì o thấy đồ mà thấy mình đag choàng một cái khăn dạng đồ ngủ .
. . . Bốp . . .
Một âm thanh vang lên giòn rã giữa buổi sáng tinh mơ . Hắn vừa bị cái gối văng thẳg vào mặt ( hung thủ còn ai ngoài nó nữa !!!** )
- Cô làm cái quái j zậy ! Tiền trên bàn đó ! Cầm tiền zùi đi đi ! Đừg phá giấc ngủ của tui ! - hắn bực bội quát .
Máu sôi trên đỉnh đầu nó đã quá 2000 độ C , . . . Bốp . . . cái gối thứ hai văng thẳng vào mặt hắn ko chút thương tiếc .
- Cô điên hả ! Muốn gặp Diêm Vương sớm àk ? - hắn ngồi dậy địh dùg tay tát nó thì ngừng lại .
- Anh thử đi ! - nó thách thức .
- Tôi xin lỗi ! Tôi quên đó là cô ! - hắn ngổi dậy uể oải đáp .
- Tối hum qua xảy ra chuyện j ? Mả đồ của tôi đâu ! - nó hầm hầm nhìn hắn .
- Tối hum wa cô uống say quá nên tôi đưa cô zô đây nghỉ thui ! Đồ cô đc nhân viên khách sạn đem đi giặc zùi ! - hắn bình thản ns .
- Anh có thấy j ko ? - nó lạnh lùng hỏi .
- Có ! - hắn bình thản hơn lúc trước .
- Bao nhiêu phần trăm ! - nó giọng run run hỏi .
- 95% ! - hắn ns .
. . . Bốp . . .
Nó cho hắn ăn cái gối thứ ba .
- Cô điên àk ! Ý tôi ns là 95% là ko thấy j hết ! - hắn mặt cáu gắt .
- Hả ! Ukm ! Mà 5% anh thấy j ? - nó hí hửng hơn lúc nảy vì ko còn lo j .
- Thấy j kệ tui ! Đâu liên quan đến cô .
- Thui kệ anh ! Ko liên quan đến tôi ! - nó ns zùi quay ra lấy quần áo vào nhà tắm thay .
- Dễ thương thật ! - hắn ngồi ns một mình .
Chuẩn bị xog hắn và nó cùng nhau về nhà nó , mặc dù ko pk nhau nhưng hắn galăng chở nó về nhà giùm
- Tao đưa Hạ Băng zề cho ! Còn tụi bây đưa mấy nàng kia zề ! - Tuấn Anh xung phong ( xung phong hay mê gái ??? ) .
- Thui ! Tao đưa cho ! Mày chạy ẩu lắm ! - Trọng Hoàng ns .
- Ehem ! ~ ! Tụi bây nhìn kìa ! - Quý Khang nhắc nhở .
Một ánh mắy đầy sát khí đang nhìn tụi nó .
- Sax tụi bây ko ns nữa đi ! - hắn hỏi hâm dọa .
- Thui ! Mày đưa nàng zề đi ! Tụi tao đưa ba cô nương kia zề zùm cho ! - Tuấn Anh ns .
- Ukm ! - hai người còn lại đồng ý .
Zùi nhiệm vụ ai nấy làm . Ba nàng kia thì zề nhà an toàn . Còn nó đc hắn chở đến một khách sạn gần đó . Hắn dìu nó zào phòng .
- Hey ! ~ ! Con gái kiểu j mà uống rượu như nước lã zậy hả ? - hắn bực nhọc ns .
Hắn nhìn nó mà say đắm . Bờ mi dài cong vút , đen đậm , bờ môi đỏ mọng như những cánh hoa hồng đầy quyến rũ , làn da trắng nõn nà . Gương mặt thì baby vô cùng khiến ai cũng mê mẫn . Sau một lúc ko kiềm chế đc bản thân hắn lao zào hôn nó cuồng nhiệt và bàn tay ko yên vị định cởi nút áo nó ra thì . . . Bốp . . .
- Áááááááá . . . ! - hắn la lên đau điếng nhảy như gà mắc thóc , thì ra là cô nàng vừa gặp ác mộng và đã vô tình đá vào \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" chỗ hiểm \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" của hắn khiến hắn nhảy tưng tưng đau điếng . Sau một hồi hắn nhìn nó mà ko dám đụg chạm đến nữa . Khoảng nửa tiếng sau nó lên cơn , ói ra đầy giường ( Marry : Eo ! Kinh wá ! Tội nghiệp mấy cô phục vụ wá ! Hixhixhixhixx . . . ) , hắn thấy thế ngồi một lúc sau mới quay ra nhờ một cô nhân viên gần đó thay đồ cho nó . Zùi hắn tắm thay ngay một khăn choàng của khách sạn zùi nằm ngủ yên bình bên nó cho tới sáng .
Sáng hôm sau , những ánh nắng len lỏi qua những tấm màng của phòng khách sạn , nó từ từ hé mắt tỉnh dậy , hai tay xoa xoa cái đầu nhức nhối , cảm giác có cái gì đó nặng nặng đè lên người , nó quay qua nhìn thì ra là tay hắn đag gác lên bụng nó theo phản ứng , nó lật đật kiểm tra lại quần áo thì o thấy đồ mà thấy mình đag choàng một cái khăn dạng đồ ngủ .
. . . Bốp . . .
Một âm thanh vang lên giòn rã giữa buổi sáng tinh mơ . Hắn vừa bị cái gối văng thẳg vào mặt ( hung thủ còn ai ngoài nó nữa !!!** )
- Cô làm cái quái j zậy ! Tiền trên bàn đó ! Cầm tiền zùi đi đi ! Đừg phá giấc ngủ của tui ! - hắn bực bội quát .
Máu sôi trên đỉnh đầu nó đã quá 2000 độ C , . . . Bốp . . . cái gối thứ hai văng thẳng vào mặt hắn ko chút thương tiếc .
- Cô điên hả ! Muốn gặp Diêm Vương sớm àk ? - hắn ngồi dậy địh dùg tay tát nó thì ngừng lại .
- Anh thử đi ! - nó thách thức .
- Tôi xin lỗi ! Tôi quên đó là cô ! - hắn ngổi dậy uể oải đáp .
- Tối hum qua xảy ra chuyện j ? Mả đồ của tôi đâu ! - nó hầm hầm nhìn hắn .
- Tối hum wa cô uống say quá nên tôi đưa cô zô đây nghỉ thui ! Đồ cô đc nhân viên khách sạn đem đi giặc zùi ! - hắn bình thản ns .
- Anh có thấy j ko ? - nó lạnh lùng hỏi .
- Có ! - hắn bình thản hơn lúc trước .
- Bao nhiêu phần trăm ! - nó giọng run run hỏi .
- 95% ! - hắn ns .
. . . Bốp . . .
Nó cho hắn ăn cái gối thứ ba .
- Cô điên àk ! Ý tôi ns là 95% là ko thấy j hết ! - hắn mặt cáu gắt .
- Hả ! Ukm ! Mà 5% anh thấy j ? - nó hí hửng hơn lúc nảy vì ko còn lo j .
- Thấy j kệ tui ! Đâu liên quan đến cô .
- Thui kệ anh ! Ko liên quan đến tôi ! - nó ns zùi quay ra lấy quần áo vào nhà tắm thay .
- Dễ thương thật ! - hắn ngồi ns một mình .
Chuẩn bị xog hắn và nó cùng nhau về nhà nó , mặc dù ko pk nhau nhưng hắn galăng chở nó về nhà giùm
/20
|