Tam Quốc Vương Giả

Chương 11 - Nội Công Tiến Giai

/107


Nghĩ một lát, Dương Thiên vẫn là trước đem sơn trại giữ lại, dù sao mình vừa kiếm được một món tiền của phi nghĩa, cũng không thiếu chút tài nguyên này.

Toàn bộ trại có gần 300 nhân khẩu, đại đa số mọi người đều có thể vận chuyển đồ vật, tốc độ đương nhiên không được nhanh, nhưng may mắn đại đa số đều là tráng niên, tiểu hài tử và lão nhân đều là được bế hoặc tự dìu nhau đi về phía trước, một đội ngũ cuối cùng trước lúc trời tối, chạy về Bạch Vân thôn.

Về đến thôn trời đã tối đen, Dương Thiên vốn định để cho mọi người ngủ ngoài trời một đêm, dù sao hiện tại bọn hắn đã là thôn dân của chính mình rồi, cũng chỉ là một đêm, không lo bọn hắn sẽ đào tẩu.

Nhưng Vương lão, thấy trong thôn đột nhiên tăng lên nhiều nhân khẩu như vậy, kích động không thôi, cho nên nhất quyết lôi kéo mọi người, cùng nhau dựng nhà dân. Đám thôn dân, có thể vào ở trong phòng đương nhiên tốt nhất, vì thế trước sau mọi người cố gắng, ngay cả lão nhân và tiểu hài cũng tham gia hỗ trợ. Cổ nhân đã nói, nhiều người thì lực lượng mạnh, quả nhiên 60 nhà dân, chỉ tốn hai giờ đã toàn bộ xây xong. Bạch Vân thôn một mảnh cười cười nói nói.

An bài tốt những người này, Dương Thiên cuối cùng mới đi xuống.

Cùng Vương lão, Đại Ngưu dùng bữa tối trong văn phòng trưởng thôn. Vương lão mới bắt đầu báo cáo tình hình phát triển thôn trang ngày hôm nay: “Chúa công, hôm nay tình huống thôn không tệ, lại mới chiêu mộ được 14 lưu dân, trong đó còn có một vị là trung cấp nông phu, so với nông dân bình thường, diện tích trồng trọt gia tăng lên gấp đôi, nhờ đó sản lượng cũng tăng lên gấp đôi, tương đương với hiệu suất trồng trọt của bốn thôn dân bình thường. Lão phu đã đã để cho hắn đi khai hoang trồng trọt rồi. Tài nguyên thu thập cũng không tệ lắm, mỗi thôn dân một ngày có thể đốn 5 đơn vị củi, hôm nay thêm 14 người, rút ra 10 người đốn củi, nhưng vì cả chiều xây nhà dân, thế nên tổng cộng chỉ thu thập được 20 đơn vị vật liệu gỗ, cộng với buổi sáng 10 người đốn củi, hôm nay tổng cộng đã thu nhập được 70 đơn vị vật liệu gỗ. Việc dò xét vật liệu đá, hai người ở bắc thôn phát hiện một mỏ đá. Buổi chiều có 6 người bắt đầu khai thác, nhưng do khoảng cách xa hơn một chút, ảnh hưởng tới hiệu suất, cho nên chỉ lấy lấy được 10 đơn vị vật liệu đá. Tình huống cơ bản là như vậy.”

Dương Thiên không nghĩ tới chính mình hôm nay lại chiêu một được một vị trung cấp nông phu. Àizzz tại sao không phải là trung cấp dược sư cơ chứ? Dương Thiên có chút lòng tham không đáy.

Nhưng có một trung cấp nông phu, thế cũng là tạm ổn rồi, Dương Thiên tự mình ‘’an ủi’’.

Suy nghĩ một chút, Dương Thiên mới nói: “Hôm nay ta thu phục được sơn trại của dị tộc, mang về không ít tài nguyên, trong đó có một vị trung cấp thợ rèn. Sáng sớm ngày mai, xây dựng thị trường và tiệm thợ rèn sơ cấp, đây chính nguồn thu chủ yếu của chúng ta trong thời gian tới, không làm qua loa được! Mặc dù ngày mai, thị trường và tiệm rèn xây xong, chúng ta cũng có thể thăng thôn trang lên cấp 2. Nhưng nếu như vậy, muốn xây y quán mấy kiến trúc này cũng chỉ có thể đợi thôn thăng cấp đến hương trấn mới được, đây cũng không phải chuyện có thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Bởi vậy ta ý định trước không vội thăng cấp thôn trang, chờ xây tốt mấy kiến trúc cơ bản rồi mới tính tiếp.”

Vương lão cười nói: “Chúa công cơ trí! Nên như vậy, chúa công coi như không nói, ta cũng sẽ đề nghị a.”

Nào có cái gì cơ trí a! Chỉ là mình đã đã trải qua một lần, đối với mấy cái bẫy rập của hệ thống đã tương đối quen thuộc mà thôi: “Thôn chúng ta hiện tại nhân khẩu đã hơn gần 300, ngày mai Vương lão nên an bài thật kỹ. Thời kỳ gieo hạt đã qua ba ngày, nên nắm chặt thời gian a! Nếu bỏ lỡ, vậy tháng sau chúng ta toàn bộ phải ăn cá trừ bữa rồi.”

Thiên hạ có rất nhiều đồ vật ẩn giấu, cần nhờ người chơi chính mình tìm tòi. Ví dụ như một cái lãnh địa, nếu đồ ăn no đủ, sẽ làm dân tâm gia tăng ở biên độ nhỏ. Dân tâm càng cao, hiệu suất lao động càng cao. Thời điểm thủ thành, hiệu suất thôn dân trợ giúp thủ thành tỷ lệ lại càng lớn.

Dương Thiên cười cười, lại nói tiếp: “Ngày mai ngươi an bài tất cả thôn dân tư chất C và một thôn dân tư chất A đến tiệm may làm học đồ, chờ tiệm thợ rèn xây xong, đồng dạng an bài như vậy, đưa mười cái thôn dân vào làm học đồ. Mà ụ tàu thì an bài 18 thôn dân tư chất C và 2 tư chất A”. Tuy Dương Thiên cũng muốn phái thêm người vào làm học đồ, nhưng một kiến trúc sơ cấp tối đa chỉ có thể dung nạp 10 người, đến trung cấp kiến trúc mới có thể dung nạp 20 người.

Vương lão làm thôn phó, Dương Thiên có thể nắm được toàn bộ tin tức, do đó cũng nắm được tư chất và đẳng cấp của thôn dân. Nghe xong, Vương lão nhíu mày nói: “Chúa công, chúng ta bây giờ còn không cách nào xây dựng sơ cấp học đường, thôn dân không được giáo dục cơ sở thì không cách nào học được sơ cấp kỹ năng a?”

Dương Thiên nói: “Trước hết để bọn hắn làm học đồ đã, sớm bồi dưỡng tốt, đến lúc đó xây được học đường, nói không chừng thôn dân của chúng ta đã có thể học được kỹ năng rồi, sẽ tiết kiệm được không ít thời gian a”.

“Vậy được rồi! Chúa công, lão phu ngày mai sẽ an bài mấy việc này.”

Dương Thiên tiếp tục nói: “Về phần những thôn dân tư chất cấp A, B, trước cứ để đấy, ta muốn chuyển chức cho bọn hắn thành binh sĩ, thôn chúng ta ở chỗ vắng vẻ, dị tộc mọc lên san sát như rừng, không có binh lính ưu tú thì không cách nào sinh tồn được. Đám thôn dân còn lại, ngươi tự xem xét rồi an bài. Mặt khác, ngày hôm qua ta lại kiếm được một ít da hổ, để ở trong kho hàng ấy, ngày mai ngươi cho người đem đi sản xuất giáp da.”

“Vâng! chúa công!”

......

Cả đêm ngồi tu luyện, rạng sáng khoảng 5 giờ, Dương Thiên thu công đứng lên, nội công của hắn rốt cục đã thăng cấp, do nội công của hắn song song với thế giới thực, nên tại thế giới thực, nội công của hắn cũng tăng lên nhị giai, chỉ là sơ cấp nội công nhị giai tựa hồ tác dụng cũng không lớn.

Hắn nhìn nhìn thuộc tính của chính mình:

Tính danh: Dương Quang

Chức nghiệp:

Thân phận: Bạch Vân thôn thôn trưởng, công huân:0

Đẳng cấp:19 cấp, 7%

Thống soái: 9 vũ lực: 49 trí lực: 10 chính trị: 4

Năng khiếu: Không

Kỹ năng: Thải Tập thuật, sơ cấp nội công nhị giai, kiếm pháp cơ bản, thương pháp cơ bản, đao pháp cơ bản

Trang bị: trường thương bằng thép ròng, giáp da

Tiền tài: Không”

Dù sao mới Open Server được ba ngày, Dương Thiên đã rất hài lòng với thuộc tính của chính mình. Đoán chừng, hiện tại đại đa số người chơi cũng mới lên tới cấp 10 a, lợi hại một tí, thì có thể lên đến cấp 12.

Trong lúc rảnh rỗi, Dương Thiên lại xem qua tin tức thôn dân một lần, phát hiện độ trung thành của Vương lão đã tăng lên 4 điểm, đạt đến 89, chỉ cần lên tới 90, NPC trên cơ bản sẽ không tồn tại khả năng làm phản. Mà trải qua hai ngày bận rộn, đẳng cấp Vương lão rốt cục lên tới cấp 5, chính trị lên tới 60 điểm, trí tuệ cũng lên tới 19 điểm. Hiện tại chức nghiệp của hắn đã biến thành sơ cấp quan lại, kỹ năng gia tăng một cái:

Du thuyết: Gia tăng lsố lượng lưu dân đổi mới mỗi ngày 10%, tỷ lệ xuất hiện NPC thuộc tính đặc thù gia tăng 1%.

Kỹ năng rất thực dụng, nhưng Dương Thiên biết, đây không phải thứ mà mỗi mình mình có, NPC cấp S được hệ thống ban tặng, trở thành quan lại sơ cấp đều có kỹ năng này. Chỉ có điều phó thôn trưởng của mình là cấp SS, up level điểm thuộc tính tự do tương đối nhiều, thời gian đạt được kỹ năng cũng sớm hơn người khác.

Nếu như nói Vương lão up level là việc nằm trong dự liệu, như vậy phát hiện một sơ cấp thợ mộc chính là việc ngoài ý liệu rồi.

Tên thợ mộc này là chiếm được từ trong sơn trại, tư chất của hắn chỉ là C cấp, nhưng cũng là thợ mộc - nghề nghiệp khó có được, ban đầu hắn vốn là tư chất D cấp, dựa tỷ lệ lĩnh ngộ sơ cấp kỹ năng một phần ngàn mà tăng lên thành cấp D. Dương Thiên lúc ấy căn bản không thèm nhìn đến NPC tư chất cấp C, vì thế cũng không có phát hiện. Mà Vương lão tối hôm bận bịu cả tối, đoán chừng cũng không để ý lắm nên không nhắc nhở chính mình.

Xem ra hôm nay muốn xây dựng kiến trúc, sẽ xây thêm một phòng mộc sơ cấy. Chỉ thiếu sơ cấp y sư là có thể up lên thôn trang cấp hai.

Logout, ăn sáng xong, Dương Thiên lại lần nữa đăng nhập vào trò chơi.

Đi ra văn phòng thôn trưởng, chỉ thấy Vương lão đang an bài công tác hôm nay cho thôn dân, hiện tại thôn trang vừa mới thành lập, công việc vô cùng nhiều, sự tình cũng không kém. Về sau, muốn hoạt động đi vào quỹ đạo, các ngành sản xuất tự thành hệ thống thì còn phải xử lý nhiều thứ lắm.

Nhưng Dương Thiên may mắn ở chỗ đã có một vị NPC hành chính cấp SS, bằng không nếu chỉ có cấp S, đoán chừng chuyện gì cũng đến xin chỉ thị a, cái này còn không đem chính mình phiền chết mới là lạ!

Nhìn thôn xóm mình, trong vòng hai ngày ngắn ngủn, từ ba người hiện tại đã biến thành hơn ba trăm người, Dương Thiên có cảm giác rất thành công. Hiện tại thôn xóm rốt cục đã có hình dạng một thôn xóm bình thường rồi, khắp nơi vang lên tiếng cười cười nói nói.

Đến cạnh Vương lão, nói qua chuyện phòng mộc sơ cấp, không nghĩ tới Vương lão rõ ràng cũng đã phát hiện, hiện đã an bài người tu kiến. Dương Thiên có chút bất đắc dĩ: mình chẳng lẽ là người thừa ư?

Nghĩ nghĩ, vậy cũng tốt, hôm nay chính mình sẽ rất bận rộn.

Trước dẫn theo hai NPC A cấp đến quân doanh tiến hành huấn luyện. Mặc dù Dương Thiên bây giờ đã có đặc cấp võ tướng, có thể tăng quân doanh lên cao cấp quân doanh, nhưng thăng cấp lần 2, tài liệu tổn hao gấp 4 so với thăng cấp lần 1, thăng cấp lần 3 cần gấp 4 lần so với lần 2. Lượng tài nguyên ấy hiện tại đối với Dương Thiên mà nói là chưa thể thừa nhận. Nhưng lại không thể chờ quá lâu, hết thảy đành phải chờ sau khi xây dựng xong thị trường rồi tính.

Dương Thiên cùng với Đại Ngưu, Ô Ma mang theo năm NPC cấp A và toàn bộ 25 NPC cấp B xuất phát.

Nhiệm vụ hôm nay là đi luyện cấp, chủ công đương nhiên là chính mình, Đại Ngưu. Về phần Ô Ma, hắn mặc dù là trung cấp võ tướng, nhưng đây chỉ là cái danh xưng, vũ lực bèo nhèo (do bị đá về level 0), kể cả trung cấp võ tướng cũng không làm nên cơm cháo gì. Dương Thiên cũng không để cho ba mươi thôn dân NPC động thủ, chết hoặc tổn thương một tên, sẽ khiến chính mình đau lòng đến nửa ngày, cứ chờ bọn hắn chuyển chức thành binh sĩ rồi nói sau!

Mặc dù không có ý định để cho bọn hắn động thủ, nhưng tất cả mọi người đều cầm vũ khí, mặc giáp da. NPC cấp A thuần một sắc trường thương, cấp B thì một nửa trường thương, một nửa cầm phác đao.

Mà ba người Dương Thiên toàn bộ là trường thương bằng thép ròng. Đại Ngưu và Ô Ma càng là mặc Tỏa Tử giáp, phòng ngự tăng nhiều. Trong kho hàng vẫn còn một tấm da hổ tam phẩm. Dương Thiên định lúc nào đi thành thị sẽ tìm một đại sư may cho mình một bộ Hổ Vương giáp, phẩm chất da hổ như thế tạo thành giáp da thì phòng ngự ít nhất cũng phải trên 50 điểm, coi như là đỉnh cấp trang bị Bạch Ngân rồi. Vũ lực ngang nhau, sử dụng trường thương bằng thép ròng rất khó đâm thủng. Vì trường thương bằng thép ròng lực phá hoại chỉ có 30-40, phác đao và trường thương sắc bén là 20-30, thiết kiếm sắc bén giá trị là 10-20, giáp da bình thường phòng ngự từ 1-10, Tỏa Tử giáp giá trị phòng ngự là 10-20. Nếu như đồ phòng ngự có giá trị phòng ngự lớn hơn giá trị tấn công của vũ khí sắc bén, vậy trên cơ bản không thể phá được phòng thủ. Nhưng dù sao Thiên hạ là trò chơi vô hạn tiếp cận thực tế, kể cả mặc phòng ngự giá trị cao đến đâu đi nữa thì bị một tảng đá lớn nện xuống, cũng vẫn cứ chết như thường.

Lôi Vân hổ vừa mới chết không đến ba ngày, dư uy vẫn còn, phụ cận thôn trang còn chưa có quái vật cao cấp đổi mới, cao nhất cũng chỉ là 20 cấp chó hoang. Nhưng đi xa thôn trang từ 10 dặm trở lên, dần dần bắt đầu xuất hiện lang, gấu các loại, thậm chí xuất hiện cả lão hổ cấp 60.

Hiện tại Dương Thiên còn không dám đi trêu chọc bọn này, phía sau mình chính là 30 thôn dân trắng nõn, non mềm, 0 cấp a!

/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status