Tan Học Cùng Anh Trai Về Nhà

Chương 16

/273


 

Chương 16

"Anh là biến thái à? Buông tay, nếu không tôi báo cảnh sát "

 

"Di động của em còn đang nằm trong tay anh, anh cũng rất tò mò không biết em sẽ báo cảnh sát kiểu gì."

 

Anh ta vừa nói vừa móc di động của Ôn Điềm ra khỏi túi, kết quả còn chưa nắm chắc đã bị một người khác trực tiếp rút ra khỏi tay.

 

Ôn Diệc Tư kiên nhẫn ấn số cảnh sát khẩn cấp, sau đó lại xoay màn hình qua cho nam sinh kia nhìn  "Tôi đếm tới ba, nếu anh còn không buông tay, tôi sẽ báo cảnh sát."

 

"Một, hai…"

 

Nam sinh kia buông tay Ôn Điềm ra, duỗi tay muốn cướp lấy di động nhưng ai ngờ Ôn Diệc Tư lại lợi dụng ưu thế chiều cao, anh giơ tay lên cao một chút tránh khỏi tay nam sinh kia, khiến nam sinh kia không thể giật lấy di động được.

 

Nam sinh kia thẹn quá hóa giận, đập mạnh về phía Ôn Diệc Tư, nhưng cánh tay bị Ôn Diệc Tư bắt chặt lấy, còn chưa kịp giãy giụa, dạ dày đã truyền tới cảm giác đau nhức.

Ôn Diệc Tư mặt không cảm xúc duỗi tay đẩy mắt kính lên, sau đó lại nhìn về phía Ôn Điềm, ném di động cho cô

 

"Về nhà."

 

Ôn Điềm còn chưa nhìn rõ rốt cuộc anh ra tay như thế nào thì tên khốn kia đã bị đánh ngã, trong lòng còn đang ngơ ngác, vừa đi theo anh vừa quay đầu nhìn về phía saụ

 

Chờ khi nam sinh kia bò dậy, Ôn Điềm đã bị ấn ngồi vào trong taxi, mà Ôn Diệc Tư thì ngồi ngay bên cạnh cô.

 

Trước khi xe khởi động, nam sinh kia đứng bên ngoài mắng vài câu khó nghe. Chẳng qua theo tiếng oto chuyển bánh, những âm thanh đó dần bị bỏ lại phía saụ

 

Ôn Điềm cẩn thận liếc mắt nhìn Ôn Diệc Tư, phát hiện nhìn từ sườn mặt, dường như người anh trai tiện nghi này lại càng đẹp trai hơn bình thường.

 

Làn da anh rất trắng, yết hầu cũng rất rõ ràng, trên sống mũi cao thẳng là khung kính vững vàng, vẻ bình tĩnh như khắc sâu vào trong xương cốt khiến người ta có cảm giác xa cách người sống chớ gần.

Anh hơi nâng mí mắt lên, Ôn Điềm vội vã quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

 

Lúc này trời đã gần tối, ánh đèn rực rỡ đã xuất hiện. Giống với ngày thường, vào giờ này đường phố đã bắt đầu náo nhiệt lên.

 

Chạng vạng gió rất lớn, người đi đường mặc kín đồ cũng dần tăng thêm. Mấy ngày nay mây đen giăng đầy, nhưng hôm nay trời thật sự không mưa.

 

“Anh…” Ôn Điềm trầm mặc một hồi cuối cùng vẫn hỏi hoang mang trong lòng ra.

 

"Không phải anh vẫn đang canh chừng em đó chứ?”

 

Không khí trong xe có một chớp mắt ngưng trệ khó hiểụ

 

Ôn Diệc Tư xoa xoa huyệt thái dương, có chút bất đắc dĩ  “Anh đọc sách trong hiệu sách gần đó, vừa ra ngoài đã thấy em bị người ta giữ chặt lấy.”

 

“A…” Ôn Điềm thở phào nhẹ nhõm, tự dưng cảm thấy trong lòng như rơi xuống một tảng đá lớn  “Anh làm em sợ muốn chết.”

Ôn Diệc Tư thấy vẻ khó chịu xẹt qua trong mắt cô lại nhíu mày, không mở miệng nói thêm bất kỳ lời gì nữa.


/273

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status