“Là sao? !” Chào hỏi? Bây giờ có phải là muộn quá hay không, bọn họ đã ở chung dưới mái hiên hơn nửa tháng rồi a ! Mạc Kính Phong có chút buồn cười, khóe miệng vung lên, cũng chỉ có nàng mới tạo cho hắn nụ cười. Nhưng hắn không biết, nụ cười này trong mắt Ngọ Lăng Phong trở thành cười nhạo
“Được rồi! Thành thật mà nói thì ta đến mượn gương soi !” Vốn chỉ muốn kết thúc chiến tranh, nhưng bộ dạng của hắn bây giờ làm nàng thật tức giận, nàng chán ghét khuôn mặt giễu cợt kia, nó làm cho nàng thấy một cảm giác sỉ nhục ghê gớm
“Mượn gương soi? !” Đừng nói hắn biết nàng đứng ngoài cửa nãy giờ là vì cái này ! Thế mà hăn còn ngu ngốc nghĩ nàng nhớ hắn nên muốn đến gặp !
“Ách ~ ta chỉ muốn mượn một chút thôi!” Ngọ Lăng Phong biết như vậy rất miễn cưỡng ! Nhưng nàng cũng không dám nói thẳng là mượn Đồng Hoa kính, sợ sẽ gây thêm chiến tranh
“Hừ ~! Một cái gương mà thôi, ngày mai ta nhờ người đưa đến cho ngươi !” Mạc Kính Phong mất hứng chìm mặt! Thì ra là hắn không bằng một cái gương!
“Hắc hắc! Cần gì phải làm phiền đến người khác !” Sách sách! Chỉ mượn một chút thôi mà cũng hẹp hòi như vậy ! Nếu không phải cái gương này chỉ có duy nhất một cái, nàng cũng không hạ mình đến mượn hắn !
Vậy tại sao lại làm phiền hắn ? Không để ý hắn cả đêm vừa từ kĩ viện trở về cũng nên để ý bây giờ là nửa đêm chứ ! Mặc dù hắn rất thích nàng quấy rầy hắn ! Nhưng nếu không phải vì một cái gương thì hắn còn vui vẻ hơn ! Chờ một chút! Gương? ! Tại sao nghe nãy giờ cũng không nghe thấy huyền ky (*điều bí ẩn) trong lời nói của nàng chứ ?! Với tính cách của nàng, không bao giờ chịu cúi đầu vì một cái gương, trừ phi cái gương kia rất quan trọng với nàng ! Hơn nữa, chẳng lẽ chuyện tối đêm qua cũng vì cái gương sao ? ! Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một khả năng: nàng rất cần cái gương kia ! Hơn nữa, nếu hắn đoán không sai, thứ nàng muốn mượn chắc chắn là Đồng Hoa kính đột nhiên xuất hiện. Nhưng hắn thật không ngờ, dưới tình huống này, nàng còn dám đi mượn cái gương từ hắn !
Nghĩ thông suốt sau, vẻ mặt Mạc Kính Phong hòa hoãn rất nhiều, dựa vào cánh cửa chờ xem phản ứng của nàng
“Không phải là ta không cho mượn, chỉ là vì gương của ta không tầm thường , không thể tùy tiện cho người khác mượn!” Nếu là lúc trước, hắn nhất định sẽ không nghĩ gì đưa cho nàng cái gương ngay, nhưng lúc này hắn muốn xem xem nàng rốt cuộc muốn làm gì, tại sao lại cần Đồng Hoa kính đến thế
“Hắc hắc! Người trong nhà cần gì so đo! chỉ mượn một chút thôi, cũng không phải là không trả !” Ít nhất cũng phải để nàng liếc mắt xem thử một cái chứ, để nàng biết còn nghĩ đối sách !
“Người trong nhà? !” Lúc trước, khi nghe nàng nói những lời này, chắc chắn hắn sẽ vui mừng đến bay lên ! Nhưng bây giờ hắn cao hứng không nổi, đơn giản vì nàng đang lấy thân phân “nghĩa muội” với hắn ! “Nghĩa muội” ? ! Đừng có nói đùa ! Hắn không thừa nhận!
“A ~! Xem ra nghĩa huynh không thừa nhận thân phận của ta!”
Dĩ nhiên không ủng hộ ! Bọn họ là người một nhà, nhưng không phải thân phận huynh muội
“Tại sao ngươi lại muốn Đồng Hoa kính ?”
Ngọ Lăng Phong nhìn hắn một lát, không biết nên trả lời như thế nào, trực tiếp nhảy qua ! Thành thật mà nói thì nàng không biết trả lời như thế nào! Chẳng lẽ nói cho hắn biết nàng cần cái kính đó để trở về thế kỉ 21 sao ?
“Ngươi có chịu cho mượn hay không?” Nàng không trả lời, trực tiếp hỏi lại
“Trả lời vấn đề của ta!” Nàng càng lảng tránh, hắn càng thấy đáng nghi !
“Thôi đi !” Biết nói thêm gì nữa cũng không có kết quả, Ngọ Lăng Phong quyết định thay đổi đối sách ! Khi tất yếu, nàng cũng không ngại dùng “nghề cũ”
“Ta có thể cho ngươi mượn ~!” Lúc nàng xoay người lại, Mạc Kính Phong đột nhiên mở miệng.”Bất quá…”
“Bất quá cái gì?” Ngọ Lăng Phong lại xoay người! Mặc dù biết hắn không có hảo tâm nhưng nàng vẫn muốn biết hắn đưa ra yêu cầu gì
“Đáp ứng ta một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
“Từ nay về sau ngươi phải chịu trách nhiệm hầu hạ ta!” Mạc Kính Phong nói một câu kinh người!
“Cái gì? ! Ngươi muốn ta hầu hạ ngươi!” Trừ phi nàng điên rồi!
“Không bao gồm lên giường… Dĩ nhiên nếu ngươi nguyện ý!” Mạc Kính Phong ngáp một cái, lành lạnh mở miệng, cười một nụ cười hàm chứa 10 phần mị lực. Thành thật mà nói, bận rộn cả đêm, hắn sắp mệt đến chết rồi, nhưng nếu được cùng nàng nói chuyện vui vẻ như vầy, hắn cũng không nỡ cắt đứt, hơn nữa, yêu cầu này cũng là để bảo vệ nàng, không rời hắn một tấc, đảm bảo nàng sẽ không có chuyện gì !
Ngọ Lăng Phong nuốt nước miếng!
“Nguyện ý với ngươi … Ngươi mơ đến năm sau đi!” Chết tiệt ! Đột nhiên lại biểu hiện gợi cảm như vậy, làm nàng suýt chút nữa bị trúng mĩ nam kế của hắn
“Đáp ứng hay không thì tuỳ ngươi ~! Ta muốn đi ngủ !” Mạc Kính Phong làm bộ muốn vào phòng, vừa xoay người qua, lại đột nhiên nói .”Đúng rồi ~! Nếu ngươi muốn nhờ mẹ ta lấy Đồng Hoa kính thì đừng nên suy nghĩ nữa, không có sự đồng ý của ta, ai cũng không được đụng vào … Ngươi cũng biết!” Ý tứ rất rõ : chỉ cần hắn không muốn cho, cho dù là Mạc phu nhân muốn giúp nàng cũng không có cách
Chết tiệt ! Lại chặt đứt đường lui của nàng ! Ngọ Lăng Phong nhìn chằm chằm hắn
“Như thế nào?” Hắn biết nàng nhất định đáp ứng! Chỉ cần nàng muốn “Đồng hoa kính” .
Cho dù nội tâm đang giao chiến không ngừng, nhưng cuối cùng nàng vẫn lựa chọn “đồng ý”, chỉ cần nhích vào một chút, biết Đồng Hoa kính đang giấu ở đâu, nàng cũng dễ dàng ra tay hơn !!!
“Nghĩ được chưa?”
“Đồng ý!”
Mạc Kính Phong dương dương tự đắc vung cao khóe miệng! Lộ ra nụ cười thắng lợi !
“Tốt lắm! Bây giờ… Vào hầu hạ ta ngủ!”
“Đi ngủ? !” Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn hắn !
“Ngày hôm qua ta bận rộn cả đêm, còn chưa ngủ nha !” Nói xong, hắn nhịn không được ngáp một cái
Ngọ Lăng Phong trầm mặt, bận rộn cả đêm ! Nàng dĩ nhiên biết hắn bận cái gì! Người nào đó hôm qua đi đến kĩ việc cả đêm không về, ai mà không biết a ! Hừ ~! Hắn đúng là không biết nhục !
Vào phòng! Ngọ Lăng Phong đứng phía sau không nhúc nhích ! Mạc Kính Phong xoay người, nhìn nàng, hai người cứ như vậy trừng mắt to mắt nhỏ hồi lâu. Cuối cùng vẫn là Ngọ Lăng Phong chịu không được!
“Sặx !” Nghĩ đến từng có “Vô số” nữ nhân vào căn phòng này, nàng lại tức giận không thôi
Mạc Kính Phong nhíu mày
“Đây cũng không phải thái độ hầu hạ người ta, tới đây giúp ta thay quần áo!” Thê tử công việc!
“Thay quần áo?” Ngọ Lăng Phong không khách khí nhìn hắn từ đầu đến chân. Vậy cũng phải xem có y phục không đã ! Chẳng lẽ muốn nàng giúp hắn cởi luôn cái quần kia ! Ánh mắt lơ đãng nhìn đến nơi nào đó, nội tâm Ngọ Lăng Phong trở nên cuồng loạn, nàng lãng đãng chuyển sang hướng khác!
“Khụ khụ ~! Tới đây trải giường !” Mạc Kính Phong đè nén thanh âm, không muốn cho nàng biết ánh mắt lơ đãng kia của nàng tạo bao nhiêu ảnh hưởng cho hắn! Hắn bắt đầu hoài nghi kêu nàng hầu hạ hắn có phải là sai lầm hay không, mục đích bảo vệ nàng còn chưa hoàn thành thì hắn đã hoá thành lang nhân rồi !
Ngọ Lăng Phong không vui tiêu sái đi đến phía trước, cố ý không nhìn Mạc Kính Phong . Lại nhìn thấy giường hắn, tức giận lại bùng lên ! Cái giường này … Thật là dơ bẩn quá mất
“Được rồi! Thành thật mà nói thì ta đến mượn gương soi !” Vốn chỉ muốn kết thúc chiến tranh, nhưng bộ dạng của hắn bây giờ làm nàng thật tức giận, nàng chán ghét khuôn mặt giễu cợt kia, nó làm cho nàng thấy một cảm giác sỉ nhục ghê gớm
“Mượn gương soi? !” Đừng nói hắn biết nàng đứng ngoài cửa nãy giờ là vì cái này ! Thế mà hăn còn ngu ngốc nghĩ nàng nhớ hắn nên muốn đến gặp !
“Ách ~ ta chỉ muốn mượn một chút thôi!” Ngọ Lăng Phong biết như vậy rất miễn cưỡng ! Nhưng nàng cũng không dám nói thẳng là mượn Đồng Hoa kính, sợ sẽ gây thêm chiến tranh
“Hừ ~! Một cái gương mà thôi, ngày mai ta nhờ người đưa đến cho ngươi !” Mạc Kính Phong mất hứng chìm mặt! Thì ra là hắn không bằng một cái gương!
“Hắc hắc! Cần gì phải làm phiền đến người khác !” Sách sách! Chỉ mượn một chút thôi mà cũng hẹp hòi như vậy ! Nếu không phải cái gương này chỉ có duy nhất một cái, nàng cũng không hạ mình đến mượn hắn !
Vậy tại sao lại làm phiền hắn ? Không để ý hắn cả đêm vừa từ kĩ viện trở về cũng nên để ý bây giờ là nửa đêm chứ ! Mặc dù hắn rất thích nàng quấy rầy hắn ! Nhưng nếu không phải vì một cái gương thì hắn còn vui vẻ hơn ! Chờ một chút! Gương? ! Tại sao nghe nãy giờ cũng không nghe thấy huyền ky (*điều bí ẩn) trong lời nói của nàng chứ ?! Với tính cách của nàng, không bao giờ chịu cúi đầu vì một cái gương, trừ phi cái gương kia rất quan trọng với nàng ! Hơn nữa, chẳng lẽ chuyện tối đêm qua cũng vì cái gương sao ? ! Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một khả năng: nàng rất cần cái gương kia ! Hơn nữa, nếu hắn đoán không sai, thứ nàng muốn mượn chắc chắn là Đồng Hoa kính đột nhiên xuất hiện. Nhưng hắn thật không ngờ, dưới tình huống này, nàng còn dám đi mượn cái gương từ hắn !
Nghĩ thông suốt sau, vẻ mặt Mạc Kính Phong hòa hoãn rất nhiều, dựa vào cánh cửa chờ xem phản ứng của nàng
“Không phải là ta không cho mượn, chỉ là vì gương của ta không tầm thường , không thể tùy tiện cho người khác mượn!” Nếu là lúc trước, hắn nhất định sẽ không nghĩ gì đưa cho nàng cái gương ngay, nhưng lúc này hắn muốn xem xem nàng rốt cuộc muốn làm gì, tại sao lại cần Đồng Hoa kính đến thế
“Hắc hắc! Người trong nhà cần gì so đo! chỉ mượn một chút thôi, cũng không phải là không trả !” Ít nhất cũng phải để nàng liếc mắt xem thử một cái chứ, để nàng biết còn nghĩ đối sách !
“Người trong nhà? !” Lúc trước, khi nghe nàng nói những lời này, chắc chắn hắn sẽ vui mừng đến bay lên ! Nhưng bây giờ hắn cao hứng không nổi, đơn giản vì nàng đang lấy thân phân “nghĩa muội” với hắn ! “Nghĩa muội” ? ! Đừng có nói đùa ! Hắn không thừa nhận!
“A ~! Xem ra nghĩa huynh không thừa nhận thân phận của ta!”
Dĩ nhiên không ủng hộ ! Bọn họ là người một nhà, nhưng không phải thân phận huynh muội
“Tại sao ngươi lại muốn Đồng Hoa kính ?”
Ngọ Lăng Phong nhìn hắn một lát, không biết nên trả lời như thế nào, trực tiếp nhảy qua ! Thành thật mà nói thì nàng không biết trả lời như thế nào! Chẳng lẽ nói cho hắn biết nàng cần cái kính đó để trở về thế kỉ 21 sao ?
“Ngươi có chịu cho mượn hay không?” Nàng không trả lời, trực tiếp hỏi lại
“Trả lời vấn đề của ta!” Nàng càng lảng tránh, hắn càng thấy đáng nghi !
“Thôi đi !” Biết nói thêm gì nữa cũng không có kết quả, Ngọ Lăng Phong quyết định thay đổi đối sách ! Khi tất yếu, nàng cũng không ngại dùng “nghề cũ”
“Ta có thể cho ngươi mượn ~!” Lúc nàng xoay người lại, Mạc Kính Phong đột nhiên mở miệng.”Bất quá…”
“Bất quá cái gì?” Ngọ Lăng Phong lại xoay người! Mặc dù biết hắn không có hảo tâm nhưng nàng vẫn muốn biết hắn đưa ra yêu cầu gì
“Đáp ứng ta một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
“Từ nay về sau ngươi phải chịu trách nhiệm hầu hạ ta!” Mạc Kính Phong nói một câu kinh người!
“Cái gì? ! Ngươi muốn ta hầu hạ ngươi!” Trừ phi nàng điên rồi!
“Không bao gồm lên giường… Dĩ nhiên nếu ngươi nguyện ý!” Mạc Kính Phong ngáp một cái, lành lạnh mở miệng, cười một nụ cười hàm chứa 10 phần mị lực. Thành thật mà nói, bận rộn cả đêm, hắn sắp mệt đến chết rồi, nhưng nếu được cùng nàng nói chuyện vui vẻ như vầy, hắn cũng không nỡ cắt đứt, hơn nữa, yêu cầu này cũng là để bảo vệ nàng, không rời hắn một tấc, đảm bảo nàng sẽ không có chuyện gì !
Ngọ Lăng Phong nuốt nước miếng!
“Nguyện ý với ngươi … Ngươi mơ đến năm sau đi!” Chết tiệt ! Đột nhiên lại biểu hiện gợi cảm như vậy, làm nàng suýt chút nữa bị trúng mĩ nam kế của hắn
“Đáp ứng hay không thì tuỳ ngươi ~! Ta muốn đi ngủ !” Mạc Kính Phong làm bộ muốn vào phòng, vừa xoay người qua, lại đột nhiên nói .”Đúng rồi ~! Nếu ngươi muốn nhờ mẹ ta lấy Đồng Hoa kính thì đừng nên suy nghĩ nữa, không có sự đồng ý của ta, ai cũng không được đụng vào … Ngươi cũng biết!” Ý tứ rất rõ : chỉ cần hắn không muốn cho, cho dù là Mạc phu nhân muốn giúp nàng cũng không có cách
Chết tiệt ! Lại chặt đứt đường lui của nàng ! Ngọ Lăng Phong nhìn chằm chằm hắn
“Như thế nào?” Hắn biết nàng nhất định đáp ứng! Chỉ cần nàng muốn “Đồng hoa kính” .
Cho dù nội tâm đang giao chiến không ngừng, nhưng cuối cùng nàng vẫn lựa chọn “đồng ý”, chỉ cần nhích vào một chút, biết Đồng Hoa kính đang giấu ở đâu, nàng cũng dễ dàng ra tay hơn !!!
“Nghĩ được chưa?”
“Đồng ý!”
Mạc Kính Phong dương dương tự đắc vung cao khóe miệng! Lộ ra nụ cười thắng lợi !
“Tốt lắm! Bây giờ… Vào hầu hạ ta ngủ!”
“Đi ngủ? !” Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn hắn !
“Ngày hôm qua ta bận rộn cả đêm, còn chưa ngủ nha !” Nói xong, hắn nhịn không được ngáp một cái
Ngọ Lăng Phong trầm mặt, bận rộn cả đêm ! Nàng dĩ nhiên biết hắn bận cái gì! Người nào đó hôm qua đi đến kĩ việc cả đêm không về, ai mà không biết a ! Hừ ~! Hắn đúng là không biết nhục !
Vào phòng! Ngọ Lăng Phong đứng phía sau không nhúc nhích ! Mạc Kính Phong xoay người, nhìn nàng, hai người cứ như vậy trừng mắt to mắt nhỏ hồi lâu. Cuối cùng vẫn là Ngọ Lăng Phong chịu không được!
“Sặx !” Nghĩ đến từng có “Vô số” nữ nhân vào căn phòng này, nàng lại tức giận không thôi
Mạc Kính Phong nhíu mày
“Đây cũng không phải thái độ hầu hạ người ta, tới đây giúp ta thay quần áo!” Thê tử công việc!
“Thay quần áo?” Ngọ Lăng Phong không khách khí nhìn hắn từ đầu đến chân. Vậy cũng phải xem có y phục không đã ! Chẳng lẽ muốn nàng giúp hắn cởi luôn cái quần kia ! Ánh mắt lơ đãng nhìn đến nơi nào đó, nội tâm Ngọ Lăng Phong trở nên cuồng loạn, nàng lãng đãng chuyển sang hướng khác!
“Khụ khụ ~! Tới đây trải giường !” Mạc Kính Phong đè nén thanh âm, không muốn cho nàng biết ánh mắt lơ đãng kia của nàng tạo bao nhiêu ảnh hưởng cho hắn! Hắn bắt đầu hoài nghi kêu nàng hầu hạ hắn có phải là sai lầm hay không, mục đích bảo vệ nàng còn chưa hoàn thành thì hắn đã hoá thành lang nhân rồi !
Ngọ Lăng Phong không vui tiêu sái đi đến phía trước, cố ý không nhìn Mạc Kính Phong . Lại nhìn thấy giường hắn, tức giận lại bùng lên ! Cái giường này … Thật là dơ bẩn quá mất
/41
|