Hậu đường lúc này cũng đã không còn tiếng thét nữa, nàng không biết Lãnh Nguyệt có còn hay không, cũng không biết Lãnh Nguyệt có bị thương không? Đáp án duy nhất, chỉ sợ cũng chỉ có thể nghe từ miệng Quỷ đế này, nhưng Quỷ đế là loại người nào, vừa nghe liền nghe ra manh mối bên trong :”Tình hình của nàng ta, một lát, ngươi tự nhiên sẽ biết, hiện tại, vẫn là nên tự quan tâm chính mình đi.”
Hắn nói xong, tay vỗ vỗ, ngoài điện lập tức có một hắc y nhân nhanh nhẹn bước vào, tay hắn mang theo một ngân bàn* (mâm), bên trên còn có hai cái cốc, mùi hương thanh thuý của rượu bên trong cốc trong vắt xuất ra, Cẩm Ngôn không hiểu, nhìn về phía Quỷ đế, khoé môi u ám liền lười nhác nhếch lên, nhẫn nại giải thích :”Ngươi vừa rồi không phải hỏi ta, ngươi có phải là hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ sao? Hai ly rượu này, một ly là đưa cho ngươi, một ly khác là cho tỳ nữ của ngươi, bất quá một ly trong đó là rượu độc. Bỡi vì ngươi là chủ tử, cho nên bản đế cho ngươi cơ hội chọn trước, như thế nào?”
Hắn cầm lên ly trà trong tay hạ nhân dâng lên, tư thái thản nhiên mười phần, chỉ là những lời nói này, lại khiến sắc mặt Cẩm Ngôn trắng bệch, toàn thân run lên! Hắn đến cùng là cái dạng biến thái gì, mới có thể coi tánh mạnh người khác như trò chơi. Các nàng là người, là con người giống hắn cũng đang sống sờ sờ, nhưng hắn lại muốn làm chúa tể quyết định sinh tử của người khác, Cẩm Ngôn chỉ cảm thấy, cổ đại này, thật không phải là nơi con người có thể tồn tại!
Nhưng nàng căn bản không có thời gian suy nghĩ những thứ này. Nàng nhìn thoáng qua hai ly rượu trong vắt sau lòng người kia, lại nhìn Quỷ đế đang thản nhiên đang thưởng thức trà, cuối cùng, vẫn là cấp tốc quyết định, nàng từ trong tay hắc y nhân, đoạt lấy ngân bàn, tiến lên một bước nói :”Nghe nói Quỷ đế Quỷ vương phủ gan dạ sáng suốt hơn người, không gì là làm không được, trong thiên hạ không có chuyện gì mà ngươi làm được, không biết, như vậy ngài có dám cùng tiểu nữ chơi một trò chơi hay không?”
“Phép khích tướng sao?” Khoé môi hiếm thấy khẽ câu lên một nụ cười, môi mỏng kia nhẹ nhàng công lên tạo thành độ công hoàn mỹ, nhìn qua lạnh lẽo cực kỳ. Cẩm Ngôn không trả lời, chỉ là nâng ngân bàn chăm chú nhìn hắn. Tầm mắt bị che đi, liền từ trên mặt nàng chuyển lên ngân bàn :”Trò chơi gì?”
Trong lòng Cẩm Ngôn vui vẻ, lập tức nắm lấy cơ hội, đem ngân bàn trong tay đi về phía trước, mở miệng nói :”Quỷ đế cùng ta đánh cược một phen, nếu như ta lựa chọn một ly rượu uống xong, không có chết, ngươi liền thả ta cùng tỳ nữ của ta đi, chúng ta tuyệt sẽ không lộ ra trước bất kỳ ai về chuyện này, ngược lại, nếu ta uống phải rượu độc, mệnh không giữ được, ta sẽ viết tờ di thư, Quỷ đế cũng có thể giao cho phụ thân ta, cứ như vậy, tiểu nữ tử liền cùng Quỷ vương phủ không có quan hệ gì, không Quỷ đế có dám đánh cược hay không?”
“Nghe thì thấy có vẻ không tệ, nhưng bản đế lại không nghe thấy lợi ích của Quỷ vương phủ trong chuyện này.”
“Làm sao có thể không có? Cho dù triều đình nghĩ thật như lời nói của Quỷ đế, ta chết cũng không thể ảnh hưởng cái gì, nhưng nếu là bị Quỷ vương phủ giết, cùng tự sát, cũng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tuy rằng triều đình sẽ không dụng binh với Quỷ vương phủ, nhưng lại không đến mức như rùa rụt cổ, mặc người xâm lược, đây là vấn đề thể diện. Chiếu theo chuyện này, ta tin, phiền toái sau này của Quỷ vương phủ nhất định là không ít! Đây là điều kiện trao đổi có lợi cho hai bên, Quỷ đế cũng là người làm ăn, sẽ không lo lắng chứ?”
Hắn nói xong, tay vỗ vỗ, ngoài điện lập tức có một hắc y nhân nhanh nhẹn bước vào, tay hắn mang theo một ngân bàn* (mâm), bên trên còn có hai cái cốc, mùi hương thanh thuý của rượu bên trong cốc trong vắt xuất ra, Cẩm Ngôn không hiểu, nhìn về phía Quỷ đế, khoé môi u ám liền lười nhác nhếch lên, nhẫn nại giải thích :”Ngươi vừa rồi không phải hỏi ta, ngươi có phải là hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ sao? Hai ly rượu này, một ly là đưa cho ngươi, một ly khác là cho tỳ nữ của ngươi, bất quá một ly trong đó là rượu độc. Bỡi vì ngươi là chủ tử, cho nên bản đế cho ngươi cơ hội chọn trước, như thế nào?”
Hắn cầm lên ly trà trong tay hạ nhân dâng lên, tư thái thản nhiên mười phần, chỉ là những lời nói này, lại khiến sắc mặt Cẩm Ngôn trắng bệch, toàn thân run lên! Hắn đến cùng là cái dạng biến thái gì, mới có thể coi tánh mạnh người khác như trò chơi. Các nàng là người, là con người giống hắn cũng đang sống sờ sờ, nhưng hắn lại muốn làm chúa tể quyết định sinh tử của người khác, Cẩm Ngôn chỉ cảm thấy, cổ đại này, thật không phải là nơi con người có thể tồn tại!
Nhưng nàng căn bản không có thời gian suy nghĩ những thứ này. Nàng nhìn thoáng qua hai ly rượu trong vắt sau lòng người kia, lại nhìn Quỷ đế đang thản nhiên đang thưởng thức trà, cuối cùng, vẫn là cấp tốc quyết định, nàng từ trong tay hắc y nhân, đoạt lấy ngân bàn, tiến lên một bước nói :”Nghe nói Quỷ đế Quỷ vương phủ gan dạ sáng suốt hơn người, không gì là làm không được, trong thiên hạ không có chuyện gì mà ngươi làm được, không biết, như vậy ngài có dám cùng tiểu nữ chơi một trò chơi hay không?”
“Phép khích tướng sao?” Khoé môi hiếm thấy khẽ câu lên một nụ cười, môi mỏng kia nhẹ nhàng công lên tạo thành độ công hoàn mỹ, nhìn qua lạnh lẽo cực kỳ. Cẩm Ngôn không trả lời, chỉ là nâng ngân bàn chăm chú nhìn hắn. Tầm mắt bị che đi, liền từ trên mặt nàng chuyển lên ngân bàn :”Trò chơi gì?”
Trong lòng Cẩm Ngôn vui vẻ, lập tức nắm lấy cơ hội, đem ngân bàn trong tay đi về phía trước, mở miệng nói :”Quỷ đế cùng ta đánh cược một phen, nếu như ta lựa chọn một ly rượu uống xong, không có chết, ngươi liền thả ta cùng tỳ nữ của ta đi, chúng ta tuyệt sẽ không lộ ra trước bất kỳ ai về chuyện này, ngược lại, nếu ta uống phải rượu độc, mệnh không giữ được, ta sẽ viết tờ di thư, Quỷ đế cũng có thể giao cho phụ thân ta, cứ như vậy, tiểu nữ tử liền cùng Quỷ vương phủ không có quan hệ gì, không Quỷ đế có dám đánh cược hay không?”
“Nghe thì thấy có vẻ không tệ, nhưng bản đế lại không nghe thấy lợi ích của Quỷ vương phủ trong chuyện này.”
“Làm sao có thể không có? Cho dù triều đình nghĩ thật như lời nói của Quỷ đế, ta chết cũng không thể ảnh hưởng cái gì, nhưng nếu là bị Quỷ vương phủ giết, cùng tự sát, cũng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tuy rằng triều đình sẽ không dụng binh với Quỷ vương phủ, nhưng lại không đến mức như rùa rụt cổ, mặc người xâm lược, đây là vấn đề thể diện. Chiếu theo chuyện này, ta tin, phiền toái sau này của Quỷ vương phủ nhất định là không ít! Đây là điều kiện trao đổi có lợi cho hai bên, Quỷ đế cũng là người làm ăn, sẽ không lo lắng chứ?”
/102
|