Tạo Hóa Thần Đế

Chương 70 - Chương 70

/85


Thiên Mặc cố gắng gượng dậy, nuốt vào vài viên đan dược, thu dọn nơi này một phen, đặc biệt là lấy đi nhẫn của Nhất Thủ lão quái, sau đó gọi Bạch Vũ ra ngoài, lại lấy ra Mặc Song phi toa, sai Bạch Vũ điều khiển đi đến địa điểm cấm chế, còn hắn thì vào buồng chữa thương, lúc này dùng tình trạng của hắn thì tu vi luyện khí cũng có thể lấy mạng hắn.

Thiên Mặc giao quyền điều khiển cho Bạch Vũ, mà Mặc Song phi toa này cũng là đồ tốt trong đồ tốt, cho nên tốc độ không đạt đến cực hạn nhưng cũng rất nhanh, chớp mắt đã rời xa hiện trường rồi. Mấy phút sau, chỗ giao đấu này xuất hiện thêm mấy bóng người, xem khí tức thì đều là vượt qua kim đan hậu kì cả rồi. Một cái mặt rỗ nam tu nói:

- Ở đây có khí tức tử vong!

Mấy người xung quanh gật đầu, hiển nhiên là đều cảm nhận được khí tức tử vong, mà ngoài khí tức tử vong ra thì họ còn cảm nhận được vết tích chiến đấu và sự dao động của không gian. Thần niệm của mấy người quét ra xung quanh, rất nhanh, một áo đỏ trung niên cầm lên một cái miếng tro, thần niệm của hắn quét vào, bỗng biến sắc mặt.

- Nhất thủ lão quái! Lão lại bị thanh niên kia giết!

Mấy người này là khách tham gia đấu giá hội, mấy người này liên kết với nhau, định đi theo hai người ăn hôi một chút, ai ngờ khi đến nơi lại phát hiện ra Nhất Thủ lão quái này thế mà bị thanh niên áo đen kia hạ thủ. Mấy người này nhìn vào nhau, dễ dàng nhận ra sự rung động trong mắt họ.

- Thanh niên kia ẩn nấp tu vi!

Không biết ai nói ra câu đó, nhưng là không ai phản đối, tất cả đều gật đầu, sau đó nhanh chóng rời khỏi, người ta dễ dàng giết một cái kim đa đại viên mãn như vậy muốn giết họ chắc không có gì khó sao?

Chỉ là họ không biết Thiên Mặc muốn giết Nhất thủ lão quái cũng không có dễ dàng như vậy. Lúc này hắn vẫn đang chữa thương trong buồng phi toa.

- Sao lại như vậy?

Bỗng Thiên Mặc mở mắt ra, trên nét mặt hiện lên sự kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, hình như nhục cốt của hắn đang tự hồi phục thì phải, mà điều này càng lúc càng rõ ràng. Thậm chí khả năng hồi phục vết thương cũng càng lúc càng rõ rệt, cái này chân nguyên và thần niệm không có liên quan vào, đơn giản là nhục cốt thôi, kiểu như hắn bị đánh cho dập nát phần thịt trước ngực, lúc này lại bằng mắt thường thấy được nó đang từ từ liền lại. Thiên Mặc cam đoan là lúc trước hắn không có khả năng như vậy, hắn chỉ bắt đầu mơ hồ nhận thấy lúc bị Nhất Thủ Lão Quái đánh bị thương, sau đó thì càng lúc càng cảm nhận rõ hơn...

- Là thiên phú? Thiên phú có khả năng cấp tốc hồi phục thương thế?

Thiên Mặc suy nghĩ một lúc lại khẳng định là thiên phú mới đã thức tỉnh rồi, có thiên phú này hắn rất cao hứng, tu vi hắn càng cao thiên phú hồi phục này càng mạnh, trong lúc chiến đấu rất có lợi thế.

Thiên Mặc lại tiếp tục chữa thương, thúc đẩy quá trình thương thế nhanh chóng hồi phục, đồng thời hồi phục chân nguyên và thần niệm.

Rất nhanh, chỉ nửa ngày thì Bạch Vũ đã dẫn phi toa đến địa điểm mà Miêu Trát kia nói rồi. Thiên Mặc cảm nhận được phi toa dừng lại liền đi ra ngoài, nửa ngày thời gian, hắn cũng hồi phục lại sáu bảy phần, còn về thương thế thì đã gần như mất hết rồi. - Lão đại, tới nơi rồi!

Bạch Vũ thấy Thiên Mặc đi ra liền cao hứng tung tăng chạy tới, Thiên Mặc nhìn tên này bỗng thấy có chút buồn cười, hắn lại gọi ra Tiểu Hắc ném lên lưng của Bạch Vũ, tên này trên lưng có vẻ trơn tuột nhưng vì có cặp cánh nên vẫn có thể cho Tiểu Hắc bám vào. Thiên Mặc với hai thú đi ra, hắn thu Mặc Song phi toa lại, cái phi toa này tốc độ nhanh nhưng cũng tiêu hao không ít linh thạch.

Lúc này Thiên Mặc mới có thời gian đi quan sát tình hình xung quanh. Nơi đây là một cái thung lũng sâu, sương mù khá là dày, chướng khí cũng không ít, linh thảo cũng có vào gốc cấp thấp bình thường, không hiểu sao mà Miêu Trát kia lại có thể tìm tới nơi này. Thiên Mặc lấy ra địa đồ quan sát một chút, sau đó tiến về phía trước, Bạch Vũ thấy vậy liền không chậm trễ đuổi theo. Qua gần nửa tiếng thời gian, Thiên Mặc tiến tới một cái địa điểm khá rộng, nơi này có nhiều đá tảng, có lẽ là do sườn núi rơi xuống. Mà cái nơi khá rộng này cũng chính là vị trí mà Miêu Trát đánh dấu trên địa đồ ngọc giản. Thiên Mặc phóng thần niệm ra quan sát, cũng không có phát hiện ra linh khí tinh thuần như Miêu Trát nói, nhưng hắn lại có thể thấy được, mỗi gốc cây, mỗi tảng đá nơi này đều có vị trí trật tự theo quy luật nào đó, Thiên Mặc không cần nghĩ cũng biết đây hẳn là một cái trận pháp thiên nhiên, có lẽ ẩn nấp trận. Chỉ là đẳng cấp cái thiên nhiên trận pháp này cũng hơi cao một chút, hắn không thể tìm cách phá được. Thiên Mặc suy nghĩ một lúc, liền quyết định ở nơi này thôi diễn, nâng cao trình độ trận pháp của mình, dù sao hắn cũng đã có ý định này trước đó rồi.

Nghĩ vậy, Thiên Mặc lại ném Bạch Vũ và Tiểu Hắc vào bên trong Tạo hóa giới, sau đó lại hắn cũng chui vào, ẩn nấp Tạo hóa giới dưới một tảng đá lớn. Khung cảnh nơi này lại trở nên yên tĩnh, chỉ khác lúc trước là nơi đây lại xuất hiện thêm một cái hòn sỏi nhỏ không đáng chú ý.

Còn bên trong Tạo hóa giới lúc này, Thiên Mặc lại lục trong trí nhớ về kiến thức trận pháp mà bất bại thần đế để lại, thiên phú ngộ thiên cũng từ đó mà bắt đầu thôi diễn, trận quyết của hắn dựa vào căn cơ của bất bại thần đế nhưng do thiên phú ngộ thiên của hắn là thôi diễn tìm ra trận quyết phù hợp với hắn nhất, trận quyết của hắn không chỉ khác trận quyết của sư phụ hắn mà còn khác toàn bộ trận quyết ở tu chân giới này, có thể nói là một khác vạn. Lúc đầu hắn còn có chút ý thức, dần dần rơi vào trang thái vong ngã, trong đầu liên miên thôi diễn trận pháp, trình độ trận pháp của hắn cũng vì thế mà càng lúc càng cao. Chỉ là Thiên Mặc cũng không tự chủ nhận ra điều đó, lúc này cho dù là có một cặp đôi ở trước mặt hắn ấy ấy thì hắn cũng không nhận ra nữa là.

Không biết trải qua bao lâu, lúc này trong tâm trí Thiên Mặc đang thôi diễn trận pháp liền có chút chậm lại, thực ra thì hắn mấy ngày trước thôi diễn đã gặp bình cảnh, dù hắn có cố gắng thế nào cũng không có vượt qua, giống như là hắn gặp phải một bài toán khó mà loay hoay tìm cách giải nhưng chưa thể vậy. Ý thức của Thiên Mặc cũng dần dần lấy lại, cái việc muốn nhảy qua bờ tường này không nhảy được thì chậm lại đã, không nhảy được mà cố tình nhảy không khéo lại sập tường...

Cuối cùng Thiên Mặc cũng hoàn toàn tỉnh táo lại, hắn có cảm giác như thời gian mình thôi diễn đã trôi qua một tuần rồi, dù sao hắn cũng có thu hoạch không nhỏ, tin chắc lần này có thể phá được trận pháp thiên nhiên kia.

Bạch Vũ cùng Tiểu Hắc đang chơi đùa từ xa thấy lão đại tỉnh lại liền chạy tới:

- Lão đại, lần này lão đại ngồi ngủ lâu vậy?!

- Lâu gì, mới có mấy ngày!

Thiên Mặc khoát khoát tay, lấy ra vài tài liệu luyện khí, hắn lúc này muốn học tập luyện khí để luyện ra trận kì, dù sao không thể lúc nào cũng lấy ra ám không thần thiết trận kì dùng được, đó dù sao cũng là bảo vật mà người người muốn có. Bạch Vũ nghe câu trả lời của Thiên Mặc lại bĩu bĩu cái miệng của nó nói:

- Ừm, mới có mấy tháng chứ lâu gì!

- Sao? Mấy tháng? Lâu như vậy?!

Thiên Mặc có chút kinh ngạc, không ngờ lần này hắn làm mất nhiều thời gian như vậy. Bỗng hắn nhớ ra điều gì đó, chớp mắt đã ra ngoài, khi thấy nơi này vẫn bình thường thì lại yên tâm trở vào tạo hóa giới, hắn sợ là có kẻ tiến vào phát hiện nơi này có thứ tốt a. Thiên Mặc lại tiếp tục đuổi đi Bạch Vũ, bắt đầu thôi diễn phương pháp luyện khí. Cứ mỗi khi thôi diễn ra điều gì đó thì hắn lại lấy tài liệu ra luyện chế, thời gian trôi qua một tháng nữa, hắn thất bại không dưới năm trăm lần mới miễn cưỡng luyện ra cực phẩm pháp khí, còn chân khí hắn chưa thể, có lẽ là do hắn không có hỏa diễm tốt. Nói đến hỏa diễm mới nhớ, xích tâm liên hỏa chủng lần trước thôn phệ mất hắc hỏa của Nhất Thủ lão quái hình như có một chút biến hóa thì phải, chỉ là nó vẫn chưa thể phát triển thành một cái ngọn hỏa diễm được.

/85

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status