Tào Tặc

Chương 253: Bắt sống

/731


Hắc tử Trương Tam là cách Hạ Hầu Lan gọi Trương Phi.

Khi còn ở Hạ Bì, Trương Phi cướp mất lương thảo trong tay Hạ Hầu Lan, còn đả thương y. Chuyện này khiến trong lòng Hạ Hầu Lan luôn cảm thấy nhức nhối, mãi không thể tiêu tan. Y vốn không phải người quá mức để bụng, nhưng nếu như người cướp đi lương thảo là thủ hạ của Lã Bố, cho dù có bị đánh chết, y cũng không có một lời nào oán hận. Nhưng hết lần này tới lần khác lại bị người trong nhà cướp của mình, lại còn là Trương Phi - kẻ ăn nhờ ở đậu thì đương nhiên y không thể chấp nhận nổi.

Sau này, Tào Bằng lại vì y mà đòi lại công bằng, đến đánh quân doanh của Lưu Bị.

Kết quả là Tào Tháo lại biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ. Đã không trách Lưu Bị, trái lại, y còn tỏ ra không vừa ý với Tào Bằng. Chuyện này khiến Hạ Hầu Lan càng thêm bất mãn với Lưu Bị. Lần này, Tào Bằng có công mà không được thăng chức, chỉ nhận được một hư danh. Trong mắt Hạ Hầu Lan, chuyện này chắc chắn có liên quan đến việc lúc trước Tào Bằng đã giúp y xả giận. Chính vì thế, sau này khi Tào Bằng tiến cử y làm tư mã phò tá cho Đặng Tắc, Hạ Hầu Lan kiên quyết từ chối, chỉ muốn theo hắn trở về Hứa đô, tiếp tục làm một kẻ vô danh, làm gia tướng dưới trướng Tào Bằng.

Ngoài quân doanh, hai đội nhân mã đang giằng co.

Trương Phi và Cam Ninh đang giao chiến, bất phân thắng bại.

Một người vung thương đoạt mệnh, một người hoành đao hiểm ác. Cam Ninh và Trương Phi vốn là đối thủ cùng không đẳng cấp. Sát pháp của Trương Phi cuồng dã, thương pháp lại tinh luyện; Cam Ninh trầm ổn, lão luyện, thế mạnh lực trầm ổn. Hai người giao chiến một hồi vẫn không phân thắng bại. Dưới ánh lửa, hai con chiến mã cùng xoay quanh một chỗ, đao thương chạm nhau phát ra từng tiếng chát chúa. Mỗi lần tiếng kim loại chạm vào nhau là có một tiếng nổ vang lên. Tiếng người hò hét, tiếng ngựa hí vang rất náo nhiệt.

Đình trưởng Thần Đình đứng một bên ra sức kêu gào.

-Hai vị tướng quân xin dừng tay, đừng đánh nữa!

Nhưng Cam Ninh và Trương Phi đang hăng máu, làm sao còn có thể nghe được tiếng của ai nữa.

Tào Bằng vừa chạy tới, đình trưởng vội vã chạy ra đón đầu:

-Tào đô úy, mau bảo bọn họ dừng tay đi. Còn đánh tiếp nữa tất sẽ chết người mất.

-Cút ngay.

Tào Bằng chợt quát vang một tiếng.

Hắn thúc ngựa chạy tới trước trận chiến.

Hác Chiêu và Tào Sái chỉ huy binh mã, dàn sẵn trận địa sẵn sàng đón địch quân.

Vừa thấy Tào Bằng tới, hai người cùng bước lên trước chào hỏi.

-Tào đô úy, Tử Vũ đã bị bọn họ bắt rồi.

-Rốt cuộc là có chuyện gì?

Tào Sái cười khổ, nói:

-Người của Lưu Dự Châu không chịu nói lý lẽ gì hết. Chúng ta vừa hạ doanh trại xong, chẳng hề gây chuyện gì cả. Nhưng bọn họ không những muốn chiếm lấy doanh trại của chúng ta, mà còn muốn chúng ta rời khỏi quan dịch. Tính tình của Tử Vũ như thế nào ngài cũng biết đấy, sao có thể chịu được uất ức? Vì vậy, gã không hề thông báo gì với bọn Hưng Bá, đã dẫn ngay người lao ra đánh nhau với người của Lưu Dự Châu. Kết quả là… Hưng Bá vừa nhận được tin tức liền dẫn người ra ngay. Gã và tên hắc tử Trương Phi kia bất hòa. Hai người đánh đến giờ vẫn chưa có kết quả.

Tào Bằng vừa nghe thấy đã hiểu được đại khái.

Quả nhiên là Trương Phi đến vì chuyện trước kia.

Trương Phi vẫn luôn oán giận Tào Bằng. Biết được đây là đại doanh của Tào Bằng, tất gã sẽ không chịu ngồi yên, vì vậy mới chủ động tới gây sự.

Nhưng Tào Bằng cũng đâu thể có thiện cảm với Trương Phi được?

Nếu như nói kiếp trước Tào Bằng từng vô cùng yêu thích vị Trương Tam tướng quân từng quát tháo trên cầu Đương Dương, từng đẩy ngược dòng Đương Dương thì sau lần xung đột trước đây, bao nhiêu thiện cảm của hắn với Trương Phi đã hoàn toàn mất sạch. Giờ Trương Dực Đức tới tận cửa gây chuyện, Tào Bằng há lại có thể cúi đầu khuất phục sao.

Lần này, hắn nhất định phải đánh!

Hơn nữa, trong quan dịch sau lưng hắn còn có dưỡng tổ mẫu của Tào Tháo.

Hôm nay đúng là thời điểm thích hợp để giáo huấn cho Trương Phi một trận.

Nghĩ tới đó, Tào Bằng ngẩng đầu nhìn binh mã phía đối diện. Binh mã bên kia cũng không đông người lắm, chỉ khoảng chừng ba, bốn trăm người.

Tất cả đều mặc trang phục Bạch Mạo màu trắng, khoác thiết giáp.

Là Bạch Mạo binh.

Đây chính là thủ hạ, là đội nhân mã tinh nhuệ nhất của Lưu Bị, vì sao lại nằm trong tay Trương Phi?

Trước đây, Tào Bằng khi còn ở Hạ Bì cũng đã từng hỏi thăm về Lưu Bị, được biết trong tay gã có gần nghìn Bạch Mạo binh, tất cả đều do một người tên là Trần Đáo - Trần Thúc Chí thống lĩnh. Trần Đáo là ai? Tào Bằng chưa từng gặp cũng chưa từng nghe nói đến. Chí ít, trong Tam Quốc diễn nghĩa cũng không có người này. Chỉ biết người này là người Nhữ Nam, tuổi chừng chưa đến ba mươi, là tướng lĩnh trẻ tuổi nhất dưới trướng Lưu Bị.

Người này ít giao du với bên ngoài, danh tiếng cũng không thấy nổi lắm.

Chính vì thế, khi nhắc tới Lưu Bị, người ta phần lớn đều nhắc đến Quan Vũ, Trương Phi.

Thậm chí ngay cả những người như Mi Chúc, Mi Phương, Giản Ung, Tôn Kiền cũng đều nổi tiếng hơn Trần Đáo. Thế nhưng Trần Đáo lại là người thống lĩnh Bạch Mạo quân, há lại là kẻ kém cỏi sao?!

Tào Bằng nheo mắt lại, cẩn thận quan sát.

Quân Bạch Mạo tạo thành thế trận hình tròn, ở giữa có hơn mười chiếc xe.

Áp trận là một tướng lĩnh trẻ tuổi, tuổi tác mới chừng hai mươi mấy.

Gương mặt trắng trẻo, dưới hàm có một chòm râu đen, khiến y nhìn có phần anh tuấn, uy vũ. Đầu người này đội ngân khôi, mặc ngân giáp, người này cưỡi ngựa, tay nắm đại dao.

-Người kia là ai?

Hác Chiêu lắc đầu:

-Không nhận ra, hình như là phó tướng của Trương Phi.

Ta vừa nghe y gọi Trương Phi là tam thúc, chẳng lẽ là con của Lưu Bị sao?

Ta chưa từng nghe nói Lưu Bị có con a!

Ít ra là lúc này, vẫn còn chưa xuất hiện.

Tào Bằng nghi hoặc, chợt nghe trên chiến trường có tiếng nổ vang.

Cam Ninh và Trương Phi đối đầu mãnh liệt, đao thương giao chiến, phát ra tiếng động hết sức kinh người.

Nhưng thanh Long Tước trong tay Cam Ninh cũng vì một kích này mà tuột khỏi tay. Trương Phi vừa thấy thế tức thì mừng rỡ, thúc ngựa vung thương, xông thẳng về phía Cam Ninh.

-Chết cho ta, xem ngươi còn có thể ngông cuồng nữa hay không?

Cam Ninh vừa thấy tình hình không ổn, vội thúc ngựa phi đi.

Tào Bằng không dám do dự nữa, vội vàng dặn Tử U và Bá Đạo chuẩn bị sẵn sàng.

Vừa nói xong, Tào Bằng liền thúc ngựa xông ra ngoài. Chiếu Dạ Bạch như mũi tên rời dây cung, lao đi như một bóng trắng.

-Trương Phi, ngươi ỷ có binh khí lợi hại thì có gì là anh hùng?

Vừa nói, một quả thiết lưu tinh đã rời khỏi tay Tào Bằng bay ra, thẳng hướng về phía Trương Phi. Tào Bằng hiện giờ nào phải là hắn của mấy tháng trước nữa. Khi hắn đột phá được giai đoạn dịch cân, đạt đến trình tẩy tủy, sức mạnh của hắn đã tăng vượt bậc. Thiết lưu tinh trong tay nhanh như chớp xỉa thẳng về phía Trương Phi. Trương Phi thấy thế vội ghìm ngựa, thanh xà mâu một trượng tám khẽ run lên trong không trung, thoáng đã đánh bay thiết lưu tinh ra.

-Tào Bằng, ngươi chỉ giỏi đánh lén người thôi.

Trương Phi vừa nhận ra Tào Bằng đã nổi trận lôi đình.

Vốn dĩ, lúc trước, khi Tào Bằng ở quân doanh của Lưu Bị một đao chém đứt cờ trại của Lưu Bị khiến Trương Phi hận hắn thấu xương.

Đáng tiếc lúc đó, gã không làm gì được Tào Bằng.

Chưa nói đến binh mã trong tay Tào Bằng, hắn còn là thủ hạ dưới trướng Tào Hồng nữa. Chưa kể còn có người quen của Tào Bằng, nếu lúc đó gã ra tay, ước chừng phân nửa tướng lĩnh Tào quân sẽ đứng về phía Tào Bằng. Điển Vi và Hứa Chử hiển nhiên không cần phải nói. Con cái của bọn họ kết nghĩa huynh đệ với Tào Bằng. Tào Hồng chắc chắn sẽ không giúp đỡ, nhưng tuyệt sẽ không ra tay cản trở. Hơn nữa, Tào Bằng từng giúp Hạ Hầu Uyên, còn Hạ Hầu Đôn lại có phần trong đổ phường đang làm ăn phát đạt, dĩ nhiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Tào Hồng và Hạ Hầu Đôn một khi đã xuất thủ, thì tướng lĩnh Tào quân há có thể ngồi yên xem náo nhiệt được chăng?

Chính vì thế, Trương Phi không dám có hành động thiếu suy nghĩ!

Nhưng hiện tại, Tào Bằng chỉ có một mình! Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status