Đám cường giả Bạch Ngân Cảnh có mặt liếc nhìn nhau. Nói thật, trong mắt bọn họ, trước giờ không có hai chữ công bằng này.
Thực lực của phe nào hùng hậu hơn, nắm đấm của phe đó mạnh hơn, thì phe đó đại diện công bằng
Hồng Hi Cương tuy cũng không phải Linh Vũ giả, nhưng lang bạt trong Cổ Chiến Trường nhiều năm, thanh danh hiển hách đó là dùng vô số thi thể chất thành. Gã hoàn toàn là một cường giả dựa vào công phu thật sự đạt được danh hiệu vô địch đồng cấp.
Nhưng chính như Đoàn Thụy Tín nói, Doanh Thừa Phong chính là một Linh Vũ giả. Nhưng vì thời gian tu luyện quá ngắn, hầu như không có người xem trọng kết quả trận tỉ đấu này.
Ở trong lòng phần lớn người, nếu hai bên thật sự giao thủ, khả năng Doanh Thừa Phong bị thua là rất cao.
Chỉ là làm mọi người cảm thấy kinh ngạc là, thái độ của Hứa phu nhân đối đãi lại một trời một vực.
Cho đến giờ, Hứa phu nhân đều là dùng thái độ dịu dàng uyển chuyển nói chuyện, không ngờ lúc song phương xung đột, lại không chút do dự lựa chọn ủng hộ Doanh Thừa Phong. Cho dù là không tiếc đắc tội chết Hồng Hi Cương, cũng phải tỏ rõ thiên vị với hắn.
Đến đây, cuối cùng bọn họ tin rằng Doanh Thừa Phong quả nhiên là hộ pháp Linh Đạo Linh Đường. Bằng không Hứa phu nhân cũng sẽ không làm tuyệt đối như vậy.
Sắc mặt của Hồng Hi Cương trương đỏ, gã kịch liệt thở hổn hển, cây búa tạ trong tay run bần bật. Nhưng trong Linh Đạo Thánh Đường, đối mặt Hứa phu nhân, bất luận thế nào gã cũng không dám chém ra.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, hắn ngậm cười nhìn cảnh tượng này. Mượn uy thế của Linh Đạo Thánh Đường để uy hiếp một vị cường giả Bạch Ngân Cảnh đỉnh đỉnh, chuyện này chính là khá hiếm thấy.
Nhưng lúc này một nguồn khí kinh khủng lại đột nhiên xông ra trong đại sảnh.
Không có ai biết nguồn khí này là đến từ đâu, cũng không có người biết nguồn khí này là tiểm ẩn trong đại sảnh từ lúc nào, mãi cho đến giờ mới bạo phát.
Nhưng lúc nguồn khí này bắt đầu lan tỏa, trong lòng của mọi người đều là không tự chủ sinh ra một loại cảm giác cực đoan sợ hãi.
Nguồn khí này đường đường chính chính, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh nghiền ép mà đến. Làm tất cả mọi người đều có một loại cảm giác bị trói chặc và áp chế.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong đại biến. Trong số người mà hắn từng thấy qua, nếu lấy võ lực mà luận, tất nhiên là lấy hai vị vi tôn Vũ lão và Tề Thiên lão tổ. Ngay cả ở trước mặt hai người bọn họ, Doanh Thừa Phong cũng chưa từng cảm nhận được uy lực cực lớn như vậy.
Nếu thật sự so sánh, trong thế giới dưới lòng đất ngày xưa, lúc mới gặp Ác Long Đầu Ảnh, cảm giác run rẫy mà hắn có được, ngược lại kém hơn lần này mấy phần.
Nhưng theo lời nói về linh hồn của tháp Truyền Thừa, con Ác Long Đầu Ảnh đó cần năm tên cường nhân Tử Kim Cảnh mới có thể đối phó. Người có loại nguồn khí hung mãnh này, thực lực chẳng phải đã ngang bằng với con Ác Long Đầu Ảnh đáng sợ đó sao?
Vừa nghĩ tới sức chiến đấu vốn có của con Ác Long đó, Doanh Thừa Phong cũng có chút không rét mà run.
Đây chính là thứ kinh khủng ngay cả cường giả Tử Kim Cảnh Tề Thiên lão tổ cũng sợ xoay người mà chạy.
Hứa phu nhân cúi đầu, khẽ chào, nói:
- Cung nghênh lão tổ tông.
Đám người trong đại sảnh đầu tiên là sửng sốt, liền sau đó bừng tỉnh ngộ. Có thể phóng ra mùi khí khinh khủng và bá đạo như vậy, cũng duy nhất có vị chân nhân Linh Tháp trong truyền thuyết.
- Cung nghênh tiền bối
Giọng nói cao thấp không đều phát ra từ trong miệng đám người. Sau khi cảm nhận được mùi khí cường đại này, tất cả mọi người đều là cam tâm tình nguyện hành lễ cung hầu.
Linh đạo thế gia, chính là thế giới tôn sùng thực lực. Ở đây, nếu có thể áp đảo tất cả thực lực, vậy thì có thể dành được tôn trọng tương xứng với thực lực.
Một giọng nói xa xăm sâu sắc, dường như là đến từ thiên ngoại vang lên trong đại sảnh.
- Doanh Thừa Phong, ngươi chính là bằng lòng tiếp nhận khiêu chiến của gã.
Giọng nói này vừa ra, thần sắc trên mặt mọi người đều trở nên cổ quái.
Ban đầu bọn họ còn cho rằng chân nhân Linh Tháp ra mặt là làm chỗ dựa cho Doanh Thừa Phong để trừng phạt Hồng Hi Cương. Nhưng không ngờ, câu nói đầu tiên của lão nhân gia ông lại là lời này.
Nghe khẩu khí của lão, tựa hồ còn hy vọng Doanh Thừa Phong có thể ứng chiến.
Doanh Thừa Phong hơi sửng sốt, những người khác có thể nghe ra thứ này, tất nhiên hắn cũng không ngoại lệ.
Hai hàng chân mày đột nhiên giương lên, Doanh Thừa Phong cất cao giọng nói: - Vãn bối bằng lòng.
- Tốt, có chút hào khí. Ha ha, nếu cả khiêu chiến của đồng cấp cũng không dám nhận, thì làm sao có tư cách làm hộ pháp bảo tọa của Linh Đạo Thánh Đường ta. Tiếng cười của chân nhân Linh Tháp âm âm vang lên, nói: - Đi đi, sắp xếp hai người bọn họ tỉ đấu một trận, để bọn họ biết hộ pháp Linh Đạo Thánh Đường ta là cường đại thế nào.
- Dạ, Hứa phu nhân cung kính đáp lời.
Mà sắc mặt của Hồng Hi Cương và đám cường giả Bạch Ngân Cảnh có mặt lại chợt biến. Tuy Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương hai người chưa từng giao thủ, nhưng nghe khẩu khí của lão nhân gia ông, tựa hồ là rất xem trọng Doanh Thừa Phong. Chẳng lẽ thằng nhóc vừa thăng tấn Bạch Ngân Cảnh, không ngờ còn cường đại và lợi hại hơn Hồng Hi Cương?
Trong lòng của Hứa phu nhân tất nhiên cũng có nghi vấn này, nhưng nàng càng tin tưởng chân nhân Linh Tháp hơn.
Vì trong suy nghĩ của tất cả những người Linh Đạo Thánh Đường, chân nhân Linh Tháp là đệ nhất thiên hạ, là cường giả tuyệt đại, tuyệt đối không thể sai lầm.
Nàng khẽ gật đầu hành lễ với mọi người, nói: - Các vị, lão tổ tông đã ban xuống pháp chỉ, giao dịch chiều nay sẽ tạm thời gác lại sau. Xin các vị dời bước đến tầng thứ bảy Linh Tháp, để chứng kiến trận chiến hôm nay nhé.
- Được, nếu Hứa phu nhân có lời mời, bọn ta cung kính chi bằng tuân mệnh. Biện Gia Viên ha ha cười, nói trước.
Mọi người lần lượt tán đồng theo, trong mắt một số người thậm chí còn toát ra thần sắc cực kỳ chờ đợi.
Đối với người tầng lớp như bọn họ mà nói, đổi bảo vật tuy quan trọng, nhưng nếu có thể nhìn thấy quyết đấu công bằng của cường giả đồng cấp, cũng là nhận được ít lợi không nhỏ.
Đặc biệt là đối với một số cường giả Bạch Ngân Cảnh còn chưa đủ sức tiến bộ mà nói, hứng thú xem hai người bọn họ đối chiến, thậm chí còn hơn xa tham gia giao dịch.
Hồng Hi Cương gãy gãy đầu, đột nhiên nói: - Doanh Thừa Phong không phải Khí Đạo Tông trưởng lão sao, sao có thể trở thành hộ pháp của Linh Đạo Thánh Đường rồi?
Nhìn bộ dạng nghi hoặc của gã, mọi người đều mỉm cười.
Có mấy người nếm qua khổ đắng ở Cổ Chiến Trường, càng là bật cười tại chỗ.
Doanh Thừa Phong đảo mắt, thầm nói: Thì ra người này lại không biết chuyện này. Nhưng nếu gã biết trước chuyện này, thì chưa chắc có gan đến khiêu chiến mình.
Hứa phu nhân không kìm được cười, nói:
- Các vị, mời.
Có địa vị cực cao trong Linh Đạo Thánh Đường, hơn nữa lần này còn phụng lệnh của lão tổ tông hình sự, thì càng một đường thông suốt không trở ngại.
Dẫn mấy chục người đi lên tầng trên Linh Tháp.
Lần này bọn họ cũng không có ngồi tiểu mật thất giống như thang máy, mà là dưới dẫn dắt của Hứa phu nhân bước bộ đi.
Cũng không biết có phải cố ý không, lần này theo đến lại đều là cường giả Bạch Ngân Cảnh.
Võ giả Thanh Đồng Cảnh và Linh Sư tất nhiên là không đủ tư cách xem trận đại chiến này. Nhưng cường giả Hoàng Kim Cảnh cũng giống như trước đó đã hẹn, cả một người cũng không thấy xuất hiện, điều này làm người ta lòng sinh nghi ngờ.
Bỗng nhiên, Hứa phu nhân dẫn đầu dừng bước lại, ở đầu hành lang tầng thứ nhất nàng cúi chào thật sâu, nói: - Thất trưởng lão, vãn bối phụng lệnh lão tổ tông, dẫn Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương hai người đến lôi đài tỉ đấu.
Mọi người liếc nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc. Vì trước mặt bọn họ trống không, không có bóng dáng người nào.
Chính ngay lúc này, bọn họ cảm thấy trước mặt hoa mắt, một thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Đây là lão đạo nhân ba mắt, trong đôi mắt của lão lóe động hàn quang làm người ta khiếp đảm.
Bị ánh mắt của lão nhìn, cho dù là siêu cấp cường giả như Biện Gia Viên cũng cúi mắt, không dám nhìn thẳng.
Doanh Thừa Phong càng là trong lòng sợ hãi, cuối cùng hắn biết rõ tại sao Linh Đạo Thánh Đường có uy thế hiển hách như vậy rồi.
Đây cũng không chỉ vì chân nhân Linh Tháp tọa trấn, mà là vì số lượng và chất lượng cao thủ trong Linh Đạo Thánh Đường vượt xa môn phái và thế gia khác.
Hứa phu nhân gọi vị lão giả này là Thất trưởng lão, chứng tỏ trên lão ít nhất còn có sáu người thân phận tương đương.
Lúc Doanh Thừa Phong sử dụng thần lực thăm dò, chỉ có thể thấy được một vòng ánh sáng nồng đậm trên người Thất trưởng lão này. Cường liệt của chùm ánh sáng này tuyệt đối vượt xa cảnh giới Bạch Ngân.
Nhưng hắn lại không thể phán đoán ra dưới chùm ánh sáng này rốt cuộc là Hoàng Kim Cảnh hay là Tử Kim Cảnh.
Tình huống như vậy hắn chính là lần đầu tiên gặp. Bởi vậy có thể thấy, hiệu quả tu luyện mật thuật của Linh Đạo Thánh Đường có chỗ độc đáo.
Nhưng bất luận lão là Hoàng Kim Cảnh hay là Tử Kim Cảnh cường đại hơn nữa, tựa hồ đều không có khác biệt bao nhiêu.
Bởi vì cho dù là bảy vị cường giả Hoàng Kim Cảnh, cũng là một nguồn lực lượng cường đại có thể càn quét thiên hạ.
Thất trưởng lão chậm rãi gật đầu, nói: - Lão phu đã nhận được pháp chỉ chân nhân, hai người các ngươi Lão dùng tay chỉ Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương nói: - Theo lão phu đi.
Lão tuy là lần đầu tiên gặp những người này, nhưng biểu hiện của Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương thật sự là quá rõ ràng.
Một người thanh niên chưa tới hai mươi trộn lẫn trong một đám người trung lão niên. Tất nhiên liếc mắt thì có thể phân biệt ra. Còn Hồng Hi Cương càng không cần nói, thể hình của gã như vậy, tuyệt đối không thể tùy tiện tìm được người thứ hai.
Chính vì có đặc điểm rõ rệt như vậy, cho nên Thất trưởng lão mới có thể liếc cái đã nhận ra.
Hai người cung kính đáp một tiếng, chỉnh tề đi theo sau.
Đừng thấy Hồng Hi Cương vẻ mặt thô lỗ, khí thế như hổ. Nhưng trước mặt cường giả tuyệt đối, gã chính là con tiểu miêu ngoan ngoãn.
Tầng thứ bảy cũng rất lớn, nhưng rõ ràng nhất, lại là tòa lôi đài cực lớn.
Tòa lôi đài này tựa hồ chiếm cả một nữa địa bàn tầng thứ bảy.
Thất trưởng lão chậm giọng nói: - Hai người các ngươi đi lên tỉ đấu đi. Quy tắc rất đơn giản, chỉ cần có thể đánh đối phương ngã xuống, cũng không còn sức đánh trả nữa, hoặc có thể dồn đối phương vào chỗ chết đều được.
Trong lòng của Phong Huống và Đoàn Thụy Tín hơi rét. Người này không ngờ bảo hai người họ quyết đấu sinh tử.
Con mắt của Hồng Hi Cương sáng lên, gã hung tợn cười một tiếng, nói: - Doanh Thừa Phong, lần này chính là ngày chết của ngươi.
Ban đầu sau khi gã nghe thấy Doanh Thừa Phong đã trở thành hộ pháp Linh Đạo Thánh Đường, vẫn lòng có kiêng kỵ. Nhưng bây giờ lên lôi đài rồi, liền lập tức ném bỏ lòng kiêng kỵ này. Cũng coi là một hạng người quả cảm độc tuyệt.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nụ cười sáng lán trên mặt và cười gần của đối phương hình thành một đôi tương phản rõ rệt.
Sau đó, hắn chậm rãi nói: - Hồng huynh, kiến thức của huynh chẳng lẽ còn cao minh hơn chân nhân sao?
Thực lực của phe nào hùng hậu hơn, nắm đấm của phe đó mạnh hơn, thì phe đó đại diện công bằng
Hồng Hi Cương tuy cũng không phải Linh Vũ giả, nhưng lang bạt trong Cổ Chiến Trường nhiều năm, thanh danh hiển hách đó là dùng vô số thi thể chất thành. Gã hoàn toàn là một cường giả dựa vào công phu thật sự đạt được danh hiệu vô địch đồng cấp.
Nhưng chính như Đoàn Thụy Tín nói, Doanh Thừa Phong chính là một Linh Vũ giả. Nhưng vì thời gian tu luyện quá ngắn, hầu như không có người xem trọng kết quả trận tỉ đấu này.
Ở trong lòng phần lớn người, nếu hai bên thật sự giao thủ, khả năng Doanh Thừa Phong bị thua là rất cao.
Chỉ là làm mọi người cảm thấy kinh ngạc là, thái độ của Hứa phu nhân đối đãi lại một trời một vực.
Cho đến giờ, Hứa phu nhân đều là dùng thái độ dịu dàng uyển chuyển nói chuyện, không ngờ lúc song phương xung đột, lại không chút do dự lựa chọn ủng hộ Doanh Thừa Phong. Cho dù là không tiếc đắc tội chết Hồng Hi Cương, cũng phải tỏ rõ thiên vị với hắn.
Đến đây, cuối cùng bọn họ tin rằng Doanh Thừa Phong quả nhiên là hộ pháp Linh Đạo Linh Đường. Bằng không Hứa phu nhân cũng sẽ không làm tuyệt đối như vậy.
Sắc mặt của Hồng Hi Cương trương đỏ, gã kịch liệt thở hổn hển, cây búa tạ trong tay run bần bật. Nhưng trong Linh Đạo Thánh Đường, đối mặt Hứa phu nhân, bất luận thế nào gã cũng không dám chém ra.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, hắn ngậm cười nhìn cảnh tượng này. Mượn uy thế của Linh Đạo Thánh Đường để uy hiếp một vị cường giả Bạch Ngân Cảnh đỉnh đỉnh, chuyện này chính là khá hiếm thấy.
Nhưng lúc này một nguồn khí kinh khủng lại đột nhiên xông ra trong đại sảnh.
Không có ai biết nguồn khí này là đến từ đâu, cũng không có người biết nguồn khí này là tiểm ẩn trong đại sảnh từ lúc nào, mãi cho đến giờ mới bạo phát.
Nhưng lúc nguồn khí này bắt đầu lan tỏa, trong lòng của mọi người đều là không tự chủ sinh ra một loại cảm giác cực đoan sợ hãi.
Nguồn khí này đường đường chính chính, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh nghiền ép mà đến. Làm tất cả mọi người đều có một loại cảm giác bị trói chặc và áp chế.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong đại biến. Trong số người mà hắn từng thấy qua, nếu lấy võ lực mà luận, tất nhiên là lấy hai vị vi tôn Vũ lão và Tề Thiên lão tổ. Ngay cả ở trước mặt hai người bọn họ, Doanh Thừa Phong cũng chưa từng cảm nhận được uy lực cực lớn như vậy.
Nếu thật sự so sánh, trong thế giới dưới lòng đất ngày xưa, lúc mới gặp Ác Long Đầu Ảnh, cảm giác run rẫy mà hắn có được, ngược lại kém hơn lần này mấy phần.
Nhưng theo lời nói về linh hồn của tháp Truyền Thừa, con Ác Long Đầu Ảnh đó cần năm tên cường nhân Tử Kim Cảnh mới có thể đối phó. Người có loại nguồn khí hung mãnh này, thực lực chẳng phải đã ngang bằng với con Ác Long Đầu Ảnh đáng sợ đó sao?
Vừa nghĩ tới sức chiến đấu vốn có của con Ác Long đó, Doanh Thừa Phong cũng có chút không rét mà run.
Đây chính là thứ kinh khủng ngay cả cường giả Tử Kim Cảnh Tề Thiên lão tổ cũng sợ xoay người mà chạy.
Hứa phu nhân cúi đầu, khẽ chào, nói:
- Cung nghênh lão tổ tông.
Đám người trong đại sảnh đầu tiên là sửng sốt, liền sau đó bừng tỉnh ngộ. Có thể phóng ra mùi khí khinh khủng và bá đạo như vậy, cũng duy nhất có vị chân nhân Linh Tháp trong truyền thuyết.
- Cung nghênh tiền bối
Giọng nói cao thấp không đều phát ra từ trong miệng đám người. Sau khi cảm nhận được mùi khí cường đại này, tất cả mọi người đều là cam tâm tình nguyện hành lễ cung hầu.
Linh đạo thế gia, chính là thế giới tôn sùng thực lực. Ở đây, nếu có thể áp đảo tất cả thực lực, vậy thì có thể dành được tôn trọng tương xứng với thực lực.
Một giọng nói xa xăm sâu sắc, dường như là đến từ thiên ngoại vang lên trong đại sảnh.
- Doanh Thừa Phong, ngươi chính là bằng lòng tiếp nhận khiêu chiến của gã.
Giọng nói này vừa ra, thần sắc trên mặt mọi người đều trở nên cổ quái.
Ban đầu bọn họ còn cho rằng chân nhân Linh Tháp ra mặt là làm chỗ dựa cho Doanh Thừa Phong để trừng phạt Hồng Hi Cương. Nhưng không ngờ, câu nói đầu tiên của lão nhân gia ông lại là lời này.
Nghe khẩu khí của lão, tựa hồ còn hy vọng Doanh Thừa Phong có thể ứng chiến.
Doanh Thừa Phong hơi sửng sốt, những người khác có thể nghe ra thứ này, tất nhiên hắn cũng không ngoại lệ.
Hai hàng chân mày đột nhiên giương lên, Doanh Thừa Phong cất cao giọng nói: - Vãn bối bằng lòng.
- Tốt, có chút hào khí. Ha ha, nếu cả khiêu chiến của đồng cấp cũng không dám nhận, thì làm sao có tư cách làm hộ pháp bảo tọa của Linh Đạo Thánh Đường ta. Tiếng cười của chân nhân Linh Tháp âm âm vang lên, nói: - Đi đi, sắp xếp hai người bọn họ tỉ đấu một trận, để bọn họ biết hộ pháp Linh Đạo Thánh Đường ta là cường đại thế nào.
- Dạ, Hứa phu nhân cung kính đáp lời.
Mà sắc mặt của Hồng Hi Cương và đám cường giả Bạch Ngân Cảnh có mặt lại chợt biến. Tuy Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương hai người chưa từng giao thủ, nhưng nghe khẩu khí của lão nhân gia ông, tựa hồ là rất xem trọng Doanh Thừa Phong. Chẳng lẽ thằng nhóc vừa thăng tấn Bạch Ngân Cảnh, không ngờ còn cường đại và lợi hại hơn Hồng Hi Cương?
Trong lòng của Hứa phu nhân tất nhiên cũng có nghi vấn này, nhưng nàng càng tin tưởng chân nhân Linh Tháp hơn.
Vì trong suy nghĩ của tất cả những người Linh Đạo Thánh Đường, chân nhân Linh Tháp là đệ nhất thiên hạ, là cường giả tuyệt đại, tuyệt đối không thể sai lầm.
Nàng khẽ gật đầu hành lễ với mọi người, nói: - Các vị, lão tổ tông đã ban xuống pháp chỉ, giao dịch chiều nay sẽ tạm thời gác lại sau. Xin các vị dời bước đến tầng thứ bảy Linh Tháp, để chứng kiến trận chiến hôm nay nhé.
- Được, nếu Hứa phu nhân có lời mời, bọn ta cung kính chi bằng tuân mệnh. Biện Gia Viên ha ha cười, nói trước.
Mọi người lần lượt tán đồng theo, trong mắt một số người thậm chí còn toát ra thần sắc cực kỳ chờ đợi.
Đối với người tầng lớp như bọn họ mà nói, đổi bảo vật tuy quan trọng, nhưng nếu có thể nhìn thấy quyết đấu công bằng của cường giả đồng cấp, cũng là nhận được ít lợi không nhỏ.
Đặc biệt là đối với một số cường giả Bạch Ngân Cảnh còn chưa đủ sức tiến bộ mà nói, hứng thú xem hai người bọn họ đối chiến, thậm chí còn hơn xa tham gia giao dịch.
Hồng Hi Cương gãy gãy đầu, đột nhiên nói: - Doanh Thừa Phong không phải Khí Đạo Tông trưởng lão sao, sao có thể trở thành hộ pháp của Linh Đạo Thánh Đường rồi?
Nhìn bộ dạng nghi hoặc của gã, mọi người đều mỉm cười.
Có mấy người nếm qua khổ đắng ở Cổ Chiến Trường, càng là bật cười tại chỗ.
Doanh Thừa Phong đảo mắt, thầm nói: Thì ra người này lại không biết chuyện này. Nhưng nếu gã biết trước chuyện này, thì chưa chắc có gan đến khiêu chiến mình.
Hứa phu nhân không kìm được cười, nói:
- Các vị, mời.
Có địa vị cực cao trong Linh Đạo Thánh Đường, hơn nữa lần này còn phụng lệnh của lão tổ tông hình sự, thì càng một đường thông suốt không trở ngại.
Dẫn mấy chục người đi lên tầng trên Linh Tháp.
Lần này bọn họ cũng không có ngồi tiểu mật thất giống như thang máy, mà là dưới dẫn dắt của Hứa phu nhân bước bộ đi.
Cũng không biết có phải cố ý không, lần này theo đến lại đều là cường giả Bạch Ngân Cảnh.
Võ giả Thanh Đồng Cảnh và Linh Sư tất nhiên là không đủ tư cách xem trận đại chiến này. Nhưng cường giả Hoàng Kim Cảnh cũng giống như trước đó đã hẹn, cả một người cũng không thấy xuất hiện, điều này làm người ta lòng sinh nghi ngờ.
Bỗng nhiên, Hứa phu nhân dẫn đầu dừng bước lại, ở đầu hành lang tầng thứ nhất nàng cúi chào thật sâu, nói: - Thất trưởng lão, vãn bối phụng lệnh lão tổ tông, dẫn Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương hai người đến lôi đài tỉ đấu.
Mọi người liếc nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc. Vì trước mặt bọn họ trống không, không có bóng dáng người nào.
Chính ngay lúc này, bọn họ cảm thấy trước mặt hoa mắt, một thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Đây là lão đạo nhân ba mắt, trong đôi mắt của lão lóe động hàn quang làm người ta khiếp đảm.
Bị ánh mắt của lão nhìn, cho dù là siêu cấp cường giả như Biện Gia Viên cũng cúi mắt, không dám nhìn thẳng.
Doanh Thừa Phong càng là trong lòng sợ hãi, cuối cùng hắn biết rõ tại sao Linh Đạo Thánh Đường có uy thế hiển hách như vậy rồi.
Đây cũng không chỉ vì chân nhân Linh Tháp tọa trấn, mà là vì số lượng và chất lượng cao thủ trong Linh Đạo Thánh Đường vượt xa môn phái và thế gia khác.
Hứa phu nhân gọi vị lão giả này là Thất trưởng lão, chứng tỏ trên lão ít nhất còn có sáu người thân phận tương đương.
Lúc Doanh Thừa Phong sử dụng thần lực thăm dò, chỉ có thể thấy được một vòng ánh sáng nồng đậm trên người Thất trưởng lão này. Cường liệt của chùm ánh sáng này tuyệt đối vượt xa cảnh giới Bạch Ngân.
Nhưng hắn lại không thể phán đoán ra dưới chùm ánh sáng này rốt cuộc là Hoàng Kim Cảnh hay là Tử Kim Cảnh.
Tình huống như vậy hắn chính là lần đầu tiên gặp. Bởi vậy có thể thấy, hiệu quả tu luyện mật thuật của Linh Đạo Thánh Đường có chỗ độc đáo.
Nhưng bất luận lão là Hoàng Kim Cảnh hay là Tử Kim Cảnh cường đại hơn nữa, tựa hồ đều không có khác biệt bao nhiêu.
Bởi vì cho dù là bảy vị cường giả Hoàng Kim Cảnh, cũng là một nguồn lực lượng cường đại có thể càn quét thiên hạ.
Thất trưởng lão chậm rãi gật đầu, nói: - Lão phu đã nhận được pháp chỉ chân nhân, hai người các ngươi Lão dùng tay chỉ Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương nói: - Theo lão phu đi.
Lão tuy là lần đầu tiên gặp những người này, nhưng biểu hiện của Doanh Thừa Phong và Hồng Hi Cương thật sự là quá rõ ràng.
Một người thanh niên chưa tới hai mươi trộn lẫn trong một đám người trung lão niên. Tất nhiên liếc mắt thì có thể phân biệt ra. Còn Hồng Hi Cương càng không cần nói, thể hình của gã như vậy, tuyệt đối không thể tùy tiện tìm được người thứ hai.
Chính vì có đặc điểm rõ rệt như vậy, cho nên Thất trưởng lão mới có thể liếc cái đã nhận ra.
Hai người cung kính đáp một tiếng, chỉnh tề đi theo sau.
Đừng thấy Hồng Hi Cương vẻ mặt thô lỗ, khí thế như hổ. Nhưng trước mặt cường giả tuyệt đối, gã chính là con tiểu miêu ngoan ngoãn.
Tầng thứ bảy cũng rất lớn, nhưng rõ ràng nhất, lại là tòa lôi đài cực lớn.
Tòa lôi đài này tựa hồ chiếm cả một nữa địa bàn tầng thứ bảy.
Thất trưởng lão chậm giọng nói: - Hai người các ngươi đi lên tỉ đấu đi. Quy tắc rất đơn giản, chỉ cần có thể đánh đối phương ngã xuống, cũng không còn sức đánh trả nữa, hoặc có thể dồn đối phương vào chỗ chết đều được.
Trong lòng của Phong Huống và Đoàn Thụy Tín hơi rét. Người này không ngờ bảo hai người họ quyết đấu sinh tử.
Con mắt của Hồng Hi Cương sáng lên, gã hung tợn cười một tiếng, nói: - Doanh Thừa Phong, lần này chính là ngày chết của ngươi.
Ban đầu sau khi gã nghe thấy Doanh Thừa Phong đã trở thành hộ pháp Linh Đạo Thánh Đường, vẫn lòng có kiêng kỵ. Nhưng bây giờ lên lôi đài rồi, liền lập tức ném bỏ lòng kiêng kỵ này. Cũng coi là một hạng người quả cảm độc tuyệt.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nụ cười sáng lán trên mặt và cười gần của đối phương hình thành một đôi tương phản rõ rệt.
Sau đó, hắn chậm rãi nói: - Hồng huynh, kiến thức của huynh chẳng lẽ còn cao minh hơn chân nhân sao?
/981
|