Ánh sáng đậm đặc nghiêng nghiêng chiếu xuống nhưng khi chiếu rọi tới toàn bộ cổ chiến trường lại đột nhiên trở nên âm u rồi
Trên cổ chiến trường khí tức tràn ngập khắc nghiệt vô cùng, luồng lực lượng này hội tụ tới một trình độ nhất định lập tức lắng đọng lại lên men tạo thành một loại lực lượng thần kỳ cực kỳ độc đáo. Dưới sự bảo hộ của lực lượng này, cho dù là ánh sáng khắp nơi cũng phải khuất phục.
Đây chính là cổ chiến trường, một thế giới đặc biệt thần bí.
Lúc này, một nơi nào đó trước di tích đột nhiên truyền tới một tiếng nổ vang long trời lở đất.
Trước mắt của A Nhĩ Pháp Đặc, hắn nhìn thấy một đám sương máu rồi
Lúc đó, thời gian dường như ngưng đọng và dừng lại, bên trong không có cường nhân luyện chế Định Thân Phù Lục cũng không có tồn tại của bất kỳ lực lượng nào thuộc không gian hệ.
Nhưng tinh thần của A Nhĩ Pháp Đặc dường như vĩnh viễn dừng lại trong khoảnh khắc này
Gã rõ ràng nhìn thấy toàn bộ quá trình của đám sương máu chưa từng có đấy, còn nhìn thấy cánh tay đó của Doanh Thừa Phong đột ngột nổ tung. Chỉ có điều trong lòng gã lại không có chút vui vẻ vì gã đã lần nữa cũng không có cách nào suy nghĩ rồi.
- Phanh
Thân thể của A Nhĩ Pháp Đặc ngã thật mạnh ra sau, thời khắc đó gã từ trong không trung ngã xuống mặt đất, tất cả khí tức sinh mệnh trên người đều hoàn toàn tiêu biến rồi.
Đám sương máu kia vốn có uy năng rất lớn, tưởng chừng như không thể tưởng tượng khiến cho phần trên của A Nhĩ Pháp Đặc bị đánh vỡ nát, từ bả vai trở lên gần như tiêu vong toàn bộ rồi. Trong thảm cảnh như vậy không người nào còn có thể giữ được tính mạng, cho dù nhân vật kinh khủng như A Nhĩ Pháp Đặc cũng vậy thôi.
Phì phò thở dốc, thân thể Doanh Thừa Phong cũng đổ ụp xuống
Đối phương thi triển lực lượng quỷ thần khó lường của tấm Phù Lục kia không ngờ làm chân khí và khí lực thần kỳ của gã giống như rút hết rồi. Nếu không phải A Nhĩ Pháp Đặc nhất thời sơ suất đồng thời mơ tưởng có thể rút gân lột da hắn, giam cầm hồn phách luyện chế giáp binh mà nói, hắn căn bản không có cách nào lật ngược tình thế.
Nhưng nguyên nhân đây là A Nhĩ Pháp Đặc tin tưởng đối với sức mạnh hùng mạnh của tấm Phù Lục kia và hận Doanh Thừa Phong đến thấu xương.
Nếu khi tác dụng Phù Lục của gã phát tác trong nháy mắt bằng thủ pháp nhanh nhất đánh chết đối phương, như vậy Doanh Thừa Phong cũng chỉ có cách nuốt hận dưới suối vàng.
Một lúc sau, trên người Doanh Thừa Phong cuối cùng đã được khôi phục một chút khí lực
Hắn gắng sức ngồi dậy, khi nhìn cánh tay phải của mình đột nhiên có một cảm giác mơ màng mông lung.
Hắn nhớ rất rõ, khi thời khắc liên quan đến sống chết kia hắn không chút do dự thi triển Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo khiến cánh tay mình nổ tung ra rồi.
Uy năng của môn Tuyệt đại mật kỹ này quả nhiên là phi phàm, tuy một vị Hoàng Kim cảnh đứng trước mặt nhưng vẫn như không có cách nào chịu được sự oanh kích của cơn mưa máu và bị đánh tan thành từng mảnh rồi.
Thi thể thê lương kia đã nói rõ tất cả rồi
Trong ký ức của Doanh Thừa Phong, cánh tay của mình đã nổ tiêu rồi, hơn nữa cảm nhận được rất kịch liệt dường như khiến trong lòng mình vẫn bồi hồi làm hắn rất khó chịu.
Nhưng lúc này cánh tay của hắn lại hoàn hảo không hề mất, dường như hình tượng căn bản vừa mới đó chính là hư ảo vậy
Trong lòng rung động, ý niệm tinh thần của Doanh Thừa Phong chìm sâu trong não, hắn lập tức nhìn thấy trên thân con rối thế thân của Cửu mệnh miêu linh khí không ngờ thiếu một cánh tay.
Chân mày hơi nhíu lên một một chút, cuối cùng Doanh Thừa Phong cũng đã rõ ghi chép trong Ngọc Thạch Tháp truyền thừa quả nhiên là cực kỳ thần kỳ.
Hắn quả thực đã nổ tiêu cánh tay của mình và sáng tạo ra đòn sát thương rất lớn một kích chém chết đối phương. Nhưng tất cả tổn thương lần này đều do Cửu mệnh miêu linh khí tiếp nhận, linh khí trên cánh tay mất đi đó không nghi ngờ gì chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Ánh mắt lần nữa hướng về A Nhĩ Pháp Đặc, nhìn bộ dạng thê thảm đó trong lòng hắn âm thầm cảnh giác.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo đây mới chính là Đại sát khí
Trên người mỗi một linh võ và linh sư đều có lực lượng sinh mạng hùng mạnh. Lực lượng này vượt xa người bình thường mà nhân vật tu vi càng dũng mãnh thì lực lượng sinh mệnh trong người cũng ngày càng hùng mạnh.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo, môn kỳ công này chính là triệt để ép lấy lực lượng sinh mệnh trong người đồng thời trong nháy mắt phát kích ra.
Nó phóng thích ra không phải chân khí đơn thuần hoặc là lực lượng tinh thần mà là tất cả căn nguyên của sinh mạng, lực lượng sinh mạng.
Cho nên, nó mới có thể trong nháy mắt phóng thích ra lực lượng khổng lồ không thể tin nổi như vậy, cũng có thể trong nháy mắt tạo ra tình cảnh quyết định như vậy.
Một cánh tay của cao thủ Bạch Ngân cảnh nếu hoàn toàn nổ tung thì sẽ sản sinh uy năng khủng khiếp như vậy.
Như vậy, nếu toàn bộ lực lượng sinh mạng đang ẩn chứa trong người chỉ nháy mắt phát kích ra lại sẽ đạt tới hiệu quả kinh khủng thế nào nữa.
Vấn đề này chỉ cần nghĩ một chút thì khiến người ta run lên sợ hãi rồi.
Lắc lắc đầu, Doanh Thừa Phong quay mặt, ánh mắt đột ngột ngưng tụ
Sau khi A Nhĩ Pháp Đặc chết, giáp binh Phù Lục kia gã phóng xuất ra chơ vơ trên mặt đất, nếu không phải đang có hắc khí lượn lờ trên thân gần như sẽ khiến cho người ta hiểu nhầm nó giống như con rối gỗ.
Nhưng cũng may như vậy, nếu không vừa rồi Doanh Thừa Phong có thể không còn chút năng lực kháng cự, nếu Giáp Binh Phù Lục này xông lên cho hắn một đao, hắn nhất định sẽ phải chôn cùng với A Nhĩ Pháp Đặc rồi.
Do dự một chút, Doanh Thừa Phong miễn cưỡng đứng dậy.
Đại Hắc Ám Phù Lục kia tuy thần bí khó lường, có thể trong nháy mắt rút sạch chân khí và lực lượng của người ta, nhưng tiếp tục quá trình này lại không mạnh. Sau một thời gian nghỉ ngơi khá lâu, năng lực hành tẩu lúc đầu của Doanh Thừa Phong đã phục hồi rồi.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy, khi giao tranh ở cấp bậc này, nếu một trong đó bỗng nhiên mất đi năng lực hành động trở thành con dê đợi làm thịt, như vậy trong giây lát sẽ bị người giết chết.
Tấm Phù Lục này không có sức mạnh lâu bền có lẽ đây là duyên cớ chính đấy
Hắn lảo đảo đi tới bên cạnh A Nhĩ Pháp Đặc, ngồi xổm xuống chầm chậm tìm kiếm trên nửa thân người còn lại kia.
Tuy thi thể này đầy máu đen, dơ bẩn vô cùng nhưng động tác của Doanh Thừa Phong lại rất cẩn thận, căn bản không có chút miễn cưỡng.
Một lát sau, ánh mắt của hắn đột ngột sáng lên
Đưa tay xuống hông A Nhĩ Pháp Đặc tìm kiếm một chút, móc ra một túi không gian nho nhỏ
Trong túi không gian này tràn ngập khí tức hắc ám, rõ ràng là vật tùy thân của A Nhĩ Pháp Đặc
Dưới sức mạnh xâm nhập của (huyết vụ) sương máu, đồ vật trên người A Nhĩ Pháp Đặc dường như đều bị phá hủy. Ngoài Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cảnh kia chỉ duy có túi không gian này còn có thể đủ sức giữ lại đến giờ.
Trong mắt hắn hiện lên một chút vui mừng, túi không gian nhất định là vật hiếm thấy nhất trên thế gian rồi.
Nhưng mấy ngày này hắn không ngờ đoạt được hai cái, đây có thể nói là thu hoạch khổng lồ rồi.
Chỉ là khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy có chút đau đầu là muốn hủy diệt dấu ấn tinh thần của túi không gian lại là chuyện không đơn giản được. Muốn thấy rõ bên trong đã cất dấu bao nhiêu thứ thần bí cũng không phải việc sớm chiều được.
Thu lượm túi không gian và Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cảnh lại, Doanh Thừa Phong có chút đau đầu khi nhìn Giáp Binh Phù Lục kia.
Nơi đây sau khi trải qua đại chiến, hắn cũng không muốn tiếp tục lưu lại nhưng đây vốn là Bất Tử Giáp Binh của cao thủ Bạch Ngân cảnh, nếu nói hắn không thèm vậy nhất định là tự dối mình rồi.
Tâm niệm thay đổi, đang lúc do dự, trong não hắn lại bổng nhiên truyền tới thanh âm khí linh của Lang Vương Thuẫn.
Doanh Thừa Phong có một chút kinh ngạc, hắn giơ thuẫn bài lên, vỗ nhẹ một cái.
Lập tức một đầu Cự Lang từ trong thuẫn bài nhảy ra, thân hình của nó giống như chớp điện hướng về Phù Lục Giáp Binh.
Ầm ầm một tiếng, nó húc đổ giáp binh xuống đất, há miệng dính máu hướng về cổ của giáp binh táp tới.
Động tác này khi hai bên vừa xảy ra đại chiến đã làm qua không biết bao lần rồi nhưng không một lần có thể thành công. Phù Lục Giáp Binh kia tuy không ngại bị người chém thành mười bảy mười tám miếng nhưng rõ ràng đối với cái miệng lớn của Lang Vương không ưa rồi. Mỗi lần đều chặn trường đao, bức lui Lang Vương đấy.
Nhưng giờ phút này, chủ nhân của tinh thần lạc ấn kia khắc trên thân giáp binh đã tiêu vong rồi cho nên nó trở thành một tượng gỗ, không biết làm sao.
Miệng con sói lớn cắn lấy cổ nó lập tức một luồng hắc khí khổng lồ bắt đầu tràn ngập.
Luồng hắc khí này đang có lực lượng ăn mòn mãnh liệt, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không dám tiếp xúc quá gần nhưng Cự Lang đang ghé sát hấp thu lực lượng trên thân giáp binh lại không có chút để ý tới, miệng lớn của nó ra sức cắn xé, một lát sau đã xé giáp binh này thành từng mảnh nhỏ hơn nữa nuốt hoàn toàn vào trong bụng nó rồi.
Tuy nói giáp binh này không phải là máu thịt gì nhưng toàn bộ quá trình này lại vẫn như bình thường nhìn thấy được da đầu Doanh Thừa Phong run lên.
Từ từ giáp binh hóa thành một đám hắc khí bị Cự Lang nuốt hết phân nửa rồi, phân nửa còn lại lại tự hành tiêu tan giữa đất trời.
Cự Lang kỳ thực ngay cả một chút lực lượng cũng không muốn buông tha nhưng tốc độ nuốt chửng của nó rõ ràng không nhanh bằng tốc độ tiêu tan của lực lượng giáp binh rồi. Mà Doanh Thừa Phong đối với lực lượng loại này đang có sự đề phòng rất mãnh liệt, cho nên căn bản không tiến lên hiệp trợ được.
Nhưng, dù sao cũng là cắn nuốt đại bộ phận lực lượng giáp binh của một Bạch Ngân cảnh. Sau khi Cự Lang no nê đột nhiên ngửa đầu rống lên một tiếng thê lương đến cực điểm
Doanh Thừa Phong cảm thấy nao nao. Trước đó, lực lượng của Cự Lang tuy hùng mạnh nhưng nhìn ra lại còn có mấy phần cảm giác hư ảo, mà hiện giờ, trên thân nó lại là hào quang lấp loáng, gần như tương đương với một Lang Vương chân chính rồi.
Chỉ là, Cự Lang này đã hoàn toàn biến thành một con sói đen, toàn thân đang nhộn nhạo một luồng khí tức kinh khủng không thể che dấu.
Chậm rãi gật đầu một cái, Doanh Thừa Phong vẫy tay, Cự Lang lập tức trở về bên cạnh hắn.
Toàn bộ thân thể Doanh Thừa Phong cũng dựa vào, cưỡi lên thân Cự Lang nhè nhẹ vỗ một cái
Cự Lang lập tức nhảy dựng lên hóa thành một đạo hắc quang, chở Doanh Thừa Phong hướng về phía xa chạy như điên.
Mấy ngày sau, mấy người từ trong di tích xuất hiện, bọn họ là ba vị cao thủ Bạch Ngân cảnh, trong quỷ vực này tìm kiếm mấy tháng trời, giờ mới trở về cổ chiến trường.
Nhưng mà, sau khi một người trong đó vô ý tới chỗ này, thần sắc trên mặt lập tức biến đổi rất lớn.
Bọn họ điều tra xung quanh một chút cảm nhận được trong hư không đó khí tức kinh khủng chưa hoàn toàn tiêu tan hết, nhìn trên mặt đất, thi thể đó đã kết thành khối, sắc mặt không khỏi có chút nhợt nhạt kinh hãi.
Cũng không biết là ai kiến nghị, bọn họ lập tức từ bỏ việc tĩnh dưỡng mà lấy tốc độ nhanh nhất rời xa nơi này.
Ngay sau đó, trong cổ chiến trường vừa truyền tới một tin đồn
Một nơi phía trước trong di tích, một vị cao thủ Hoàng Kim cảnh không hiểu sao ngã xuống cũng khiến trong lòng đám Bạch Ngân cảnh độc hành kia thấp thỏm.
Trên cổ chiến trường khí tức tràn ngập khắc nghiệt vô cùng, luồng lực lượng này hội tụ tới một trình độ nhất định lập tức lắng đọng lại lên men tạo thành một loại lực lượng thần kỳ cực kỳ độc đáo. Dưới sự bảo hộ của lực lượng này, cho dù là ánh sáng khắp nơi cũng phải khuất phục.
Đây chính là cổ chiến trường, một thế giới đặc biệt thần bí.
Lúc này, một nơi nào đó trước di tích đột nhiên truyền tới một tiếng nổ vang long trời lở đất.
Trước mắt của A Nhĩ Pháp Đặc, hắn nhìn thấy một đám sương máu rồi
Lúc đó, thời gian dường như ngưng đọng và dừng lại, bên trong không có cường nhân luyện chế Định Thân Phù Lục cũng không có tồn tại của bất kỳ lực lượng nào thuộc không gian hệ.
Nhưng tinh thần của A Nhĩ Pháp Đặc dường như vĩnh viễn dừng lại trong khoảnh khắc này
Gã rõ ràng nhìn thấy toàn bộ quá trình của đám sương máu chưa từng có đấy, còn nhìn thấy cánh tay đó của Doanh Thừa Phong đột ngột nổ tung. Chỉ có điều trong lòng gã lại không có chút vui vẻ vì gã đã lần nữa cũng không có cách nào suy nghĩ rồi.
- Phanh
Thân thể của A Nhĩ Pháp Đặc ngã thật mạnh ra sau, thời khắc đó gã từ trong không trung ngã xuống mặt đất, tất cả khí tức sinh mệnh trên người đều hoàn toàn tiêu biến rồi.
Đám sương máu kia vốn có uy năng rất lớn, tưởng chừng như không thể tưởng tượng khiến cho phần trên của A Nhĩ Pháp Đặc bị đánh vỡ nát, từ bả vai trở lên gần như tiêu vong toàn bộ rồi. Trong thảm cảnh như vậy không người nào còn có thể giữ được tính mạng, cho dù nhân vật kinh khủng như A Nhĩ Pháp Đặc cũng vậy thôi.
Phì phò thở dốc, thân thể Doanh Thừa Phong cũng đổ ụp xuống
Đối phương thi triển lực lượng quỷ thần khó lường của tấm Phù Lục kia không ngờ làm chân khí và khí lực thần kỳ của gã giống như rút hết rồi. Nếu không phải A Nhĩ Pháp Đặc nhất thời sơ suất đồng thời mơ tưởng có thể rút gân lột da hắn, giam cầm hồn phách luyện chế giáp binh mà nói, hắn căn bản không có cách nào lật ngược tình thế.
Nhưng nguyên nhân đây là A Nhĩ Pháp Đặc tin tưởng đối với sức mạnh hùng mạnh của tấm Phù Lục kia và hận Doanh Thừa Phong đến thấu xương.
Nếu khi tác dụng Phù Lục của gã phát tác trong nháy mắt bằng thủ pháp nhanh nhất đánh chết đối phương, như vậy Doanh Thừa Phong cũng chỉ có cách nuốt hận dưới suối vàng.
Một lúc sau, trên người Doanh Thừa Phong cuối cùng đã được khôi phục một chút khí lực
Hắn gắng sức ngồi dậy, khi nhìn cánh tay phải của mình đột nhiên có một cảm giác mơ màng mông lung.
Hắn nhớ rất rõ, khi thời khắc liên quan đến sống chết kia hắn không chút do dự thi triển Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo khiến cánh tay mình nổ tung ra rồi.
Uy năng của môn Tuyệt đại mật kỹ này quả nhiên là phi phàm, tuy một vị Hoàng Kim cảnh đứng trước mặt nhưng vẫn như không có cách nào chịu được sự oanh kích của cơn mưa máu và bị đánh tan thành từng mảnh rồi.
Thi thể thê lương kia đã nói rõ tất cả rồi
Trong ký ức của Doanh Thừa Phong, cánh tay của mình đã nổ tiêu rồi, hơn nữa cảm nhận được rất kịch liệt dường như khiến trong lòng mình vẫn bồi hồi làm hắn rất khó chịu.
Nhưng lúc này cánh tay của hắn lại hoàn hảo không hề mất, dường như hình tượng căn bản vừa mới đó chính là hư ảo vậy
Trong lòng rung động, ý niệm tinh thần của Doanh Thừa Phong chìm sâu trong não, hắn lập tức nhìn thấy trên thân con rối thế thân của Cửu mệnh miêu linh khí không ngờ thiếu một cánh tay.
Chân mày hơi nhíu lên một một chút, cuối cùng Doanh Thừa Phong cũng đã rõ ghi chép trong Ngọc Thạch Tháp truyền thừa quả nhiên là cực kỳ thần kỳ.
Hắn quả thực đã nổ tiêu cánh tay của mình và sáng tạo ra đòn sát thương rất lớn một kích chém chết đối phương. Nhưng tất cả tổn thương lần này đều do Cửu mệnh miêu linh khí tiếp nhận, linh khí trên cánh tay mất đi đó không nghi ngờ gì chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Ánh mắt lần nữa hướng về A Nhĩ Pháp Đặc, nhìn bộ dạng thê thảm đó trong lòng hắn âm thầm cảnh giác.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo đây mới chính là Đại sát khí
Trên người mỗi một linh võ và linh sư đều có lực lượng sinh mạng hùng mạnh. Lực lượng này vượt xa người bình thường mà nhân vật tu vi càng dũng mãnh thì lực lượng sinh mệnh trong người cũng ngày càng hùng mạnh.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo, môn kỳ công này chính là triệt để ép lấy lực lượng sinh mệnh trong người đồng thời trong nháy mắt phát kích ra.
Nó phóng thích ra không phải chân khí đơn thuần hoặc là lực lượng tinh thần mà là tất cả căn nguyên của sinh mạng, lực lượng sinh mạng.
Cho nên, nó mới có thể trong nháy mắt phóng thích ra lực lượng khổng lồ không thể tin nổi như vậy, cũng có thể trong nháy mắt tạo ra tình cảnh quyết định như vậy.
Một cánh tay của cao thủ Bạch Ngân cảnh nếu hoàn toàn nổ tung thì sẽ sản sinh uy năng khủng khiếp như vậy.
Như vậy, nếu toàn bộ lực lượng sinh mạng đang ẩn chứa trong người chỉ nháy mắt phát kích ra lại sẽ đạt tới hiệu quả kinh khủng thế nào nữa.
Vấn đề này chỉ cần nghĩ một chút thì khiến người ta run lên sợ hãi rồi.
Lắc lắc đầu, Doanh Thừa Phong quay mặt, ánh mắt đột ngột ngưng tụ
Sau khi A Nhĩ Pháp Đặc chết, giáp binh Phù Lục kia gã phóng xuất ra chơ vơ trên mặt đất, nếu không phải đang có hắc khí lượn lờ trên thân gần như sẽ khiến cho người ta hiểu nhầm nó giống như con rối gỗ.
Nhưng cũng may như vậy, nếu không vừa rồi Doanh Thừa Phong có thể không còn chút năng lực kháng cự, nếu Giáp Binh Phù Lục này xông lên cho hắn một đao, hắn nhất định sẽ phải chôn cùng với A Nhĩ Pháp Đặc rồi.
Do dự một chút, Doanh Thừa Phong miễn cưỡng đứng dậy.
Đại Hắc Ám Phù Lục kia tuy thần bí khó lường, có thể trong nháy mắt rút sạch chân khí và lực lượng của người ta, nhưng tiếp tục quá trình này lại không mạnh. Sau một thời gian nghỉ ngơi khá lâu, năng lực hành tẩu lúc đầu của Doanh Thừa Phong đã phục hồi rồi.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy, khi giao tranh ở cấp bậc này, nếu một trong đó bỗng nhiên mất đi năng lực hành động trở thành con dê đợi làm thịt, như vậy trong giây lát sẽ bị người giết chết.
Tấm Phù Lục này không có sức mạnh lâu bền có lẽ đây là duyên cớ chính đấy
Hắn lảo đảo đi tới bên cạnh A Nhĩ Pháp Đặc, ngồi xổm xuống chầm chậm tìm kiếm trên nửa thân người còn lại kia.
Tuy thi thể này đầy máu đen, dơ bẩn vô cùng nhưng động tác của Doanh Thừa Phong lại rất cẩn thận, căn bản không có chút miễn cưỡng.
Một lát sau, ánh mắt của hắn đột ngột sáng lên
Đưa tay xuống hông A Nhĩ Pháp Đặc tìm kiếm một chút, móc ra một túi không gian nho nhỏ
Trong túi không gian này tràn ngập khí tức hắc ám, rõ ràng là vật tùy thân của A Nhĩ Pháp Đặc
Dưới sức mạnh xâm nhập của (huyết vụ) sương máu, đồ vật trên người A Nhĩ Pháp Đặc dường như đều bị phá hủy. Ngoài Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cảnh kia chỉ duy có túi không gian này còn có thể đủ sức giữ lại đến giờ.
Trong mắt hắn hiện lên một chút vui mừng, túi không gian nhất định là vật hiếm thấy nhất trên thế gian rồi.
Nhưng mấy ngày này hắn không ngờ đoạt được hai cái, đây có thể nói là thu hoạch khổng lồ rồi.
Chỉ là khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy có chút đau đầu là muốn hủy diệt dấu ấn tinh thần của túi không gian lại là chuyện không đơn giản được. Muốn thấy rõ bên trong đã cất dấu bao nhiêu thứ thần bí cũng không phải việc sớm chiều được.
Thu lượm túi không gian và Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cảnh lại, Doanh Thừa Phong có chút đau đầu khi nhìn Giáp Binh Phù Lục kia.
Nơi đây sau khi trải qua đại chiến, hắn cũng không muốn tiếp tục lưu lại nhưng đây vốn là Bất Tử Giáp Binh của cao thủ Bạch Ngân cảnh, nếu nói hắn không thèm vậy nhất định là tự dối mình rồi.
Tâm niệm thay đổi, đang lúc do dự, trong não hắn lại bổng nhiên truyền tới thanh âm khí linh của Lang Vương Thuẫn.
Doanh Thừa Phong có một chút kinh ngạc, hắn giơ thuẫn bài lên, vỗ nhẹ một cái.
Lập tức một đầu Cự Lang từ trong thuẫn bài nhảy ra, thân hình của nó giống như chớp điện hướng về Phù Lục Giáp Binh.
Ầm ầm một tiếng, nó húc đổ giáp binh xuống đất, há miệng dính máu hướng về cổ của giáp binh táp tới.
Động tác này khi hai bên vừa xảy ra đại chiến đã làm qua không biết bao lần rồi nhưng không một lần có thể thành công. Phù Lục Giáp Binh kia tuy không ngại bị người chém thành mười bảy mười tám miếng nhưng rõ ràng đối với cái miệng lớn của Lang Vương không ưa rồi. Mỗi lần đều chặn trường đao, bức lui Lang Vương đấy.
Nhưng giờ phút này, chủ nhân của tinh thần lạc ấn kia khắc trên thân giáp binh đã tiêu vong rồi cho nên nó trở thành một tượng gỗ, không biết làm sao.
Miệng con sói lớn cắn lấy cổ nó lập tức một luồng hắc khí khổng lồ bắt đầu tràn ngập.
Luồng hắc khí này đang có lực lượng ăn mòn mãnh liệt, ngay cả Doanh Thừa Phong cũng không dám tiếp xúc quá gần nhưng Cự Lang đang ghé sát hấp thu lực lượng trên thân giáp binh lại không có chút để ý tới, miệng lớn của nó ra sức cắn xé, một lát sau đã xé giáp binh này thành từng mảnh nhỏ hơn nữa nuốt hoàn toàn vào trong bụng nó rồi.
Tuy nói giáp binh này không phải là máu thịt gì nhưng toàn bộ quá trình này lại vẫn như bình thường nhìn thấy được da đầu Doanh Thừa Phong run lên.
Từ từ giáp binh hóa thành một đám hắc khí bị Cự Lang nuốt hết phân nửa rồi, phân nửa còn lại lại tự hành tiêu tan giữa đất trời.
Cự Lang kỳ thực ngay cả một chút lực lượng cũng không muốn buông tha nhưng tốc độ nuốt chửng của nó rõ ràng không nhanh bằng tốc độ tiêu tan của lực lượng giáp binh rồi. Mà Doanh Thừa Phong đối với lực lượng loại này đang có sự đề phòng rất mãnh liệt, cho nên căn bản không tiến lên hiệp trợ được.
Nhưng, dù sao cũng là cắn nuốt đại bộ phận lực lượng giáp binh của một Bạch Ngân cảnh. Sau khi Cự Lang no nê đột nhiên ngửa đầu rống lên một tiếng thê lương đến cực điểm
Doanh Thừa Phong cảm thấy nao nao. Trước đó, lực lượng của Cự Lang tuy hùng mạnh nhưng nhìn ra lại còn có mấy phần cảm giác hư ảo, mà hiện giờ, trên thân nó lại là hào quang lấp loáng, gần như tương đương với một Lang Vương chân chính rồi.
Chỉ là, Cự Lang này đã hoàn toàn biến thành một con sói đen, toàn thân đang nhộn nhạo một luồng khí tức kinh khủng không thể che dấu.
Chậm rãi gật đầu một cái, Doanh Thừa Phong vẫy tay, Cự Lang lập tức trở về bên cạnh hắn.
Toàn bộ thân thể Doanh Thừa Phong cũng dựa vào, cưỡi lên thân Cự Lang nhè nhẹ vỗ một cái
Cự Lang lập tức nhảy dựng lên hóa thành một đạo hắc quang, chở Doanh Thừa Phong hướng về phía xa chạy như điên.
Mấy ngày sau, mấy người từ trong di tích xuất hiện, bọn họ là ba vị cao thủ Bạch Ngân cảnh, trong quỷ vực này tìm kiếm mấy tháng trời, giờ mới trở về cổ chiến trường.
Nhưng mà, sau khi một người trong đó vô ý tới chỗ này, thần sắc trên mặt lập tức biến đổi rất lớn.
Bọn họ điều tra xung quanh một chút cảm nhận được trong hư không đó khí tức kinh khủng chưa hoàn toàn tiêu tan hết, nhìn trên mặt đất, thi thể đó đã kết thành khối, sắc mặt không khỏi có chút nhợt nhạt kinh hãi.
Cũng không biết là ai kiến nghị, bọn họ lập tức từ bỏ việc tĩnh dưỡng mà lấy tốc độ nhanh nhất rời xa nơi này.
Ngay sau đó, trong cổ chiến trường vừa truyền tới một tin đồn
Một nơi phía trước trong di tích, một vị cao thủ Hoàng Kim cảnh không hiểu sao ngã xuống cũng khiến trong lòng đám Bạch Ngân cảnh độc hành kia thấp thỏm.
/981
|