Bá ••••••
Một tiếng vang nhỏ, Sơn Hà Đồ đã bay lên cao.
Trong cuốn sách cổ thần bí có tác dụng kỳ diệu vô thượng này ẩn chứa uy năng khó có thể tưởng tượng, sức mạnh tinh thần của Doanh Thừa Phong truyền vào trong đó, lập tức cảm ứng được vết nứt trong mây mù.
Khẽ cười lạnh, ý nghĩ vừa chuyển, thân hình chợt lóe lên, hắn đã nhảy vào khe hở.
Đùng...
Đột nhiên, trên Sơn Hà Đồ phóng ra ánh sáng, đẩy thân thể Doanh Thừa Phong bay ngược lại.
Giống như tảng đá bị người ta ném lên cao, Doanh Thừa Phong không tự chủ bay về giữa không trung. Mà Sơn Hà Đồ cũng phiêu du tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Trên bầu trời, bất chợt lóe lên hàn quang, một luồng ánh sáng vờn quanh thân thể Doanh Thừa Phong, nâng người hắn từ từ hại xuống.
Tuy nhiên, khi hai chân hắn chạm đất, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Sơn Hà Đồ chính là linh khí siêu cấp hùng mạnh. Hắn có thể sử dụng bản đồ này để xuyên qua các không gian khác nhau, cho dù ở trong Động Tiên, cũng có thể đi lại tùy ý.
Nhưng khi hắn muốn rời khỏi không gian đáng chết này, lại bị một luồng sức mạnh thần bí ngăn cản, khiến hắn không thể rời khỏi.
Trong số tất cả bảo vật của hắn, chắc chắn Sơn Hà Đồ hùng mạnh nhất, cũng là con át chủ bài cuối cùng. Nhưng hiện giờ, bảo vật có thể khiến hắn chạy trốn trong tích tắc lại mất đi uy năng, khiến trong lòng hắn bị bao phủ một bóng tối.
Hít sâu một hơi, tim Doanh Thừa Phong từ từ bình tĩnh lại.
Hắn do dự một chút, mở túi không gian lấy lò luyện đan ra.
Chân khí nhẹ nhàng chảy quanh lò luyện đan, lập tức Khí Linh Đan Lô hóa thành một màn sương rồi hiện hình.
- Lại có chuyện gì... A, chẳng phải ngươi đi Thánh Vực sao, đây là Thánh Vực gì thế?
Khí Linh Đan Lô uể oải đi ra, nhưng khi nó nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, bất giác ngạc nhiên kêu lên.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Khí linh huynh, tiểu đệ bị người khác đánh lén, bị đưa đến cái nơi quỷ quái khỉ ho cò gáy này.
Hắn hung hăng nói:
- Đợi đến lúc ta rời khỏi nơi đây, ân tình này nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần.
Khí Linh Đan Lô giật mình trong chốc lát, cười ha hả nói:
- Ngươi thông minh như vậy, sao lại mắc mưu dễ dàng thế?
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi đỏ lên, hắn rất tin tưởng năng lực của Kim Đào và Văn Bồ. Mà lá gan của những kỵ sĩ cũng vượt quá tưởng tượng của hắn, lại dám ra tay dưới dụ lệnh của Giáo Tông đại nhân, thật sự quá to gan lớn mật.
Tuy nhiên, từ đó cũng đó có thể thấy được, Linh Vực Sơn Hà Đồ trong tay hắn quý giá đến mức nào, không ngờ lại khiến những Kỵ Sĩ Vương không từ thủ đoạn.
Khí Linh Đan Lô cười một chút, sau đó cẩn thận đánh giá nơi đây, hồi lâu sau, nó lắc lắc đầu, nói:
- Ta không biết nơi này.
Trong lòng Doanh Thừa Phong quýnh lên, nói:
- Ngươi am hiểu nhiều như vậy, làm sao có thể không nhận ra chứ.
Khí Linh Đan Lô tức giận:
- Trên thế giới này, không ai có thể không gì không biết, ngay cả thần linh cũng có thứ họ còn không biết, huống chi là ta. Hừ, ta chưa hề tới Linh Vực này, không biết thì có gì lạ chứ.
Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng, nói:
- Ta gặp một kỵ sĩ, gã nói nơi đây chính là luyện ngục kỵ sĩ, là nơi những kỵ sĩ đỉnh cao Tử Kim Cảnh chiến đấu với sinh vật tà ác, để mong đột phá tới cường giả Tước Vị.
Đôi mắt của Khí Linh Đan Lô sáng ngời, nói:
- Luyện ngục kỵ sĩ à, sao ngươi không nói sớm.
Trong lòng Doanh Thừa Phong mừng rỡ, nói:
- Ngươi biết sao?
Khí Linh Đan Lô ưỡn ngực, nói:
- Tuy ta tuy chưa từng đi qua, nhưng địa phương này rất nổi tiếng, ta có biết một chút.
Doanh Thừa Phong gật đầu liên tục, cho dù chỉ biết một chút cũng tốt hơn rất nhiều so với hắn hoàn toàn không biết gì.
- Thánh giáo Quang Minh là giáo phái lớn nhất trong Thánh Vực Quang Minh, thực lực hùng mạnh số một số hai trong tất cả Thánh Vực. Dưới Thánh giáo có Đoàn kỵ sĩ hùng mạnh nhất, số lượng nhiều nhất trên thế giới, mỗi một kỵ sĩ chính thức đều là cường giả Tử Kim Cảnh.
Khí Linh Đan Lô chậm rãi nói:
- Rất nhiều kỵ sĩ có trái tim tiến thủ, khi bọn họ tấn thăng đến đỉnh cao Tử Kim Cảnh, nhưng khi không thể lĩnh ngộ sự ảo diệu của không gian, sẽ tiến vào luyện ngục kỵ sĩ chiến đấu với dị tộc. Ha hả, trong thí luyện sinh tử kiểu này, nếu như không thể đột phá, thì chỉ có con đường tử vong.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Khí linh huynh, những điều này ta cũng biết.
Hắn dừng một chút, nói:
- Ta chỉ muốn biết, làm sao mới có thể rời khỏi.
Khí Linh Đan Lô nghiêm túc nói:
- Rất đơn giản, chỉ cần ngươi đột phá Tử Kim Cảnh, thành tựu cường giả Tước Vị, là có thể xé rách hư không, từ nơi này đi ra ngoài.
Doanh Thừa Phong cố gắng liếc mắt, nói:
- Khí linh huynh, ngươi xem hiện tại ta mới là đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, cho dù tích lũy đủ rồi, có thể đột phá tới Tử Kim Cảnh, nhưng nếu muốn một bước lên trời thăng tiến Tước Vị, tuyệt đối không có khả năng.
Hắn đảo mắt một vòng, nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn ta tu luyện ở nơi này cho đến Tước Vị sao?
Khí Linh Đan Lô ngẫm nghĩ một chút, cười khổ nói:
- E là, ngươi chỉ có thể dùng biện pháp này thôi.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, mắt nhìn lên Sơn Hà Đồ, rốt cục cũng đi thẳng vào vấn đề:
- Khí linh huynh, nơi đây có một loại sức mạnh, có thể ngăn cách khả năng Sơn Hà Đồ, nếu như có thể hóa giải sức mạnh này, ta có thể đi ra ngoài.
Đầu tiên Khí Linh Đan Lô ngẩn ra, sau đó cười to nói:
- Ngươi đúng là hy vọng hão huyền, đừng có hy vọng nữa.
Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình, nói:
- Vì sao?
Khí Linh Đan Lô lặng lẽ nói:
- Nơi này là luyện ngục kỵ sĩ, có hai nguyên tắc bất di bất dịch.
Nó vặn hai đầu ngón tay, nói rõ ràng từng chữ một
- Thứ nhất, cường giả Tước Vị trở lên có thể ra mà không thể vào, thứ hai, tu sĩ dưới Tước Vị có thể đi vào và không thể đi ra.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng nhẩm lại, vẻ mặt vô cùng khó xem.
- Nói như vậy, cho dù Linh Tháp chân nhân muốn tới tìm ta, cũng không thể được à?
- Đúng vậy!
Khí Linh Đan Lô thản nhiên gật đầu, nói:
- Bọn họ đều là cường giả Tước Vị trở lên, có năng lực phá vỡ không gian, tất nhiên không thể tiến vào chỗ này.
Doanh Thừa Phong yên lặng quay đầu, nhìn phương xa. Lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu tại sao kỵ sĩ tóc đỏ lại có cách nói không thành công thì thành nhân.
Chỉ cần vào nơi này, thì trừ phi thăng tiến Tước Vị, nếu không sẽ không có cách gì rời khỏi.
Nơi này là một nhà giam, hơn nữa là nhà giam hùng mạnh nhất trên thế giới. Nhưng, trong này lại ẩn chứa một sinh cơ, đó chính là không ngừng thăng tiến, mưu cầu thăng cấp Tước Vị.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói:
- Ta thấy, ngươi cứ toàn tâm tu luyện, tranh thủ sớm đột phá Tước Vị đi.
- Hài.
Doanh Thừa Phong thở dài.
Hắn lấy Hắc Chướng Kỳ ra, nhẹ nhàng quơ lên, lập tức tràn ngập vô số hắc khí, rất nhiều quỷ binh Hoàng Kim Cảnh xuất hiện, xung quanh thân thể hắn là lưới phòng hộ rậm rạp.
Khí Linh Đan Lô kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Doanh Thừa Phong buồn bã liếc nó, nói:
- Nếu không thoát được thì trước tiên bế quan đột phá Tử Kim Cảnh.
Động Tiên khiến hắn thu hoạch rất lớn, bất kể là sức mạnh tinh thần hay chân khí đều đã đạt đến đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh.
Ở trong Động Tiên, đã muốn xung kích Tử Kim Cảnh. Chỉ có điều, khi đó cường địch vây quanh, không được phân tâm, mà sau khi quay về Linh Vực, lại tiếp tục đi tới Khí Đạo Tông, bị Võ Lão níu giữ, dọc đường vội vàng, căn bản không có thời gian bế quan tu luyện.
Hiện giờ nếu đã tới cái nơi quỷ quái này, hơn nữa có thể đoán được rằng, trong thời gian ngắn sẽ không thể rời khỏi.
Một khi đã như vậy hắn liền có ý định đột phá Tử Kim Cảnh.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói:
- Không sai, không sai, lúc này ngươi đột phá Tử Kim Cảnh, rồi từ từ tích lũy, nhất định sẽ có một ngày rời khỏi nơi đây.
Doanh Thừa Phong không thèm nghe nó nói, bình tâm tĩnh khí, sức mạnh tinh thần trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Sức mạnh tinh thần, là sức mạnh thần bí nhất, cường đại nhất trên thế giới. Loại sức mạnh này tràn đầy biến số, nếu như sức mạnh đầy đủ, có khả năng hủy thiên diệt địa.
Hơn nữa không phải tất cả mọi người đều có và sử dụng được loại sức mạnh này.
Khi thăng tiến, những Linh Sư bình thường sẽ đề thăng chân khí trước, sau đó tôi luyện tích lũy sức mạnh tinh thần. Nhưng, Doanh Thừa Phong lại tương phản hoàn toàn với mọi người, mỗi một lần hắn đột phá, đều do sức mạnh tinh thần đi trước một bước.
Dựa vào sức mạnh tinh thần cường đại, cơ bản hắn không có trở ngại chân khí, cho nên mới có thể tu luyện tới cảnh giới bây giờ với khí thế như chẻ tre.
Lúc này, hắn cũng bắt đầu ngưng tụ sức mạnh tinh thần theo thói quen, bởi vì theo hắn, tuy vô hình vô sắc, nhưng ngược lại sức mạnh tinh thần chân thực sẽ càng nâng cao một chút.
Trong đầu, sức mạnh tinh thần cuồn cuộn gào thét, chúng giống như biển rộng không bị cản trở, trào dâng cơn sóng động trời.
Nhưng, nội tâm của Doanh Thừa Phong lại vô cùng bình tĩnh, ngay cả một gợn sóng cũng không có.
Sức mạnh tinh thần cường đại lưu chuyển không ngừng, tạo thành lốc xoáy khổng lồ, liều mạng hấp thu sức mạnh trên người và năng lượng thần bí bên ngoài.
Tu luyện sức mạnh tinh thần vô cùng gian khổ, hoặc có thể nói là một quá trình kỳ dị.
Biện pháp tu luyện tốt nhất chính là không ngừng kích phát tinh thần lực, phóng thích luồng sức mạnh này, khiến nó hòa quyện với sức mạnh thần bí nào đó trong trời đất, sau đó thu vào trong cơ thể, không ngừng bổ dưỡng, từ từ tích lũy luồng sức mạnh này lên đến cực hạn.
Sức mạnh tinh thần không phải chân khí, cũng không có kinh mạch trong thân thể để chúng vận chuyển, nhưng trung tâm nhận thức của con người lại có thể không ngừng mở rộng cùng với sự tăng lên của sức mạnh tinh thần.
Trung tâm nhận thức giống như đan điền con người, nhìn như hão huyền, nhưng lại có thể lưu trữ năng lượng vô cùng lớn.
Lúc này, sức mạnh tinh thần vô tận không ngừng trào lên trong trung tâm nhận thức, dường như lực công kích cường đại có thể phá vỡ trung tâm nhận thức bất cứ lúc nào. Nhưng, ý thức tinh thần của Doanh Thừa Phong và Trí Linh đã kết hợp hoàn toàn, bọn họ liên kết khống chế cục diện phát triển, mặc cho sức mạnh tinh thần tấn công cuồng mãnh hung bạo, tâm tình của bọn họ vẫn bất động như núi.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, đột nhiên lốc xoáy trong trung tâm nhận thức phát ra tiếng nổ, toàn bộ lốc xoáy vỡ vụn, sức mạnh tinh thần hung hăng khuếch tán ra ngoài. Nhưng, chúng bị vách tường trong trung tâm nhận thức ngăn cản, không thể tán loạn.
Vì thế, sức mạnh tinh thần cuồng bạo và trung tâm nhận thức yên tĩnh đã va chạm vô số lần, mỗi một lần giao phong, sức mạnh tinh thần đều mạnh hơn, mà phẩm chất của trung tâm nhận thức cũng theo đó được nâng cao.
Rốt cục, sau đợt sóng tấn công cuối cùng, đột nhiên hai mắt Doanh Thừa Phong mở ra, trong đôi mắt đã hiện lên màu sắc tử kim.
Mặc dù tai mắt mũi miệng của hắn đều chảy ra những giọt máu nho nhỏ, nhưng ánh mắt hắn kiên định, dường như trên thế giới không có chuyện gì có thể làm khó được hắn.
Một tiếng vang nhỏ, Sơn Hà Đồ đã bay lên cao.
Trong cuốn sách cổ thần bí có tác dụng kỳ diệu vô thượng này ẩn chứa uy năng khó có thể tưởng tượng, sức mạnh tinh thần của Doanh Thừa Phong truyền vào trong đó, lập tức cảm ứng được vết nứt trong mây mù.
Khẽ cười lạnh, ý nghĩ vừa chuyển, thân hình chợt lóe lên, hắn đã nhảy vào khe hở.
Đùng...
Đột nhiên, trên Sơn Hà Đồ phóng ra ánh sáng, đẩy thân thể Doanh Thừa Phong bay ngược lại.
Giống như tảng đá bị người ta ném lên cao, Doanh Thừa Phong không tự chủ bay về giữa không trung. Mà Sơn Hà Đồ cũng phiêu du tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Trên bầu trời, bất chợt lóe lên hàn quang, một luồng ánh sáng vờn quanh thân thể Doanh Thừa Phong, nâng người hắn từ từ hại xuống.
Tuy nhiên, khi hai chân hắn chạm đất, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Sơn Hà Đồ chính là linh khí siêu cấp hùng mạnh. Hắn có thể sử dụng bản đồ này để xuyên qua các không gian khác nhau, cho dù ở trong Động Tiên, cũng có thể đi lại tùy ý.
Nhưng khi hắn muốn rời khỏi không gian đáng chết này, lại bị một luồng sức mạnh thần bí ngăn cản, khiến hắn không thể rời khỏi.
Trong số tất cả bảo vật của hắn, chắc chắn Sơn Hà Đồ hùng mạnh nhất, cũng là con át chủ bài cuối cùng. Nhưng hiện giờ, bảo vật có thể khiến hắn chạy trốn trong tích tắc lại mất đi uy năng, khiến trong lòng hắn bị bao phủ một bóng tối.
Hít sâu một hơi, tim Doanh Thừa Phong từ từ bình tĩnh lại.
Hắn do dự một chút, mở túi không gian lấy lò luyện đan ra.
Chân khí nhẹ nhàng chảy quanh lò luyện đan, lập tức Khí Linh Đan Lô hóa thành một màn sương rồi hiện hình.
- Lại có chuyện gì... A, chẳng phải ngươi đi Thánh Vực sao, đây là Thánh Vực gì thế?
Khí Linh Đan Lô uể oải đi ra, nhưng khi nó nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, bất giác ngạc nhiên kêu lên.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Khí linh huynh, tiểu đệ bị người khác đánh lén, bị đưa đến cái nơi quỷ quái khỉ ho cò gáy này.
Hắn hung hăng nói:
- Đợi đến lúc ta rời khỏi nơi đây, ân tình này nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần.
Khí Linh Đan Lô giật mình trong chốc lát, cười ha hả nói:
- Ngươi thông minh như vậy, sao lại mắc mưu dễ dàng thế?
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi đỏ lên, hắn rất tin tưởng năng lực của Kim Đào và Văn Bồ. Mà lá gan của những kỵ sĩ cũng vượt quá tưởng tượng của hắn, lại dám ra tay dưới dụ lệnh của Giáo Tông đại nhân, thật sự quá to gan lớn mật.
Tuy nhiên, từ đó cũng đó có thể thấy được, Linh Vực Sơn Hà Đồ trong tay hắn quý giá đến mức nào, không ngờ lại khiến những Kỵ Sĩ Vương không từ thủ đoạn.
Khí Linh Đan Lô cười một chút, sau đó cẩn thận đánh giá nơi đây, hồi lâu sau, nó lắc lắc đầu, nói:
- Ta không biết nơi này.
Trong lòng Doanh Thừa Phong quýnh lên, nói:
- Ngươi am hiểu nhiều như vậy, làm sao có thể không nhận ra chứ.
Khí Linh Đan Lô tức giận:
- Trên thế giới này, không ai có thể không gì không biết, ngay cả thần linh cũng có thứ họ còn không biết, huống chi là ta. Hừ, ta chưa hề tới Linh Vực này, không biết thì có gì lạ chứ.
Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng, nói:
- Ta gặp một kỵ sĩ, gã nói nơi đây chính là luyện ngục kỵ sĩ, là nơi những kỵ sĩ đỉnh cao Tử Kim Cảnh chiến đấu với sinh vật tà ác, để mong đột phá tới cường giả Tước Vị.
Đôi mắt của Khí Linh Đan Lô sáng ngời, nói:
- Luyện ngục kỵ sĩ à, sao ngươi không nói sớm.
Trong lòng Doanh Thừa Phong mừng rỡ, nói:
- Ngươi biết sao?
Khí Linh Đan Lô ưỡn ngực, nói:
- Tuy ta tuy chưa từng đi qua, nhưng địa phương này rất nổi tiếng, ta có biết một chút.
Doanh Thừa Phong gật đầu liên tục, cho dù chỉ biết một chút cũng tốt hơn rất nhiều so với hắn hoàn toàn không biết gì.
- Thánh giáo Quang Minh là giáo phái lớn nhất trong Thánh Vực Quang Minh, thực lực hùng mạnh số một số hai trong tất cả Thánh Vực. Dưới Thánh giáo có Đoàn kỵ sĩ hùng mạnh nhất, số lượng nhiều nhất trên thế giới, mỗi một kỵ sĩ chính thức đều là cường giả Tử Kim Cảnh.
Khí Linh Đan Lô chậm rãi nói:
- Rất nhiều kỵ sĩ có trái tim tiến thủ, khi bọn họ tấn thăng đến đỉnh cao Tử Kim Cảnh, nhưng khi không thể lĩnh ngộ sự ảo diệu của không gian, sẽ tiến vào luyện ngục kỵ sĩ chiến đấu với dị tộc. Ha hả, trong thí luyện sinh tử kiểu này, nếu như không thể đột phá, thì chỉ có con đường tử vong.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Khí linh huynh, những điều này ta cũng biết.
Hắn dừng một chút, nói:
- Ta chỉ muốn biết, làm sao mới có thể rời khỏi.
Khí Linh Đan Lô nghiêm túc nói:
- Rất đơn giản, chỉ cần ngươi đột phá Tử Kim Cảnh, thành tựu cường giả Tước Vị, là có thể xé rách hư không, từ nơi này đi ra ngoài.
Doanh Thừa Phong cố gắng liếc mắt, nói:
- Khí linh huynh, ngươi xem hiện tại ta mới là đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, cho dù tích lũy đủ rồi, có thể đột phá tới Tử Kim Cảnh, nhưng nếu muốn một bước lên trời thăng tiến Tước Vị, tuyệt đối không có khả năng.
Hắn đảo mắt một vòng, nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn ta tu luyện ở nơi này cho đến Tước Vị sao?
Khí Linh Đan Lô ngẫm nghĩ một chút, cười khổ nói:
- E là, ngươi chỉ có thể dùng biện pháp này thôi.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, mắt nhìn lên Sơn Hà Đồ, rốt cục cũng đi thẳng vào vấn đề:
- Khí linh huynh, nơi đây có một loại sức mạnh, có thể ngăn cách khả năng Sơn Hà Đồ, nếu như có thể hóa giải sức mạnh này, ta có thể đi ra ngoài.
Đầu tiên Khí Linh Đan Lô ngẩn ra, sau đó cười to nói:
- Ngươi đúng là hy vọng hão huyền, đừng có hy vọng nữa.
Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình, nói:
- Vì sao?
Khí Linh Đan Lô lặng lẽ nói:
- Nơi này là luyện ngục kỵ sĩ, có hai nguyên tắc bất di bất dịch.
Nó vặn hai đầu ngón tay, nói rõ ràng từng chữ một
- Thứ nhất, cường giả Tước Vị trở lên có thể ra mà không thể vào, thứ hai, tu sĩ dưới Tước Vị có thể đi vào và không thể đi ra.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng nhẩm lại, vẻ mặt vô cùng khó xem.
- Nói như vậy, cho dù Linh Tháp chân nhân muốn tới tìm ta, cũng không thể được à?
- Đúng vậy!
Khí Linh Đan Lô thản nhiên gật đầu, nói:
- Bọn họ đều là cường giả Tước Vị trở lên, có năng lực phá vỡ không gian, tất nhiên không thể tiến vào chỗ này.
Doanh Thừa Phong yên lặng quay đầu, nhìn phương xa. Lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu tại sao kỵ sĩ tóc đỏ lại có cách nói không thành công thì thành nhân.
Chỉ cần vào nơi này, thì trừ phi thăng tiến Tước Vị, nếu không sẽ không có cách gì rời khỏi.
Nơi này là một nhà giam, hơn nữa là nhà giam hùng mạnh nhất trên thế giới. Nhưng, trong này lại ẩn chứa một sinh cơ, đó chính là không ngừng thăng tiến, mưu cầu thăng cấp Tước Vị.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói:
- Ta thấy, ngươi cứ toàn tâm tu luyện, tranh thủ sớm đột phá Tước Vị đi.
- Hài.
Doanh Thừa Phong thở dài.
Hắn lấy Hắc Chướng Kỳ ra, nhẹ nhàng quơ lên, lập tức tràn ngập vô số hắc khí, rất nhiều quỷ binh Hoàng Kim Cảnh xuất hiện, xung quanh thân thể hắn là lưới phòng hộ rậm rạp.
Khí Linh Đan Lô kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Doanh Thừa Phong buồn bã liếc nó, nói:
- Nếu không thoát được thì trước tiên bế quan đột phá Tử Kim Cảnh.
Động Tiên khiến hắn thu hoạch rất lớn, bất kể là sức mạnh tinh thần hay chân khí đều đã đạt đến đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh.
Ở trong Động Tiên, đã muốn xung kích Tử Kim Cảnh. Chỉ có điều, khi đó cường địch vây quanh, không được phân tâm, mà sau khi quay về Linh Vực, lại tiếp tục đi tới Khí Đạo Tông, bị Võ Lão níu giữ, dọc đường vội vàng, căn bản không có thời gian bế quan tu luyện.
Hiện giờ nếu đã tới cái nơi quỷ quái này, hơn nữa có thể đoán được rằng, trong thời gian ngắn sẽ không thể rời khỏi.
Một khi đã như vậy hắn liền có ý định đột phá Tử Kim Cảnh.
Khí Linh Đan Lô cười ha hả nói:
- Không sai, không sai, lúc này ngươi đột phá Tử Kim Cảnh, rồi từ từ tích lũy, nhất định sẽ có một ngày rời khỏi nơi đây.
Doanh Thừa Phong không thèm nghe nó nói, bình tâm tĩnh khí, sức mạnh tinh thần trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Sức mạnh tinh thần, là sức mạnh thần bí nhất, cường đại nhất trên thế giới. Loại sức mạnh này tràn đầy biến số, nếu như sức mạnh đầy đủ, có khả năng hủy thiên diệt địa.
Hơn nữa không phải tất cả mọi người đều có và sử dụng được loại sức mạnh này.
Khi thăng tiến, những Linh Sư bình thường sẽ đề thăng chân khí trước, sau đó tôi luyện tích lũy sức mạnh tinh thần. Nhưng, Doanh Thừa Phong lại tương phản hoàn toàn với mọi người, mỗi một lần hắn đột phá, đều do sức mạnh tinh thần đi trước một bước.
Dựa vào sức mạnh tinh thần cường đại, cơ bản hắn không có trở ngại chân khí, cho nên mới có thể tu luyện tới cảnh giới bây giờ với khí thế như chẻ tre.
Lúc này, hắn cũng bắt đầu ngưng tụ sức mạnh tinh thần theo thói quen, bởi vì theo hắn, tuy vô hình vô sắc, nhưng ngược lại sức mạnh tinh thần chân thực sẽ càng nâng cao một chút.
Trong đầu, sức mạnh tinh thần cuồn cuộn gào thét, chúng giống như biển rộng không bị cản trở, trào dâng cơn sóng động trời.
Nhưng, nội tâm của Doanh Thừa Phong lại vô cùng bình tĩnh, ngay cả một gợn sóng cũng không có.
Sức mạnh tinh thần cường đại lưu chuyển không ngừng, tạo thành lốc xoáy khổng lồ, liều mạng hấp thu sức mạnh trên người và năng lượng thần bí bên ngoài.
Tu luyện sức mạnh tinh thần vô cùng gian khổ, hoặc có thể nói là một quá trình kỳ dị.
Biện pháp tu luyện tốt nhất chính là không ngừng kích phát tinh thần lực, phóng thích luồng sức mạnh này, khiến nó hòa quyện với sức mạnh thần bí nào đó trong trời đất, sau đó thu vào trong cơ thể, không ngừng bổ dưỡng, từ từ tích lũy luồng sức mạnh này lên đến cực hạn.
Sức mạnh tinh thần không phải chân khí, cũng không có kinh mạch trong thân thể để chúng vận chuyển, nhưng trung tâm nhận thức của con người lại có thể không ngừng mở rộng cùng với sự tăng lên của sức mạnh tinh thần.
Trung tâm nhận thức giống như đan điền con người, nhìn như hão huyền, nhưng lại có thể lưu trữ năng lượng vô cùng lớn.
Lúc này, sức mạnh tinh thần vô tận không ngừng trào lên trong trung tâm nhận thức, dường như lực công kích cường đại có thể phá vỡ trung tâm nhận thức bất cứ lúc nào. Nhưng, ý thức tinh thần của Doanh Thừa Phong và Trí Linh đã kết hợp hoàn toàn, bọn họ liên kết khống chế cục diện phát triển, mặc cho sức mạnh tinh thần tấn công cuồng mãnh hung bạo, tâm tình của bọn họ vẫn bất động như núi.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, đột nhiên lốc xoáy trong trung tâm nhận thức phát ra tiếng nổ, toàn bộ lốc xoáy vỡ vụn, sức mạnh tinh thần hung hăng khuếch tán ra ngoài. Nhưng, chúng bị vách tường trong trung tâm nhận thức ngăn cản, không thể tán loạn.
Vì thế, sức mạnh tinh thần cuồng bạo và trung tâm nhận thức yên tĩnh đã va chạm vô số lần, mỗi một lần giao phong, sức mạnh tinh thần đều mạnh hơn, mà phẩm chất của trung tâm nhận thức cũng theo đó được nâng cao.
Rốt cục, sau đợt sóng tấn công cuối cùng, đột nhiên hai mắt Doanh Thừa Phong mở ra, trong đôi mắt đã hiện lên màu sắc tử kim.
Mặc dù tai mắt mũi miệng của hắn đều chảy ra những giọt máu nho nhỏ, nhưng ánh mắt hắn kiên định, dường như trên thế giới không có chuyện gì có thể làm khó được hắn.
/981
|