Tu vi của Đồ Kiến Vĩ cũng là tước vị, hơn nữa còn là mới đi vào tước vị không lâu, nếu như nói về vũ lực thì căn bản không phải là đối thủ của bốn vị Kỵ Sĩ Trưởng trước mắt này.
Nhưng, thời điểm hắn đối mặt với bốn vị Kỵ Sĩ Trưởng cũng là tùy tiện, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn.
Nhưng bốn người này lại không hề có bất kỳ câu oán hận hay ý kiến gì, trên mặt của bọn họ đều mang theo vui mừng tươi cười, dường như có thể gặp được Đồ Kiến Vĩ chính là việc cao hứng nhất hôm nay.
Đây là Linh Sư Rèn, đặc biệt còn là Linh Sư Rèn tước vị đặc quyền.
Ở dưới trướng Quang Minh thánh giáo có được một triệu Kỵ Sĩ Tử Kim Cảnh, cho dù lấy một phần trăm tỉ lệ lên cấp tới tính toán thì số lượng Kỵ Sĩ Trưởng cũng đạt tới hơn vạn.
Mà trên thực tế, hoàn cảnh ở Thánh Vực lại khác, tỉ lệ Kỵ Sĩ Tử Kim Cảnh lên cấp hơn xa mức một phần trăm.
Cho nên, cường nhân tước vị có thể xưng là vô địch tại Linh Vực lại không hề hiếm thấy trong Quang Minh thánh giáo. Nhưng số lượng Linh Sư am hiểu rèn chế thuốc, vẽ bùa bày trận lại không còn nhiều.
Nhìn chung toàn bộ Quang Minh thánh giáo, ti vi đạt tới Linh Sư Rèn tước vị chỉ có hơn trăm người. Hơn nữa, số lượng Linh Sư Rèn tước vị được Thánh Điện Rèn công nhận vẫn chưa tới một nửa.
Nhưng hơn trăm vị Linh Sư Rèn tước vị này lại phải rèn ra mấy vạn trang bị để nhóm Kỵ Sĩ Trưởng sử dụng.
Xác suất rèn thánh khí thành công rất thấp, một Linh Sư Rèn tước vị chịu khổ một tháng cũng không chắc là có thể rèn ra được một thánh khí.
Trên người đại đa số Kỵ Sĩ Trưởng tước vị , tối đa cũng chỉ có một hoặc hai thánh khí, còn nhóm Kỵ Sĩ Trưởng mới thăng cấp lại không hề có một kiện, bọn họ đều là dựa vào linh khí bí văn cực phẩm Tử Kim Cấp để mà chống đỡ.
Cho nên sau khi nhóm Kỵ Sĩ Trưởng này nhìn thấy Linh Sư Rèn tước vị, tự nhiên là muốn dùng mọi cách để lấy lòng, hy vọng là có thể lấy được một kiện thánh khí từ trong tay bọn họ.
Lúc này, nghe thấy Đồ Kiến Vĩ hỏi, trên mặt Thượng Kiệt tràn đầy tươi cười, nói:
- Đồ huynh, hai vị tiểu bối này tiến vào trong điếm mua tài liệu linh khí. Nhưng không ngờ bọn họ lại nói tài liệu cùng bậc không đủ, ha ha, thật sự là buồn cười.
Đồ Kiến Vĩ ngẩn ra, ánh mắt chuyển qua trên người của Doanh Thừa Phong, nhìn hai mắt của hắn, nói:
- Ngươi muốn mua tài liệu linh khí sao?
- Vâng.
Doanh Thừa Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Nếu như hắn mới tiến vào Thánh Vực thì tự nhiên sẽ tất cung tất kính đối với người này. Nhưng hắn vừa mới lấy được vinh dự thật lớn ở trong Thánh Điện rèn, đã được công nhận là đại sư rèn, như vật thì dĩ nhiên là không hề sợ hãi đối với những người chưa lấy được danh hiệu đại sư.
Đồ Kiến Vĩ hơi nhíu mày, nói:
- Ngươi là Linh Sư Rèn sao?
- Vâng, tại hạ có chút tự tin đối với rèn thuật.
Đồ Kiến Vĩ chậm rãi gật đầu một cái, nói:
- Ngươi còn trẻ mà đã thăng tiến lên Tử Kim Cảnh. Như vậy thì ở trên phương diện rèn cũng sẽ không kém.
Hắn dừng một chút, tình ý sâu xa nói:
- Thời điểm bổn tọa ở tuổi ngươi cũng là dã tâm bừng bừng. Muốn rèn ra một linh khí tốt hơn. Thậm chí là thánh khí, nhưng cái này chỉ là một hy vọng xa vời.
Hắn than nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi vẫn nên làm đến nơi đến chốn đi, rèn một ít linh khí phù hợp với cảnh giới của ngươi. Chỉ cần xác suất rèn thanh công của ngươi có thể đạt tới ba thành trở lên, và bên trong mỗi một món linh khí đều là một linh khí bí văn thượng phẩm cũng đã tương đối rất giỏi rồi.
Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, trong đôi mắt tràn ngập nghi hoặc.
Yêu cầu này….
Cũng quá thấp đó nha. (=.=)
Thấy được ánh mắt của tiểu tử này, Đồ Kiến Vĩ không kìm nổi mà cười, nói:
- Cũng đúng, yêu cầu bổn tọa đưa ra hình như có chút nặng nề đối với ngươi.
Hắn nghĩ một lát, lại nói:
- Nhìn dáng vẻ của ngươi hản là một tiến lên Tử Kim Cảnh chưa đến một năm. Bon tọa lại dùng nguyện vọng của Linh Sư Tử Kim Cảnh ở Thánh Điện rèn tới yêu cầu ngươi thật là không thích hợp.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một chút, rốt cục không kìm nổi nói:
- Cái này chính là nguyện vọng của Linh Sư Thánh Điện Rèn?
- Đúng vậy.
Đồ Kiến Vĩ trầm giọng nói:
- Bổn tọa biết rất khó, nhưng ngươi trẻ tuổi như vậy mà đã có thể thăng tiến Tử Kim Cảnh, chỉ cần cố gắng thì sẽ có hy vọng.
Doanh Thừa Phong lắp bắp, hắn rất muốn giải thích với đối phương, hắn không thấy tiểu chuẩn này quá khó khăn mà là cảm thấy nó rất đơn giản.
Văn Tinh hé miệng mỉm cười, có chút buồn cười nhìn Doanh Thừa Phong, thầm nghĩ trong lòng, nếu vị Linh Sư Rèn tước vị này biết được thân phận của Doanh Thừa Phong, không biết sẽ có vẻ mặt như thế nào?
Nhẹ nhàng gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Đa tạ các hạ đã chỉ điểm, nhưng tại hạ vẫn muốn mua một ít tài liệu trân quý, kính xinh các hạ thành toàn.
Sau khi đề xuất khiêu chiến với Thượng Kiệt, Doanh Thừa Phong liền quyết định rèn nguyên một bộ linh khí cho Bá Vương.
Thật ra thì Trí Linh đã sớm vẽ ra bản thiệt kế, và đã từng thông qua Doanh Thừa Phong bàn bạc với Đan Lô Khí Linh nhiều lần. Chỉ là lúc trước hắn không có thời gian và tinh lực để rèn. Mà hiện giờ, thừa dịp này rèn luôn một bộ thánh khí thích hợp với Bá Vương.
Sắc mặt Đồ Kiến Vĩ trầm xuống, còn bọn người Thượng Kiệt ở bên bên nhìn lại liên tục cười lạnh.
Linh Sư Rèn tước vị hiếm khi nói lời khuyên bảo, tiểu tử này lại một mực khăng khăng, thật sự không biết đối nhân xử thế.
- Hừ, Thánh Điện rèn có quy củ, thân phận thế nào thì mua sắp tài liệu cùng cấp đó.
Sau khi Đồ Kiến Vĩ liên tiếp khuyên bảo mà không có hiệu quả, cũng đã mất kiên nhẫn, lạnh nhạt nói::
- Đạo sư của ngươi là ai, gọi hắn lại đây.
Doanh Thừa Phong gãi gãi đầu nói:
- Ta không có đạo sư.
Thật ra ở trong Linh Vực cũng có mấy người dạy cho hắn rèn thuật. Nhưng hiện giờ hắn đã mạnh lên, sớm đã không thể lấy ra để so sánh với lúc trước. Trừ phi lấy tri thức uyên bác của Đan Lô Khí Linh ra, nếu không thì thật đúng là không ai có thể làm đạo sư của hắn.
Thế nhưng câu này vừa được nói ra, ngay cả Đồ Kiến Vĩ cũng thay đổi sắc mặt.
Hắn tức giận hừ một tiếng, nói:
- Khá khen cho tiểu tử cuồng vọng, thế mà lại dám khi sư diệt tổ.
Rèn linh khí chính là một việc vô cùng gian nan, là người có nhiều kinh nghiệm hoặc là được kế thừa mới có thể làm ra.
Căn bản không có khả năng có người không thầy cũng tự thông tỏ, thế nên những lời này của Doanh Thừa Phong đã khiến Đồ Kiến Vĩ biến sắc.
Hai mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, trầm giọng nói:
- Tại hạ là từ Linh Vực đến, quả thật không có đạo sư.
Đồ Kiến Vĩ ngơ ngác một chút, hắn nhíu mày nói:
- Ở bên trong Linh Vực cũng có người có thể dạy bảo ra đệ tử như ngươi sao?
Linh Vực và Thánh Vực khác nhau, ở đó mà muốn xuất hiện một vị cường nhân tước vị quả thật chính là khó như lên trời. Với tuổi của Doanh Thừa Phong mà đã có được tu vi Tử Kim Cảnh, mặc kệ là ai cũng đều không tin hắn tới từ một Linh Vực.
Doanh Thừa Phong nghiêm túc nói:
- Tại hạ không dám nói dối, quả thật là như thế.
Đồ Kiến Vĩ do dự một chút, ánh mắt chợt lóe đến trên người Văn Tinh, nói:
- Còn ngươi là ai?
Văn Tinh khẽ thi lễ với hắn, nói:
- Vãn bối là Văn Tinh, sứ giả của điện Thánh Nữ.
- Văn Tinh…
Trong miệng Đồ Kiến Vĩ thì thào nhỏ vài tiếng, ánh mắt của hắn đột nhiên ngưng tụ, kinh hô:
- Văn Tinh của điện Thánh Nữ sao?
- Đúng vậy.
Văn Tinh kinh ngạc nhìn sắc mặt đại biến của Đồ Kiến Vĩ, trong lòng nàng hồ nghi không ngừng, tuy rằng chính mình dựa vào thân phận sứ giả điện Thánh Nữ đã khiến nhiều người không dám làm khó dễ nàng. Nhưng dù sao thì thực lực của nàng chỉ là Tử Kim Cảnh, làm sao lại khiến một vị Linh Sư Rèn tước vị kinh ngạc như thế chứ?
Đám người Thượng Kiệt ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ mơ hồ cảm thấy vẻ mặt của Đồ Kiến Vĩ có chút cổ quái.
Cổ họng Đồ Kiến Vĩ chấn động hai cái, ánh mắt lại rơi xuống trên người của Doanh Thừa Phong. Hắn chỉ cảm thấy tim đập như sấm, trong miệng phát khô.
Với thân phận Linh Sư Rèn tước vị được Thánh Điện công nhận như hắn, không nờ lại luống cuống chân tay trước một tiểu tử Tử Kim Cảnh, chuyện này nếu nói ra sợ là không có ai tin tưởng.
Nhưng lúc này hắn thật sự có chút hoảng hốt.
Những việc Doanh Thừa Phong đã làm và thành tích của hắn ở Thánh Điện rèn đã đủ để kinh hãi thế tục, nhưng khoảng cách thời gian hắn rèn ra Quang Minh chi dực quá ngắn này chuyện lần này chưa được lan truyền ra ngoài.
Ngoại trừ điện Thánh Nữ và một tí Kỵ Sĩ Vương vẫn chú ý cao độ với chuyện này ra, những người còn lại đều không biết trong Thánh giáo lại xuất hiện một vị Linh Sư Rèn thiên tài yêu nghiệt như vậy.
Nhưng Đồ Kiến Vĩ là một Linh Sư Rèn tước vị trong Thánh Điện, tự nhiên là có được tin tức.
Hắn biết rằng đó là Văn Tinh của điện Thánh Nữ, tự nhiên cũng nghĩ đến đó là Doanh Thừa Phong đã đạt được danh hiệu đại sư.
Môi run run hai cái, Đồ Kiến Vĩ run run nói:
- Xin hỏi…. tiểu huynh đệ gọi là gì?
Thượng Kiệt và ba vị Kỵ Sĩ Trưởng đều ngẩn ra, bọn họ sững sờ nhìn Đồ Kiến Vĩ, chỉ cảm thấy trong lòng tràn ngập hàn khí, ngay cả chân tay cũng có chút rét run.
Người có thể khiến cho một vị Linh Sư Rèn tước vị như Đồ Kiến Vĩ cẩn thận để ý như thế, chẳng lẽ lại là một Linh Sư Tử Kim Cảnh bình thường sao?
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Tại hạ là Doanh Thừa Phong.
- A, Doanh… huynh đệ. Không biết ngài đại giá quang lâm, Đồ mỗ không tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội.
Đồ Kiến Vĩ vốn muốn nói Doanh đại sự, nhưng nói đến bên môi lại nghĩ đến Giáo Tông Bệ Hạ chưa sắc phong, vì thế hai chữ đại sư đánh vòng bên môi một vòng liền biến thành huynh đệ.
Thân phận đại sư cao hơn với với Linh Sư Rèn bình thường rất nhiều, dù tuổi của Doanh Thừa Phong nhỏ, tu vi kém nhưng Đồ Kiến Vĩ cũng không dám nhắc đến. Lúc này Doanh Thừa Phong chưa được nhận danh hiệu đại sư chính thức nên hắn mới mưu lợi kêu một tiếng huynh đệ.
Nhóm Thượng Kiệt và vài tiểu nhị trong cửa hàng đều trợn tròn mắt, gắt gao nhìn Doanh Thừa Phong.
Bọn họ đều đang suy đoán thân phận của Doanh Thừa Phong, thậm chí có mấy người còn hoài nghi ranh con này có phải là con riêng của Giáo Tông Bệ Hạ hay không. Nếu không thì với thân phận địa vị của Đồ Kiến Vĩ, hoàn toàn không cần cung kính như thế.
Không sai, lúc này Đồ Kiến Vĩ đứng trước người của Doanh Thừa Phong, hắn đứng thẳng tắp, mắt nhìn không chớp, hoàn toàn là bộ dáng một mực cung kính khi gặp bề trên.
Thượng Kiệt tin tưởng, Đồ Kiến Vĩ cho dù là gặp đưcọ chủ nhân của Thánh Điện bọn họ cũng sẽ không cẩn thận như thế.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng phẩy tay, nói:
- Đồ huynh không cần phải khách khí.
Đồ Kiến Vĩ khom người thật sâu, đột nhiên xoay người, quát:
- Mau đem hết danh sách các tài liệu trong cửa hàng ra đây.
Mấy tiểu nhị sợ chết khiếp xoay người, chỉ một lát sau đã lấy ra hơn mười khối ngọc thạch khác nhau.
Tài liệu trong ngọc thạch bậc cao có, bậc thấp có. Có thể cung cấp tất cả tài liệu của cửa hàng linh khí này.
Tuy rằng Đồ Kiến Vĩ cảm thấy kỳ quái, vì sao Doanh Thừa Phong không trực tiếp tiến vào Thánh Điện rèn đòi hỏi, nhưng hắn lại không có gan đi hỏi.
Doanh Thừa Phong giơ tay, nhẹ nhàng lướt nhẹ qua trên ngọc thạch, nhanh chóng xem tất cả tài liệu một lần.
Hắn hài lòng gật đầu một cái, nói:
- Ta muốn mấy thứ này, chuẩn bị tốt cho ta
Nhưng, thời điểm hắn đối mặt với bốn vị Kỵ Sĩ Trưởng cũng là tùy tiện, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn.
Nhưng bốn người này lại không hề có bất kỳ câu oán hận hay ý kiến gì, trên mặt của bọn họ đều mang theo vui mừng tươi cười, dường như có thể gặp được Đồ Kiến Vĩ chính là việc cao hứng nhất hôm nay.
Đây là Linh Sư Rèn, đặc biệt còn là Linh Sư Rèn tước vị đặc quyền.
Ở dưới trướng Quang Minh thánh giáo có được một triệu Kỵ Sĩ Tử Kim Cảnh, cho dù lấy một phần trăm tỉ lệ lên cấp tới tính toán thì số lượng Kỵ Sĩ Trưởng cũng đạt tới hơn vạn.
Mà trên thực tế, hoàn cảnh ở Thánh Vực lại khác, tỉ lệ Kỵ Sĩ Tử Kim Cảnh lên cấp hơn xa mức một phần trăm.
Cho nên, cường nhân tước vị có thể xưng là vô địch tại Linh Vực lại không hề hiếm thấy trong Quang Minh thánh giáo. Nhưng số lượng Linh Sư am hiểu rèn chế thuốc, vẽ bùa bày trận lại không còn nhiều.
Nhìn chung toàn bộ Quang Minh thánh giáo, ti vi đạt tới Linh Sư Rèn tước vị chỉ có hơn trăm người. Hơn nữa, số lượng Linh Sư Rèn tước vị được Thánh Điện Rèn công nhận vẫn chưa tới một nửa.
Nhưng hơn trăm vị Linh Sư Rèn tước vị này lại phải rèn ra mấy vạn trang bị để nhóm Kỵ Sĩ Trưởng sử dụng.
Xác suất rèn thánh khí thành công rất thấp, một Linh Sư Rèn tước vị chịu khổ một tháng cũng không chắc là có thể rèn ra được một thánh khí.
Trên người đại đa số Kỵ Sĩ Trưởng tước vị , tối đa cũng chỉ có một hoặc hai thánh khí, còn nhóm Kỵ Sĩ Trưởng mới thăng cấp lại không hề có một kiện, bọn họ đều là dựa vào linh khí bí văn cực phẩm Tử Kim Cấp để mà chống đỡ.
Cho nên sau khi nhóm Kỵ Sĩ Trưởng này nhìn thấy Linh Sư Rèn tước vị, tự nhiên là muốn dùng mọi cách để lấy lòng, hy vọng là có thể lấy được một kiện thánh khí từ trong tay bọn họ.
Lúc này, nghe thấy Đồ Kiến Vĩ hỏi, trên mặt Thượng Kiệt tràn đầy tươi cười, nói:
- Đồ huynh, hai vị tiểu bối này tiến vào trong điếm mua tài liệu linh khí. Nhưng không ngờ bọn họ lại nói tài liệu cùng bậc không đủ, ha ha, thật sự là buồn cười.
Đồ Kiến Vĩ ngẩn ra, ánh mắt chuyển qua trên người của Doanh Thừa Phong, nhìn hai mắt của hắn, nói:
- Ngươi muốn mua tài liệu linh khí sao?
- Vâng.
Doanh Thừa Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Nếu như hắn mới tiến vào Thánh Vực thì tự nhiên sẽ tất cung tất kính đối với người này. Nhưng hắn vừa mới lấy được vinh dự thật lớn ở trong Thánh Điện rèn, đã được công nhận là đại sư rèn, như vật thì dĩ nhiên là không hề sợ hãi đối với những người chưa lấy được danh hiệu đại sư.
Đồ Kiến Vĩ hơi nhíu mày, nói:
- Ngươi là Linh Sư Rèn sao?
- Vâng, tại hạ có chút tự tin đối với rèn thuật.
Đồ Kiến Vĩ chậm rãi gật đầu một cái, nói:
- Ngươi còn trẻ mà đã thăng tiến lên Tử Kim Cảnh. Như vậy thì ở trên phương diện rèn cũng sẽ không kém.
Hắn dừng một chút, tình ý sâu xa nói:
- Thời điểm bổn tọa ở tuổi ngươi cũng là dã tâm bừng bừng. Muốn rèn ra một linh khí tốt hơn. Thậm chí là thánh khí, nhưng cái này chỉ là một hy vọng xa vời.
Hắn than nhẹ một tiếng, nói:
- Ngươi vẫn nên làm đến nơi đến chốn đi, rèn một ít linh khí phù hợp với cảnh giới của ngươi. Chỉ cần xác suất rèn thanh công của ngươi có thể đạt tới ba thành trở lên, và bên trong mỗi một món linh khí đều là một linh khí bí văn thượng phẩm cũng đã tương đối rất giỏi rồi.
Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, trong đôi mắt tràn ngập nghi hoặc.
Yêu cầu này….
Cũng quá thấp đó nha. (=.=)
Thấy được ánh mắt của tiểu tử này, Đồ Kiến Vĩ không kìm nổi mà cười, nói:
- Cũng đúng, yêu cầu bổn tọa đưa ra hình như có chút nặng nề đối với ngươi.
Hắn nghĩ một lát, lại nói:
- Nhìn dáng vẻ của ngươi hản là một tiến lên Tử Kim Cảnh chưa đến một năm. Bon tọa lại dùng nguyện vọng của Linh Sư Tử Kim Cảnh ở Thánh Điện rèn tới yêu cầu ngươi thật là không thích hợp.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một chút, rốt cục không kìm nổi nói:
- Cái này chính là nguyện vọng của Linh Sư Thánh Điện Rèn?
- Đúng vậy.
Đồ Kiến Vĩ trầm giọng nói:
- Bổn tọa biết rất khó, nhưng ngươi trẻ tuổi như vậy mà đã có thể thăng tiến Tử Kim Cảnh, chỉ cần cố gắng thì sẽ có hy vọng.
Doanh Thừa Phong lắp bắp, hắn rất muốn giải thích với đối phương, hắn không thấy tiểu chuẩn này quá khó khăn mà là cảm thấy nó rất đơn giản.
Văn Tinh hé miệng mỉm cười, có chút buồn cười nhìn Doanh Thừa Phong, thầm nghĩ trong lòng, nếu vị Linh Sư Rèn tước vị này biết được thân phận của Doanh Thừa Phong, không biết sẽ có vẻ mặt như thế nào?
Nhẹ nhàng gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Đa tạ các hạ đã chỉ điểm, nhưng tại hạ vẫn muốn mua một ít tài liệu trân quý, kính xinh các hạ thành toàn.
Sau khi đề xuất khiêu chiến với Thượng Kiệt, Doanh Thừa Phong liền quyết định rèn nguyên một bộ linh khí cho Bá Vương.
Thật ra thì Trí Linh đã sớm vẽ ra bản thiệt kế, và đã từng thông qua Doanh Thừa Phong bàn bạc với Đan Lô Khí Linh nhiều lần. Chỉ là lúc trước hắn không có thời gian và tinh lực để rèn. Mà hiện giờ, thừa dịp này rèn luôn một bộ thánh khí thích hợp với Bá Vương.
Sắc mặt Đồ Kiến Vĩ trầm xuống, còn bọn người Thượng Kiệt ở bên bên nhìn lại liên tục cười lạnh.
Linh Sư Rèn tước vị hiếm khi nói lời khuyên bảo, tiểu tử này lại một mực khăng khăng, thật sự không biết đối nhân xử thế.
- Hừ, Thánh Điện rèn có quy củ, thân phận thế nào thì mua sắp tài liệu cùng cấp đó.
Sau khi Đồ Kiến Vĩ liên tiếp khuyên bảo mà không có hiệu quả, cũng đã mất kiên nhẫn, lạnh nhạt nói::
- Đạo sư của ngươi là ai, gọi hắn lại đây.
Doanh Thừa Phong gãi gãi đầu nói:
- Ta không có đạo sư.
Thật ra ở trong Linh Vực cũng có mấy người dạy cho hắn rèn thuật. Nhưng hiện giờ hắn đã mạnh lên, sớm đã không thể lấy ra để so sánh với lúc trước. Trừ phi lấy tri thức uyên bác của Đan Lô Khí Linh ra, nếu không thì thật đúng là không ai có thể làm đạo sư của hắn.
Thế nhưng câu này vừa được nói ra, ngay cả Đồ Kiến Vĩ cũng thay đổi sắc mặt.
Hắn tức giận hừ một tiếng, nói:
- Khá khen cho tiểu tử cuồng vọng, thế mà lại dám khi sư diệt tổ.
Rèn linh khí chính là một việc vô cùng gian nan, là người có nhiều kinh nghiệm hoặc là được kế thừa mới có thể làm ra.
Căn bản không có khả năng có người không thầy cũng tự thông tỏ, thế nên những lời này của Doanh Thừa Phong đã khiến Đồ Kiến Vĩ biến sắc.
Hai mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, trầm giọng nói:
- Tại hạ là từ Linh Vực đến, quả thật không có đạo sư.
Đồ Kiến Vĩ ngơ ngác một chút, hắn nhíu mày nói:
- Ở bên trong Linh Vực cũng có người có thể dạy bảo ra đệ tử như ngươi sao?
Linh Vực và Thánh Vực khác nhau, ở đó mà muốn xuất hiện một vị cường nhân tước vị quả thật chính là khó như lên trời. Với tuổi của Doanh Thừa Phong mà đã có được tu vi Tử Kim Cảnh, mặc kệ là ai cũng đều không tin hắn tới từ một Linh Vực.
Doanh Thừa Phong nghiêm túc nói:
- Tại hạ không dám nói dối, quả thật là như thế.
Đồ Kiến Vĩ do dự một chút, ánh mắt chợt lóe đến trên người Văn Tinh, nói:
- Còn ngươi là ai?
Văn Tinh khẽ thi lễ với hắn, nói:
- Vãn bối là Văn Tinh, sứ giả của điện Thánh Nữ.
- Văn Tinh…
Trong miệng Đồ Kiến Vĩ thì thào nhỏ vài tiếng, ánh mắt của hắn đột nhiên ngưng tụ, kinh hô:
- Văn Tinh của điện Thánh Nữ sao?
- Đúng vậy.
Văn Tinh kinh ngạc nhìn sắc mặt đại biến của Đồ Kiến Vĩ, trong lòng nàng hồ nghi không ngừng, tuy rằng chính mình dựa vào thân phận sứ giả điện Thánh Nữ đã khiến nhiều người không dám làm khó dễ nàng. Nhưng dù sao thì thực lực của nàng chỉ là Tử Kim Cảnh, làm sao lại khiến một vị Linh Sư Rèn tước vị kinh ngạc như thế chứ?
Đám người Thượng Kiệt ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ mơ hồ cảm thấy vẻ mặt của Đồ Kiến Vĩ có chút cổ quái.
Cổ họng Đồ Kiến Vĩ chấn động hai cái, ánh mắt lại rơi xuống trên người của Doanh Thừa Phong. Hắn chỉ cảm thấy tim đập như sấm, trong miệng phát khô.
Với thân phận Linh Sư Rèn tước vị được Thánh Điện công nhận như hắn, không nờ lại luống cuống chân tay trước một tiểu tử Tử Kim Cảnh, chuyện này nếu nói ra sợ là không có ai tin tưởng.
Nhưng lúc này hắn thật sự có chút hoảng hốt.
Những việc Doanh Thừa Phong đã làm và thành tích của hắn ở Thánh Điện rèn đã đủ để kinh hãi thế tục, nhưng khoảng cách thời gian hắn rèn ra Quang Minh chi dực quá ngắn này chuyện lần này chưa được lan truyền ra ngoài.
Ngoại trừ điện Thánh Nữ và một tí Kỵ Sĩ Vương vẫn chú ý cao độ với chuyện này ra, những người còn lại đều không biết trong Thánh giáo lại xuất hiện một vị Linh Sư Rèn thiên tài yêu nghiệt như vậy.
Nhưng Đồ Kiến Vĩ là một Linh Sư Rèn tước vị trong Thánh Điện, tự nhiên là có được tin tức.
Hắn biết rằng đó là Văn Tinh của điện Thánh Nữ, tự nhiên cũng nghĩ đến đó là Doanh Thừa Phong đã đạt được danh hiệu đại sư.
Môi run run hai cái, Đồ Kiến Vĩ run run nói:
- Xin hỏi…. tiểu huynh đệ gọi là gì?
Thượng Kiệt và ba vị Kỵ Sĩ Trưởng đều ngẩn ra, bọn họ sững sờ nhìn Đồ Kiến Vĩ, chỉ cảm thấy trong lòng tràn ngập hàn khí, ngay cả chân tay cũng có chút rét run.
Người có thể khiến cho một vị Linh Sư Rèn tước vị như Đồ Kiến Vĩ cẩn thận để ý như thế, chẳng lẽ lại là một Linh Sư Tử Kim Cảnh bình thường sao?
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Tại hạ là Doanh Thừa Phong.
- A, Doanh… huynh đệ. Không biết ngài đại giá quang lâm, Đồ mỗ không tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội.
Đồ Kiến Vĩ vốn muốn nói Doanh đại sự, nhưng nói đến bên môi lại nghĩ đến Giáo Tông Bệ Hạ chưa sắc phong, vì thế hai chữ đại sư đánh vòng bên môi một vòng liền biến thành huynh đệ.
Thân phận đại sư cao hơn với với Linh Sư Rèn bình thường rất nhiều, dù tuổi của Doanh Thừa Phong nhỏ, tu vi kém nhưng Đồ Kiến Vĩ cũng không dám nhắc đến. Lúc này Doanh Thừa Phong chưa được nhận danh hiệu đại sư chính thức nên hắn mới mưu lợi kêu một tiếng huynh đệ.
Nhóm Thượng Kiệt và vài tiểu nhị trong cửa hàng đều trợn tròn mắt, gắt gao nhìn Doanh Thừa Phong.
Bọn họ đều đang suy đoán thân phận của Doanh Thừa Phong, thậm chí có mấy người còn hoài nghi ranh con này có phải là con riêng của Giáo Tông Bệ Hạ hay không. Nếu không thì với thân phận địa vị của Đồ Kiến Vĩ, hoàn toàn không cần cung kính như thế.
Không sai, lúc này Đồ Kiến Vĩ đứng trước người của Doanh Thừa Phong, hắn đứng thẳng tắp, mắt nhìn không chớp, hoàn toàn là bộ dáng một mực cung kính khi gặp bề trên.
Thượng Kiệt tin tưởng, Đồ Kiến Vĩ cho dù là gặp đưcọ chủ nhân của Thánh Điện bọn họ cũng sẽ không cẩn thận như thế.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng phẩy tay, nói:
- Đồ huynh không cần phải khách khí.
Đồ Kiến Vĩ khom người thật sâu, đột nhiên xoay người, quát:
- Mau đem hết danh sách các tài liệu trong cửa hàng ra đây.
Mấy tiểu nhị sợ chết khiếp xoay người, chỉ một lát sau đã lấy ra hơn mười khối ngọc thạch khác nhau.
Tài liệu trong ngọc thạch bậc cao có, bậc thấp có. Có thể cung cấp tất cả tài liệu của cửa hàng linh khí này.
Tuy rằng Đồ Kiến Vĩ cảm thấy kỳ quái, vì sao Doanh Thừa Phong không trực tiếp tiến vào Thánh Điện rèn đòi hỏi, nhưng hắn lại không có gan đi hỏi.
Doanh Thừa Phong giơ tay, nhẹ nhàng lướt nhẹ qua trên ngọc thạch, nhanh chóng xem tất cả tài liệu một lần.
Hắn hài lòng gật đầu một cái, nói:
- Ta muốn mấy thứ này, chuẩn bị tốt cho ta
/981
|