” Xem ra cậu cũng không cảm thấy mất mát, Harry.” Snape nói. Hắn ngồi ở trên giường, lưng dựa vào vách tường, mái tóc đen vương hai bên mặt, ánh mắt u ám nhìn người đang xem sách [Thực vật kỳ lạ dưới đáy biển]. Giọng của hắn tuy bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy đáng tiếc cho bạn tốt của mình. Đúng vậy, cuộc thi tam pháp thuật rất nguy hiểm, rất nhiều lần đều có người chết, có khi còn bị thương, nhưng nếu có thể kiên trì đi tiếp, đạt được thắng lợi, đó là một loại vinh dự rất lớn!
Harry ngẩng đầu khỏi sách, không cho là đúng, ” Vì sao tớ phải cảm thấy mất mát? Tớ không thiếu tiền, lại không thích danh, cuộc thi tam pháp thuật không có cái gì có thế khiến tớ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.”
” Nhưng quán quân của cuộc thi tam pháp thuật đều là học sinh xuất sắc nhất ba trường, có thể trở thành quán quân của quán quân, loại vinh dự này…… Nghe nói mỗi một hạng mục đều đặc biệt khó, có thể hoàn thành, cũng là tự khẳng định năng lực của bản thân.”
Harry lắc đầu, cười nói: ” Sev, đối với chuyện nổi danh tớ không có hứng thú. Hy vọng lớn nhất của tớ chính là có thể bình thản sống hạnh phúc khỏe mạnh thuận theo tâm ý mình cả đời. Cho dù hoàn cảnh hiện tại vượt qua những gì tớ mong muốn, tớ vẫn sống cuộc sống mà tớ cảm thấy hài lòng. Tớ không muốn trở thành tiêu điểm cho người khác chỉ trỏ, tớ không thích bị mọi người nhìn chăm chú, cho nên tớ chắc chắn sẽ không chủ động hấp dẫn lực chú ý của người khác, đối với tớ mà nói nó là một gánh nặng rất lớn. Chuyện lần trước là ngoài ý muốn, hoàn toàn ngoài sự liệu của tớ, bởi vậy không thể tiếp tục tham gia.”
Không ngờ bạn tốt sẽ nói những lời như vậy, Snape không biết nên phản bác như thế nào. Chắc chắn Harry là học sinh đầu tiên cũng là học sinh cuối cùng chẳng quan tâm cuộc thi tam pháp thuật, mà cậu cũng không có vẻ nói đùa, cậu thật sự không có hứng thú. Chắc chắn do cuộc tấn công của yêu tinh, Harry đã dành được vinh dự quá mức huy hoàng, cho nên Harry không quan tâm đến chức quán quân nho nhỏ của cuộc thi tam pháp thuật, phải, nhất định là như thế! Snape không thể đè nén mà nghĩ như thế, hắn không muốn tin rằng Harry không quan tâm đến cuộc thi tam pháp thuật là vì không thích, bởi vì ngay cả Lucius và hắn, toàn bộ học sinh Slytherin đều vì cuộc thi tam pháp thuật mà điên cuồng, những học sinh đủ tuổi đều chuẩn bị thể hiện mình trước mặt trọng tài, tranh thủ sự ưu ái, trở thành người may mắn trong mấy nghìn người. Trở thành người mạnh nhất Hogwarts.
“…… Cậu có nghĩ tới hay không, Harry, nếu cậu tham gia, chắc chắn cậu sẽ trở thành quán quân Hogwarts, với bản lĩnh của cậu, việc giành chức quán quân Hogwarts là cực kỳ đơn giản, bây giờ cậu không tham gia, như vậy việc tuyển chọn quán quân của Hogwarts là một vấn đề rất lớn. Nếu, chỉ là nếu, nếu quán quân Hogwarts không thể dành được phần thắng cuối cùng, hẳn giáo sư Voldemort và cậu cũng không vui vẻ, đúng không?” Snape nhíu mày, mắt nhìn về phía Harry.
Harry bị Snape nói mà ngẩn người ra, cậu quả thật không nghĩ tới vấn đề này, cậu từ trước tới nay luôn cho rằng Hogwarts hiển nhiên sẽ giành được chiến thắng, bởi vì Hogwarts là mạnh nhất. Nhưng như lời Snape, giống như lời của vị giáo sư giả năm đó, hai hiệu trưởng của trường khác đều muốn dùng hết khả năng đánh bại Dumbledore, chứng minh ông là một phù thủy bình thường. Chưa nói đến hiệu trưởng Olympe Maxime của Beauxbatons, chỉ riêng hiệu trưởng Karkaroff của Durmstrang, hắn là Tử thần thực tử, thắng lợi của hắn cũng có thể đại diện cho thắng lợi của Tử thần thực tử, nhưng nếu Voldemort hy vọng Hogwarts thắng thì cũng có thể hình thành sự hợp tác giữa Hogwarts và Durmstrang đánh bại Beauxbatons, cái này cần sự đồng ý của Voldemort.
Nếu Hogwarts thua, nếu Hogwarts thua, cậu nhíu chặt hai hàng lông mày, đi qua đi lại trong tẩm thất. Cậu không thể tưởng tượng được nếu Hogwarts thua thì sẽ như thế nào. Hogwarts là nhà của cậu, là ngôi nhà yên bình, là nơi cậu gửi một phần linh hồn, nếu như thua ở cuộc thi tam pháp thuật? Harry nghĩ cũng không muốn nghĩ. Cậu do dự mở miệng, không xác định, ” Voldy, Voldy sẽ có kế hoạch, tớ tin.” Voldy và cậu, đều vô cùng yêu Hogwarts, xem nó như một ngôi nhà, chắc chắn sẽ không muốn Hogwarts thua, nhất định là như thế!
Sau bữa sáng ngày mai tới hỏi Voldy.
Harry ngẩng đầu khỏi sách, không cho là đúng, ” Vì sao tớ phải cảm thấy mất mát? Tớ không thiếu tiền, lại không thích danh, cuộc thi tam pháp thuật không có cái gì có thế khiến tớ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.”
” Nhưng quán quân của cuộc thi tam pháp thuật đều là học sinh xuất sắc nhất ba trường, có thể trở thành quán quân của quán quân, loại vinh dự này…… Nghe nói mỗi một hạng mục đều đặc biệt khó, có thể hoàn thành, cũng là tự khẳng định năng lực của bản thân.”
Harry lắc đầu, cười nói: ” Sev, đối với chuyện nổi danh tớ không có hứng thú. Hy vọng lớn nhất của tớ chính là có thể bình thản sống hạnh phúc khỏe mạnh thuận theo tâm ý mình cả đời. Cho dù hoàn cảnh hiện tại vượt qua những gì tớ mong muốn, tớ vẫn sống cuộc sống mà tớ cảm thấy hài lòng. Tớ không muốn trở thành tiêu điểm cho người khác chỉ trỏ, tớ không thích bị mọi người nhìn chăm chú, cho nên tớ chắc chắn sẽ không chủ động hấp dẫn lực chú ý của người khác, đối với tớ mà nói nó là một gánh nặng rất lớn. Chuyện lần trước là ngoài ý muốn, hoàn toàn ngoài sự liệu của tớ, bởi vậy không thể tiếp tục tham gia.”
Không ngờ bạn tốt sẽ nói những lời như vậy, Snape không biết nên phản bác như thế nào. Chắc chắn Harry là học sinh đầu tiên cũng là học sinh cuối cùng chẳng quan tâm cuộc thi tam pháp thuật, mà cậu cũng không có vẻ nói đùa, cậu thật sự không có hứng thú. Chắc chắn do cuộc tấn công của yêu tinh, Harry đã dành được vinh dự quá mức huy hoàng, cho nên Harry không quan tâm đến chức quán quân nho nhỏ của cuộc thi tam pháp thuật, phải, nhất định là như thế! Snape không thể đè nén mà nghĩ như thế, hắn không muốn tin rằng Harry không quan tâm đến cuộc thi tam pháp thuật là vì không thích, bởi vì ngay cả Lucius và hắn, toàn bộ học sinh Slytherin đều vì cuộc thi tam pháp thuật mà điên cuồng, những học sinh đủ tuổi đều chuẩn bị thể hiện mình trước mặt trọng tài, tranh thủ sự ưu ái, trở thành người may mắn trong mấy nghìn người. Trở thành người mạnh nhất Hogwarts.
“…… Cậu có nghĩ tới hay không, Harry, nếu cậu tham gia, chắc chắn cậu sẽ trở thành quán quân Hogwarts, với bản lĩnh của cậu, việc giành chức quán quân Hogwarts là cực kỳ đơn giản, bây giờ cậu không tham gia, như vậy việc tuyển chọn quán quân của Hogwarts là một vấn đề rất lớn. Nếu, chỉ là nếu, nếu quán quân Hogwarts không thể dành được phần thắng cuối cùng, hẳn giáo sư Voldemort và cậu cũng không vui vẻ, đúng không?” Snape nhíu mày, mắt nhìn về phía Harry.
Harry bị Snape nói mà ngẩn người ra, cậu quả thật không nghĩ tới vấn đề này, cậu từ trước tới nay luôn cho rằng Hogwarts hiển nhiên sẽ giành được chiến thắng, bởi vì Hogwarts là mạnh nhất. Nhưng như lời Snape, giống như lời của vị giáo sư giả năm đó, hai hiệu trưởng của trường khác đều muốn dùng hết khả năng đánh bại Dumbledore, chứng minh ông là một phù thủy bình thường. Chưa nói đến hiệu trưởng Olympe Maxime của Beauxbatons, chỉ riêng hiệu trưởng Karkaroff của Durmstrang, hắn là Tử thần thực tử, thắng lợi của hắn cũng có thể đại diện cho thắng lợi của Tử thần thực tử, nhưng nếu Voldemort hy vọng Hogwarts thắng thì cũng có thể hình thành sự hợp tác giữa Hogwarts và Durmstrang đánh bại Beauxbatons, cái này cần sự đồng ý của Voldemort.
Nếu Hogwarts thua, nếu Hogwarts thua, cậu nhíu chặt hai hàng lông mày, đi qua đi lại trong tẩm thất. Cậu không thể tưởng tượng được nếu Hogwarts thua thì sẽ như thế nào. Hogwarts là nhà của cậu, là ngôi nhà yên bình, là nơi cậu gửi một phần linh hồn, nếu như thua ở cuộc thi tam pháp thuật? Harry nghĩ cũng không muốn nghĩ. Cậu do dự mở miệng, không xác định, ” Voldy, Voldy sẽ có kế hoạch, tớ tin.” Voldy và cậu, đều vô cùng yêu Hogwarts, xem nó như một ngôi nhà, chắc chắn sẽ không muốn Hogwarts thua, nhất định là như thế!
Sau bữa sáng ngày mai tới hỏi Voldy.
/270
|