Sáng sớm hôm sau, Harry theo thói quen rời giường như trước, rửa mặt rồi đi xuống lầu ăn bữa sáng.
Thấy Harry xuất hiện tại cửa phòng ăn, phản ứng đầu tiên của Voldemort là nghi hoặc, nằm trên giường nghỉ ngơi là chuyện Harry nên làm nhất, sao lại…… Giây tiếp theo, nghi hoặc biến thành hoảng sợ, chờ Harry ngồi xuống, hắn nghiêm mặt mở miệng: “Harry, đừng nói với ta, hôm nay em còn muốn đến St.Mungo làm việc.”
Nghe ra giọng nói Voldemort tràn đầy lửa giận, Harry lặng lẽ thở dài. Cậu biết mình tốt nhất là nằm trên giường nghỉ ngơi, cậu lo lắng, bây giờ không thể để St.Mungo rơi vào tay Allan, ít nhất, phải đợi đến khi Nicolas có thể một mình đảm đương mọi chuyện. “Voldy, ngươi nói đúng, ta muốn đi làm. Ngươi nghe ta giải thích.” Trước khi Voldemort rít gào cậu nhanh chóng bổ sung một câu.
Voldemort cố gắng áp chế, giọng nói lúc này cực kỳ nóng nảy, “Dù giải thích cái gì, hiện tại em không thể đến St.Mungo làm việc! Bây giờ em là người bệnh, em nên nghĩ cho thân thể của chính mình, công việc mệt mỏi sẽ càng khiến em suy yếu, em phải nằm trên giường nghỉ ngơi!” Hắn hạ giọng, tha thiết nói, “Cho dù em không cần thân thể chính mình, em cũng nên vì ta chứ? Bộ dáng của em khiến ta càng ngày càng lo lắng!”
Harry cười cười an ủi hắn, không thay đổi quyết định. “Voldy, ta đương nhiên có lý do làm như vậy. Ngươi còn nhớ rõ Nicolas chứ?”
” Nicolas? Ai là Nicolas?” Voldemort chột dạ, hay là Harry đã phát hiện chuyện Nicolas? Không có khả năng, vì để Nicolas vào giúp Harry, hắn thậm chí không cho cậu nhóc kia dấu hiệu hắc ám, muốn mọi người nghĩ cậu nhóc kia là nhân vật trung lập.
Vẻ mặt giả bộ của người yêu khiến Harry buồn cười không ngớt, cậu nói rõ, “Nicolas Buckley, năm nay 18 tuổi, tốt nghiệp nhà Gryffindor của trường phù thủy và pháp sư Hogwarts, gia nhập Tử thần thực tử 8 tháng trước, ngươi thậm chí không cho cậu nhóc dấu hiệu hắc ám.”
Biểu tình của Voldemort thực sự phấn khích. Bất kì kẻ nào đột nhiên phát hiện ra người yêu nhìn có vẻ không quan tâm đến mọi chuyện của mình, kỳ thật lại nắm rõ sự nghiệp như lòng bàn tay, đều rất phấn khích. Hắn cố gắng tìm ra rốt cuộc là kẻ nào dưới tay mình mật báo cho Harry. Rất nhanh hắn đành bỏ ý định này, bởi vì hắn phát hiện có quá nhiều người, khiến hắn không thể đoán ra. Bốn năm nay, trong số phù thủy theo hắn thì có đến 1/3 là ngưỡng mộ Harry. Ít nhất điều này chứng minh Harry của hắn thực quan tâm đến sự nghiệp của hắn. Tâm trạng Voldemort trở nên rất tốt. “A, đúng vậy, ta nghĩ ra rồi, là cậu nhóc Gryffindor. Tuy có một nửa huyết thống Muggle, nhưng rất thông minh, lại rất ngưỡng mộ em, có hứng thú với nghề bác sĩ, bởi vậy ta liền phái cậu nhóc vào St.Mungo. À, nếu không phải cậu nhóc có một nửa là huyết thống Muggle, nói không chừng ta đã sớm cho dấu hiệu hắc ám. Đáng tiếc.” Hắn tỏ vẻ tiếc nuối, lắc đầu thở dài.
Thừa dịp Voldemort không chú ý, Harry đảo mắt xem thường. Tưởng cậu không biết gì sao? Sau khi chiến tranh bắt đầu, Voldemort liền nhận phù thủy lai hoặc phù thủy xuất thân Muggle gia nhập Tử thần thực tử, gần nửa năm nay số lượng phù thủy xuất thân Muggle càng nhiều, hơn 1 năm nay còn có mười mấy phù thủy nắm giữ quyền lợi không thua gì phù thủy máu trong, những người này đều có dấu hiệu! Voldemort không cho Nicolas dấu hiệu là có ý định gì cậu đều biết rõ! Nhưng cậu muốn cho người yêu thể diện một chút, không nên làm hắn bẽ mặt. Thấy Voldemort vất vả giả vờ, cậu sẽ không vạch trần. “Đúng vậy, thật là đáng tiếc. Ta thấy cậu nhóc kỳ thật cũng không vừa lòng với xuất thân của mình, thường nói sau này nhất định phải lấy vợ là phù thủy máu trong có địa vị.” Nhưng nếu muốn lấy một tiểu thư của gia đình phù thủy máu trong quý tộc, Nicolas phải vô cùng kiên trì. Lúc Nicolas chính thức trở thành viện trưởng của St.Mungo, sau khi chiến tranh chấm dứt thì có thể hoàn thành nguyện vọng này.
” Hừ, vậy cậu nhóc kia cũng phải có một chút thành tích mới được.” Voldemort hừ một tiếng. Hắn đặt rất nhiều kỳ vọng ở Nicolas, chờ xem tài năng của cậu nhóc kia có thể tiếp thu hết phương pháp trị liệu kết hợp giữa pháp thuật và y học Muggle không. Nếu như có thành tựu, việc lấy được một tiểu thư quý tộc máu trong là chuyện dễ dàng.
Thấy Harry xuất hiện tại cửa phòng ăn, phản ứng đầu tiên của Voldemort là nghi hoặc, nằm trên giường nghỉ ngơi là chuyện Harry nên làm nhất, sao lại…… Giây tiếp theo, nghi hoặc biến thành hoảng sợ, chờ Harry ngồi xuống, hắn nghiêm mặt mở miệng: “Harry, đừng nói với ta, hôm nay em còn muốn đến St.Mungo làm việc.”
Nghe ra giọng nói Voldemort tràn đầy lửa giận, Harry lặng lẽ thở dài. Cậu biết mình tốt nhất là nằm trên giường nghỉ ngơi, cậu lo lắng, bây giờ không thể để St.Mungo rơi vào tay Allan, ít nhất, phải đợi đến khi Nicolas có thể một mình đảm đương mọi chuyện. “Voldy, ngươi nói đúng, ta muốn đi làm. Ngươi nghe ta giải thích.” Trước khi Voldemort rít gào cậu nhanh chóng bổ sung một câu.
Voldemort cố gắng áp chế, giọng nói lúc này cực kỳ nóng nảy, “Dù giải thích cái gì, hiện tại em không thể đến St.Mungo làm việc! Bây giờ em là người bệnh, em nên nghĩ cho thân thể của chính mình, công việc mệt mỏi sẽ càng khiến em suy yếu, em phải nằm trên giường nghỉ ngơi!” Hắn hạ giọng, tha thiết nói, “Cho dù em không cần thân thể chính mình, em cũng nên vì ta chứ? Bộ dáng của em khiến ta càng ngày càng lo lắng!”
Harry cười cười an ủi hắn, không thay đổi quyết định. “Voldy, ta đương nhiên có lý do làm như vậy. Ngươi còn nhớ rõ Nicolas chứ?”
” Nicolas? Ai là Nicolas?” Voldemort chột dạ, hay là Harry đã phát hiện chuyện Nicolas? Không có khả năng, vì để Nicolas vào giúp Harry, hắn thậm chí không cho cậu nhóc kia dấu hiệu hắc ám, muốn mọi người nghĩ cậu nhóc kia là nhân vật trung lập.
Vẻ mặt giả bộ của người yêu khiến Harry buồn cười không ngớt, cậu nói rõ, “Nicolas Buckley, năm nay 18 tuổi, tốt nghiệp nhà Gryffindor của trường phù thủy và pháp sư Hogwarts, gia nhập Tử thần thực tử 8 tháng trước, ngươi thậm chí không cho cậu nhóc dấu hiệu hắc ám.”
Biểu tình của Voldemort thực sự phấn khích. Bất kì kẻ nào đột nhiên phát hiện ra người yêu nhìn có vẻ không quan tâm đến mọi chuyện của mình, kỳ thật lại nắm rõ sự nghiệp như lòng bàn tay, đều rất phấn khích. Hắn cố gắng tìm ra rốt cuộc là kẻ nào dưới tay mình mật báo cho Harry. Rất nhanh hắn đành bỏ ý định này, bởi vì hắn phát hiện có quá nhiều người, khiến hắn không thể đoán ra. Bốn năm nay, trong số phù thủy theo hắn thì có đến 1/3 là ngưỡng mộ Harry. Ít nhất điều này chứng minh Harry của hắn thực quan tâm đến sự nghiệp của hắn. Tâm trạng Voldemort trở nên rất tốt. “A, đúng vậy, ta nghĩ ra rồi, là cậu nhóc Gryffindor. Tuy có một nửa huyết thống Muggle, nhưng rất thông minh, lại rất ngưỡng mộ em, có hứng thú với nghề bác sĩ, bởi vậy ta liền phái cậu nhóc vào St.Mungo. À, nếu không phải cậu nhóc có một nửa là huyết thống Muggle, nói không chừng ta đã sớm cho dấu hiệu hắc ám. Đáng tiếc.” Hắn tỏ vẻ tiếc nuối, lắc đầu thở dài.
Thừa dịp Voldemort không chú ý, Harry đảo mắt xem thường. Tưởng cậu không biết gì sao? Sau khi chiến tranh bắt đầu, Voldemort liền nhận phù thủy lai hoặc phù thủy xuất thân Muggle gia nhập Tử thần thực tử, gần nửa năm nay số lượng phù thủy xuất thân Muggle càng nhiều, hơn 1 năm nay còn có mười mấy phù thủy nắm giữ quyền lợi không thua gì phù thủy máu trong, những người này đều có dấu hiệu! Voldemort không cho Nicolas dấu hiệu là có ý định gì cậu đều biết rõ! Nhưng cậu muốn cho người yêu thể diện một chút, không nên làm hắn bẽ mặt. Thấy Voldemort vất vả giả vờ, cậu sẽ không vạch trần. “Đúng vậy, thật là đáng tiếc. Ta thấy cậu nhóc kỳ thật cũng không vừa lòng với xuất thân của mình, thường nói sau này nhất định phải lấy vợ là phù thủy máu trong có địa vị.” Nhưng nếu muốn lấy một tiểu thư của gia đình phù thủy máu trong quý tộc, Nicolas phải vô cùng kiên trì. Lúc Nicolas chính thức trở thành viện trưởng của St.Mungo, sau khi chiến tranh chấm dứt thì có thể hoàn thành nguyện vọng này.
” Hừ, vậy cậu nhóc kia cũng phải có một chút thành tích mới được.” Voldemort hừ một tiếng. Hắn đặt rất nhiều kỳ vọng ở Nicolas, chờ xem tài năng của cậu nhóc kia có thể tiếp thu hết phương pháp trị liệu kết hợp giữa pháp thuật và y học Muggle không. Nếu như có thành tựu, việc lấy được một tiểu thư quý tộc máu trong là chuyện dễ dàng.
/270
|