Tẩy Oan Tập Lục

Chương 72: Bức hôn

/112


“Ai gia hôm nay liền đem nàng gả cho ngươi, thế nào?”

Mặc dù là câu hỏi, nhưng là bộ dạng Tây thái hậu không giống như là đang hỏi ý kiến hắn, tứ hôn, đây mới là mục đích chủ yếu đêm nay triệu hắn vào cung đi.

Trong lòng sớm có dự liệu, Lâu Tịch Nhan cũng không kinh ngạc, chỉ là từ ghế ngồi đứng dậy, đi tới giữa điện, ôm quyền cúi người, nhàn nhạt trả lời :”Tạ ơn ý tốt của thái hậu, thần đã có thê tử, không dám ủy khuất công chúa.”

Thái hậu sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, dương lên vẻ mặt từ ái tươi cười khuyên nhủ :”Ngươi yên tâm, ai gia cũng không phải người không hiểu lý lẽ, hài tử Thanh Linh kia, ai gia cũng thích, lễ cầu phúc lập tức sẽ đến, lễ mừng qua đi, trước làm hôn sự của ngươi và Huyên nhi, chờ sau khi các ngươi thành hôn, lại nạp Linh nhi vào phủ, mặc dù có chút ủy khuất nàng, bất quá Huyên nhi thái độ làm người ngươi cũng biết, nhất định sẽ không làm khó nàng.” Theo tính tình của Lâu Tịch Nhan, hắn sẽ không lại nạp thiếp, nhất thê nhất thiếp, Huyên nhi cũng không đến mức quá ủy khuất.

“Khởi bẩm thái hậu, việc thần cùng Thanh Linh thành thân từ lâu đã báo với trưởng bối trong nhà, ở trên cung yến, cũng báo cho các quần thần, nàng đã là thần thê tử, thần làm sao lại có thể thú người khác?” Ở trên chuyện này, hắn nhất định sẽ kiên trì.

Tây thái hậu ngẩn ra, buồn cười trả lời :”Các ngươi chưa chính thức thành thân, tự nhiên không coi là phu thê, làm sao gọi là lại thú nữa? Ngươi thân là thừa tướng của một quốc gia, cưới vợ chuyện như vậy làm sao có thể qua loa quyết định?! Thanh Linh cũng không phải không tốt chỉ là nàng là một nữ tử ngoại quốc, làm sao xứng làm chính thê của ngươi?!”

Đứng lâu lắm, Lâu Tịch Nhan khí tức có chút bất ổn, bình ổn thật lâu, Lâu Tịch Nhan mới lớn giọng nói:”Thái hậu lời ấy sai rồi, hoàng thượng đem nàng ban cho vi thần, nàng cũng đã không hề là nữ tử Hạo Nguyệt, mà là nữ nhân của thần, thần cùng nàng đã có phu thê chi thực*, đồng thời thần lập thệ hứa hẹn thú nàng làm chính thê, Lúc này hối hôn, thật sự là không hợp thái độ làm người của vi thần, nếu như thần thật là người đứng núi này trông núi nọ,lật lọng, thái hậu cũng lo lắng đem công chúa giao cho thần đi.” (*phu thê chi thực :những việc làm của vợ chồng ~ ám chỉ ngủ cùng nhau)

Lâu Tịch Nhan cùng Huyên nhi ở trong mắt ai cũng là một đôi, đây là chuyện trong triều người người đều biết đến, hoàng thượng ban thưởng một nữ nhân cho hắn, không gì đáng trách,nam nhân tới loại địa vị này người nào không có ba vợ bốn nàng hầu, nàng lười quản, chỉ là không ngờ tới, luôn luôn ôn hòa Lâu Tịch Nhan cư nhiên sẽ tìm cớ phản đối việc hôn nhân này!! Thảo nào Huyên nhi sẽ chịu không nổi tự sát!

Lâu Tịch Nhan xem ra đã bị Thanh Linh mê đến đánh mất thần hồn rồi, không cho hắn lấy nàng ta là không thể, nàng hiện tại cũng không muốn cùng hắn trở mặt, Tây thái hậu sắc mặt khẽ biến, đè xuống lửa giận trong lòng, lạnh giọng nói :”Được rồi, Lâu tướng như vậy kiên trì tín nghĩa (chữ tín~ hứa hẹn ), ai gia cũng thập phần thưởng thức thái độ làm người của ngươi, sẽ không làm khó ngươi, Huyên nhi cùng nàng cùng nhau vào cửa, danh phận là bình thê *, chẳng phân biệt lớn nhỏ, như vậy hẳn là không ủy khuất nàng cũng không vi phạm hứa hẹn của Lâu tướng đi?!” ( * bình thê : không phân biệt cao thấp, địa vị ngang hàng )

Một nữ tử tiểu quốc có thể cùng công chúa không phân biệt lớn nhỏ, nàng đã xem như là lớn nhất nhượng bộ, nếu như Lâu Tịch Nhan còn không đồng ý, vậy không thể trách nàng!

Từ “Tịch Nhan” đến “Ngươi” lại đến ” Lâu tướng” Tây thái hậu kiên trì coi như dùng gần hết, mà Lâu Tịch Nhan bệnh tình cũng càng phát ra trầm trọng, âm thầm điều tức thật lâu, Lâu Tịch Nhan vẫn là nói không ra lời.

“Lâu tướng không nói lời nào, ai gia coi như ngươi đồng ý?” Biết rõ Lâu Tịch Nhan muốn phản bác, Tây thái hậu vẫn là khư khư cố chấp, nàng đã mất đi một nhi tử, không thể lại mất thêm một nữ nhi, tuyệt đối không thể !

Vì thở gấp, Lâu Tịch Nhan có thể cảm giác ngực đau đớn, không có tâm tư lại vòng vo tiếp, Lâu Tịch Nhan nói thẳng :”Thần cùng công chúa từ trước đến nay chỉ có quân thần chi lễ, cũng không có tình yêu nam nữ, chỉ sợ không thể chiếu cố tốt công chúa,làm lỡ chung thân hạnh phúc của công chúa, ý tốt của thái hậu, thần thật sự không dám nhận.”

“Ngươi –” Hắn cư nhiên thẳng thắn cự tuyệt hôn sự này, Tây thái hậu khẽ cắn răng, đang muốn tức giận, Yến Hoằng Thiêm vẫn lạnh mặt ngồi một bên không nói gì bỗng nhiên mở miệng :”Huyên nhi thân thể còn không có phục hồi tốt, về chuyện hôn sự nói sau đi, không còn sớm ngươi về trước nghỉ ngơi đi.”

Tịch Nhan rất không thích hợp, nếu là bình thường hắn ứng đối với chuyện như vậy hẳn là thành thạo mới đúng, ngày hôm nay lại có chút xúc động vội vàng, hắn trán phủ một lớp mồ hôi, tiếng nói quá trầm, đều tiết lộ hắn đang chịu đựng đau đớn, bệnh hắn sẽ không lại tái phát đi!

Hoàng thượng quả nhiên vẫn là đứng ở bên Lâu Tịch Nhan, Huyên nhi thế nhưng là thân muội muội hắn! Mắt thấy Lâu Tịch Nhan xoay người muốn đi, Tây thái hậu ánh mắt tối sầm lại, bỗng nhiên nói :”Hoàng thượng, trong cung nhiều người nhiều miệng, sự việc lần này, còn không biết sẽ bị nói thành cái dạng gì, Huyên nhi hài tử này lại quá mức mẫn cảm, trong cung thực sự không thích hợp cho Huyên nhi dưỡng bệnh, theo ai gia thấy quý phủ Lâu tướng thanh u lịch sự tao nhã, rất thích hợp dưỡng bệnh, không bằng để Huyên nhi đến trong phủ Lâu tướng dưỡng bệnh đi.”

Sau khi nghe xong, Lâu Tịch Nhan chân nhấc lên trong phút chốc có chút cứng đờ, vội nói :”Thần cho rằng không thích hợp.”

Tây thái hậu khuôn mặt luôn luôn hiền lành, đã trở nên lạnh lùng hừ nhẹ nói :”Thế nào, Huyên nhi là công chúa của một nước, đến ngươi quý phủ tĩnh dưỡng sẽ không cũng không xứng đi!”

“Thần không dám. Chỉ là như thế này sẽ tổn hại danh dự của công chúa, Lâu gia còn có một biệt viện rất thích hợp tĩnh dưỡng, công chúa có thể đi đến đó.” Nếu là để công chúa đến trong phủ tĩnh dưỡng, không nói đến hắn không thể hướng Linh nhi ăn nói, chỉ sợ đến lúc đó Tây thái hậu ngược lại nói công chúa ở trong phủ thời gian lâu tổn hại danh tiết , ép buộc hắn phụ trách, khi đó sẽ không biết làm sao để từ chối!!

Hắn càng không cho Huyên nhi qua, nàng lại càng muốn để nàng qua, tốt nhất là gạo nấu thành cơm!! Tây thái hậu trong lòng cười lạnh, trên mặt cũng không lạnh lùng như vừa rồi , cười nhẹ nói :”Việc này Tịch Nhan liền không cần lo lắng, tướng phủ cũng không phải chỉ có Lâu tướng một người ở lại, Tịch Vũ cùng Huyên nhi tuổi tương đương, để Huyên nhi có một người bạn cũng tốt, vả lại ngươi nói cùng công chúa không có tình cảm nam nữ, vậy thừa dịp này hảo hảo bồi dưỡng , nếu vẫn không thể cho các ngươi tâm tâm tương tích (lòng hướng về nhau ~ yêu nhau ), ai gia cũng sẽ không lại miễn cưỡng ngươi.”

Nói xong, Tây thái hậu cog cố ý nhìn về Yến Hoằng Thiêm , hỏi :”Hoàng thượng nghĩ như thế nào?”

Yến Hoằng Thiêm suy tư một lúc, cuối cùng vẫn không nhìn ánh mắt lãnh liệt của Lâu Tịch Nhan, trầm giọng nói :”Trẫm phê chuẩn.”

Tịch Nhan là bằng hữu tốt nhất của hắn, thần tử tốt nhất, cũng là đối thủ tốt nhất. Hắn cũng không có quên lúc nhỏ sau khi mẫu thân Tịch Nhan qua đời, Tịch Nhan đã từng cùng hắn nói qua, hắn đáp ứng mẫu thân hắn, chỉ cùng nữ tử mình yêu thành thân, suốt đời chỉ có một thê tử. Hắn vẫn cho là Tịch Nhan chỉ tùy tiện nói mà thôi, hôm nay xem ra tựa hồ cũng không phải. Hắn còn muốn nhìn một chút, ở trên chuyện này, hắn rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu !

Huyên nhi là muội muội hắn vẫn thương yêu, vừa rồi nhìn nàng vẻ mặt tái nhợt nằm ở trên giường , hắn cũng rất đau lòng, hắn vẫn mong Tịch Nhan có thể thích Huyên nhi, trở thành hắn em rể, chỉ là lấy hiểu biết của hắn với Tịch Nhan, chỉ sợ là khó khăn.

Tây thái hậu tâm trạng vui vẻ, nói :”Sáng sớm ngày mai, ai gia tự mình đưa công chúa vào tướng phủ, sắc trời cũng đã muộn, Lâu tướng trở về nghỉ ngơi đi.” Nàng liền không tin nữ nhi của nàng sẽ kém cái kia dung mạo bị hủy nữ tử, cho dù nàng thực sự so ra kém, nàng cũng sẽ để nàng như nguyện.

“Thần xin cáo lui.” Tất cả đã thành kết cục đã định , Lâu Tịch Nhan biết mình đã không thể nào phản đối. Lạnh lùng lưu lại một câu, bóng lưng gầy yếu của Lâu Tịch Nhan nhanh chóng biến mất ở trước mắt bọn họ.

Yến Hoằng Thiêm trong mắt xẹt qua một tia sáng, Tịch Nhan tức giận ….Thật thú vị.

Tối nay ánh trăng tựa hồ không quá sáng, hồ nước nhìn qua đen ngòm, đã không có trong veo xanh thẳm như ban ngày, như vậy mênh mông ngược lại làm cho người ta nhìn thấy có chút sợ hãi. Khu vực trước Lãm Nguyệt lâu, lá sen đã rất rậm rạp, hoa sen vẫn chỉ là nụ hoa nho nhỏ, ban đêm nhìn không thấy bộ dạng xinh đẹp của chúng, chỉ nghe đến gió thổi qua vang lên tiếng lay động xào xạc.

Gió đêm khẽ thổi, lá sen xinh đẹp, Trác Tình ghé vào trên bàn đá, có chút mùi thơm, đầu óc còn rất thanh tĩnh, con mắt nhưng không muốn mở.

Bên tai vẫn vang vọng câu nói của Lâu Mục Hải —-Ngươi sẽ hại hắn.

Nàng có lẽ thật sự hại hắn sao. Thế nhưng muốn hỏi nàng, có thể buông tay hay không, nàng có thể không chút do dự trả lời –NO!

Nàng khinh bỉ tất cả các hành vi không cố gắng mà lại bỏ đi.

“Ta không phải nói nàng ngủ trước sao?”

Chìm trong suy nghĩ của mình, thanh âm mang theo vài phần bất đắc dĩ cùng sủng nịnh nhẹ nhàng vang lên, Trác Tình phút chốc mở mắt, liền thấy Lâu Tịch Nhan đứng ở bên người, tay tự nhiên lướt qua làn tóc nàng,đặt ở đầu ngón tay thưởng thức, hình như hắn hiện tại vô cùng thích làm như vậy, chỉ cần lúc bọn họ ở cùng nhau một chỗ hắn liền nhất định sẽ vuốt ve mái tóc nàng.

Đứng lên, rút sợi tóc về , Trác Tình nắm tay hắn trả lời :”Ta không buồn ngủ, sắc mặt ngươi rất kém, đến trong phòng đi.” Bộ dạng hiện tại này của hắn, uể oải làm cho người ta đau lòng.

Lâu Tịch Nhan để mặc nàng nắm, hai người trở lại nội thất (phòng ngủ).

Đem hắn kéo đến mép giường, đè xuống vai hắn, để hắn ngồi xuống, Trác Tình nhẹ giọng nói :”Ngươi trở về ta liền yên tâm, sớm chút nghỉ ngơi, ngủ ngon.”

Nói xong nàng xoay người muốn đi, bỗng nhiên bên hông căng thẳng, nàng lại bị Lâu Tịch Nhan ôm vào trong lòng, nàng đứng, Lâu Tịch Nhan ngồi, ở góc độ này nhìn hắn, khuôn mặt càng thêm hoàn mỹ, cũng càng phát ra tuấn lãng, cánh tay thon dài ôm thắt lưng nàng, Trác Tình lại nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập.

“Nàng không muốn biết, thái hậu tuyên ta vào cung nói gì sao?” Khẽ nhếch mắt, chăm chú quan sát ánh mắt nàng. Hắn muốn biết, nàng suy nghĩ thế nào.

Trác Tình thẳng thắn gật đầu, trả lời :”Nghĩ. Thế nhưng trong lòng ta thân thể của ngươi quan trọng hơn.” Hắn không biết mặt mình trắng đến gần như trong suốt sao? Có lẽ nàng nên tìm chút thời gian nghiên cứu trung y, nói không chừng có thể tìm ra phương pháp trị liệu….

Hắn rất thích nàng thẳng thắn cùng chân thật, cho nên hắn không nghĩ lừa dối nàng, Lâu Tịch Nhan suy nghĩ một chút, ngắn gọn nói :”Triều Vân công chúa vì ta mà làm chuyện điên rồ, thái hậu yêu cầu ta thú công chúa làm vợ.”

Trác Tình nhẹ nhíu mi, này cơ bản là trong dự liệu của nàng.

Trác Tình không nói gì, Lâu Tịch Nhan vội vàng tiếp tục nói :”Ta cự tuyệt .”

Trác Tình chỉ là gật đầu, biểu thị nàng đã biết, Lâu Tịch Nhan không biết là nàng vui hay giận, thế nhưng vẫn là tiếp tục nói :”Thái hậu ý chỉ, để công chúa đến tướng phủ tĩnh dưỡng thân thể, hoàng thượng đã cho phép, cái này ta không có cách nào cự tuyệt.”

Trác Tình lần nữa gật đầu, hỏi :”Nói xong?”

“Ừ.” Lâu Tịch Nhan chậm rãi gật đầu, mặc dù hắn che giấu rất khá, Trác Tình vẫn nhìn ra hắn có chút khẩn trương.

Vỗ nhẹ khuôn mặt tuấn mỹ của hắn , Trác Tình như trước là vừa cười vừa nói :“Sớm chút nghỉ ngơi.”

Nàng còn chưa nói xong, cánh tay vòng bên hông lần nữa buộc chặt, Lâu Tịch Nhan khó có được trừng nàng.

Trác Tình buồn cười, thì ra hắn cũng có cái không thể nắm trong tay, lúc tâm hoảng ý loạn a. Đưa tay ôm lấy cổ Lâu Tịch Nhan, đôi mắt sáng chống lại ánh mắt thâm sâu của hắn, Trác Tình thấp giọng nói:”Ta không có tức giận, ta biết ngươi vì tương lai chúng ta đã rất cố gắng, nàng muốn tới để nàng tới. Ta cũng không phải cây tơ hồng , không cần dựa vào cây cao thân to mới có thể sinh sống, cũng không cần trốn ở sau lưng ngươi, để ngươi vì ta che nắng che mưa, ta muốn cùng ngươi đứng chung một chỗ, chàng hiểu rõ ý ta chứ?”

“Linh nhi….” Hắn lựa chọn nói cho nàng, thì có chuẩn bị tiếp nhận bất luận nàng có cái gì phản ứng, tức giận cũng là bình thường. Đêm nay hắn đã rất mệt mỏi, thế nhưng hắn cũng làm tốt chuẩn bị trấn an nàng, mà hắn thật không ngờ, nàng lại trả lời hắn như vậy.

Ta muốn cùng ngươi đứng chung một chỗ…..

Đem đầu khẽ dựa vào trên người nàng, hít vào mùi hương nhàn nhạt trên người nàng, Lâu Tịch Nhan nói không rõ tâm tình lúc này của mình, chỉ là tay càng buộc chặt, đem nàng gắt gao ôm vào trong lòng, nữ tử này, sẽ là người làm bạn cùng hắn đi suốt cuộc đời này, hắn vĩnh viễn cũng không buông tay nàng.

Đầu hắn vừa lúc đặt ở vị trí ngực nàng, Trác Tình có chút không tự nhiên, giãy dụa vài cái, tay hắn càng buộc chặt, khuôn mặt dán tại trước ngực nàng khe khẽ ma sát, Trác Tình trăm năm khó gặp đỏ mặt.

Trong miệng hắn gọi cũng không phải tên của nàng, điều này làm cho nàng có chút khó chịu, nàng không hy vọng , mỗi khi bọn họ thân mật, trong miệng hắn gọi vĩnh viễn là tên một nữ nhân khác! Suy nghĩ một chút , Trác Tình nhẹ giọng nói :”Gọi….Tình đi, nhũ danh của ta.”

Lâu Tịch Nhan hơi ngẩng đầu, hỏi :”Trí nhớ của nàng khôi phục ?”

Nguy rồi, thế nào lại quên chuyện mất trí nhớ này chứ, nàng quả nhiên không thích hợp nói dối, lắc đầu, Trác Tình vội vàng nói :”Không có, là Thanh Mạt nói cho ta biết, ta đối tên Tình này rất quen thuộc, cũng rất thích .”

Lâu Tịch Nhan gật đầu trả lời :”Được, Tình nhi.”

“……” Trác Tình không nói gì, không có chữ ”nhi” sẽ chết a aaaaa…..

Thông minh không cùng hắn lý luận, Trác Tình lần nữa thử động đậy thân thể, xấu hổ nói :”Đã khuya, thân thể của ngươi vừa mới tốt hơn chút, ngủ đi, ta đi trước.”

Mặt nàng ửng đỏ, bộ dạng nóng lòng chạy trốn, ngược lại khiến Lâu Tịch Nhan tâm tình rất tốt, giữa đôi mắt xẹt qua một tia giảo hoạt, lần nữa nhấc đầu lên lại là vẻ mặt đáng thương, Lâu Tịch Nhan thấp giọng nói :”Nàng không sợ ta buổi tối bỗng nhiên phát bệnh?“

Ô ô hắn sao có thể dùng loại ánh mắt đáng thương hề hề này nhìn nàng, không được, nàng không thể nhẹ dạ, hắn là hồ ly, hít sâu một hơi, Trác Tình chuyển mắt trả lời :”Bên cạnh ngươi có Mặc Bạch.”

“Hắn đêm nay xin nghỉ.” Lâu Tịch Nhan nói xong vẻ mặt thành thật, Trác Tình ánh mắt trợn trắng, Mặc Bạch cho tới bây giờ đều cùng hắn như hình với bóng, hắn hiện tại lại đang sinh bệnh, hắn ta làm sao có khả năng xin nghỉ ! Lấy cớ này có đủ lạn (rách nát ~ không thực tế ) !

Đứng ở ngoài cửa Mặc Bạch đầu đầy hắc tuyến, nghĩ chính mình rất dư thừa, chủ nhân ý tứ của nhưng lời này có phải để hắn đêm nay biến mất hay không …..

Nhìn sắc mặt tái nhớt của hắn, tay còn vững vàng đặt ở trên thắt lưng nàng, Trác Tình cười nhẹ :”Vậy ngươi muốn thế nào?”

“Lưu lại với ta.” Lâu Tịch Nhan gần như là thốt ra, nói xong hắn cũng hiểu được chính mình có chút liều lĩnh, đề ra yêu cầu như vậy xác thực có chút quá phận.

Ý tứ những lời này, sẽ không là như nàng nghĩ chứ… Không thể trách nàng, làm nữ tử hiện đại, ý tứ phía sau những lời này không cần nói cũng biết.

Trác Tình kinh ngạc nhìn hắn, Lâu Tịch Nhan than nhẹ một tiếng, nói :“Nàng yên tâm, ta chỉ muốn nàng bồi ở bên người ta mà thôi, trước khi thành thân, ta sẽ không đối nàng làm ra chuyện gì quá phận.”

“Ngươi xác định?” Trác Tình nhướng mày.

Lâu Tịch Nhan nghiêm túc trả lời :”Ta cam đoan.” Để biểu thị chính mình thành ý, đồng thời cũng buông lỏng tay ra.

Trác Tình khóc thét, nàng sợ nàng không thể cam đoan a……

Hít sâu một hơi, Trác Tình cởi giày, trực tiếp bước lên giường, ở một bên nằm xuống, nhìn Lâu Tịch Nhan còn ngồi bên giường, Trác Tình nói :“Ngủ đi.”

Lâu Tịch Nhan rốt cục phục hồi lại tinh thần, kinh ngạc nằm xuống, Trác Tình xoay lưng qua, nhỏ giọng nói một câu :“Ngủ ngon.” Liền bình tĩnh nhắm mắt lại.

Tư thế ngủ nằm nghiêng đem nàng vóc người uyển chuyển biểu hiện càng thêm mê người, tóc dài như rong biển mềm mại rối tung ở bên ngươi, hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn quanh chóp mũi, Lâu Tịch Nhan chỉ nghe thấy thanh âm khàn khàn của chính mình đáp lại :”Ngủ ….ngon…”

Này …thật sự là tự làm bậy…hắn đêm nay còn có thể ngủ sao?

……. …… ……… …….

Đại lao hình bộ.

Trong nhà lao tối tăm, chỉ có mấy cây đuốc chiếu sáng, dưới tia sáng hai nữ tử một ngồi một đứng, lạnh lùng nhìn đối phương.

“Ngươi có cái gì muốn cùng ta nói ?” Cố Vân nhìn trong nhà giam vẻ mặt bình tĩnh nử tử. Nàng ở trong lúc hai người giao thủ ở bên tai mình thấp giọng nói một câu :”Ta có lời muốn nói với một mình ngươi.” Cho nên nàng tới.

Khúc Tâm dựa lưng vào thạch bích, hừ nhẹ nói :”Ngươi yên tâm, ta không phải muốn ngươi cầu tình cho ta. Ta đã làm cái gì chính mình rõ ràng, giết người thì đền mạng, không có gì oán giận, thế nhưng ta không cam lòng, ca ca ta là bị oan uổng, ta nghĩ thỉnh cầu các ngươi, giúp ta tìm ra hung thủ thực sự phía sau màn.”

“Ngươi có thể yên tâm, chuyện này đã chết nhiều người như vậy, ta nhất định sẽ không để kẻ đứng sau nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.” Mặc dù cái này án tử hung thủ giết người đã tìm được, thế nhưng nàng cũng sẽ không đình chỉ điều tra.

Nhìn chằm chằm ánh mắt kiên định của Cố Vân một hồi lâu, Khúc Tâm từ trong trang phục màu đen lấy ra một tờ giấy đưa cho Cố Vân.

Cố Vân nhận lấy hỏi :“Đây là cái gì?”

Hai tay hoàn ngực, Khúc Tâm giải thích nói :”Ta bất cứ lúc nào cũng có thể giết Dương Lục, thế nhưng lựa chọn gả cho hắn chính là muốn tìm kẻ đứng sau, thế nhưng những năm gần đây, ngoại trừ Lý Chí, hắn không có cùng bất kỳ người khả nghi nào tiếp xúc, mà bảo bối quý nhất của hắn chính là trang giấy này.”

Cố Vân mở ra nhìn, trên mặt tràn đầy chữ, thế nhưng toàn bộ đều là :” Tả tả hữu hữu *, tiền tiền hậu hậu .” vài từ ngược lại lặp đi lặp lại, hoàn toàn nhìn không ra là có ý gì, chẳng lẽ là cùng mật mã như nhau, chính là cần kết hợp tỷ như ngũ hành bát quái, phương pháp nào đó mới có thể cởi ra?!

“Một năm trước ta phát hiện trang giấy này, thế nhưng suy nghĩ một năm vẫn không thể hiểu rõ ý nghĩa của nó. Ta nghĩ, ngươi có thể hiểu .” Nàng nghiên cứu lâu như vậy cũng không có hữu dụng, nàng chỉ có thể đem hy vọng ký thác trên người nữ tử thông minh mà nhạy cảm ở trước mắt này.

(*tả = trái or phía đông, hữu = phải or phía tây , ta không rõ chỉ thế nào nên để thế vậy!!)

Cố Vân nhìn không hiểu ra sao, nàng cũng không rõ là ý nghĩa gì, có thể hỏi Tình, nàng mụ mụ là giáo sư quốc học, nói không chừng nàng có thể biết.

“Ngươi đi đi.”

Cố Vân ngẩng đầu chỉ thấy Khúc Tâm đã đưa lưng về phía nàng, nằm ở trên giường đá, một bộ dáng không muốn cùng nàng nói chuyện.

Cố Vân cũng không nói gì thêm, cũng không thể nói cái gì, không ai có thể an ủi nàng, nàng có thể làm chính là mau chóng phá xong vụ án này.

/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status