Tẩy Oan Tập Lục

Chương 85: Ai là nạn nhân tiếp theo?

/112


Lâu Tịch Vũ sợ hãi nuốt nước bọt, hướng bên cạnh ngồi xuống, nàng bỗng nhiên nghĩ, này tẩu tử có chút kỳ quái, loại chuyện đáng sợ này nàng nhưng một bộ dáng hăng hái bừng bừng…..

Trác Tình cũng lâm vào suy nghĩ của chính mình, cái này án tử, thủ pháp giết người của hung thủ rất đặc biệt, sẽ chọn loại giết người liên hoàn này , nếu không phải là đối cảnh sát khiêu khích thì chính là để chế tạo bầu không khí khủng bố thỏa mãn mục đích nào đó, hoặc cũng có thể là ham mê biến thái, nàng đối này án tử chính là cảm thấy hứng thú, thế nhưng Đan Ngự Lam không có tìm nàng hỗ trợ, xem ra án tử cũng không phải rất khó giải.

Đương nhiên nàng sẽ không biết, Lâu Tịch Nhan ra lệnh không cho bất luận người nào quấy rầy nàng nghỉ ngơi dưỡng bệnh, Đan Ngự Lam đã tới một lần và bị chặn lại ngoài cửa.

Hai người đều có suy nghĩ, cũng không chú ý đến một đạo thân ảnh cao to lạnh lùng xuất hiện ở ngoài cửa viện, Tố nhi thấy rõ người đến, nhanh chóng nói :”Tiểu thư, Tô công tử tới rồi.”

Lâu Tịch Vũ cùng Trác Tình phục hồi lại tinh thần, hướng ngoài cửa nhìn lại, hai người đều có chút thất thần, dưới ánh nắng mùa hè, Tô Mộc Phong mặc bạch y, chậm rãi đi tới, người hắn liền như tên giống nhau, như một cỗ gió mát, dường như bên cạnh hắn luôn luôn có hơi thở mát lạnh vây quanh , khí nóng tựa hồ đều giống như không thể gần hắn . Cái loại khí chất trong trẻo lạnh lùng mà phiêu dật này, làm cho người ta không dám tới gần nhưng cũng không muốn rời xa.

Lâu Tịch Vũ nhanh chóng đứng dậy, hành lễ :”Ra mắt công tử.” Hắn là nam tử nàng gặp qua ưu nhã nhất cũng tài hòa nhất, không đúng, là ngoại trừ ca ca, là nam tử ưu nhã nhất tài hoa nhất, với hắn nàng là kính nể từ đáy lòng.

Trác Tình đối hắn phần lớn là hiếu kỳ, một người có thể có bao nhiêu loại khí chất, thế nhưng có thể đem lạnh lùng xa cách cùng tao nhã hữu lễ kết hợp đến tốt như vậy, nhưng thật ra thấy không nhiều.

Tô Mộc Phong cảm giác được ánh mắt nghiên cứu của Trác Tình , đối nàng nhẹ gật đầu, Trác Tình cũng lễ phép đáp lại.

Nhìn về phía Lâu Tịch Vũ, Tô Mộc Phong cười nhạt trả lời :” Lâu tiểu thư không cần đa lễ, ngày hôm nay là đường khóa (tiết học) cuối cùng, ta chỉ là tới cùng ngươi cáo biệt.”

“Vì sao, ta đây có chỗ nào thất lễ với ngài ?!” Lâu Tịch Vũ vội la lên :”Mới có tứ đường khóa mà thôi a! Ta còn có nhiều chỗ muốn thỉnh giáo công tử đâu!”

Lâu Tịch Vũ chỉ là theo tiềm thức trả lời, nàng xác thực còn có rất nhiều chuyện về cầm nghệ nghĩ hướng hắn học tập, hắn là một lão sư tốt, đôi khi nhìn hắn giống như tùy ý chỉ điểm một chút nhưng nàng chính là có thể hiểu ra rất nhiều điều trước đó không hiểu.Thế nhưng nàng không biết, chỉ là một lời nói vô tâm, nhưng lại khiến thân ảnh ngoài cửa chuẩn bị ly khai đột nhiên cứng ngắc tại chỗ.

Trác Tình âm thầm buồn cười, ở góc độ này của nàng vừa vặn có thể thấy sườn mặt Cảnh Táp, hắn đem Tô Mộc Phong đem đến cửa viện, là chuẩn bị ly khai đi, không ngờ tiểu nha đầu nói một câu, đem hắn đóng đinh tại ngoài viện, xem ra Cảnh Táp đối Tịch Vũ để ý so với nàng nghĩ còn nhiều hơn.

Tô Mộc Phong tựa hồ đã quen với việc giữ lại như vậy, nét mặt cũng không có lộ ra vui sướng, chỉ là thản nhiên trả lời :”Kỹ thuật của ngươi cũng rất thành thạo rồi, ta đã không còn cái gì có thể dạy cho ngươi.”

Lâu Tịch Vũ nhưng không tình nguyện mất đi cơ hội tốt như vậy, nàng thật sự thích đánh đàn, bản thân có lúc cũng sẽ viết chút ca từ, chính là không được hay lắm, thật vất vả Tô công tử tới nhưng sao lại sắp đi, Lâu Tịch Vũ vẫn nhịn không được lần nữa lên tiếng giữ lại :”Nhưng là chỉ pháp của ta luôn không được lưu loát a, hơn nữa ta còn có mấy thủ khúc, muốn để công tử chỉ điểm một chút …ngươi liền tiếp tục dạy ta mấy đường khóa đi ! Có được hay không?”

Lâu Tịch Vũ cõi lòng đầy mong đợi nhìn Tô Mộc Phong, lại không biết ngoài cửa nam tử vốn màu da đã có chút ngâm đen, lúc này sắc mặt càng đen đến dọa người .

“Khụ khụ!” Trác Tình ho khan một tiếng, ở bên tai Lâu Tịch Vũ dùng thanh âm cực nhỏ nói :”Cảnh Táp ở ngoài viện.”

Lâu Tịch Vũ đầu tiên là sửng sốt, giương mắt nhìn lại, ở góc độ này nàng chỉ nhìn đến góc áo cùng bàn tay nắm chặt của Cảnh Táp, trong lòng vui vẻ, có thể thấy hắn vẫn là để ý nàng, bình thường hắn đều một bộ dáng hờ hững đối với nàng, lần này nàng nhất định phải chọc tức hắn!

Trong lòng thầm hạ quyết định, Lâu Tịch Vũ càng thêm tới gần Tô Mộc Phong, có chút làm nũng nói :”Tô công tử …. Có được hay không !”

Trác Tình híp mắt nhìn lại, người nào đó ngoài viện gân xanh đều nhanh muốn bạo nổi lên, được rồi, nếu Tịch Vũ muốn cho hắn ăn giấm chua, nàng liền giúp nàng ấy đi.Trác Tình cũng thuận theo nói :”Tịch Vũ vẫn đều rất ngưỡng mộ cầm nghệ của Tô công tử , lần này thật vất vả ngài đến giảng dạy, vì việc này còn vui vẻ rất lâu, công tử nhìn Tịch Vũ thành tâm như vậy , ngài liền lưu lại mấy ngày đi.”

Lâu Tịch Vũ bỗng nhiên tới gần, Tô Mộc Phong có vẻ có chút không quen, hơi nghiêng người, trả lời :”Đa tạ ý tốt của tiểu thư, Tô mỗ thật sự có chuyện quan trọng trong người.”

Nhìn bộ dáng Cảnh Táp tựa hồ rất khẩn trương, Lâu Tịch Vũ rất là hài lòng, cư nhiên càng thêm táo tợn,bỗng nhiên lôi kéo ống tay áo của Tô Mộc Phong, cười duyên nói :” Chỉ pháp*, phổ nhạc, điều âm, ta còn có nhiều chỗ chưa hiểu, phải làm sao bây giờ ? Lúc công tử rảnh rỗi, ta có thể đi tìm ngài không?” (* chỉ pháp : sự điều khiển của ngón tay, điều âm : phối nhạc, phổ nhạc :sáng tác nhạc)

Tô Mộc Phong khẽ rụt tay không dấu vết kéo về ống tay áo, trực tiếp cự tuyệt nói :”Tô mỗ thích vân du tứ xứ, bình thường không ở nơi nào cố định, chỉ sợ không thể vì tiểu thư giải đáp thắc mắc.”

Kỳ thật Lâu Tịch Vũ cũng không quá để ý đến Tô Mộc Phong cự tuyệt, nàng kỳ thật càng để ý phản ứng của Cảnh Táp, nhưng Trác Tình đã cảm thấy có chút không tốt, này tiểu nha đầu ngoạn đến nghiện, đã quên cái gì gọi là một vừa hai phải, không nói Tô Mộc Phong sắc mặt luôn bình tĩnh đã có chút không vui, ngoài cửa người nào đó phỏng chừng đã bị kích thích rồi, nếu tiếp tục đùa tiếp, nói không chừng còn có thể phản tác dụng.

“Được rồi , ngươi cũng không phải quá vướng mắc với chỉ pháp hay khúc phổ, đánh đàn trọng yếu nhất là tâm tình hoàn cảnh, dụng tâm đánh đàn, cho dù cầm nghệ không cao, vẫn như cũ có thể đả động lòng người,ngược lại cho dù kỹ năng tốt khúc phổ hay cũng chỉ là một đoạn nhạc không có cảm tình mà thôi.” Trác Tình nhanh chóng nắm lấy Lâu Tịch Vũ, vừa cùng nàng nói vừa đem nàng kéo đến bên người.

Lâu Tịch Vũ một lòng một dạ đều đặt ở ngoài viện, Trác Tình cũng là thuận miệng nói , không ngờ Tô Mộc Phong cư nhiên từ từ gật đầu, rất là tán thưởng cười nói :”Thanh tiểu thư quả nhiên là người hiểu rõ cầm nghệ, Lâu tiểu thư, trong nhà đã có một vị danh sư, có nàng chỉ điểm cho ngươi, liền không cần Tô mỗ nhiều lời.”

“Thế nhưng người ta chính là muốn ngươi dạy a!” Lâu Tịch Vũ còn đang tiếp tục trêu chọc thần kinh người nào đó ngoài viện, quả nhiên như Trác Tình dự đoán, Lâu Tịch Vũ vừa nói xong, ngoài viện Cảnh Táp cư nhiên cũng không quay đầu lại mà vội bước đi.

Lâu Tịch Vũ ngẩn ra, vừa thất vọng lại có chút sốt ruột, hắn sẽ không là tức giận …cho rằng nàng thật sự thích Tô công tử đi! Hắn sao ngốc như thế !!

Lâu Tịch Vũ tâm tình đột nhiên sa sút, Trác Tình tự nhiên biết là vì sao, Tô Mộc Phong tựa hồ cũng nhìn ra một chút đầu mối, trong viện ba người đều không có nói gì, bầu không khí có chút xấu hổ.

Lâu Tịch Vũ chìm đắm trong tình cảm của chính mình, Trác Tình cùng Tô Mộc Phong mắt to trừng mắt nhỏ cũng rất quái dị, Trác Tình chỉ có thể tiếp tục chủ đề lúc nãy cười nói :”Tô công tử khách khí, ta trước đó vài ngày sinh bệnh nặng một thời gian, chỉ pháp, làn điệu và nhiều thứ đều không nhớ rõ, ta hiện tại ngay cả cầm cũng không thể đánh, càng đừng nói là dạy người khác, vừa rồi chỉ là thuận miệng nói một chút, để công tử chê cười rồi.”

Tô Mộc Phong là không giống như người bình thường sẽ an ủi hoặc là sẽ vì nàng cảm thấy đáng tiếc , mà là cười nhẹ nói :”Cũng như tiểu thư vừa nói, đánh đàn để ý nhất chính là tâm tình, tình cảnh mà thôi, kia làn điệu , chỉ pháp đã quên liền quên đi, lại có quan trọng gì?”

Trác Tình ngẩn ra, thật không ngờ hắn sẽ trả lời như vậy, đối với một cầm sư mà nói, làn điệu , chỉ pháp , kỹ năng không phải là toàn bộ nhưng cũng là bộ phận rất quan trọng đi, hắn lại có thể phóng khoáng như vậy, một câu ”Đã quên liền quên, lại có quan trọng gì” nói được vân đạm phong khinh, Trác Tình nhưng thật ra bội phục hắn thản nhiên phóng khoáng, đối hắn thưởng thức càng thêm mấy phần.

Trác Tình thật tình giữ lại nói :”Tịch Vũ thành tâm giữ lại, ngươi nếu không có việc gì, không ngại chỉ điểm nhiều hơn cho nàng đi…” Tịch Vũ nếu như thật có thể cùng hắn hảo hảo học cầm, cầm nghệ tiến triển là không cần phải nói, nếu có thể học được hơn nửa thái độ xử sự của hắn, kia cũng coi như là có lợi.

Lần này Tô Mộc Phong không lại trả lời qua loa, mà là nhẹ nhàng lắc đầu, thành thật trả lời :”Gần nhất trong kinh thành không yên ổn, ta nghĩ Lâu tướng cũng không hy vọng ở vào thời khắc nguy hiểm này, còn có ngoại nhân nhiều lần ra vào tướng phủ.”

Lâu Tịch Vũ rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, vừa vặn nghe đến Tô Mộc Phong trả lời, không khỏi vội kêu lên :”Công tử cũng không phải người xấu, hơn nữa cũng là ca ta cố ý mời tới, sao lại không hy vọng ngươi tiếp tục dạy ta chứ!”

Tô Mộc Phong cười nhạt không nói, xác thực trong lòng đã quyết, Trác Tình cũng không lại giữ lại, hắn nói cũng không phải không có đạo lý, lúc này vẫn là cẩn thận thì tốt hơn.

Vỗ nhẹ bả vai Lâu Tịch Vũ, để nàng an tâm một chút, Trác Tình tự nhiên cười nói:”Vậy được rồi, nếu công tử ý đã quyết, chúng ta cũng sẽ không tiếp tục kiên trì giữ ngươi ở lại, hy vọng Tịch Vũ còn có cơ hội nhận được công tử chỉ giáo.”

“Thanh cô nương khách khí, Tô mỗ cáo từ.” Giống như khi đến, Tô Mộc Phong tiêu sái rời đi, tựa hồ không có chuyện gì khiến hắn lưu luyến .

………. ………… …………..

Đêm

Lãm Nguyệt lâu

Trác Tình chống cằm, dưới ánh nến tiện tay lật giở các loại sách thuốc mà Lâu Tịch Nhan giúp nàng tìm đến, duỗi thân, Trác Tình nhìn phía ngoài cửa sổ, ánh trăng đã dần dần nghiêng về phía tây, hẳn là qua mười hai giờ đi.Ăn xong cơm tối, Tịch Nhan chỉ nói một câu bảo nàng sớm chút nghỉ ngơi liền xuất môn, cho tới bây giờ cũng không có trở về, không biết có phải có chuyện gì xẩy ra hay không.

Buổi chiều Tịch Vũ tâm tình vẫn không tốt lắm, nàng nghĩ cần cùng Tịch Nhan nói chuyện của Tịch Vũ, mấy ngày nay ngủ nhiều lắm, hiện tại nàng không thấy buồn ngủ, vừa lật giở sách thuốc, vừa chờ Lâu Tịch Nhan trở về.

Chờ không bao lâu, Trác Tình nghe được tiếng bước chân, cửa cũng lập tức bị đẩy ra.

“Tịch Nhan.” Trác Tình khẽ gọi nói.

Thấy rõ là nàng, Lâu Tịch Nhan đi tới bên cạnh nàng, ở bên người nàng ngồi xuống, có chút không vui nói :”Sao còn chưa ngủ.”

Thật sự là đã khuya, Trác Tình cũng không có vòng vo, trực tiếp hỏi :”Có một việc, ta vẫn muốn hỏi chàng, hôn sự Tịch Vũ chàng có an bài chưa?”

Lâu Tịch Nhan ngẩn ra, hắn không nghĩ tới Tình nhi đợi hắn cả đêm, cư nhiên là hỏi hôn sự Tịch Vũ?! Khẽ lắc đầu, Lâu Tịch Nhan cười nói :“Tịch Vũ còn nhỏ, xem muội ấy khi nào có ý trung nhân rồi hãy nói đi.”

Trác Tình trước mắt sáng ngời :”Ý của chàng là chỉ cần là người nàng vừa ý, chàng cũng không phản đối, cho dù không môn đăng hộ đối?”

Lâu Tịch Nhan bật cười :”Nàng nói đâu?”

Trác Tình ngốc lăng, cũng không nhịn được nở nụ cười, nàng cùng Lâu Tịch Nhan chính là không môn đăng hộ đối, hắn cũng không phải vẫn lấy nàng sao, hắn cũng không phải là người coi trọng cái gì cấp bậc , nàng hỏi hắn như vậy, chẳng phải là có chút vũ nhục Tịch Nhan.

Trác Tình đối hắn cười xin lỗi, Lâu Tịch Nhan không thèm để ý, nhẹ nhàng vòng qua thắt lưng nàng, đem nàng ôm vào trong ngực, Lâu Tịch Nhan khẽ gối đầu lên hõm vai nàng, cười khẽ trả lời :”Chỉ cần người muội ấy chọn là người có nhân phẩm tốt, có trách nhiệm, đối muội ấy tốt, ta sẽ không phản đối.”

Hơi thở hắn khiến nàng có chút ngứa, Trác Tình khẽ rụt rụt cổ, nhưng cũng không có lui ra phía sau, suy nghĩ một chút, Trác Tình lại nói :”Kia nếu như người khác phản đối, chàng cũng sẽ ủng hộ nàng đúng không?”Không phản đối không có nghĩa là ủng hộ, nếu như hắn nói ủng hộ, con đường tình yêu của Tịch Vũ liền thuận lợi hơn rất nhiều.

Ngẩng đầu, Lâu Tịch Nhan khẽ nhướng mi, tự tiếu phi tiếu hỏi :”Tịch Vũ nói cho nàng, muội ấy thích người nào không môn đăng hộ đối sao?” Hắn sao không biết, hai người này cảm tình đột nhiên tăng mạnh đến loại tình trạng này?!

Biểu tình này không thích hợp, Trác Tình linh quang chợt lóe, cười mắng :”Chàng đừng nói với ta chàng nhìn không ra !” Ngay cả nàng đều nhìn ra, Tịch Nhan thông minh như thế , không có lý do nhìn không thấy, hắn lại muốn chọc nàng!!

Tình nhi của hắn tựa hồ càng ngày càng thông minh, khẽ quấn lấy sợi tóc nàng, ở đầu ngón tay chơi đùa, Lâu Tịch Nhan khẽ thở dài :”Cảnh Táp xác thực là nam nhân tốt, Tịch Vũ muốn gả cho hắn, ta rất tán thành, thế nhưng ta rốt cuộc không thể ra lệnh cho Cảnh Táp thú muội ấy đi!”

Chuyện tình cảm nam nữ, hắn thế nào có thể nhúng tay!

Hắn quả nhiên biết! Nghĩ lại bộ dáng mỗi lần Cảnh Táp cùng Tịch Vũ cùng một chỗ, Trác Tình suy đoán nói :”Cảnh Táp tựa hồ cũng có lòng, là vì cấp bậc địa vị sao?”

Lâu Tịch Nhan bất đắc dĩ gật đầu, Cảnh Táp ở trên chuyện này rất cố chấp, khiến hắn rất đau đầu.

Thật đúng là khó khăn, bất quá…cũng không phải không có cách nào!!

Nhìn dáng tươi cười quái dị trên mặt nàng, Lâu Tịch Nhan cười nói :”Suy nghĩ cái gì?”

“Không có gì.” Biện pháp này nàng chỉ có thể nói cùng Tịch Vũ, tuyệt đối không thể nói cho Tịch Nhan!!

Nàng nhất định nghĩ tới biện pháp gì đó, hơn nữa nhất định không phải cái gì đứng đắn!! Lâu Tịch Nhan bật cười, cũng không có vạch trần nàng, nàng nếu có thể khiến Cảnh Táp cởi bỏ khúc mắc, dùng chút thủ đoạn đặc biệt, hắn cũng không có ý kiến, chẳng qua nếu nàng không muốn nói cho hắn, hắn làm như không biết là được rồi.

Ngược lại có người giúp hắn giải quyết vấn đề này, hắn sao lại không làm !!

Khóe môi lần nữa dương lên, Trác Tình nếu muốn hoàn toàn đoán được này chích hồ ly suy nghĩ cái gì, còn cần chút thời gian!

Nhẹ vỗ về sợi tóc mềm mại của nàng, Lâu Tịch Nhan sủng nịch cười nói :”Phu nhân, vấn đề nàng đều đã nói xong, có thể an giấc rồi chứ?!”

Trác Tình bật cười, vừa định đáp lời, ngoài viện bỗng nhiên truyền đến thanh âm huyên náo gấp gáp.Tiếng bước chân hỗn loạn hướng về một phương hướng chạy đi, ánh sáng ngọn đuốc lay động bọn họ ở trong phòng đều có thể cảm thấy được chói mắt.

Trác Tình không hiểu :”Bên ngoài có tiếng gì vậy?!”Đều đã trễ thế này!

Lâu Tịch Nhan sắc mặt cũng bỗng nhiên cứng đờ, vội kêu lên :”Nguy rồi, Tịch Vũ!”

/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status