Hahaha!!!
Dương Chi Ngọc như bị chạm phải dây thần kinh cười, cười hoài, cười mãi, cười đến mức ko muốn dừng lại.
Nhưng sự thật là rất mắc cười mà!!! Chỉ cần nhìn thấy gương mặt “kinh điển” của Lâm Tịch thì cô phải cười thôi!!! Hehehe...Cho anh dám chọc ghẹo tôi!!!
“Chi Ngọc! Em mà còn cười nữa thì mấy con ruồi sẽ tìm được 'nhà ở' đó!!!” Một giọng nói vang lên. Là chị hai!
Nghe thấy câu nói đó, cô im re. Thật là...Cười mà cũng cản! Mất hứng dễ sợ!!!
“Sao rồi? Đi đưa cơm thế nào rồi hả???” Chi Tuyết nói mà có phần cười nhạo.
“Sao là sao chứ!!! Bình thường thôi!” Chi Ngọc muộn phiền nhún vai.
BỐP!!!
Chị hai vả cái bốp vào vai cô, mắng:
“Em đúng là ngu si!!! Mãi mãi không thể tăng nổi chỉ số IQ bé nhỏ của mình!!!”
“????”
Sao tự nhiên chị ch.ửi em vậy???
“Haiz...Chị biểu em đi đưa cơm tức là muốn em đi chơi với chồng mình. Hôm nay là ngày gì em không biết à?!!!...Là ngày Lễ tình nhân! Là-Lễ-tình-nhân!!!!!!!”
“Thế có gì đặc sắc hả chị?” Cô ngớ ngẩn hỏi. Lễ tình nhân thì dính líu gì đến cô cơ chứ???
Dương Chi Tuyết nghi ngờ chắc cô không sống nổi đến mùa trăng năm nay quá!!! Hic!!!
“Cái đồ...ngu ngốc!!! Mau đi chơi với Lâm Tịch xem!!!!”
“Hả???”
Đúng lúc đó, cửa bị đẩy ra, xuất hiện một bóng người cao lớn. Hehe! Chắc là tới tìm cô vì cái vụ ‘make-up’ quá tay chứ gì!!!! Hihi...
Dương Chi Ngọc che miệng cố nén cười dưới ánh mắt giận dữ của chị hai!!!
“Chi Ngọc!”
Người nào đó kêu tên cô!
“A!!! May quá! Lâm Tịch!!! Em tới đúng lúc lắm!!! Hôm nay là lễ Tình nhân, hai đứa tranh thủ đi chơi đâu đó đi nha!!!” Dương Chi Tuyết cứ như là bà mối, lượn tới lượn lui rủ rê.
Lâm Tịch & Chi Ngọc: Haiz…Ai thèm đi chơi với cô (anh) ta chứ?!!!
“Hề hề!!! Thỉnh thoảng đi chơi cũng tốt mà nhỉ??? Thôi! Chị ko phiền hai đứa nữa đâu!!! CHI NGỌC!!!! NHỚ PHẢI ĐI NGHE CHƯA????”
Trước khi rời đi, chị cô còn hét lớn làm cô xám cả mặt. Chị à!!! Đừng để em ngay ngày Tình nhân thì bị đột tử chứ!!!
“Đi chứ?!” Lâm Tịch hất hàm hỏi. Cô lườm:
“Chị tôi đã gào lên như vậy…Chúng ta dám ko đi, chị ấy sẽ vặt cổ chúng ta mà hầm lẩu đấy!!!”
Lâm Tịch: Hai chị em nhà này…KHIẾP!
**************Sunflower
Vốn dĩ định lái xe đi hai ba vòng gì đó chơi cho đỡ chán, nào ngờ, bánh xe…đâu rồi???
Hai người nhìn nhau há miệng, xe xịn mà lại ko có bánh xe á?!!!
Trên kính có một mảnh giấy, dòng chữ nắn nót với một nội dung đủ để người ta phải…đập đầu…tự~ xử!!!
“Hai đứa!!! Đi chơi lễ Tình nhân thì phải đi bộ nó ms romantic nha!!! Đi xe ko có vui!!! Nếu muốn theo kiểu…Hàn Quốc thì…đi xe đạp á!!! Có gì sáng mai qua nhà mẹ lấy bánh xe lại nha!!!!!! Hihi…^^”
Lâm Tịch & Chi Ngọc~ Đồng loạt…xỉu!
Lâm Tịch: Huhu!!! Anh sai rồi!!! Tại sao anh lại đi cưới con nhỏ này chứ?!! Cưới rồi để bản thân bị hành hạ đến mức này…
…
“Giờ sao đây???” Cô mặt mũi buồn xo.
“Thì đi bộ chứ sao! Sáng mai, cô là người đi qua nhà mẹ lấy bánh xe về!!! Hừ!” Lâm Tịch cau mày.
“Gì??? Tại…tại sao lại là tôi??? Tôi là con gái, ‘chân yếu tay mềm’ chứ bộ!!!”
“Cô có mà ‘chân sắt tay đồng’ thì có!!!”
“Anh!!!!!!!” Cô tức đến mức giậm chân đùng đùng.
Lễ Tình nhân sắp sửa diễn ra…
Dương Chi Ngọc như bị chạm phải dây thần kinh cười, cười hoài, cười mãi, cười đến mức ko muốn dừng lại.
Nhưng sự thật là rất mắc cười mà!!! Chỉ cần nhìn thấy gương mặt “kinh điển” của Lâm Tịch thì cô phải cười thôi!!! Hehehe...Cho anh dám chọc ghẹo tôi!!!
“Chi Ngọc! Em mà còn cười nữa thì mấy con ruồi sẽ tìm được 'nhà ở' đó!!!” Một giọng nói vang lên. Là chị hai!
Nghe thấy câu nói đó, cô im re. Thật là...Cười mà cũng cản! Mất hứng dễ sợ!!!
“Sao rồi? Đi đưa cơm thế nào rồi hả???” Chi Tuyết nói mà có phần cười nhạo.
“Sao là sao chứ!!! Bình thường thôi!” Chi Ngọc muộn phiền nhún vai.
BỐP!!!
Chị hai vả cái bốp vào vai cô, mắng:
“Em đúng là ngu si!!! Mãi mãi không thể tăng nổi chỉ số IQ bé nhỏ của mình!!!”
“????”
Sao tự nhiên chị ch.ửi em vậy???
“Haiz...Chị biểu em đi đưa cơm tức là muốn em đi chơi với chồng mình. Hôm nay là ngày gì em không biết à?!!!...Là ngày Lễ tình nhân! Là-Lễ-tình-nhân!!!!!!!”
“Thế có gì đặc sắc hả chị?” Cô ngớ ngẩn hỏi. Lễ tình nhân thì dính líu gì đến cô cơ chứ???
Dương Chi Tuyết nghi ngờ chắc cô không sống nổi đến mùa trăng năm nay quá!!! Hic!!!
“Cái đồ...ngu ngốc!!! Mau đi chơi với Lâm Tịch xem!!!!”
“Hả???”
Đúng lúc đó, cửa bị đẩy ra, xuất hiện một bóng người cao lớn. Hehe! Chắc là tới tìm cô vì cái vụ ‘make-up’ quá tay chứ gì!!!! Hihi...
Dương Chi Ngọc che miệng cố nén cười dưới ánh mắt giận dữ của chị hai!!!
“Chi Ngọc!”
Người nào đó kêu tên cô!
“A!!! May quá! Lâm Tịch!!! Em tới đúng lúc lắm!!! Hôm nay là lễ Tình nhân, hai đứa tranh thủ đi chơi đâu đó đi nha!!!” Dương Chi Tuyết cứ như là bà mối, lượn tới lượn lui rủ rê.
Lâm Tịch & Chi Ngọc: Haiz…Ai thèm đi chơi với cô (anh) ta chứ?!!!
“Hề hề!!! Thỉnh thoảng đi chơi cũng tốt mà nhỉ??? Thôi! Chị ko phiền hai đứa nữa đâu!!! CHI NGỌC!!!! NHỚ PHẢI ĐI NGHE CHƯA????”
Trước khi rời đi, chị cô còn hét lớn làm cô xám cả mặt. Chị à!!! Đừng để em ngay ngày Tình nhân thì bị đột tử chứ!!!
“Đi chứ?!” Lâm Tịch hất hàm hỏi. Cô lườm:
“Chị tôi đã gào lên như vậy…Chúng ta dám ko đi, chị ấy sẽ vặt cổ chúng ta mà hầm lẩu đấy!!!”
Lâm Tịch: Hai chị em nhà này…KHIẾP!
**************Sunflower
Vốn dĩ định lái xe đi hai ba vòng gì đó chơi cho đỡ chán, nào ngờ, bánh xe…đâu rồi???
Hai người nhìn nhau há miệng, xe xịn mà lại ko có bánh xe á?!!!
Trên kính có một mảnh giấy, dòng chữ nắn nót với một nội dung đủ để người ta phải…đập đầu…tự~ xử!!!
“Hai đứa!!! Đi chơi lễ Tình nhân thì phải đi bộ nó ms romantic nha!!! Đi xe ko có vui!!! Nếu muốn theo kiểu…Hàn Quốc thì…đi xe đạp á!!! Có gì sáng mai qua nhà mẹ lấy bánh xe lại nha!!!!!! Hihi…^^”
Lâm Tịch & Chi Ngọc~ Đồng loạt…xỉu!
Lâm Tịch: Huhu!!! Anh sai rồi!!! Tại sao anh lại đi cưới con nhỏ này chứ?!! Cưới rồi để bản thân bị hành hạ đến mức này…
…
“Giờ sao đây???” Cô mặt mũi buồn xo.
“Thì đi bộ chứ sao! Sáng mai, cô là người đi qua nhà mẹ lấy bánh xe về!!! Hừ!” Lâm Tịch cau mày.
“Gì??? Tại…tại sao lại là tôi??? Tôi là con gái, ‘chân yếu tay mềm’ chứ bộ!!!”
“Cô có mà ‘chân sắt tay đồng’ thì có!!!”
“Anh!!!!!!!” Cô tức đến mức giậm chân đùng đùng.
Lễ Tình nhân sắp sửa diễn ra…
/45
|