Ở trong căn phòng màu xanh dương có một cậu con trai mặc quần áo chỉnh chu khuôn mặt thanh tú nhưng ánh mắt lại chất chứa một nỗi buồn vô hạn. Hướng ánh mắt nhìn cô bé đang ngồi trên giường đung đưa đôi chân nhỏ.
-Onii-Sama sẽ đi thật à- cô bé cất giọng trong như nước nhưng nước cũng không thể giấu một tia buồn được
-Ừm….Mia anh muốn nhờ em một chuyện- người con trai nói
-Là chuyện gì thế- Mia chợp đôi mắt tròn của mình rồi hỏi lại
-Là em còn nhớ cô gái hôm trước chứ…..mà thôi anh đi đây- gương mặt hắn mang chút gì đó buồn bã.
Từng bước chân hắn nặng nề giáng xuống từng bậc thang, Mia nhìn theo đầu cô bé chợt nghĩ ra được gì đó. Cô bé đợi chiếc xe hắn rời khỏi biệt thự lấy hết sức Mia chạy đến chiếc xe bên tay phải mình leo lên xe cô bé gấp gáp nói chạy đến một nơi. Mia biết chỉ có một người mới khiến cho hắn thay đổi đến vậy………….
Nó đứng trơ người nhìn cô bé lấm tấm mồ hôi trước mặt mình.
-Hãy đưa anh ấy…….quay trở về………xin chị…-Mia nói ngắt quãng
-Em nói gì vậy- nó ngơ ngác hỏi lại
-Yusa làm gì ở đó vậy- Mizuki gọi ở xa
-À đúng lúc lắm hai cậu mau lại đây đi- nó gọi với hai cô bạn
Hai người vòng rồi nhảy qua bồn hoa đi lại chỗ nó và Mia đang đứng.
-Mia em làm gì ở đây vậy- Miyuu có hơi ngạc nhiên chút
-Vâng em có chuyện cần nhờ đến người này- Mia nói nhỏ
-Nhưng là chuyện gì- Mizuki hỏi
-Dạ là onii-sama đang đi đến sân bay để sang Anh làm lễ đính hôn với công chúa Welisa. Nhưng anh ấy đã khóc khi nhắc đến chị nên tôi muốn….
-Lễ đính hôn….sao ?- nó hơi lùi chân lại
Cảm nhận được gì đó từ lồng ngực một cảm giác đau nhói, nước mắt lưng tròng nó thấy mình thật giống con ngốc. Nó bị sao thế sao lại có cảm giác này là ý nghĩ nó xuất hiện bên trong đầu nó.
-Đi thôi- Mizuki kéo tay nó
-Tại sao..mình chả có lý do để ngăn cản cả….
-Lý do là cậu đã yêu người con trai đó thì được mà- Miyuu cười
-Thực sự….
Không để nó nói lời nào cả hai đã lôi nó đi, Mia cũng chạy theo. Bên trong Azuma dõi theo tất cả anh lặng bỏ đi tuy hơi đau nhưng miệng anh vẫn chúc nó may mắn.
—-Tại sân bay———
Chiếc xe của nó dừng trước một sân bay lớn nhất ở Nhật Bản, không suy nghĩ nhiều đôi chân nó không tự chủ. Vừa bước xuống xe nó đã chạy vào ngay, quả là sân bay lớn nhất nước đông người và ồn ã. Tiếng máy bay, tiếng gọi, những cảnh gặp lại người thân từ khoang đi ra. Nó nhìn xung quanh tìm kiếm một người con trai đã khiến nó mắc căn bệnh không rõ nguyên nhân, càng nhìn nó càng mong đợi nhưng ở đâu, cậu ở đâu…..
-Ken…Ken….-nó vừa gọi vừa chạy….xung quanh tìm
Cả ba người kia cũng thế, cũng dáo dác đi tìm….nó chạy thì đụng phải một cô gái, nó vội đỡ cô gái dậy rồi xin lỗi.
-Xin lỗi cô vì tôi đang tìm người gấp quá
-Tôi có thể giúp gì cho cô không- cô gái đó cười
-Cô biết chuyến bay từ đây Anh quốc là khi nào không ?- nó vội hỏi
-À chuyến bay đó vừa cất cánh được một chút rồi, tôi vừa tiễn bạn tôi đi chuyến bay đó đấy
-Vậy à…cám ơn…
Nó nói rồi lững thững bước đi…
-Mình sao vậy chứ hành động như một con ngốc vậy- nó lẩm bẩm
-Nhưng sẽ có một thằng ngốc sẽ chấp nhận và yêu em- một giọng nói phía sau nó vang lên
Giật mình nó quay ngoắt lại, mắt nó mở to hết cỡ nhìn người phía sau mình, không ai khác ngoài hắn. Không nói gì nó ôm chặt lấy hắn nước mắt rơi thấm hết vào áo hắn
-Tên đáng ghét- nó dụi mắt rồi đánh hắn một phát
-Á….nhỏ ngốc này- hắn kêu lên
Nó quay ngắt lưng lại vì muốn giấu đi khuôn mặt đang ủng đỏ của mình, hắn bật cười và có cảm giác muốn “têu” nó một chút. Vòng tay qua người nó hắn ôm nó đặt lên má nó một nụ hôn nhẹ kèm theo
“Em là vật sở hữu của anh”
Nó ngượng tái mặt liền bỏ chạy ngay lập tức.
___Và phía trên____
-Ôi trời chúng ta đã quay được một cảnh rất thú vị và giây phút ngọt ngào của tụi nó- Jun cười gian gian
-Mày đi hơi quá giới hạn rồi đấy- Kyoya cau mày
-Chờ một chút, sau tất cả tôi đang cần lắm một lời giải thích đấy- Miyuu tỏa sát khí
-Phải đó- hai người kia đồng tình
(cả ba đang chạy đi tìm thì bị kéo vào góc)
-Chuyện là thế này vụ đính hôn của Ken đã bị công chúa Welisa từ chối, nhân cơ hội này ông của nó muốn thử xem nó sẽ làm gì mà thôi – Jun cười
-Ồ…..HẢ….- ba người sốc toàn tập
-Sao không nói sớm hơn chứ- Mizuki túm áo Jun mà lắc
-Ặc…….chết mất buông đi- Jun la ó lên
-Chúng ta đi thôi giành lại phút giây mặn nồng cho đôi trẻ đi- Kyoya kéo tay Miyuu với Mia đi mất
Lúc chỉ còn hai người ở lại Mizuki quyết định ra đòn dứt điểm thì bị một người va nhẹ vào mất đà ngã thẳng vào Jun, mặt gần như chạm vào nhau, khuôn mặt hai người đỏ ửng lên.
Nhịp tim ttrở nên bất thường, đứng dậy một cái là Mizuki liền bỏ chạy mất, Jun vẫn còn ngồi lại bờ môi kia thoáng nở nụ cười.
Về phần Kyoya Miyuu và Mia đi chung với nhau được một lúc thì Mia nhận được cuộc gọi từ ông liền quay về gấp chỉ còn lại hai người đi chung thôi. Họ tản bộ qua chiếc hồ lớn ánh nắng chiều tà phản chiếu tia nắng yếu ớt lên, Miyuu nhìn ra phía xa kia một tia nắng lắm cô thấy hơi chói khẽ đưa tay lên che một làn gió nhẹ thổi bay mái tóc tím của cô. Nhưng hành động đó của cô khiến Kyoya hơi đỏ mặt và tự hỏi rằng
“Đó có phải là yêu chăng”
****♥♥♥♥♥♥♥♥♥**
Trở lại với cặp đôi bá đạo, khi hắn nhìn thấy nó đi tìm mình hắn ta đã có quyết định cho riêng mình, hắn sẽ bảo vệ nó cũng như tình yêu của mình. Không ngần ngại không so đo lo lắng nữa hắn quyết đưa nó về nhà và sẽ một hai với ông về chuyện đính hôn của mình. Nó bây giờ cũng không phủ nhận tình cảm của mình và hiện giờ hai người đang ở nhà hắn chính xác hơn là ngồi trong phòng đối diện với ông hắn
-Ông, xin ông hãy hủy hủy hôn đi- hắn lên tiếng
-Ken con đang chống lại ta sao- người đàn ông có tuổi với mái tóc muối tiêu cất giọng nói
-Con muốn lựa chọn tình yêu cho mình- hắn kiên quyết và đôi mắt hắn đã nói lên điều đó
-Con mong ông hãy chấp nhận con- nó cúi nhẹ đầu
Rầm…..tiếng đập tay xuống bàn khiến nó và hắn giật mình nhìn biểu hiện của ông
-Được thôi ta sẽ chấp nhận dẫu sao công chúa đã từ chối con rồi hahaha- ông hắn bật cười
-Là sao cơ ???- hắn bối rối
-Công chúa Welisa đã yêu người khác và đã từ chối con chỉ là ta muốn thử con nên ta mới làm thế – ông hắn thản nhiên nói
-Ông…… hắn cười không nổi nó thì gặp tình trạng giống hắn hai người đơ người nhìn nhau rồi bật cười.
Những ngày như vậy sẽ còn tiếp diễn, nó vẫn đến trường và hắn vẫn tiếp tục trêu ghẹo nó, tình cảm của Jun và Mizuki tuy hơi trẻ con nhưng lại mang nhiều màu sắc rực rỡ và liệu rằng ai sẽ là người tỏ tình trước đúng thật rất khó đoán.
Và liệu Kyoya có thể nhận thức chính xác được tình cảm của mình cũng phải để thời gian trôi đi và trả về một câu trả lời.
Đây có phải là kết thúc cho một chuyến hành trình dài đi tìm và đón nhận tình yêu của những cặp đôi ngốc. Dòng chảy của số phận vẫn tiếp diễn, những kỉ niệm sẽ được tạo nên tuỳ thuộc vào người đã tạo và gắn kết chúng.
Tại nơi cánh đồng hoa bồ công anh gió thổi tung ngàn vạn đóa bay lên trời…..
Hắn đứng cạnh nó ngắm nhìn khung cảnh đẹp như tranh vẽ và mang chung một hướng nhìn đó là hướng nhìn về tương lai và chờ đợi điều tốt đẹp………
*** End ***
-Onii-Sama sẽ đi thật à- cô bé cất giọng trong như nước nhưng nước cũng không thể giấu một tia buồn được
-Ừm….Mia anh muốn nhờ em một chuyện- người con trai nói
-Là chuyện gì thế- Mia chợp đôi mắt tròn của mình rồi hỏi lại
-Là em còn nhớ cô gái hôm trước chứ…..mà thôi anh đi đây- gương mặt hắn mang chút gì đó buồn bã.
Từng bước chân hắn nặng nề giáng xuống từng bậc thang, Mia nhìn theo đầu cô bé chợt nghĩ ra được gì đó. Cô bé đợi chiếc xe hắn rời khỏi biệt thự lấy hết sức Mia chạy đến chiếc xe bên tay phải mình leo lên xe cô bé gấp gáp nói chạy đến một nơi. Mia biết chỉ có một người mới khiến cho hắn thay đổi đến vậy………….
Nó đứng trơ người nhìn cô bé lấm tấm mồ hôi trước mặt mình.
-Hãy đưa anh ấy…….quay trở về………xin chị…-Mia nói ngắt quãng
-Em nói gì vậy- nó ngơ ngác hỏi lại
-Yusa làm gì ở đó vậy- Mizuki gọi ở xa
-À đúng lúc lắm hai cậu mau lại đây đi- nó gọi với hai cô bạn
Hai người vòng rồi nhảy qua bồn hoa đi lại chỗ nó và Mia đang đứng.
-Mia em làm gì ở đây vậy- Miyuu có hơi ngạc nhiên chút
-Vâng em có chuyện cần nhờ đến người này- Mia nói nhỏ
-Nhưng là chuyện gì- Mizuki hỏi
-Dạ là onii-sama đang đi đến sân bay để sang Anh làm lễ đính hôn với công chúa Welisa. Nhưng anh ấy đã khóc khi nhắc đến chị nên tôi muốn….
-Lễ đính hôn….sao ?- nó hơi lùi chân lại
Cảm nhận được gì đó từ lồng ngực một cảm giác đau nhói, nước mắt lưng tròng nó thấy mình thật giống con ngốc. Nó bị sao thế sao lại có cảm giác này là ý nghĩ nó xuất hiện bên trong đầu nó.
-Đi thôi- Mizuki kéo tay nó
-Tại sao..mình chả có lý do để ngăn cản cả….
-Lý do là cậu đã yêu người con trai đó thì được mà- Miyuu cười
-Thực sự….
Không để nó nói lời nào cả hai đã lôi nó đi, Mia cũng chạy theo. Bên trong Azuma dõi theo tất cả anh lặng bỏ đi tuy hơi đau nhưng miệng anh vẫn chúc nó may mắn.
—-Tại sân bay———
Chiếc xe của nó dừng trước một sân bay lớn nhất ở Nhật Bản, không suy nghĩ nhiều đôi chân nó không tự chủ. Vừa bước xuống xe nó đã chạy vào ngay, quả là sân bay lớn nhất nước đông người và ồn ã. Tiếng máy bay, tiếng gọi, những cảnh gặp lại người thân từ khoang đi ra. Nó nhìn xung quanh tìm kiếm một người con trai đã khiến nó mắc căn bệnh không rõ nguyên nhân, càng nhìn nó càng mong đợi nhưng ở đâu, cậu ở đâu…..
-Ken…Ken….-nó vừa gọi vừa chạy….xung quanh tìm
Cả ba người kia cũng thế, cũng dáo dác đi tìm….nó chạy thì đụng phải một cô gái, nó vội đỡ cô gái dậy rồi xin lỗi.
-Xin lỗi cô vì tôi đang tìm người gấp quá
-Tôi có thể giúp gì cho cô không- cô gái đó cười
-Cô biết chuyến bay từ đây Anh quốc là khi nào không ?- nó vội hỏi
-À chuyến bay đó vừa cất cánh được một chút rồi, tôi vừa tiễn bạn tôi đi chuyến bay đó đấy
-Vậy à…cám ơn…
Nó nói rồi lững thững bước đi…
-Mình sao vậy chứ hành động như một con ngốc vậy- nó lẩm bẩm
-Nhưng sẽ có một thằng ngốc sẽ chấp nhận và yêu em- một giọng nói phía sau nó vang lên
Giật mình nó quay ngoắt lại, mắt nó mở to hết cỡ nhìn người phía sau mình, không ai khác ngoài hắn. Không nói gì nó ôm chặt lấy hắn nước mắt rơi thấm hết vào áo hắn
-Tên đáng ghét- nó dụi mắt rồi đánh hắn một phát
-Á….nhỏ ngốc này- hắn kêu lên
Nó quay ngắt lưng lại vì muốn giấu đi khuôn mặt đang ủng đỏ của mình, hắn bật cười và có cảm giác muốn “têu” nó một chút. Vòng tay qua người nó hắn ôm nó đặt lên má nó một nụ hôn nhẹ kèm theo
“Em là vật sở hữu của anh”
Nó ngượng tái mặt liền bỏ chạy ngay lập tức.
___Và phía trên____
-Ôi trời chúng ta đã quay được một cảnh rất thú vị và giây phút ngọt ngào của tụi nó- Jun cười gian gian
-Mày đi hơi quá giới hạn rồi đấy- Kyoya cau mày
-Chờ một chút, sau tất cả tôi đang cần lắm một lời giải thích đấy- Miyuu tỏa sát khí
-Phải đó- hai người kia đồng tình
(cả ba đang chạy đi tìm thì bị kéo vào góc)
-Chuyện là thế này vụ đính hôn của Ken đã bị công chúa Welisa từ chối, nhân cơ hội này ông của nó muốn thử xem nó sẽ làm gì mà thôi – Jun cười
-Ồ…..HẢ….- ba người sốc toàn tập
-Sao không nói sớm hơn chứ- Mizuki túm áo Jun mà lắc
-Ặc…….chết mất buông đi- Jun la ó lên
-Chúng ta đi thôi giành lại phút giây mặn nồng cho đôi trẻ đi- Kyoya kéo tay Miyuu với Mia đi mất
Lúc chỉ còn hai người ở lại Mizuki quyết định ra đòn dứt điểm thì bị một người va nhẹ vào mất đà ngã thẳng vào Jun, mặt gần như chạm vào nhau, khuôn mặt hai người đỏ ửng lên.
Nhịp tim ttrở nên bất thường, đứng dậy một cái là Mizuki liền bỏ chạy mất, Jun vẫn còn ngồi lại bờ môi kia thoáng nở nụ cười.
Về phần Kyoya Miyuu và Mia đi chung với nhau được một lúc thì Mia nhận được cuộc gọi từ ông liền quay về gấp chỉ còn lại hai người đi chung thôi. Họ tản bộ qua chiếc hồ lớn ánh nắng chiều tà phản chiếu tia nắng yếu ớt lên, Miyuu nhìn ra phía xa kia một tia nắng lắm cô thấy hơi chói khẽ đưa tay lên che một làn gió nhẹ thổi bay mái tóc tím của cô. Nhưng hành động đó của cô khiến Kyoya hơi đỏ mặt và tự hỏi rằng
“Đó có phải là yêu chăng”
****♥♥♥♥♥♥♥♥♥**
Trở lại với cặp đôi bá đạo, khi hắn nhìn thấy nó đi tìm mình hắn ta đã có quyết định cho riêng mình, hắn sẽ bảo vệ nó cũng như tình yêu của mình. Không ngần ngại không so đo lo lắng nữa hắn quyết đưa nó về nhà và sẽ một hai với ông về chuyện đính hôn của mình. Nó bây giờ cũng không phủ nhận tình cảm của mình và hiện giờ hai người đang ở nhà hắn chính xác hơn là ngồi trong phòng đối diện với ông hắn
-Ông, xin ông hãy hủy hủy hôn đi- hắn lên tiếng
-Ken con đang chống lại ta sao- người đàn ông có tuổi với mái tóc muối tiêu cất giọng nói
-Con muốn lựa chọn tình yêu cho mình- hắn kiên quyết và đôi mắt hắn đã nói lên điều đó
-Con mong ông hãy chấp nhận con- nó cúi nhẹ đầu
Rầm…..tiếng đập tay xuống bàn khiến nó và hắn giật mình nhìn biểu hiện của ông
-Được thôi ta sẽ chấp nhận dẫu sao công chúa đã từ chối con rồi hahaha- ông hắn bật cười
-Là sao cơ ???- hắn bối rối
-Công chúa Welisa đã yêu người khác và đã từ chối con chỉ là ta muốn thử con nên ta mới làm thế – ông hắn thản nhiên nói
-Ông…… hắn cười không nổi nó thì gặp tình trạng giống hắn hai người đơ người nhìn nhau rồi bật cười.
Những ngày như vậy sẽ còn tiếp diễn, nó vẫn đến trường và hắn vẫn tiếp tục trêu ghẹo nó, tình cảm của Jun và Mizuki tuy hơi trẻ con nhưng lại mang nhiều màu sắc rực rỡ và liệu rằng ai sẽ là người tỏ tình trước đúng thật rất khó đoán.
Và liệu Kyoya có thể nhận thức chính xác được tình cảm của mình cũng phải để thời gian trôi đi và trả về một câu trả lời.
Đây có phải là kết thúc cho một chuyến hành trình dài đi tìm và đón nhận tình yêu của những cặp đôi ngốc. Dòng chảy của số phận vẫn tiếp diễn, những kỉ niệm sẽ được tạo nên tuỳ thuộc vào người đã tạo và gắn kết chúng.
Tại nơi cánh đồng hoa bồ công anh gió thổi tung ngàn vạn đóa bay lên trời…..
Hắn đứng cạnh nó ngắm nhìn khung cảnh đẹp như tranh vẽ và mang chung một hướng nhìn đó là hướng nhìn về tương lai và chờ đợi điều tốt đẹp………
*** End ***
/32
|