Sáng hôm sau, một bầu trời trong xanh với những đám mây trắng bồng bềnh trôi lững thững theo làn gió, trên bãi biển vắng người chỉ nghe tiếng sóng rì rào từng đợt tạt vào những tảng đá. Bãi cát trắng in dấu chân của nó đang chậm rãi bước đi. Không khí buổi sớm mai ở bãi biển vô cùng trong lành, gió biển mang đến một hương vị mới lạ, thoải mái và rất dễ chịu.
Nó thích nhất là được dạo trên biển thế này, có thể nghe tiếng sóng ào ạt, tiếng gió vi vu, có thể tận hưởng vị muối biển, cảm giác như được sống dậy. Mãi hoà mình vào tận hưởng không khí biển mà nó không hay biết có một bóng người dõi theo từng bước chân của nó, người đó không ai khác chính là hắn. Hắn ngồi dậy, bước lại gần nó.
Hình như nó nhận thấy sự hiện diện của hắn nên ngoảnh đầu lại, ngạc nhiên hỏi.
-Ơ..anh cũng đi dạo à?
-Ừm!_Anh khẽ gật đầu và bước đi song song cùng nó.
-Anh có nhớ trước kia chúng đã từng có những ngày nghỉ ở biển chứ?_Nó cúi đầu nhìn theo từng bước chân của mình bất chợt hỏi hắn.
Hắn nhìn nó, cười và nói.
-Tất nhiên là tôi nhớ!
-Giờ mỗi người đều đã có những công việc ổn định._Nó ngước nhìn ra biển, ánh mắt đăm chiêu.
-Thái và Quyên đã đi du lịch nước ngoài, họ giờ rất hạnh phúc. Chỉ tội cho Huy thôi, cậu ta giờ là một ca sĩ, diễn viên nổi tiếng ở Seoul.
-Cậu ta từng nói với tôi là ước mơ cậu ta có thể mở một cửa hàng nhỏ, là một chủ tiệm, đầu bếp với những món ngon do chính tay cậu chế biến_Nó nói và khẽ cười.
-Tôi cũng từng có ước mơ, ước mơ có thể nghiêm cứu chế tạo ra nhiều loại thuốc lạ, ước mơ có thể bay ra ngoài vũ trụ..nhưng giờ tôi biết những cái đó thực chất chỉ là mơ ước thôi. Hiện tại tôi phải gánh vác công ty.._Hắn nói và thở dài.
-Ầy, ước mơ của anh nghe thú vị nhỉ? Tôi thì đã thực hiện được cái ước mơ nhỏ bé của mình rồi, tháng ngày tiếp theo tôi chỉ ước có một cuộc sống bình yên bên cạnh...những người tôi yêu thương thôi._Giọng nó nhỏ dần.
Hắn nhìn nó, rồi nói.
-Thế là rất mãn nguyện rồi!
Nó cũng quay sang nhìn hắn, bất giác cả hai nở nụ cười.
Rồi bãi cát trắng lại có thêm dấu chân to của một người nữa đi cạnh nó...
Trưa, cả bốn đến khu đất quy hoạch, nó cùng hắn và Trung bàn bạc mọi thứ, xưởng sản xuất lần này có vẻ sẽ diễn ra rất thuận lợi. Mọi thứ đều rất ổn thỏa.
Cứ thế ngày nào cũng làm công việc cho tới tận tối. Phút chốc, ba ngày trôi qua nhanh chóng. Và hôm nay là ngày cuối cùng, sáng mai là phải trở về.
Từ sáng đã bắt tay vào công việc để có thể hoàn thành nốt, xưởng sản xuất bắt đầu xây dựng, cũng nhờ thời tiết tốt nên chẳng có gì là khó khăn mấy. Trưa, dự án đã xong thì cả bốn rủ nhau qua đảo chơi, ý kiến này là của bà Ly đấy.
Thật tuyệt làm sao, bên đảo rất đông đúc khách du lịch, không khí vô cùng náo nhiệt. Cả bốn chui vào viện Hải Dương học.
-Oa..oa cá heo kìa!_Ly ôm tấm kính, bên trong có những chú cá heo dễ thương.
-Nhìn giống cô đấy!_Trung đứng bên cạnh cười nói.
Ly đỏ mặt khi Trung cười, nhưng vẫn cãi lại vì anh nói cô giống cá heo.
-Xí..tui đẹp hơn nó nhiều chứ bộ!
-Qua bên kia đi!_Nó chỉ tay về hướng những chú chim cánh cụt, vậy là họ kéo nhau đi.
Tham quan xong, họ lại tiếp tục đi chơi, nào là đi sở thú, công viên nước, rồi lại chui vào rạp phim 4D,...
Gần chiều, cả bốn thay đồ tắm biển, tắm đã đời, hắn lấy ca nô kéo nó lên và chạy đi.
-Ôm chặt vào, té là tôi bỏ luôn á!_Hắn nói lớn.
Nó nghe vậy ôm chặt hắn hơn.
-Ý, ghê quá, chậm lại thôi!
Hắn càng tăng tốc mạnh hơn, tạo thành đường rẽ nước tuyệt đẹp, nước văng lên tung toé vừa chạy và la một cách thoải mái, còn nó thì ôm hắn cứng ngắt.
-Nhìn họ kìa! Ha ha.._Ly vừa chỉ tay về hướng nó vừa ôm bụng cười.
-Con gái gì mà cười kiểu vậy đó hả?_Trung ngồi cạnh nói.
-Kệ tui!_Cô liếc xéo anh
-Uống không?_Anh xoà trước mặt cô lon nước mát lạnh.
-Ừm, cảm ơn!_Cô cầm lấy, mặt ửng hồng vì ngại.
Rồi nó và hắn bước vào, hắn cười thích thú, nó mặt xanh vì sợ, nhưng cũng nhanh chóng quên vì Ly kéo nó và hai tên kia tới nhà hàng các món hải sản tươi ngon ở biển để thưởng thức. Một buổi tối ở biển vui vẻ.
Sáng hôm sau, nó và Ly sắp xếp đồ đạc và ra về, định đón xe buýt nhưng hắn lại bảo nó đi chung, với cái bà ly hám trai lại nằng nặc đòi nữa nên nó đành đi luôn. Trên xe, nó ngủ, Ly ngồi trên ngắm trai, hắn ngồi bên cạnh nó, Trung láy xe. Nó ngủ gật gù, hắn thấy vậy thì xích lại, lấy tay đẩy nhẹ đầu nó tựa vào vai hắn. Trung nhìn vào kính chiếu hậu trong xe khẽ cười khi thấy cảnh đó.
Tới công ty cũng là lúc xế chiều, Trung đưa xe cho hắn, anh vào bãi lấy xe khác đưa bà cô Ly về, còn hắn cũng láy xe đưa nó về nhà. Trên xe, cả hai chẳng ai nói với ai câu nào, im lặng cho tới lúc chiếc xe ngừng lại. Nó bước xuống xe chào hắn và quay vào, hắn chỉ nhìn nó cho tới khi mất sau cánh cửa rồi quay đi.
Nó bước vào nhà, đưa tay bật đèn lên thì không khỏi giật mình. Trời ạ, Minh đang ngồi một đống trên ghế sopha nhìn nó đầy giận dữ.
-Cậu sao vào nhà tôi được vậy?
-Cô! Cả tuần qua cô đi đâu hả? Tại sao cô không đến dạy hả?_Cậu tức giận bước về hướng cô.
-Tôi đã xin nghỉ ba buổi rồi mà, tôi bận lắm, chẳng có thời gian đâu! Mà tại sao cậu lại vào nhà tôi thế này!_Nó cũng giận dữ đáp lại.
-Cô...được rồi, em sẽ dọn qua đây ở luôn!_Cậu đáp rồi lẳng lặng bước lên lầu.
-Nè! Đây là nhà tôi mướn chứ không phải nhà cậu nha! Đi về cho tôi!_Nó vội chạy theo nắm tay cậu lôi lại.
-Em đã mua lại căn nhà này rồi!_Cậu nhún vai nói.
-Cậu.. Vậy thì tôi sẽ dọn đi!_Nó quay đi.
-Cô!_Cậu nắm tay nó -Được rồi, em đi, nhưng nếu cô không đến dạy thì em sẽ lại tới đó!
-Tuỳ cậu! Còn bây giờ thì đi nhanh!!_Nó vừa nó vừa tống cổ cậu ra ngoài.
-Á..cô!_Cậu la oai oái, nhưng cánh cửa đã đóng lại một cách bạo lực. Vậy là cậu thất thỉu bước ra, gọi cho ai đó rồi chỉ thấy chiếc xe tới chở cậu đi mất.
Nó mệt mỏi ngồi xuống ghế, thật sự rất phiền phức với cái thằng nhóc đó. Mà nghĩ tới hắn nó lại thấy vui vui, cả tuần đều được ở bên cạnh hắn thật thích, ước gì..ấy da, nó lắc đầu, thoát khỏi cái suy nghĩ mơ mộng đấy, nó bước lên phòng tắm rửa sạch sẽ và leo lên giường, định đánh một giấc thì tiếng điện thoại lại reo. Là số Đăng.
-A lô! Có chuyện gì?
-_ Đăng ân cần hỏi.
-Ừm, tôi có chút chuyện thôi!tôi cũng mới vừa về.
-
-Ừm!_Nó tắt máy, nằm dài trên giường, mai gặp sao? Ý nghĩa của câu đó là gì nhỉ? Mà ngày mai là chủ nhật, mà chủ nhật thì nó vô cùng rảnh rỗi. Ầy, ngày mai tin chắc rằng sẽ rất thú vị cho xem.
Nó thích nhất là được dạo trên biển thế này, có thể nghe tiếng sóng ào ạt, tiếng gió vi vu, có thể tận hưởng vị muối biển, cảm giác như được sống dậy. Mãi hoà mình vào tận hưởng không khí biển mà nó không hay biết có một bóng người dõi theo từng bước chân của nó, người đó không ai khác chính là hắn. Hắn ngồi dậy, bước lại gần nó.
Hình như nó nhận thấy sự hiện diện của hắn nên ngoảnh đầu lại, ngạc nhiên hỏi.
-Ơ..anh cũng đi dạo à?
-Ừm!_Anh khẽ gật đầu và bước đi song song cùng nó.
-Anh có nhớ trước kia chúng đã từng có những ngày nghỉ ở biển chứ?_Nó cúi đầu nhìn theo từng bước chân của mình bất chợt hỏi hắn.
Hắn nhìn nó, cười và nói.
-Tất nhiên là tôi nhớ!
-Giờ mỗi người đều đã có những công việc ổn định._Nó ngước nhìn ra biển, ánh mắt đăm chiêu.
-Thái và Quyên đã đi du lịch nước ngoài, họ giờ rất hạnh phúc. Chỉ tội cho Huy thôi, cậu ta giờ là một ca sĩ, diễn viên nổi tiếng ở Seoul.
-Cậu ta từng nói với tôi là ước mơ cậu ta có thể mở một cửa hàng nhỏ, là một chủ tiệm, đầu bếp với những món ngon do chính tay cậu chế biến_Nó nói và khẽ cười.
-Tôi cũng từng có ước mơ, ước mơ có thể nghiêm cứu chế tạo ra nhiều loại thuốc lạ, ước mơ có thể bay ra ngoài vũ trụ..nhưng giờ tôi biết những cái đó thực chất chỉ là mơ ước thôi. Hiện tại tôi phải gánh vác công ty.._Hắn nói và thở dài.
-Ầy, ước mơ của anh nghe thú vị nhỉ? Tôi thì đã thực hiện được cái ước mơ nhỏ bé của mình rồi, tháng ngày tiếp theo tôi chỉ ước có một cuộc sống bình yên bên cạnh...những người tôi yêu thương thôi._Giọng nó nhỏ dần.
Hắn nhìn nó, rồi nói.
-Thế là rất mãn nguyện rồi!
Nó cũng quay sang nhìn hắn, bất giác cả hai nở nụ cười.
Rồi bãi cát trắng lại có thêm dấu chân to của một người nữa đi cạnh nó...
Trưa, cả bốn đến khu đất quy hoạch, nó cùng hắn và Trung bàn bạc mọi thứ, xưởng sản xuất lần này có vẻ sẽ diễn ra rất thuận lợi. Mọi thứ đều rất ổn thỏa.
Cứ thế ngày nào cũng làm công việc cho tới tận tối. Phút chốc, ba ngày trôi qua nhanh chóng. Và hôm nay là ngày cuối cùng, sáng mai là phải trở về.
Từ sáng đã bắt tay vào công việc để có thể hoàn thành nốt, xưởng sản xuất bắt đầu xây dựng, cũng nhờ thời tiết tốt nên chẳng có gì là khó khăn mấy. Trưa, dự án đã xong thì cả bốn rủ nhau qua đảo chơi, ý kiến này là của bà Ly đấy.
Thật tuyệt làm sao, bên đảo rất đông đúc khách du lịch, không khí vô cùng náo nhiệt. Cả bốn chui vào viện Hải Dương học.
-Oa..oa cá heo kìa!_Ly ôm tấm kính, bên trong có những chú cá heo dễ thương.
-Nhìn giống cô đấy!_Trung đứng bên cạnh cười nói.
Ly đỏ mặt khi Trung cười, nhưng vẫn cãi lại vì anh nói cô giống cá heo.
-Xí..tui đẹp hơn nó nhiều chứ bộ!
-Qua bên kia đi!_Nó chỉ tay về hướng những chú chim cánh cụt, vậy là họ kéo nhau đi.
Tham quan xong, họ lại tiếp tục đi chơi, nào là đi sở thú, công viên nước, rồi lại chui vào rạp phim 4D,...
Gần chiều, cả bốn thay đồ tắm biển, tắm đã đời, hắn lấy ca nô kéo nó lên và chạy đi.
-Ôm chặt vào, té là tôi bỏ luôn á!_Hắn nói lớn.
Nó nghe vậy ôm chặt hắn hơn.
-Ý, ghê quá, chậm lại thôi!
Hắn càng tăng tốc mạnh hơn, tạo thành đường rẽ nước tuyệt đẹp, nước văng lên tung toé vừa chạy và la một cách thoải mái, còn nó thì ôm hắn cứng ngắt.
-Nhìn họ kìa! Ha ha.._Ly vừa chỉ tay về hướng nó vừa ôm bụng cười.
-Con gái gì mà cười kiểu vậy đó hả?_Trung ngồi cạnh nói.
-Kệ tui!_Cô liếc xéo anh
-Uống không?_Anh xoà trước mặt cô lon nước mát lạnh.
-Ừm, cảm ơn!_Cô cầm lấy, mặt ửng hồng vì ngại.
Rồi nó và hắn bước vào, hắn cười thích thú, nó mặt xanh vì sợ, nhưng cũng nhanh chóng quên vì Ly kéo nó và hai tên kia tới nhà hàng các món hải sản tươi ngon ở biển để thưởng thức. Một buổi tối ở biển vui vẻ.
Sáng hôm sau, nó và Ly sắp xếp đồ đạc và ra về, định đón xe buýt nhưng hắn lại bảo nó đi chung, với cái bà ly hám trai lại nằng nặc đòi nữa nên nó đành đi luôn. Trên xe, nó ngủ, Ly ngồi trên ngắm trai, hắn ngồi bên cạnh nó, Trung láy xe. Nó ngủ gật gù, hắn thấy vậy thì xích lại, lấy tay đẩy nhẹ đầu nó tựa vào vai hắn. Trung nhìn vào kính chiếu hậu trong xe khẽ cười khi thấy cảnh đó.
Tới công ty cũng là lúc xế chiều, Trung đưa xe cho hắn, anh vào bãi lấy xe khác đưa bà cô Ly về, còn hắn cũng láy xe đưa nó về nhà. Trên xe, cả hai chẳng ai nói với ai câu nào, im lặng cho tới lúc chiếc xe ngừng lại. Nó bước xuống xe chào hắn và quay vào, hắn chỉ nhìn nó cho tới khi mất sau cánh cửa rồi quay đi.
Nó bước vào nhà, đưa tay bật đèn lên thì không khỏi giật mình. Trời ạ, Minh đang ngồi một đống trên ghế sopha nhìn nó đầy giận dữ.
-Cậu sao vào nhà tôi được vậy?
-Cô! Cả tuần qua cô đi đâu hả? Tại sao cô không đến dạy hả?_Cậu tức giận bước về hướng cô.
-Tôi đã xin nghỉ ba buổi rồi mà, tôi bận lắm, chẳng có thời gian đâu! Mà tại sao cậu lại vào nhà tôi thế này!_Nó cũng giận dữ đáp lại.
-Cô...được rồi, em sẽ dọn qua đây ở luôn!_Cậu đáp rồi lẳng lặng bước lên lầu.
-Nè! Đây là nhà tôi mướn chứ không phải nhà cậu nha! Đi về cho tôi!_Nó vội chạy theo nắm tay cậu lôi lại.
-Em đã mua lại căn nhà này rồi!_Cậu nhún vai nói.
-Cậu.. Vậy thì tôi sẽ dọn đi!_Nó quay đi.
-Cô!_Cậu nắm tay nó -Được rồi, em đi, nhưng nếu cô không đến dạy thì em sẽ lại tới đó!
-Tuỳ cậu! Còn bây giờ thì đi nhanh!!_Nó vừa nó vừa tống cổ cậu ra ngoài.
-Á..cô!_Cậu la oai oái, nhưng cánh cửa đã đóng lại một cách bạo lực. Vậy là cậu thất thỉu bước ra, gọi cho ai đó rồi chỉ thấy chiếc xe tới chở cậu đi mất.
Nó mệt mỏi ngồi xuống ghế, thật sự rất phiền phức với cái thằng nhóc đó. Mà nghĩ tới hắn nó lại thấy vui vui, cả tuần đều được ở bên cạnh hắn thật thích, ước gì..ấy da, nó lắc đầu, thoát khỏi cái suy nghĩ mơ mộng đấy, nó bước lên phòng tắm rửa sạch sẽ và leo lên giường, định đánh một giấc thì tiếng điện thoại lại reo. Là số Đăng.
-A lô! Có chuyện gì?
-_ Đăng ân cần hỏi.
-Ừm, tôi có chút chuyện thôi!tôi cũng mới vừa về.
-
-Ừm!_Nó tắt máy, nằm dài trên giường, mai gặp sao? Ý nghĩa của câu đó là gì nhỉ? Mà ngày mai là chủ nhật, mà chủ nhật thì nó vô cùng rảnh rỗi. Ầy, ngày mai tin chắc rằng sẽ rất thú vị cho xem.
/52
|