_ Reng!Reng!Reng!... Tiếng chuông báo thức vang lên Đông Tuyền thức dậy. VSCN xong, cô gọi tất cả mọi người dậy ăn sáng sau đó đến công ty tập luyện cho show diễn sắp tới. Mọi chuyện rất xuông sẽ họ vè nhà nghĩ ngơi. 3h rồi, cô bước xuống phòng bếp chuẩn bị buổi chiều, bình thường khi đi công tác cô chỉ nấu ít vì có ba người. Hôm nay có thêm ba người nên cô phải đi chợ ( nói chợ thôi thật ra là siêu thị)
_Thấy TFBoys đang xem tv cô nói: Tôi đi chợ các anh ở nhà lác nữa tôi về
_Cho tôi đi với- Nguyên nhìn cô nói
_Um sao cũng được, đi chung đi- Cô cho phép. Nguyên háo hức, đây là lần đầu cô nói chuyện tử tế với một người con trai trừ ba và anh trai cô vì nghĩ sẻ hợp tác với họ nên cũng cần thả lỏng
_Hai người bước ra ngoài bỏ lại một người với ánh mắt ghanh tị sao lại thân với Nguyên vậy chứ mới hôm qua còn hờ hợt với mình mà?
_Nè Thiên! em sao vậy làm gì mà nhìn Đông Tuyền dữ vậy- Khải nói lớn làm cắt ngan suy nghĩ của Thiên
_À... Không có gì... em chỉ bất ngờ là cô ấy biết nấu ăn sao...
_Sao Không, Nấu ngon là đằng khác- một giọng nói từ tầng trên vọng xuống- Đừng đánh giá thắp tiểu thư của chúng tôi vậy chứ- Thảo Linh mặt trên người chiếc áo croptop tay ngắn và chiếc quần jean ngắn rất năng động và Uyển Khanh trong chiếc áo sơ mi trắng tay ngắn và chiết váy ngang đầu gối bước xuống lầu
_Ùm.... vậy hả xin lỗi- Thiên nói. Còn Khải chỉ lo ngắm Uyển Khanh mà quên đi mọi thứ. Thiên thì người ngồi đây mà hồn như đi đâu
____Quay lại Đông Tuyền và Nguyên_____
_Cậu định nấu món gì- Nguyên hỏi
_Um... chắc là món gà, một ít soup rau củ, và trán miệng bằng món ngọt
_Này... Tớ... có chuyện muốn hỏi cậu - Nguyên ấp úng
_Ukm. Có chuyện gì cậu cứ nói, tớ sẽ giúp- Cô rất thẳng thắng
_Ukm... Thảo Linh nhà cậu....- Nguyên ấp úng
_Àaaa! Tớ hiểu rồi.-Cô cười mỉm- Phạm Thảo Linh :(10/11/2000). Tính tình vui vẻ, Thích ăn vặt. Giỏi múa, hát hay và giỏi giao tiếp. Thích: màu hồng, hoa ly, Sợ rắng, thích chó con..v.v- cô nói một tràng lang (lần đầu tiên thấy chị nói nhiều ấy)
_Cảm ơn cậu vì đã cho mình biết, mà cậu giử bí mật dùm tớ nha..- Nguyên van xin- nha!
_Ok. Mà cậu thú vị thật đó- cô cười
_Cậu cười đẹp đấy, nên cười nhều vào đừng lạnh lùng qua- Nguyên khen cô vì khi cô cười rất đẹp
_Cậu nói chuyện giống mẹ tớ thế, mẹ tớ cũng bảo tớ đừng lạnh lùng quá. Mà trừ....... anh tớ ra cậu là người đầu tiên thấy tớ cười. Hay là chúng ta làm bạn nha- cô cười nói nhưng trong đôi mắt cô thoáng buồn
_ Thật vinh hạnh ak. Hôm qua Thảo Linh nói ai mà thấy cậu cười coi như là tu mấy kiếp. Vậy chắt tớ phải tu mấy kiếp mới được thấy cậu cười nha- Nguyên chọc- À tớ tên Vương Nguyên
_Mà cậu không được nói cho ai biết là tớ cười, tớ không muốn gặp rắt rối- Cô nói nhẹ nhàng- Mà này cho mình gửi lời xin lỗi cái tên hồi nãy (Thiên) vì mình không thích tiếp xúc nhiều với con trai nên hôm qua hơi lạnh nhạc với anh ta
_À ý cậu nói Thiên á hả! Ukm tớ hứa- Nguyên hứa
Sau khi đã mua xong hai người trở về nhà.- Bọn tớ về rồi- cô nói to làm ĐÁNH THỨC LINH HỒN của Thiên
_Aa! Tuyết nhi về- Thảo Linh vui vẻ gọi tên thường ngày của cô- có cần tớ phụ không
_Không cần đâu tớ tự làm được với lại càng nhiều người càng khó làm- cô nhỏ nhẹ
_Ukm vậy thôi sao cũng được- Thảo Linh vui vẻ
_Nguyên bước về chổ ngồi nhận thấy có một ánh mắt đang nhìn mình, bõng nhớ chuyện cô nhờ: Thiên à cậu đi theo tớ- Nguyên vừa nói vừa ngồi dậy đi lên phòng
_Tỉ bước lên phòng Nguyên- có chuyện gì vậy?- Thiên hỏi
_À lúc nãy tớ đi chợ với Đông Tuyền, cô ấy nhờ tớ gửi lời xin lỗi cậu
_Xin lỗi?- Thiên Tỉ ngạc nhiên
_Cô ấy nói là vì không muốn tiếp xúc nhiều với con trai nên hôm qua hơi lạnh nhạc với cậu- Nguyên nói tiếp
_Um......- Thiên nói rồi bước xuống phòng bếp- có cần tôi phụ không?- Thiên hỏi cô
_Nếu Thích! - cô nói nhưng vẩn làm
_Vậy tôi có thể giúp gì...
_Gọt khoai tây- cô cắt ngan
(Nói gì mà lắm thế) tua nhanh~~~~~~>>~>>
4h30'
Sau khi ăn xong- Thảo Linh, Uyển Khanh lác nữa đi chợ đêm không- cô hỏi
_ukm đi chớ, câụ khao- cả hai đồng thanh và nhìn cô
_Ok. Cậu đi chớ Nguyên- Cô nhìn Nguyên nháy mắt sau đó liết nhẹ qua Thảo Linh
_Um... Tớ được mời cơ- Nguyên háo hức
_ừm... Tớ khao- cô nói, mặt lạnh
_Đi. Hai người đi chớ- Nguyên ngước nhìn Khải và Thiên
_Đi sao hông- Khải, Thiên đồng thanh
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
/22
|